Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 67: Tình báo có sai (length: 12568)

Ban đêm, bến tàu khu công nghiệp so với ban ngày yên tĩnh hơn nhiều, ngành công nghiệp nhẹ sản xuất rất ít khi làm việc theo ca, nên lúc này các nhà xưởng cơ bản đều không có bóng người.
Milo và Emma đi trên con đường dọc bờ sông, một quãng đường dài mà không ai nói với ai câu nào.
Cuối cùng, ngược lại Emma, người dạo gần đây càng quen với sự im lặng, ít nói, chủ động mở lời:
"Trông ngươi có vẻ không được ổn lắm."
"Ta đang nghĩ một chuyện." Milo gật đầu.
"Nghĩ gì?"
"Ta đang nghĩ làm sao để bảo toàn ngươi."
...
Vẻ kinh ngạc thoáng qua trên mặt Emma rồi biến mất ngay tức khắc.
Nàng có vẻ biết rằng sớm muộn gì Milo cũng sẽ phát hiện ra việc mình đã làm, chỉ là không ngờ hắn lại phát hiện nhanh như vậy mà thôi.
"Thủ pháp gây án của ta vụng về đến vậy sao?"
"Ta không nói về chuyện của Edward." Milo vẫn bỏ hai tay vào túi, lắc đầu.
"Vậy ngươi đang nói..." Emma hơi nhíu mày.
"Ta đang nói về bọn chúng kia."
Milo dùng ngón trỏ và ngón cái chỉ về hai phía trước sau.
Không biết từ lúc nào, ở hai đầu con đường lờ mờ ven sông xuất hiện mấy bóng người mặc áo khoác dài, đội mũ vành.
Tuy cách xa hơn trăm mét, nhưng so với các vật tham chiếu xung quanh, không khó nhận thấy mấy người này vóc dáng cao lớn, cường tráng. Trong môi trường thiếu sáng, khi khoảng cách trước sau không ngừng rút ngắn lại, cảm giác áp bức lạnh lẽo càng trở nên dữ dội.
Cả hai cùng dừng bước.
Trên mặt Emma không hề lộ vẻ căng thẳng, nàng chậm rãi nghiêng người, nhìn về phía sau mấy bóng người đang vững bước tiến lại, tay rút từ trong túi áo ra, giữa những ngón tay mảnh khảnh kẹp một cái lọ thủy tinh màu nâu dung tích khoảng 200 mililit (ml).
"Đừng vội." Khi Milo nhìn thấy chiếc lọ thủy tinh màu nâu kia thì mí mắt anh giật giật không kiểm soát.
"Ta nghe lời ngươi." Emma lạnh nhạt nhìn những bóng người đang không ngừng đến gần phía sau.
"Ngươi vào nhà xưởng đi." Milo vỗ vai Emma, ra hiệu nàng tiến vào khu công nghiệp phía bên phải con đường.
Nơi đó có rất nhiều hàng hóa chất đống, hơn nữa, dây chuyền sản xuất của các nhà máy khi chưa được sắp xếp một cách quy củ, khu vực màng phủ giấy trông vô cùng lộn xộn, là một nơi ẩn nấp không tồi.
"Đừng tùy tiện dùng thứ đó."
Milo cuối cùng dặn dò một câu.
Theo kết quả kiểm nghiệm của bộ phận kỹ thuật trước đó, loại chất nổ dạng lỏng này là một loại mới, chưa từng thấy loại nào tương tự trong các vụ án trước đây. Trong thời gian ngắn, nếu một vụ nổ tương tự xảy ra lần nữa, xác suất Emma bị điều tra sẽ tăng lên một cách chóng mặt.
Tuy Emma có vẻ bướng bỉnh và dễ xúc động trong một số tình huống, nhưng khi đối mặt với tình huống hiện tại, nàng lại có thể thể hiện tư duy lý trí mà phụ nữ bình thường khó có được. Những lời thoại kiểu như "Phải cùng nhau đi" trông có vẻ cảm động nhưng thực tế là ngốc nghếch, chắc chắn sẽ không bao giờ thốt ra từ miệng nàng.
Bởi nàng rất rõ, mình ở lại chỉ có thể là gánh nặng, nên chỉ nói một câu "Ta nghe lời ngươi" rồi trực tiếp đi vào khu vực nhà xưởng.
...
Milo ở lại trên đường phố, liên tục nhìn chằm chằm vào những người lạ mặt phía trước và sau.
Lúc này, khoảng cách giữa những người đó và Milo chỉ còn chưa đến 50 mét, tổng cộng 5 người. Với khoảng cách này mà bọn họ vẫn chưa dùng súng, nghĩa là bọn họ định "giải quyết" mọi chuyện một cách êm thấm.
Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán, khi khoảng cách giữa hai bên rút ngắn còn chừng 20 mét, Milo nhìn thấy thứ bọn người kia cầm trong tay toàn là vũ khí lạnh, không có súng ngắn hay các loại vũ khí nóng.
Thứ họ cầm là những thanh đao thép phủ lớp mạ màu đen, trong ánh sáng mờ ảo trông như những khúc gỗ mỗi người một cây vậy.
Milo liên tục chú ý đến mười người này, xác nhận rằng không có ai tách ra để đuổi theo Emma vào khu nhà xưởng.
Nói thật, theo ấn tượng của Milo, người có thể làm ra chuyện này chỉ có Harrison, nhưng khi nhóm người này đến gần, Milo lại phủ nhận phán đoán trước đó của mình.
Vì đám người này chuyên nghiệp hơn đám người của Harrison nhiều, bọn họ hoàn toàn bỏ đi phong thái hung hăng ngạo mạn và phô trương của giới quý tộc, không có quần áo xa hoa cùng vũ khí hầm hố, mọi thứ đều tối giản, hơn nữa chọn địa điểm hành động cũng rất kín đáo, ban đêm ít khi có người qua lại.
Đó là những gì Milo có thể nhìn ra ngay lập tức.
Hơn nữa, bọn chúng còn trái với quy luật thứ nhất của các nhân vật phản diện cổ điển - ba hoa nửa ngày trước khi ra tay.
Mấy gã này không hề nói lời thừa, cũng hoàn toàn không nhìn Emma đã trốn vào khu nhà xưởng lấy một lần, chúng cứ chăm chăm vào Milo, bọn chúng biết rằng chỉ cần giải quyết được Milo, mọi thứ khác không còn là vấn đề.
...
Milo nhận thấy, thân là một nhân viên chấp pháp, anh lại có một nỗi băn khoăn kỳ lạ như thế, đó là anh không muốn vụ chém giết này làm kinh động đến nhân viên chấp pháp xung quanh.
Khẩu súng lục Remington vẫn đeo ở bên hông, nhưng Milo đã giơ tay ra, cùng với mười sát thủ trước sau nhất trí chọn vũ khí lạnh.
Có sao nói vậy, anh chọn hai thứ vũ khí này vào ngày nhậm chức và đến giờ vẫn chưa dùng tới lần nào.
Cũng cần phải thử xem thanh dao phay có tên "Người yêu cũ" này có độ cứng thật như thế nào.
...
Mười người bao vây Milo.
Vũ khí lạnh đồng nhất.
Tư thế này hơi giống mấy màn sát thủ hàng loạt “Để chúng ta được chết một cách tôn nghiêm” ấy.
Tư thế giằng co này chỉ duy trì không đến bốn năm giây.
Người bị dồn vào thế khó là Milo.
Thông thường mà nói, trong tình huống bị vây công, mạch suy nghĩ chiến đấu quan trọng nhất là nhanh chóng giảm bớt sự chênh lệch lực lượng giữa hai bên. Nói cách khác, kiểu chiến đấu tự thủ là bất khả thi, khi số lượng quân địch áp đảo, cần phải khiến đối phương nhanh chóng giảm số quân, nếu chỉ đơn phương lui về phòng thủ, hoặc rải đều đòn đánh lên mọi người, thì kết cục chỉ có một - bị nghiền chết từ từ.
Càng ở vào hoàn cảnh bất lợi thì càng phải hung hãn.
Xoẹt!
Ban đầu Milo chọn đứng dựa lưng vào lan can bờ sông, nhưng đó chỉ là một vẻ bề ngoài giả dối, khi lưỡi đao thép màu đen đầu tiên áp sát, anh lập tức hạ thấp người, lắc sang bên trái để né tránh, theo độ cong khi lắc tránh, lưỡi dao tay phải liếm qua bụng đối phương.
"Người yêu cũ" sau khi mài lại lưỡi tuy không còn sắc bén như khi vừa được lắp, nhưng việc điều chỉnh góc mài lưỡi giúp Milo có thể ra đòn không chút e dè, không hề sợ các vấn đề như gãy dao.
Ý thức chiến đấu và kỹ xảo của Carl, thậm chí cả thuật dao đồ tể tinh xảo của Robben trong khoảnh khắc này đều được phát huy đến cực hạn.
Chỉ dựa vào nhận thức của mình về mức độ mài lưỡi dao, anh có thể điều khiển chính xác lực đạo và góc độ ra đòn, đảm bảo một khi đâm xuống có thể xé rách mục tiêu. Đây là cảm giác tuyệt đối của một người đồ tể đối với lưỡi dao.
Khi lưỡi dao phay rạch một đường máu trong không khí, Milo đã áp sát sau lưng đối phương, lưỡi dao phay chuyển sang cầm ngược, lưỡi dao và cánh tay tạo thành góc độ giống như càng cua của bọ ngựa, kẹp chặt các khớp cổ tay của kẻ địch đang cầm dao, tay trái thì trực tiếp dùng khớp khuỷu tay khóa chặt họng hắn.
Lưỡi dao rụt lại.
Theo thế xoay người đập mạnh.
Đao thép của đối phương rơi xuống đất.
Cả người hắn cùng bàn tay vừa cầm dao mỗi thứ một nơi.
...
Thông qua thị giác của vong linh thấy được, thứ nó mang đến không chỉ là những mảnh ký ức vụn vặt của người đã khuất, mà còn cả ý thức, kỹ năng, thậm chí là cảm xúc của họ. Điều quan trọng nhất là sức mạnh tứ chi và độ cường tráng của Milo đã tăng lên một cách khó hiểu, nếu không thì anh căn bản không thể thực hiện được những kỹ xảo chém giết trong đầu.
Sau khi nhìn thấy thị giác vong linh của Robben, Milo đã ý thức được điều này, sức mạnh tứ chi của anh lúc đó đã tăng lên gấp bội.
Sau khi nhìn thấy Carl, Milo đã rơi vào trạng thái suy yếu tột độ trong một thời gian dài, anh nằm liệt giường mấy ngày liền, giống như bị ốm nặng. Còn bây giờ sức mạnh của mình rốt cuộc đến mức nào thì thực sự trong lòng anh cũng không rõ.
Nhưng chỉ riêng cú ném một tay qua vai vừa rồi, Milo có thể khẳng định loại tăng cường thuần túy sức mạnh tứ chi này có thể cộng dồn.
Với góc độ cổ tay vô lý như vậy, nhất là khi trọng lượng của đối phương vượt quá tình trạng của mình, kết quả có khả năng lớn nhất là khớp khuỷu tay của mình bị bẻ ngược, thậm chí là gãy nát.
Nhưng kết quả thực tế là, kẻ bị ném ngược sau khi ngã xuống đất thì không còn động đậy nữa, chỉ có Milo khi buông tay mới nghe rõ tiếng xương cổ vỡ vụn.
Người đã chết.
Nhưng hành động của Milo không hề chậm lại.
Hướng thi thể rơi xuống thật ra là để phá vòng vây của đối phương. Milo nhanh chóng bứt tốc, chuyển góc độ từ lưng dựa lan can sang phía đối diện có thể rút lui.
Dao phay lập tức chuyển sang cầm xuôi.
Vừa rồi tất cả những chuyện đó đều chỉ xảy ra trong nháy mắt, Milo sau khi đã thấy rõ sự chênh lệch thuần túy về lực lượng giữa hai bên, áp lực trong lòng đã giảm đi không ít.
Tuy nhiên, đối thủ dù sao cũng là dân chuyên nghiệp, khoảnh khắc thế vây công bị phá vỡ, bọn chúng đã nhanh chóng tản ra hai bên, ý đồ một lần nữa tạo thành thế bao vây.
Vụt!
Vô số lưỡi đao thép đen ngòm xé gió lạnh ào ạt chém tới Milo.
Nhưng chiến thuật chiến đấu của Milo không hề thay đổi, theo nguyên tắc gần đâu đánh đó, từng bước hạ gục từng đối thủ. Với lưỡi dao chiến bản rộng, hắn đỡ một nhát chém của đối thủ, rồi lưỡi dao sắc bén lướt qua cổ họng bên trái đối phương một cách dứt khoát.
Một giây sau nghiêng người tránh một nhát đao thép đen khác, túm lấy ống tay áo dày của đối thủ mạnh mẽ kéo lại, dao đồ tể có khảm lỗ phóng huyết trong tay trực tiếp từ khe sườn đâm vào lồng ngực đối phương, rồi đầu gối thúc mạnh một cú, đá văng kẻ mất sức chiến đấu này ra xa vài mét.
Sự thật chứng minh, đao này quả thực dùng tốt.
Dưới ưu thế nghiền ép tuyệt đối về sức mạnh, loại đao vốn chỉ có công năng bổ chém trong tay người thường lúc này lại thể hiện ra sức phá hoại kinh khủng khi đâm xuyên.
Qua lại mấy lượt, đội sát thủ mười người trong nháy mắt đã giảm đi ba.
Bọn chúng đã đủ chuyên nghiệp rồi, mỗi một nhát dao, từng vị trí thân thể ép sát, đều là hướng đến tính mạng Milo.
Nhưng vấn đề là, người chúng đang đối phó không phải là một chấp pháp quan hắc y bình thường, hắn thoạt nhìn chỉ đơn độc một mình, nhưng lại mang trong mình sức mạnh của ba bốn người, cảm giác sử dụng dao đồ tể cùng với kỹ xảo chiến đấu của chấp pháp quan VIP.
Thế vây quét trong nháy mắt đã bị phá tan.
Thậm chí sau khi Milo tạo ra khoảng trống để phản công, hắn không hề có động tác phòng thủ nào, mà ngược lại, còn lộ ra xu hướng phản công tàn bạo.
. . .
Lúc này, đám sát thủ cuối cùng cũng nhận ra đã gặp phải cường địch.
Thông tin có được khi nhận nhiệm vụ vây giết không phải như vậy, dù hắn là người đứng đầu kỳ khảo hạch chấp pháp, cũng tuyệt đối không thể có ý thức chiến đấu thực tế và kỹ xảo khủng bố đến thế.
"Tình báo sai rồi sao?"
Lúc này chúng đã bắt đầu hối hận, hối hận vì sao không chọn phương thức đánh lén bằng vũ khí nóng để giải quyết Milo...
Bạn cần đăng nhập để bình luận