Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 265: Thẳng kích linh hồn (length: 8129)

"Ừm... Ngộ độc thực phẩm?"
Milo vừa mới nghe được tin này, còn rất ngơ ngác.
Theo hắn biết, nhóc Finn tuy nghịch ngợm phá phách, nhưng chắc không có khả năng có năng lực đầu độc ai, ít nhất là với độ tuổi hiện tại, nó còn chưa tiếp xúc đến loại kiến thức hóa học cao cấp đó.
Nhưng nghĩ đến cô chị gái ruột thích chế tạo ni-tơ-rô gly-xê-rin của nó, Milo lại thấy việc đầu độc không hẳn là không thể. . .
...
Trong văn phòng giáo viên của trường, Milo ngồi đối diện Leia, quay đầu nhìn thoáng qua nhóc Finn đang phạt đứng ở góc tường.
Nhóc con rụt cổ, cúi gằm mặt, không dám nhìn ai, rõ là dáng vẻ có tật giật mình, còn có biết hối cải hay không thì tạm chưa rõ.
...
"Theo tìm hiểu, Finn gần như ngày nào cũng trốn học, nó thường thừa lúc giáo viên không chú ý lén chuồn ra khỏi lớp, rồi chạy lên các tầng cao hơn."
Cô giáo Leia trẻ tuổi nhấc từ dưới bàn lên một chiếc cặp sách nhỏ, Milo nhìn biểu tượng trên đó cũng không xa lạ gì, đó là cặp của nhóc Finn.
Leia giũ mạnh cặp, bên trong ào ào rơi ra một đống kẹo, bánh quy các loại đồ ăn vặt.
"Nó bán đồ ăn vặt cho các học sinh lớn hơn."
Leia có chút đau đầu nhìn nhóc Finn đang phạt ở góc tường, lắc đầu nói: "Trường có quy định rõ không được ra vào trường trước và sau giờ học, rất nhiều học sinh dùng tiền tiêu vặt mua kẹo của Finn, mà giá nó bán còn đắt hơn nhiều so với các cửa hàng tạp hóa bên ngoài."
"Ách..."
Milo hoàn toàn bó tay.
Cảm tình dòng máu Valrocan, bất kể lớn hay nhỏ, đều không một ai chịu an phận.
Trong văn phòng, bảy người tổ Lưu Đày Chi Ảnh trên tường đang vây quanh nhóc Finn, tất cả đều chờ xem kịch vui.
...
Milo tháo mũ bảo hộ và mặt nạ xuống, bất lực thở dài:
"Những đứa trẻ bị ngộ độc thực phẩm sao rồi?"
Khi Milo gỡ tấm che mặt xuống, cô giáo Leia rõ ràng ngẩn ra một chút, có phần lúng túng đáp:
"Ừm... Về cơ bản cũng chỉ bị tiêu chảy, vài trường hợp nặng hơn một chút cũng đã được đưa đến bệnh viện rồi, không có gì quá lớn cả, chỉ là khó ăn nói với phụ huynh."
Nói xong, nàng lại có vẻ hơi bực dọc hỏi Milo: "Vậy... việc tôi thấy mặt ngài có sao không?"
"Hả? À không sao, tôi chỉ là muốn hít thở chút không khí thôi, cái này chỉ là đồ dọa người, chứ có tác dụng gì khác đâu." Milo khoát tay.
"Vậy thì tốt rồi." Leia nhẹ nhàng thở ra.
Xem ra nàng chưa quen với quy tắc của chấp pháp quan.
Hay nói đúng hơn, nàng có lẽ rất ít khi tiếp xúc với chấp pháp quan, cho nên trong khái niệm của nàng, chấp pháp quan có lẽ là hình tượng đầy quyền uy và có tính uy hiếp lớn, đó cũng là lý do vì sao khi nhóc Finn gây chuyện nàng lại chọn nói chuyện trước với Milo.
Xét về lẽ đối nhân xử thế, cô giáo Leia xem như đã chu đáo.
Chỉ là nàng không ngờ Milo không hề có vẻ gì là chấp pháp quan, nhìn rất dễ nói chuyện, thậm chí sau khi bỏ mặt nạ xuống còn trông khá đẹp trai...
...
Kết quả là, khi Milo bày tỏ chấp pháp quan không kiêng kị việc dân chúng thấy mặt, ánh mắt của cô giáo Leia trước mặt vẫn dán chặt lên mặt hắn không nỡ rời đi.
Milo mải nghĩ xem phải dạy dỗ nhóc Finn ra sao, hoàn toàn không để ý đến phản ứng kỳ lạ của cô giáo Leia.
Mãi cho đến khi Henry xuất hiện trên tường, phía sau lưng Leia và làm một động tác tay thô tục về phía hắn.
Thậm chí Eric cũng đã chạy đến hóng chuyện, dùng ngôn ngữ của người câm còn thành thạo hơn cả, ra dấu — “Tán tỉnh nàng đi, tán tỉnh nàng đi.” Milo ho khan hai tiếng, không để lại dấu vết tháo chiếc nhẫn đồng thau trên tay và nhét vào túi.
Một giây sau, đám bảy người lập tức trở nên mơ hồ... hành động bẩn thỉu của Henry cũng ngừng lại.
"Ừm... Là thế này, cô giáo Leia, tôi muốn biết, trường định xử lý Finn thế nào, ý tôi là, cô định xử lý nó thế nào?" Milo kéo ghế lại gần Leia, không rời mắt nhìn nàng.
Dĩ nhiên, ánh mắt của Milo hoàn toàn trong sáng, chỉ thuần túy quan tâm đến việc cậu em mình sẽ đối mặt với hình phạt gì tiếp theo.
Nhưng khi bị Milo tiến lại gần như vậy, mặt nàng lập tức đỏ lên.
Từ nhỏ nàng đã học ở trường nữ sinh, tốt nghiệp xong lại đi dạy trẻ, rất ít khi có tiếp xúc thân mật với người khác phái, nhất là khi bây giờ nàng thậm chí có thể nghe thấy cái khí chất nam tính kỳ lạ của Milo, ngay lập tức nàng thấy tim đập loạn...
Dĩ nhiên, nàng không hề biết rằng, cái gọi là khí chất nam tính kia thực ra là mùi thuốc súng trong băng đạn quay.
Nàng nhìn Milo đăm chiêu mất vài giây, sau đó mới tránh ánh mắt đi, ấp úng nói:
"Ừm... Ách... Thực ra, cũng không phải vấn đề gì quá nghiêm trọng, chỉ cần Finn biết lỗi và sửa sai thì tôi tin là các phụ huynh sẽ không trách phạt một đứa trẻ quá đáng đâu..."
"Vậy thì tốt quá, cảm ơn cô nhiều, cô giáo Leia."
Milo không mấy thật lòng nắm tay Leia.
Hắn có thể cảm thấy thân nhiệt của đối phương đang tăng lên nhanh chóng.
...
...
Khoảng nửa tiếng sau.
Milo dẫn nhóc Finn ra khỏi trường.
Leia một đường tiễn bọn họ đến tận cổng trường, quyến luyến không rời nói lời tạm biệt.
Milo hứa sau này mình sẽ quản nhóc Finn chặt hơn, hễ tan học là sẽ đến đón nó về ngay, nhóc Finn lập tức cau mày, ngược lại cô giáo Leia lại vô cùng vui vẻ.
...
Thật vất vả mới lôi được nhóc Finn ra khỏi trường.
Nhóc con cả quãng đường đều cúi gằm mặt, không dám hé răng.
Xem ra nó cũng biết mình lần này gây họa có hơi lớn, dù sao thì cả lớp trên ba mươi người đồng loạt nôn thốc nôn tháo, hình ảnh quả thật rất kinh hoàng.
Mà tất nhiên mùi vị cũng vô cùng khó ngửi.
Nhưng Milo không hề có ý định quở trách nhóc Finn.
Bởi vì hắn biết rõ, vấn đề không nằm ở Finn, mà thủ phạm chính là bản thân hắn.
Sở dĩ bọn trẻ kia ăn đồ ăn vặt Finn bán mà bị nôn mửa tiêu chảy, hoàn toàn là vì lúc trước Milo cầm túi xách của Finn để giả vờ "Tiệc thánh" mà không rửa sạch sẽ.
Có vẻ như một vài thứ không sạch sẽ dính vào thành túi, mới dẫn đến cuộc gặp gỡ bất ngờ hôm nay với cô giáo Leia.
"Thật không biết phù thủy đỏ đã ăn nó như thế nào mà lại ngon miệng như vậy, chậc chậc chậc."
Milo thầm than.
Liếc nhìn nhóc Finn đang đi phía sau:
"Xem ra phải thay cho con cái cặp sách mới thôi."
...
Hai anh em một trước một sau bước đi trên đường.
Nhóc Finn im lặng không nói gì.
Mặc kệ Milo trêu chọc thế nào, nó cũng không hé răng.
"Này, ý gì đây, rõ ràng là nhóc gây rắc rối cho ta, thế mà lại lườm ta?"
Milo xoa đầu nhóc Finn.
"Đồ ăn vặt của con bị tịch thu hết rồi..." Finn mặt mày ủ rũ.
"Mấy thứ đó của con giờ còn ai dám ăn chứ." Milo không ngừng lắc đầu.
"Danh tiếng tiêu rồi, sau này chẳng ai thèm mua đồ của con nữa." Finn sụt sịt nói.
"..."
Milo tuyệt đối không ngờ nhóc con này không hề có chút ăn năn nào.
Không những thế.
Finn ngẩng đầu lên nhìn Milo, hỏi một câu hỏi thẳng thắn:
"Anh, anh định làm chuyện đó với cô Leia sao?"
"Hử?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận