Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 689: Vốn có chỉ dẫn (length: 9049)

Sau khi tỉnh lại ở thế giới thật, cả nhóm người không hề luống cuống đi lang thang xung quanh, cũng chẳng còn tâm trí mà liếc nhìn thêm cái thành Willow kia. Thế giới này sau khi bị bọn Ngày Xưa tàn phá vài năm, đã chẳng còn ai hay vật gì đáng để lưu luyến nữa, mấy gương mặt quen thuộc còn sót lại với tư cách những người sống sót đều đã "hy sinh anh dũng" tiến vào thế giới mồ mả, nhờ có Milo chỉ dẫn trong quá trình này.
Ừ, nhưng thật ra là Emma dẫn bọn họ làm như vậy.
"Ngươi bây giờ không đánh đấm được nhiều lắm nữa đúng không?" Lão Theon hỏi Milo.
"Chẳng phải còn có ngươi sao, người bản địa mà...đánh giỏi nhất chính là lão đây." Milo nhún vai: "Ta bây giờ chắc đánh không lại cả chó hoang thối rữa ven đường."
"Nói mới nhớ ta cũng thích thằng nhóc kia, chết phí thật." Lão Theon cảm thán.
Trong miệng hắn "thằng nhóc kia" chỉ chính là người sáng lập ra câu nói người bản địa mà... đánh giỏi nhất chính là lão kia.
"Thiên Phương Bát Diện Thể của Dạ Ma có sức tái sinh rất mạnh." Emma nhắc nhở.
"Nhưng bây giờ ngươi mới là Dạ Ma, không phải sao?" Milo hỏi.
"Yan cũng từng như vậy." Emma nói: "Trong mộng cảnh ở mộ địa, Yan bị thiêu rụi: chẳng còn gì, nhưng ở thế giới thật..."
Đoạn sau Emma không nói tiếp.
Dòng thời gian ở thế giới thật đã qua mấy năm kể từ ngày trăng máu giáng xuống, liệu có thật sự còn tìm được phần còn lại của Yan không? Cho dù tìm được thì những kẻ căm hận Dạ Ma trước kia chắc đã chết hết rồi, vậy cái xác tàn đó dựa vào cái gì để tái sinh?
Thấy Milo có chút trầm ngâm, Emma vội chuyển chủ đề:
"À phải, cái cô tóc đỏ ở Sở Chấp Pháp, ta định đưa nàng trở về Túc Tinh Đoàn, nhưng nàng nhất quyết ở lại trong mộng cảnh ở mồ mả."
"Nàng là như thế mà." Milo chẳng nghĩ ngợi gì nhiều về chuyện này.
"Còn đứa bé nhà thờ nữa, khi ta tìm được thì...nó không xong rồi." Giọng Emma cực kỳ phức tạp.
Nói đến đây nàng im bặt không tiếp tục.
Vì Emma cảm thấy nếu nàng mà cứ nói tiếp có khi Milo sẽ đổi ý mà cùng với đám thần kia chơi tự hủy.
. . .
...
Mộng cảnh mồ mả là một sự tồn tại rất kỳ diệu.
Nó là một thế giới không hoàn chỉnh.
Dù đã có hai trận chiến với kết cục hoàn toàn khác nhau, nhưng thực tế phe tham chiến trước sau vẫn chỉ là một mà thôi.
Có nghĩa là sao? Trăng máu trước sau chỉ có một, bọn Ngày Xưa cũng vậy, các Thần cũng vậy.
Trong hai thế giới lặp lại chồng chéo này, chỉ có Milo là bị phân thành nhiều, do Azati và ý thức của hắn cùng nhau tạo ra, trao cho Milo năng lực này trong mộng cảnh, và năng lực này gián tiếp trao cho tất cả mọi người cơ hội thứ hai.
Nhưng tiếc là dù có cơ hội thứ hai, rất nhiều người cuối cùng vẫn không thể sống sót.
. . .
"Ta phải nhắc ngươi một câu, chính ngươi cũng nói, bây giờ chó phun lửa ven đường cũng có thể lấy mạng chó của ngươi, vậy nên khi vào thế giới mồ mả, phải biết rằng cái thế giới nhỏ hẹp đó chứa đầy đủ đám Cựu Thần ở cảnh mộng, ngươi định tránh né con mắt của bọn chúng thế nào? Tránh không được thì định trốn khỏi sự truy sát của bọn chúng ra sao?" Lão Theon nhả khói thuốc điềm nhiên hỏi.
"Ta cũng chẳng có ý định gây ra thêm cuộc chiến nào nữa..." Milo nhún vai nói.
Cái khoảnh khắc tự mình chết đi trong mộng cảnh ở mồ mả là lúc Milo mạnh nhất từ trước đến nay, hắn thậm chí còn kiểm soát được một phần trật tự đến từ Azati, nhưng cho dù vậy, khi đối mặt với đám Chư Thần đông nghìn nghịt thì vẫn không hề có khả năng sống sót.
"Trên chiến trường không chiếm được, trên bàn đàm phán cũng rất khó mà có được, ngươi hiểu ý ta chứ." Lão Theon nói.
"Đương nhiên." Milo gật đầu, nhưng bước chân dưới đất không hề chậm lại, trực tiếp đi về phía cái được gọi là "mồ mả" kia.
Cách vào mộng cảnh ở mồ mả cực kỳ đơn giản, áp tay lên là bắt đầu mộng. Và đó không chỉ đơn thuần là ý thức "đi vào", mà còn bao hàm cả sự truyền tống mang ý nghĩa vật lý.
. . .
Lão Theon thực ra cũng không hiểu hết kế hoạch của Milo.
Nói đúng ra, những Milo của từng đoạn thời gian trước, đều không hề biết hết những gì mình đã lên kế hoạch.
Milo của hiện tại chỉ là một phàm nhân có phần cường tráng mà thôi, dùng cái thân xác máu thịt gầy yếu thế này mà đi vào cái mộng cảnh mồ mả đầy hung hiểm kia, việc phải tự bảo vệ mình như thế nào là một vấn đề rất phiền toái.
Nhưng có thể thấy rằng khi cái "mồ mả" đen sì kia rung chuyển, lão Theon và Emma không hề ngăn cản hành động của Milo, mà đều đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, đám sương đen của Dạ Ma và khẩu súng ngắm của lão già leo núi đã được rút ra.
...
"Cứ để ta xem hai người lo sốt vó như nào."
Khi sự rung chuyển của cảnh mộng đang khiến hình bóng ba người dần mờ đi, Milo quay đầu nhìn hai người họ một cái, dặn dò:
"Lát nữa khi vào đó không cần giao chiến, trong trí nhớ của Chư Thần thì ta đã chết cứng rồi, nên bọn chúng sẽ cần thời gian để phát hiện ra ta, trong lúc đó hai người mỗi người cứ lên con Baiyaki của mình rồi đưa toàn bộ người sống sót khỏi cảnh mộng này, hiểu ý ta không? Ừ, đúng, đừng quan tâm tới ta."
Ánh đen lóe lên, ba người và lũ Baiyaki xoay quanh sau lưng hoàn toàn biến mất.
...
Mộng cảnh mồ mả.
Bọn họ cuối cùng cũng trở về cái chiến trường khốc liệt năm xưa.
Những kẻ thống trị cổ xưa, Chư Thần trong cảnh mộng, Quyến Tộc đỏ tươi, bốn Kỵ Sĩ tay sai của mông, đám Linh Thị Hỗn Độn, cảnh chém giết đẫm máu như vẫn còn rõ ràng trước mắt, mà bây giờ phần lớn lửa đã tắt, nếu có thể lờ đi cái mùi thối rữa và cháy khét nồng nặc trong không khí, thì khung cảnh trước mắt cũng có thể coi là đẹp như ảo mộng, có vẻ đẹp như ở Caelid.
. . .
Bây giờ trong mộng cảnh mồ mả không còn thấy bóng dáng của đám Ngày Xưa điên cuồng nữa, cũng chẳng thấy ánh thánh quang tàn của Chư Thần, đủ loại người đen tối sinh sống, như Quỷ Thực Thi hay Người Núp sâu đều đã biến mất, nhưng trong không khí vẫn có thể ngửi thấy hơi thở của đám Thần.
Ở vùng đất hoang tàn gồ ghề có thể thấy đám người sùng bái trăng máu như xác sống lang thang vô định, có lẽ là do những sự kiện đẫm máu trước đây xảy ra trên mảnh đất này, tóm lại cái hình ảnh tiêu điều quỷ dị trước mắt ngược lại lại khiến người ta có một cảm giác an tâm khó hiểu.
. . .
Nơi Milo hạ xuống là thung lũng ngoại ô của thành Willow.
Nơi này từng là nơi thu nhận bệnh nhân thời ôn dịch lớn, sau này là nơi Mai Cao chính thức giáng lâm, và cũng là nơi một trong bốn Kỵ Sĩ là Tham Lam bị lão Theon đánh cho tàn phế.
Nói đi nói lại nơi này có thể xem là nơi mà những sự cố thường xuyên xảy ra, toàn những chuyện lộn xà ngầu đều từng diễn ra ở đây.
Về phần lão Theon và Emma, họ không ngừng tìm người, sau khi hiểu sơ ý định kế tiếp của Milo, họ không dám trì hoãn một khắc nào.
...
Nỗi lo của Theon không phải không có lý.
Chư Thần bây giờ muốn nghiền chết Milo có thể rất đơn giản, cái khó là làm sao để có thể tưởng tượng ra những cách tra tấn tên con sâu cái kiến yếu ớt này.
Nhưng Milo lại không chút lo lắng.
Thực ra từ lâu đã có người cho anh chỉ dẫn, mách anh cách đối phó ở chỗ này.
Những tin tức rời rạc vụn vặt đó, giờ phút này mới trở nên đầy đủ và rõ ràng.
. . .
Trên bầu trời, những đám mây đỏ sẫm bắt đầu chuyển động nhanh hơn, từ hình dạng ban đầu mập mạp dần chuyển thành sục sôi.
Một số ánh mắt từ khu vực xa xôi bắt đầu chú ý đến Milo, kẻ vừa đột ngột xuất hiện.
Trong những ánh mắt đó chứa đựng sự ngạc nhiên, hoảng sợ.
. . .
Nhưng Milo không hề có màn đối diện tình cảm gì với bọn Thần cả.
Trước khi cuồng phong bão táp ập tới, hắn đi trước một bước tìm một bãi đất trống trong thung lũng ngồi xuống.
Sau đó từ trong túi quần lấy ra một quyển vở nhỏ cũ nát mở ra để trên mặt đất.
Ngoài ra không có bất kỳ chuẩn bị chiến đấu nào.
Hắn bắt đầu phối hợp ngâm nga những câu chú ngữ cổ quái trong quyển vở nhỏ.
. . .
Rất nhanh, ở chính phía trước Milo một vật thể lơ lửng xuất hiện một cách trống rỗng, trông giống như một quả bóng thép bằng dây điện.....
Bạn cần đăng nhập để bình luận