Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 319: Phi nhân loại (length: 7986)

"Xem ra chúng ta đến chậm một bước rồi."
Milo dùng ngón tay chạm vào vết máu còn chưa khô hẳn trên bệ cửa sổ.
Rõ ràng là tên Crocodile nhỏ kia đã bị người bắt đi một cách thần không hay quỷ không biết khỏi sòng bạc từ nửa tiếng trước rồi, thậm chí hoàn toàn không làm kinh động đến đám thuộc hạ của hắn.
"Quả là kỳ lạ hiếm thấy."
Lão Theon nhanh chóng lật xem đống tài liệu hỗn độn trong phòng Crocodile.
"Bọn chúng bắt đi Crocodile, chứ không phải giải quyết hắn ngay tại chỗ."
"Việc này không phù hợp với phong cách của bọn chúng nhỉ?" Milo đảo mắt nhìn quanh phòng, không phát hiện ra bất cứ manh mối có giá trị nào, rồi quay sang hỏi lão Theon:
"Crocodile là người giúp ngươi thu thập tin tức đúng không?"
"Ít nhất điều đó cho thấy hướng đi của chúng ta là chính xác." Lão Theon gật đầu: "Bọn chúng chắc chắn đã phát hiện Crocodile đang điều tra dấu vết của chúng."
"Nhưng giết Crocodile trực tiếp chẳng phải càng đơn giản sao?" Milo cau mày.
"Việc này thì ta không rõ rồi."
...
...
Cùng lúc đó, tại trang viên quý tộc ngập tràn tử khí kia.
Ngày xưa, trong đêm khuya, những ngóc ngách trong trang viên đều có ánh nến hoặc đèn dầu lung linh, nhưng hiện giờ lại vô cùng tĩnh mịch.
Những thi thể chồng chất dưới ao phun nước đã bắt đầu bốc mùi, các bộ phận thi thể nổi lềnh bềnh trên mặt nước, bu đầy ruồi nhặng, phát ra những tiếng "O o" khiến người rợn da gà.
Chỉ khi những đám mây dày đặc đêm hôm ấy tan đi, ánh trăng rọi xuống thì những hình dạng chết thảm của những người đó mới lộ rõ.
Còn trong trang viên lúc này, một cuộc thẩm vấn vô cùng tàn bạo đang diễn ra.
Bốn tên thợ săn áo đen đứng ở các góc trong đại sảnh, còn giữa đại sảnh đặt một chiếc ghế nặng trịch, trên ghế là một người đàn ông thấp bé đang bị lưới kim loại quấn chặt.
Trước mặt hắn là một vệt máu dài, trông như màu đen trong ánh sáng lờ mờ.
Có vài vật thể nhỏ hình trụ nhúng trong vệt máu, đa số là những chiếc nhẫn nạm đá quý, chính là những ngón tay của người đàn ông vừa bị chặt xuống không lâu.
Giờ mười ngón tay của người đàn ông chỉ còn hai ngón cái là nguyên vẹn.
Thân thể hắn đang run lên khe khẽ.
Lưới sắt đã siết chặt tạo thành vô số vết rách trên người hắn, làm cho vải áo vỡ vụn ấn sâu vào vết thương.
Nỗi đau khủng khiếp đang bào mòn ý chí của hắn.
So với đám người bị hại dưới ao phun nước, người đàn ông trên ghế lúc này còn ở trong địa ngục đáng sợ hơn.
...
Đó chính là Crocodile, người vừa bị đám thợ săn bắt đi từ làng Arden.
Mà người đứng trước mặt hắn chính là đám thợ săn đã làm cho Willow náo loạn cả lên mấy ngày nay.
Crocodile chỉ còn tổng cộng không đủ tám ngón tay, mười cái răng, và một con mắt, còn trên người mọc thêm thứ gì thì chính hắn cũng không đếm xuể.
Con mắt còn sót lại chỉ có thể thấy hình ảnh rất hạn chế, hắn chỉ biết là mình tiêu rồi, chỉ vừa bắt đầu điều tra tung tích bọn người này hôm trước thì hôm sau đã gặp phải đại họa này.
Crocodile vốn không phải hạng người hiền lành gì, chính vì thế mà hắn biết rõ đám người bịt mặt trước mặt không có ý định tha cho hắn.
Dù ngay từ đầu hắn đã hợp tác và khai ra hết mọi thứ mà đối phương muốn biết, hắn cũng không thoát khỏi cái chết.
Nhưng điều khiến người ta tuyệt vọng nhất là đám người áo đen này từ đầu đến cuối không hỏi hắn nửa câu.
Từ khi xông vào cửa, trừ vài người giống như tượng điêu khắc đứng canh ở các góc thì không nhúc nhích, hai người còn lại, một người thì sắp xếp "dụng cụ", người kia thì từng món từng món một sử dụng chúng lên người mình. Sự phối hợp lạnh lùng ăn ý đến mức cực điểm khiến người ta cảm giác bọn họ không phải đang tra khảo mà giống như đang sửa chữa cái máy móc bị trục trặc của ai đó hơn.
Quá trình này kéo dài mấy chục phút.
Bọn chúng không hề nói chuyện với nhau.
Mãi cho đến khi một người áo đen không che mặt đi xuống từ cầu thang xoắn bên trái đại sảnh.
Dù Crocodile đã bị mù một mắt nhưng hắn vẫn thấy rõ con ngươi lam lục nhạt hiện ra trên gương mặt lạnh lùng của người áo đen đó.
Người kia đến trước mặt Crocodile, quan sát một hồi lâu một cách lạnh lùng.
Hắn có vẻ không hài lòng với tiến độ của đồng bọn, ra hiệu cho một người trong đó tránh ra, tự mình tiếp nhận việc thi hành cực hình.
Giữa vô vàn khí giới lạnh lẽo, hắn chọn một chiếc kìm kim loại quen tay rồi chậm rãi ngồi xuống, tập trung ánh mắt lam lục quỷ dị vào mặt Crocodile.
"Ngươi nên biết vì sao ta vẫn giữ lại lưỡi của ngươi."
"Thế thì... thì ngươi ngược... ngược lại cứ... hỏi đi..."
Thanh âm Crocodile run rẩy.
Không chỉ vì đau đớn, mà còn vì sợ hãi thứ ánh sáng quỷ dị trong mắt đối phương.
Trong vài truyền thuyết cổ xưa, những người có con mắt phát ra ánh sáng lam lục trong bóng tối là những tồn tại đáng sợ gần như tà thần, chúng thường có được vài năng lực quỷ dị và sở hữu sự tàn nhẫn có một không hai của loài người.
"Ta định nhổ răng cửa chính thức của ngươi, nhưng ngươi không cho ta cơ hội đó."
Tên thợ săn cầm chiếc kìm, mặt không chút biểu cảm nhìn Crocodile:
"Hay là nói ngươi đã ngụy trang thành con người quá lâu, nên đã mất đi khả năng phục hồi hình dạng cũ rồi?"
Dần dần, cái lưới sắt bó chặt lấy Crocodile trở nên rộng thùng thình vì thân hình Crocodile đang thu nhỏ lại.
Vóc dáng hắn vốn đã thấp bé, nhưng bây giờ lại giảm từ 1m6 mấy xuống chỉ còn gần 1m.
Các cơ bắp và xương cốt teo rút làm da hắn bắt đầu nhăn nheo.
Tóc ít ỏi trên đầu cũng lần lượt rụng hết.
Sau khi những cái răng bị nhổ máu me đầm đìa, phần lợi cũng co rút để lộ ra một hàm răng nanh sắc nhọn, những chiếc răng nanh đó dài ít nhất hai ba centimet.
Chỉ trong vòng hai phút ngắn ngủi, Crocodile đã biến thành một sinh vật còn xấu xí hơn cả ban đầu, hắn vẫn là hình dạng con người nhưng thân hình lại thu nhỏ lại gần một nửa, đôi mắt nhỏ bất thường lõm sâu vào cái đầu trọc.
Đúng vậy, cái hố mắt đã bị móc đi trước kia không phải mắt thật của hắn.
Thậm chí sau khi biến hình, con mắt mang hình dạng con người còn sót lại kia tự động rơi ra.
Khi cơ bắp mập mạp và da nhăn nheo lại thì bàn tay xấu xí với những ngón tay bị giấu đi cũng lộ ra, những phần thịt máu đã bị cắt rời trước đó, những ngón tay đó dường như chỉ là vật cấy ghép trên người hắn, chứ không hề là cấu trúc vốn có.
Chiều dài của bàn tay thật, dài tối đa cũng chỉ bằng xương bàn tay của người.
"Đồ khốn kiếp! Ngươi có biết những thứ đó đã gắn liền với cơ thể của ta không, cắt xuống rất đau! Mẹ kiếp!"
Crocodile hiện nguyên hình không chỉ giọng điệu trở nên the thé...hắn còn gào thét về phía tên thợ săn trước mặt.
Nhưng chưa kịp dứt lời, tên thợ săn đã dùng kìm nhổ phắt một cái răng trong miệng hắn ra, khiến hắn lại kêu la đau đớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận