Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 622: Hoàng y (length: 10437)

Việc hưởng lạc trong phòng đoạt "Món đồ chơi" thật khó tưởng tượng loại chuyện này lại xảy ra với bọn hắn, những sinh vật ở cấp độ này. Mà nếu chỉ đơn thuần là sự thù hằn ngày xưa, thì cũng không thể nào chỉ dừng lại ở việc đục một lỗ trên đường phố hay thiêu rụi một căn phòng đơn giản như vậy.
Ấn ký mà người lạ kia để lại chắc chắn đang truyền tải một thông điệp nào đó, một thông điệp nào đó khác với những gì mà bản thân Milo gần đây biết được. Chỉ là hiện tại, Milo vẫn chưa nắm bắt được nó mà thôi.
"Nhớ ngày xưa, Độ Nha vì một cái bản đồ cổ vẽ cây Hoàng Kim Thụ đổi chiều mà hao tổn tâm cơ, bây giờ thì, nó đã chẳng đáng tiền đến mức có thể tùy tiện vẽ ra bằng nước tiểu."
Milo cảm thán nói.
Thời đại quả nhiên là đã thay đổi.
Từ khi Pohnpei dưới đáy biển thức tỉnh, đến trật tự treo giải thưởng xuất hiện, rồi đến dấu chân của Migo ở khắp mọi nơi. Rất nhiều sự việc từng được viết trong lời tiên tri cổ xưa đều đang dần được đăng lên báo hàng ngày.
Vết cháy đen trên tường trước mắt phảng phất đang biểu thị điều gì đó.
Nhưng đối với những người đang ở trong phòng hôm nay mà nói, chuyện này tạm thời đã qua một bên.
Bởi vì, hiếm lắm mới đến hưởng lạc phòng một chuyến nha.
Hơn nữa, người phụ trách ở hưởng lạc phòng cũng có mắt nhìn người. Hai bộ áo khoác chấp pháp màu đen cũng đã là thượng khách rồi, huống chi gương mặt của Milo đã được người nhà Sherman khắc ghi vào đầu, đó là sự chiếu cố đặc biệt của phu nhân Castor, còn có cả cô Kent, vị chấp pháp quan quý tộc này cũng rất có danh tiếng trong giới, hơn nữa còn có Yan, một khách quen nữa. Hôm nay hưởng lạc phòng mà không chiêu đãi tốt ba vị này trên lầu, thì e là ngày lành của người phụ trách cũng sẽ chấm dứt.
Để chiêu đãi tốt những vị khách quý mà họ ngóng trông từng ngày, hưởng lạc phòng thậm chí đã tìm đến "Eileen", gương mặt quen duy nhất của Milo ở đây.
Người phụ nữ đã từng phô diễn tài thiện xạ trong lần gặp đầu tiên với Milo, sau hơn hai năm đã trở nên gợi cảm hơn, thân hình thon dài thêm vào những đường cong hình xăm ma mị, vừa xuất hiện đã khiến Enid mắt tròn mắt dẹt.
Nhất là giọng nói khàn khàn, đầy từ tính của nàng, vừa cất lên đã khiến Enid mê mẩn.
...
Đương nhiên, nhiệt tình là nhiệt tình, nhưng chắc chắn không phải là muốn "gạ" các ngươi, đừng nghĩ nhiều quá.
...
Coi như là thực hiện lời hứa từ rất lâu trước đây đi, chính Milo cũng không nhớ rõ đã từng nói khi nào muốn dẫn Enid đến hưởng lạc phòng để trải nghiệm.
Thằng nhóc này ban đầu còn hơi e dè, câu nệ, càng về sau, dưới chút men rượu đã hoàn toàn biến thành một nữ lưu manh biến thái, đắm mình trong đám mỹ nữ, các loại hành động trêu ghẹo (xx), thoạt nhìn còn chuyên nghiệp hơn cả Yan.
Cuối cùng, Milo và Yan dứt khoát biến thành người ngoài cuộc đứng xem, tay bưng chén rượu, đứng ở chỗ bệ cửa sổ mát mẻ hơn, ngắm nhìn màn trình diễn của nữ lưu manh nhà Kent ở giữa sàn nhảy.
Cảnh tượng đó so với những bức bích họa trên hành lang của hưởng lạc phòng còn có chỗ hơn. Nếu như trên những bức hình kia có che đi một số thứ "quá mức tao nhã", thì giờ đây, trong tầm mắt của Milo và Yan chỉ còn thấy mỗi Enid là rõ nét.
"Ngươi có vẻ hơi câu nệ nhỉ."
Milo liếc nhìn Yan bên cạnh, tay thằng này cầm ly rượu, tay kia đút túi quần, sắc mặt vô cùng bình tĩnh, có vẻ hoàn toàn không có ý định tham gia vào đám quần ma loạn vũ kia.
"Ta khá sợ người lạ, với nàng thì chưa thân đến mức cùng nhau 'bay' được." Yan nghiêm túc nói.
Khá sợ người lạ.
Thật khó tưởng tượng đó là lời nói thốt ra từ kẻ nửa tiếng trước còn cởi chuồng chạy trên đường từ mái nhà xuống.
Milo chỉ vào những cơ thể xinh đẹp đang ở giữa sàn nhảy: "Ở đây nhiều người thế này, ngoại trừ nàng ra..."
"Những người còn lại đều là người quen." Yan tiếp lời Milo.
"Được thôi." Milo gật đầu.
...
Sau một hồi "thưởng thức", câu chuyện của hai người cuối cùng cũng dần trở về quỹ đạo.
Mà người mở đầu lại là Yan, chuyện này cực kỳ hiếm thấy.
"Tên kia, thật ra ta thấy quen quen."
"Ai?"
"Cái kẻ đã đá ta từ trên lầu xuống đó."
"Ồ... Sao? Hắn cũng là người quen của ngươi à?"
"..."
...
Có lẽ đã hình thành một quy luật vô hình, Yan trong phần lớn các tình huống đều là người chiếm thế thượng phong, ngay cả khi đối mặt với tên lừa đảo đại sư cổ đại cũng có thể phản đòn, chỉ duy nhất với Milo thì lại liên tục kinh ngạc.
"Lão tử không có đùa ngươi, ngươi biết gần đây ta lại thu một lớp hận thù từ đám Huyết tộc, nói thật, hiện tại cho dù là gặp lại tên đã phân hình thành người lần trước, ta có lòng tin có thể hạ gục hắn, nhưng mà lúc ở trên lầu vừa rồi, đây không phải là đánh lén, mà là ta hoàn toàn không kịp phản ứng."
Yan còn ghé sát lại, nháy mắt để Milo thấy những tia máu trong mắt mình, chứng minh mình không phải là vì bị thứ gì đó kỳ quái hấp dẫn nên mới phản ứng chậm.
Hơn nữa, ngữ khí của hắn cũng thể hiện sự nghiêm trọng chưa từng có:
"Tên đó cho ta cảm giác áp bức còn vượt qua tất cả những sinh vật chúng ta từng đối mặt, mạnh hơn quá nhiều, ta không hề nói quá, nhưng nếu như trong thành Willow có thêm một thứ như vậy, mà cả ta và ngươi đều không thể phát hiện ra sớm thì ta nghĩ khoảng thời gian tới chúng ta đều phải cẩn thận một chút."
"Ta nói là, dù thế nào đi nữa, ngươi chắc chắn không muốn thấy chuyện như của Emma xảy ra một lần nữa, đúng không? Tương tự, ta cũng không mong muốn chuyện tương tự xảy ra với người nhà của ta."
...
Thật khó tin khi những lời nói tỉnh táo như vậy lại thốt ra từ miệng một kẻ nửa tiếng trước còn cởi truồng chạy trên đường từ mái nhà xuống.
Lần này Milo không hề nói đùa nữa, hắn gật đầu rồi nói:
"Trở lại vấn đề ngươi nói nửa trước đoạn, ngươi nói kẻ để lại hoàng ấn này trông quen quen, chính là..."
"Ừ, dù thay đổi rất nhiều, nhưng mơ hồ vẫn có thể nhận ra, tên kia rất giống với..."
Rầm——!!!
...
Thông thường, vào thời điểm sắp sửa vạch trần những manh mối mấu chốt như thế này, chuyện bất ngờ chắc chắn sẽ xảy ra.
Ví dụ như, khi Yan chưa kịp nói hết nửa câu sau thì một tiếng nổ long trời lở đất đã lấn át mọi âm thanh mà tai người có thể tiếp nhận.
Tiếng nổ đó đến từ hướng bầu trời.
Ở đó, dường như đã xảy ra một vụ nổ lớn với quy mô khủng khiếp.
Chỉ là dư âm của vụ nổ thôi cũng đã đủ sức làm một phần đỉnh tháp của tòa nhà hưởng lạc phòng bị gãy.
Phải biết rằng, tảng đá nặng khoảng nửa tòa lầu trực tiếp rơi xuống, chính xác đập vào vị trí tầng cao nhất của hưởng lạc phòng.
Xui xẻo thay, vị trí đó lại chính là chỗ Milo và Yan đang đứng.
Nhưng đồng thời cũng thật may mắn, với những người đang ở dưới sàn nhảy...
Trong khoảnh khắc tiếng nổ dội từ trên cao xuống, Milo đã nhanh chân ôm lấy Enid, mang cô rời khỏi khu vực sụp đổ.
Còn Yan thì "bác ái" hơn một chút, hắn thả làn khói đen cuốn theo tất cả đám cô nương, bao gồm cả Eileen, khiến cho mười mấy người đó đều bình an thoát khỏi đống đổ nát đang rơi xuống.
...
Tảng đá cột trụ từ tầng trên cùng của tòa tháp rơi xuống, đục thủng trần nhà, mở tung mặt đất, rơi xuống tầng dưới. May mà khu vực đó không có quá nhiều người xui xẻo vào lúc đó.
...
Khi Milo dừng lại, trên vai vẫn đang vác Enid, trong tay còn đang cầm một ly rượu, giống như hoàn toàn không ý thức được chuyện vừa rồi mình đã suýt mất mạng, thậm chí còn theo điệu nhạc mà lắc lư đầu, tay kia thì rất không thành thật mà xoa nắn mông của Milo.
"..."
Milo ném Enid đang ngơ ngác ra một bên, quay đầu lại thì thấy Yan cũng đã đưa mọi người đến nơi an toàn, đột nhiên nhớ đến cảnh tượng bi thảm của cặp song sinh Huyết tộc mà mình từng thấy trên đảo nhỏ Ngân Mộ, Milo cảm thấy có chút khó hiểu, vì thế hỏi: "Đúng là tất cả đều là người quen của ngươi."
"Chắc chắn rồi, đều là 'đã xâm nhập trao đổi' cả." Yan vừa nói xong thì liền bị đám cô nương hờn dỗi trừng mắt.
Có vẻ như màn nguy hiểm vừa rồi cũng không để lại bóng ma nào trong lòng họ.
...
Tuy nhiên, xuyên qua lỗ thủng trên trần nhà, vẫn có thể nghe thấy tiếng va chạm không ngừng vang lên trong bầu trời đen kịt, tiếng xè xè, xèo xèo cùng với những tiếng động ầm ĩ như sấm.
Chỉ cần nghe thôi cũng có thể hình dung được cảnh tượng va chạm thảm khốc, hơn nữa hai bên va chạm cũng không phải là con người.
Milo như có điều suy nghĩ, nhìn Yan một cái.
Sau đó, ở bên ngoài cửa sổ bắt đầu vang lên những tiếng ngâm nga nặng nề như tiếng rên rỉ.
Âm thanh đó đến từ những ngóc ngách tăm tối trên đường phố.
Xuyên qua tấm kính cửa sổ, Milo có thể thấy những người mặc áo choàng dài màu vàng đang bước đi trong bóng tối, trên người đeo đồ trang sức nạm hoàng ấn, đồng thanh dùng ngôn ngữ cổ xưa, ngâm xướng, ca tụng chủ nhân của bọn hắn.
Bọn hắn dường như đang ủng hộ một bên trong trận kịch chiến trên bầu trời.
Hơn nữa, những câu chú ngữ bọn hắn ngâm nga phảng phất đang phát huy một tác dụng đặc biệt nào đó, chi phối cuộc chém giết đang diễn ra bên trên lớp sương mù dày đặc...
Bạn cần đăng nhập để bình luận