Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 548: Điều tra (length: 8366)

Xác định vị trí bản thân là khi thế giới tỉnh táo trở lại.
Milo ngay sau đó gần như dốc toàn bộ lực lượng có thể mượn đến, tất cả đều được ý thức của hắn triệu hồi.
Ngày thường phòng khách trong nhà có vẻ hơi trống trải, hôm nay lại lộ ra vô cùng chật chội.
...
"Cha, những người này thật sự có thể tìm tỷ về được sao? Con sao cảm thấy bọn họ nhìn không đáng tin chút nào."
Finn hết sức thành thật ngồi trên ghế sô pha nhà mình.
Mười phút trước, khi hai cha con còn đang quanh quảng trường tìm kiếm tin tức về Emma, thì nhóm người đến nhà đầu tiên đã xuất hiện. Đó là nữ chấp pháp quan tóc đỏ có vết sẹo trên mặt, phía sau cô ta dẫn theo một đám người đông đảo.
Trong đó, có cả Enid thường xuyên đến nhà ăn chực, vẻ mặt của cô nàng trông sốt ruột hơn tất cả mọi người.
Hơn nữa trong đội ngũ còn có một người kỳ dị không đeo súng ống. Vì sao nói là kỳ dị, bởi vì hắn đội mũ, đeo kính râm, còn quấn khăn che cổ, trên người tỏa ra mùi thịt nướng, không hề giống một chấp pháp quan chút nào, nhưng quả thật lại trà trộn trong đội ngũ chấp pháp.
Đám người này đến thăm không hề nói nửa lời khách sáo với Khang và Finn, trực tiếp vẽ một vòng trên sàn quanh ghế sô pha, rồi yêu cầu hai người họ đứng yên trong đó, sau đó liền bắt đầu tìm kiếm manh mối khắp mọi ngóc ngách, từ dấu chân trên sàn nhà đến vết trầy xước trên khung cửa, không bỏ qua bất cứ chi tiết nào.
Và đó vẫn chỉ mới là bắt đầu.
Chưa đầy vài phút.
Hai người đàn ông khác mặc vest lịch sự, xách theo rương hòm màu đen xuất hiện.
Người đàn ông đội mũ phớt, trước ngực có ghim huy hiệu kim loại, trang phục kiểu học giả nhưng lại mang súng lục bên hông, điều đặc biệt dễ nhận thấy là khi hắn tháo găng tay ra, mu bàn tay lộ ra những vết sẹo dao chi chít.
Người đàn ông thần bí tự xưng là "C", người bên cạnh hắn trẻ hơn là trợ thủ của C.
Hai người này đến cũng không nói nhiều lời vô ích, tìm một chỗ vắng vẻ mở rương hòm lấy "dụng cụ" rồi cũng nhập hội điều tra.
Bất quá những thiết bị, dụng cụ của hai người kia rõ ràng không giống với chấp pháp quan, ngoài các thiết bị lấy mẫu trông khá hiện đại ra, còn có những thứ trông như ngói lợp mái nhà cũ kỹ, hơn nữa họ không tham gia vào phạm vi điều tra của chấp pháp quan mà dẫn đầu "chiếm giữ" các vị trí như gác xép, mái nhà để tiến hành điều tra, bố trí, trông rất thần bí.
Hai người còn dùng những dụng cụ kỳ quái kia quét qua quét lại Finn, nhưng đến lượt Khang thì lại lờ đi không thèm để ý đến ông.
...
Và người thứ ba đến nhà là ban chấp sự của Giáo Hội, tức là hội lại theo cách gọi thông thường.
Một tình huống hiếm thấy xảy ra, áo khoác đen và áo choàng xám cùng chung một mái hiên nhưng không hề xảy ra mâu thuẫn... nhân viên hai bên thậm chí không nói lời nào với nhau.
Ngay cả Finn và Khang bị hạn chế khu vực hoạt động cũng cảm nhận được không khí đối đầu ngột ngạt trong nhà.
Mọi người đều hiểu rõ mối quan hệ cụ thể giữa hệ thống chấp pháp và ban chấp sự Giáo Hội, Khang chỉ mong sự im lặng này có thể kéo dài cho đến khi cả hai nhóm đều rời đi.
...
Nếu như phương thức điều tra của đội chấp pháp là các biện pháp thuần túy hiện đại, còn hai người đàn ông bí ẩn đến từ một trường đại học nào đó ở miền Tây thì kết hợp hai phương pháp cổ xưa và hiện đại, vậy thì những người Giáo Hội dùng là các phương pháp thần học cổ xưa thuần túy.
Do vậy, hình ảnh tổng thể mang đến một cảm giác đối lập mạnh mẽ.
Có người thì đang cúi rạp xuống đất với kính lúp, lại có người quỳ trước cửa lẩm bẩm cầu nguyện chú ngữ...
Mấy nhóm người cứ như vậy tất cả bận rộn tất cả, ai cũng không thèm để ý đến ai.
Không lâu sau lại có một người đàn ông trung niên cầm theo gậy pháp trượng đến.
Hiển nhiên là ông ta cũng không cùng nhóm người vừa nãy.
Người đàn ông tự xưng là Jonathan, là người duy nhất đến thăm một mình, và không xông ngay vào các ngóc ngách mà lịch sự hỏi thăm về Milo. Sau khi biết Milo đang bận, ông ta nhờ Khang chuyển lời "Tất cả các thuyền buôn lậu ra vào cảng không nằm trong sự giám sát của hệ thống chấp pháp đều đã loại trừ, không có người mà tiên sinh Valrocan muốn tìm".
Ông ta còn bày tỏ gia tộc Sherman sẵn lòng cung cấp "Sự trợ giúp có thể có".
Sau đó liền rời đi.
...
Đến lúc này, đây vẫn chỉ là những nhân viên điều tra ở bên ngoài.
Còn những người trọng tâm đã tập trung trong phòng làm việc của Emma ở trên lầu.
Finn tận mắt thấy lão ca của mình cùng Yan lên trước, sau đó một cô gái bị che mắt cũng im hơi lặng tiếng đi lên lầu.
Ngay sau đó, một con mèo đen nghênh ngang từ ngoài cửa đi vào.
Trong tầm mắt của Finn, một cục lông trắng sợ xã hội từ cửa sổ trèo theo trần nhà bò lên lầu hai, hoàn toàn không ai để ý đến sự tồn tại của nó.
...
Mà thực tế, đối với mấy người bên trong căn phòng làm việc đóng kín, những cái gọi là "điều tra" bên ngoài kia kỳ thực không có ý nghĩa gì lớn.
Về cơ bản có thể xác nhận, người đó đã biến mất vào hư vô.
Những cái gọi là manh mối cũng chỉ có giới hạn trong căn phòng này và xung quanh nó.
Trong đó mấu chốt nhất là đống công thức chằng chịt trên bảng đen và chồng giấy nháp dày cộp trên bàn sách.
...
Milo đứng trước đống giấy nháp, giới thiệu với mọi người:
"Emma từng nói, khoảng một năm trước, trong đầu cô ấy bắt đầu liên tục xuất hiện một số ký hiệu toán học rời rạc. Sau đó cô ấy bắt đầu thử sắp xếp lại các ký hiệu đó, rồi phát hiện có một số quy luật trong đó, và cứ thế cho đến giờ. Trước đó ta có xem qua những thứ trên bảng đen này, lúc đó nội dung không phức tạp như bây giờ..."
Sau khi tìm kiếm mọi nơi mà không có kết quả, Milo chỉ có thể dồn sự chú ý vào những công thức chằng chịt này.
Một người sống sờ sờ biến mất không dấu vết dưới mí mắt của thế giới Bóng Tối ngày cũ, bản thân việc này đã rất khó tưởng tượng, vượt ngoài tầm lý giải, thấu thị của Milo.
Và những thứ xuất hiện trong đầu Emma, theo nhận thức của Milo, cũng không thể lý giải được.
Đây là điểm chung duy nhất giữa hai sự việc, đồng thời cũng là điểm quan trọng nhất.
...
Bất quá, sau khi Milo nói rõ tình hình, căn phòng làm việc có vẻ hơi chật chội trở nên im lặng gần như tuyệt đối.
Những công thức và sơ đồ dày đặc chiếm kín bảng đen từ chân đến trần nhà có thể gây ra hội chứng sợ hãi, thậm chí không cần nhìn kỹ, chỉ cần đưa mắt lướt qua, đã đủ khiến người khác cảm thấy áp bức, phảng phất như bầu trời sao mênh mông bị nén lại...bắt đầu đọng lại trên bức tường này, "độ dày" mười phần.
Hiện trong phòng làm việc có Daisy, Dilasha, Yan, Rebecca, điều tra viên C, cùng với hai con sủng vật hỗ trợ là Wendigo và Marshall.
Daisy vừa bước vào cửa đã ngẩng đầu nhỏ "nhìn chằm chằm" bảng đen rồi ngây người ra.
Yan và Dilasha là hai gã thuần túy thuộc tính chiến binh tự nhiên hai mắt tối sầm, không hiểu gì cả.
Rebecca thì thê thảm hơn, cô nàng chỉ chăm chú xem xét một công thức trên bảng đen, một giây sau mũi bắt đầu rỉ máu.
So với những người trên, C cũng rất có kinh nghiệm. Sau khi bước vào cửa, ông ta không hề đối diện với bảng đen mà vùi đầu nghiên cứu những bản nháp giấy có vẻ "nhân tính hóa" hơn.
Lúc này ông ta vừa cầm sổ tay, vừa nhanh chóng sắp xếp đống bản nháp lộn xộn, thần sắc không vui, thỉnh thoảng trong miệng lại phát ra vài tiếng cảm thán từ tận đáy lòng:
"Phương trình Dirac bậc đủ? ... Tinh diệu tuyệt luân!"
...
"Xem ra không ai hiểu được thứ này rồi đúng không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận