Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 726: Vi phạm tổ tông quyết định (length: 11948)

Mấy ngày liền, Milo tại rìa vách đá biển bên những bộ hài cốt tàu thuyền mò được vài hòn đá kỳ lạ, chúng có chất liệu hơi giống loại ngọc thô chưa gia công, kết cấu đại khái là một lớp vỏ mỏng bao bọc lấy lõi tinh thể nhiều màu bên trong, kỳ quái nhất là, những thứ này rõ ràng là vật chết lạnh băng, lại tỏa ra luồng khí tức chúc phúc không kém.
Lần này cuối cùng khó khăn lắm mới liên quan đến đến kho dự trữ tri thức không tính là phong phú của Freya.
Nàng nói với Milo rằng thứ này là Thần Điện thạch sản xuất từ sa mạc đá sỏi, bình thường chỉ có tín đồ của các Thần Điện lớn mới có thể kiếm được, nghe nói chỉ cần thu thập đủ nhiều Thần Điện thạch, bất kỳ ai cũng có thể đến Thần Điện mà họ ngưỡng mộ để hành hương.
Đương nhiên, đó chỉ là nghe nói mà thôi.
...
Có lẽ đối với người khác thì đây là bảo vật quý giá nhất.
Ví dụ như mười mấy khối Thần Điện thạch trước mắt đã bị khóa trong một cái rương báu, giấu ở chỗ sâu nhất trong khoang nhỏ trên thuyền, những thứ khác trên thuyền đều bị nước biển ăn mòn mục nát, chỉ còn cái rương kia là lông tóc không tổn hao.
Mà trên thực tế, đối với những chủng tộc bình thường trong Ảo Mộng Cảnh mà chưa từng nâng Linh Thị đến độ cao nhất định thì tiền tệ thông dụng cũng giống với thế giới tỉnh táo, đều là kim loại hiếm vàng, còn với tín đồ, quần thể Quyến Tộc hoặc những người thành kính muốn gia nhập vào đám người này mà nói, Thần Điện thạch lại là ngoại tệ mạnh.
Còn đối với những người Linh Thị lang thang, những người nhặt phế liệu thì vàng, đá quý, Thần Điện thạch đều cần, đây là vốn liếng để sinh tồn trong Ảo Mộng Cảnh, nhưng trong mắt bọn họ thứ có giá trị lớn nhất vẫn là những người Linh Thị khác trừ bản thân, đặc biệt là những kẻ đã chết. Điểm này rất giống với thế giới tỉnh táo, thậm chí đã trở thành một nét văn hóa bản địa của Ảo Mộng Cảnh.
Dù sao những Thần Điện thạch trong cái rương đó không có tác dụng gì lớn với Milo và Freya.
Với tư cách là người Hi Nhân tộc, Freya bị tất cả Thần Điện coi là chủng tộc "cần được thanh lọc", nói đến thì, Chư Thần Điện luôn tự xưng là "bao dung", ngay cả Thực Thi Quỷ ăn thịt thối còn có thể tiếp nhận, vậy mà chẳng hiểu sao lại không tiếp nhận người Hi có hình thái bình thường giống với con người đến vậy.
Còn Milo thì chẳng hề dính dáng gì tới tín đồ, Quyến Tộc, Thần Điện thạch dùng để tích lũy chúc phúc đổi lấy cơ hội hành hương càng không có ích lợi gì với hắn.
Nhưng với tư cách là một trong những ngoại tệ mạnh, Milo vẫn lựa chọn mang theo cái rương kia.
Bởi vì nghe nói chi phí sinh hoạt ở các thành phố duyên hải phía tây đại lục đều rất cao...
...
Đúng vậy, sau mấy ngày lênh đênh trên biển, Milo và Freya quyết định điểm dừng chân tiếp theo ở phía tây.
Lý do rất đơn giản, phía đông cách Ngân Mộ Chi Dương là Vĩnh Hằng Quốc Độ, nơi đó mọi người đều biết Milo, người đã từng hủy nửa tòa Celephais Ảm Ảnh.
Phía bắc là vùng đất lạnh lẽo, tự nhiên chẳng có lý gì mà quay đầu đi đường vòng.
Phía nam là một quần đảo thần bí xa xôi, theo như lời Freya thì dù nàng có mọc thêm hai đôi cánh rồng cũng chẳng bay tới đó được.
Cho nên, ngoại trừ khu vực góc chết nằm ngoài bản đồ khái niệm không rõ ràng kia ra, nơi thuận tiện và thích hợp nhất vẫn là miền tây.
Mọi thứ mà Milo tương đối quen thuộc, bao gồm cả hẻm núi Phan Tư dưới lòng đất, Rừng Mê Ly, thành mèo Ô Vung đã thất lạc đều ở trên mảnh đại lục miền tây rộng lớn trù phú này, nghe nói nơi này là vùng đất lâu đời nhất, phổ biến và rộng lớn nhất trong toàn bộ Ảo Mộng Cảnh, tương đương với mấy cái Thụy Sĩ An Hải, đồng thời cũng là khu vực có trình độ văn minh và mật độ chủng tộc cao nhất, các vương quốc và thành bang mọc lên san sát như rừng. Tương truyền phía sau dãy núi Cá Cược Đề Khắc Khoa Léo xa xôi ở miền tây vẫn còn tồn tại con đường cổ xưa dẫn đến quần tinh, nó kết nối với hành tinh Mã Nhĩ Tư và ánh trăng.
Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất là con đường về phía tây nam này bọn họ đã đi được gần một nửa.
Vùng biển này thực sự quá lớn, đối với nhiều người đi xa bình thường, có lẽ một chuyến đi tới đi lui mất thời gian đi thuyền cũng đủ để thanh niên trở thành người già cỗi, thậm chí phần lớn người sẽ mãi mãi ở lại vùng nước biển lạnh giá trên đường tới bờ bên kia.
Nếu không có sự trợ giúp của Freya, giờ này Milo có lẽ vẫn còn chưa thoát khỏi vùng đất lạnh lẽo.
Tốc độ của cự long cổ xưa là không thể tưởng tượng nổi, nhưng ngay cả vậy, bọn họ cũng mới chỉ bay được một nửa hành trình trên biển hướng tới miền tây.
...
Nghĩ lại, Milo không khỏi bội phục vận may của mình như được trời chọn, gặp được Freya, một cự long bạch kỵ có thể "ăn chùa".
Về vấn đề này, câu trả lời của Freya cũng rất thuyết phục —— “Vì ngươi là người đầu tiên ta gặp mà không muốn bắt ta về 'tinh lọc' đó nha.” “Nhưng ngươi chắc còn nhớ, khi đó ta căn bản không thể nào là đối thủ của ngươi.” Milo đáp.
“Thế nhưng mà ngươi đáng yêu mà!” Nhưng về vấn đề cụ thể đáng yêu ở chỗ nào, Freya hoàn toàn không giải thích được.
Có lẽ thật sự nhỏ nhắn cũng rất đáng yêu.
...
...
Nhưng có một chuyện Freya không hề nói dối, Hi Nhân tộc thật sự có một chút ý tứ là kẻ thù của toàn dân.
Càng đến gần vùng Tây Nam của Thụy Sĩ An Hải kia, độ cao nàng bay lại càng cao, gần như là lơ lửng trên tầng mây, toàn bộ hình dáng của đôi cánh rồng khổng lồ đều ẩn sau lớp mây.
Nếu không phải Milo là Kẻ Gây Họa do Tội Nghiệp tạo thành, thì cái nhiệt độ thấp đáng sợ trên tầng mây kia còn lạnh hơn vùng đất lạnh lẽo nhiều lần có lẽ đã đóng băng hắn thành tượng băng cắm trên gáy Freya.
Nói cho cùng, Ảo Mộng Cảnh là thế giới do Chư Thần làm chủ, nên việc chúng sinh chèn ép không gian sinh tồn của Hi Nhân tộc trên cơ bản là đang thay Chư Thần hành động theo ý chí của họ, còn chuyện gì là nhân tố không phải người ở đằng sau và những bí mật sâu xa, Milo không rõ, Freya cũng chưa từng nói rõ, đa số trường hợp cô đều vô thức lảng tránh chủ đề này.
Theo lời nàng thì phần lớn thời gian từ khi có ký ức, nàng chỉ hoạt động ở sa mạc hoang tàn hoặc trong rừng rậm nguyên thủy, các bậc trưởng bối nói với nàng, người Hi chỉ có thể có được cuộc sống bình yên hòa thuận ở những nơi hoàn toàn không tìm thấy trên bản đồ.
Nàng chưa bao giờ đặt chân đến thành bang do con người hoặc các chủng tộc khác lập nên.
Thực tế thì lần này ở vùng đất lạnh lẽo là lần đầu tiên từ khi sinh ra nàng chứng kiến nhiều người thuộc các chủng tộc khác nhau cùng tồn tại “đại cảnh tượng” đến vậy.
Nên đối với thế giới phương tây trù phú kỳ diệu trong truyền thuyết, nàng vừa hưng phấn lại vừa sợ hãi...
Thực ra Milo đã sớm nhận ra điều này.
Hôm nay từ trên cao tầm mắt có thể thấy lờ mờ hình dáng các thành trì mọc lên san sát như rừng trên lục địa rồi, và khi những hình dáng đó dần rõ ràng hơn, sự hưng phấn và bất an trong lòng Freya lại càng mãnh liệt.
...
Chỉ còn thiếu một ngày hành trình nữa.
Như mọi khi, họ tìm một hòn đảo hoang gần biển để nghỉ ngơi.
Nhưng khác với mọi ngày, lần này Freya không còn đi săn một mình ngoài biển mà ngoan ngoãn ngồi ngẩn người bên đống lửa, khi Milo hỏi chuyện gì, cô chỉ cười ngây ngô bảo hôm nay mình không đói.
Mà Milo trong lòng thì rất rõ ràng, đây đã là vùng gần biển của lục địa rồi, các thuyền bè đi lại trên mặt biển rất đông, dù là ban đêm, Freya cũng không muốn lại biến thành hình thái cổ Long nữa...
Có lẽ là bầu không khí văn minh nồng đậm của lục địa gợi lên cho nàng một số ký ức không vui.
Thêm nữa... mới nhất đỉnh cấp tiểu thuyết tại 6.9* sách a xem!
Thực tế trong lộ trình định trước trước đó, Freya lẽ ra phải đi đường vòng ở chỗ này.
Nhưng dường như trong quá trình một tháng nay rong ruổi, cả hai đã quen với việc tìm đảo để nghỉ chân khi mặt trời lặn, nên hôm nay cũng không ngoại lệ.
Hơn nữa, khi càng tới gần lục địa thì sự tò mò của nàng lại càng lớn, đồng thời nỗi bất an trong lòng nàng cũng gia tăng theo...
...
Đêm dài, hôm nay không có thi thể hải thú khổng lồ chắn gió biển, nên Milo đặc biệt đốt mặt ôn nhu của Tội Nghiệp cho đống lửa bùng lên tràn đầy hơn ngày thường.
Nhưng Freya ngồi xổm một bên, cằm chống tay, vẫn chậm chạp chưa đi ngủ.
Nhẫn nhịn rất lâu, cuối cùng cô ấp úng mở miệng hỏi Milo:
“Ngày mai ta có thể đưa ngươi đến trên lục địa không? Ta muốn nhìn một chút chỗ đó ra sao... Ta sẽ bay rất cao, rất cao, trộm nhìn một cái trong làn mây thôi, như vậy có lẽ không tính là vi phạm tổ huấn chứ?” Milo dở khóc dở cười: “Nếu ngươi không nói thì ta còn chẳng biết ngươi có cái tổ huấn này.” “Vậy là có thể đúng không?” Freya trợn đôi mắt to đầy mong đợi.
Ai có thể ngờ một đầu cự long đưa ra một quyết định vi phạm lời tổ tông chỉ vì lén liếc qua dáng vẻ văn minh của lục địa ngắn dài thế nào...
Lời này nghe như mang một chút gì đó xót xa.
Nhưng đồng thời nó lại rất thật.
Milo rất hiểu tâm trạng của nàng lúc này, giống như hồi bé chính hắn tò mò về cấu tạo bên trong ba ổ điện trên tường vậy, động lực của sự tò mò này thực chất đến từ việc các bậc trưởng bối sớm nói cho “tính nguy hiểm” của nó.
Mà khác biệt chính là, trong lòng Freya có thêm một tia cảm giác nặng nề rất mơ hồ...
. . .
"Cái gì nha, ta cũng không phải tổ tông ngươi..." Milo dang tay ra: "Bất quá có ngươi trực tiếp đưa ta đến lục địa xác thực sẽ thuận tiện hơn rất nhiều á... ít nhất ta không cần ở chỗ này ngồi ngốc đợi đội thuyền đi ngang qua có phải không? Ừ, thật ra nếu ngươi thật sự muốn đi xem thì tìm một cái áo choàng lớn hơn trùm lên là được rồi, thể trạng của đại chủng tộc đâu phải là không có, lát nữa vào nội thành đi nhìn một chút..."
"Ah không không không, không muốn không muốn, ta lén lút liếc mắt nhìn từ trên trời là được hắc hắc." Freya lắc đầu như trống bỏi, nhưng có thể thấy rõ càng nhiều là sự vui vẻ và hưng phấn.
Thật ra lúc này Freya và một đứa trẻ cũng không khác gì nhau.
Cũng không phải nói thật sự cần Milo đồng ý thì nàng mới có thể đến gần lục địa nhìn một chút, nói đúng ra là, nàng cần có một người tán thành và ủng hộ cái ý nghĩ mạo hiểm trong lòng mình, nói ngắn gọn là về mặt tâm lý cần một người bạn tăng thêm dũng khí.
. . .
"Vậy quyết định như vậy nhé." Milo ngáp một cái rồi vươn vai một cái, dùng ngón tay gẩy gẩy trong đống lửa, để ngọn lửa duy trì trạng thái ấm áp, sau đó nói:
"Đến lúc đó đi dạo xong ngươi sẽ tìm chỗ nào đó vắng vẻ rồi thả ta xuống là được."
"Ngươi muốn cùng ta đi nhìn lén sao? !" Freya trợn mắt.
"Đi chứ." Milo gật đầu.
"Tiểu đáng yêu tốt nhất á!" Freya hưng phấn mà coi Milo thành gối ôm bế lên.
Milo đang định nhanh chóng giãy ra, vừa quay đầu thì phát hiện nàng ta đã ngủ chết đi rồi.
Nói đi thì nói lại, nàng có thể trụ được trong cái lò lửa ấm áp lâu như vậy đã là phá kỷ lục rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận