Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Chương 201: Mười năm trước manh mối

Chương 201: Manh mối từ mười năm trước
Đêm khuya, bờ kênh đào thành Willow.
Milo ngồi trên ụ đá dọc theo lối đi ven sông, tay cầm một cái đùi gà nướng hơi cháy, vừa nhai thịt gà, vừa chăm chú nhìn ánh nến yếu ớt trên cây cầu bắc ngang qua kênh đào.
"Ta bắt đầu nhớ đồ ăn Kang làm rồi, đây là cái đùi gà dở tệ nhất ta từng ăn."
Món đồ này được Milo mua khi đi ngang qua một quán rượu bán đêm.
Một khi công việc bận rộn, việc ăn uống cũng sẽ không có quy luật, khi đói quá mức, quen với cảm giác bụng rỗng, sau này sẽ thấy cũng không còn cảm thấy đói, chỉ khi ngửi thấy mùi thơm của đồ ăn mới ý thức được, lão tử vẫn chưa ăn tối.
Nhưng quán rượu là nơi như thế nào, đút cho một đám tửu quỷ say mèm đồ ăn, căn bản không cần làm cho ngon, dù sao nửa đêm bọn hắn cũng nôn hết những thứ trong dạ dày ra, cho nên cái đùi gà của Milo cháy đen thui, giống như một thanh củi đốt.
"Quý trọng đi, loại người như chúng ta, cả đời đều không nếm được hương vị đùi gà."
Bóng dáng Eric hiện lên trên lối đi bộ, làm động tác tay với Milo.
Milo chú ý thấy gã này làm động tác thở dài.
Bởi vì vừa rồi lúc mua đồ trong quán rượu, bọn hắn gặp được một người ngồi trong góc uống đến say không còn biết gì, Charl·es, chấp pháp quan của Sở Chấp pháp thành tây, huynh đệ đồng bào của Eric.
Hắn không chú ý tới Milo đi ngang qua.
Milo cũng không chủ động lên tiếng chào hỏi.
Hiện tại toàn bộ thành Willow đều cho rằng tổ 7 người đã c·hết, Charl·es là số ít người biết một chút chân tướng, hắn biết em trai mình mất tích, ít nhất là vẫn chưa tìm thấy t·hi t·hể, mà tang lễ kia, chỉ là một trò cười.
Đây cũng là nguyên nhân Charl·es không xuất hiện tại tang lễ.
Là một thành viên của đội chấp pháp, hắn biết quyết định này là từ cấp cao, nhưng hắn chỉ có thể phục tùng, bởi vì hắn thực sự không tra được bất kỳ manh mối nào.
Nếu không hắn cũng không cần phải bí mật tìm Milo hỗ trợ.
Hắn và lão Th·e·on là cùng một loại người, bọn họ đều biết tang lễ là một lời nói dối trắng trợn, nhưng lại không thể làm gì được.
Milo không biết Eric có cảm tưởng gì về việc này.
Trong quán rượu, bóng dáng Eric chỉ lẳng lặng đứng cạnh bàn của huynh trưởng 10 phút, sau đó biến mất.
Theo truyền thuyết, hai huynh đệ này trong cuộc sống thực tế rất không hợp nhau, quan hệ của bọn hắn thậm chí có thể dùng từ ác liệt để hình dung.
Nhưng sự thật chứng minh, quan hệ huyết thống thường vẫn có thể trói buộc một vài thứ, cho dù lý niệm của hai người trái ngược nhau.
...
Nhưng xem ra Eric cũng không biểu hiện ra cảm xúc uể oải.
Hắn thậm chí còn chủ động cùng Milo thảo luận tình tiết vụ án:
"Ta vừa đột nhiên nhớ tới một chuyện, tuy không xác định có liên quan trực tiếp đến vụ án này hay không nhưng..."
"Nói." Milo ném khúc xương đùi gà xuống kênh đào, tiện tay nhặt một nắm cỏ dại ven đường xoa xoa dầu mỡ trên tay.
Eric dường như do dự rất lâu mới quyết định nói với Milo những điều này:
"Rất lâu trước kia, lúc ấy ta vẫn còn đi học, khoảng mười năm trước rồi, lúc ấy Charl·es có nhận một vụ án, ta trong lúc vô tình lật đồ trong nhà đã từng thấy cuốn bút ký của hắn, phía trên vẽ một thứ, rất giống với vật chứng trong vụ án này."
Milo lập tức rút tập tài liệu từ trong túi áo ra, chỉ vào phù văn Henry vẽ trên tập tài liệu: "Là cái này?"
Eric lắc đầu, bóng dáng của hắn vươn tay, lấy ra từ trong tập tài liệu bản phác họa bút chì, phía trên chính là "tế đàn" nhỏ được bện từ cành cây mà Milo tìm thấy tại hiện trường.
"Khả năng hội họa của Charl·es rất tệ, ta không xác định lúc ấy hắn muốn biểu đạt vật này trong bút ký hay không, nhưng chúng thực sự rất giống nhau."
"Mười năm trước?"
Milo nheo mắt, nhìn bản phác họa đang bay lơ lửng trước mặt.
Nói thật, án hình sự một khi liên quan đến văn hóa tôn giáo, sẽ xuất hiện rất nhiều căn cứ, vật chứng xác thực mà không thể dùng lẽ thường để phân tích, giống như những đồ đồng trong sự kiện Đại Thư Viện trước đây.
Báo thù, tình sát, loại hình vụ án này không khó phá án, thường thì điều tra khó khăn nhất, là gây án do kích động.
Nghi thức tôn giáo kỳ thật thuộc loại thứ hai, bởi vì căn bản không thể điều tra từ các mối quan hệ của người bị hại, người bị hại trở thành người bị hại, bản thân chuyện này đã có tính ngẫu nhiên rất lớn.
Vụ án huyền bí này từ khi bắt đầu đến nay, vẫn không tìm được manh mối từ sừng hươu và tế đàn nhỏ trên t·hi t·hể, chính là vì nguyên nhân này.
"Hiểu ý ngươi."
Milo nhanh chóng nhét tập tài liệu vào túi áo khoác, thúc ngựa đi về phía quán rượu khi nãy.
...
. . .
Lúc gặp lại Charl·es, gã này đã như một bãi bùn nhão.
Bây giờ là 4 giờ sáng, dưới tình huống bình thường đám tửu quỷ ở đây giờ này cũng gần như trong trạng thái như vậy, nên nôn thì nôn, nên say thì say, nên ngủ thì ôm cột đèn mà ngủ.
Hôm nay Charl·es không mặc đồng phục chấp pháp, cũng không mang theo vũ khí.
Lúc Milo trở lại quán rượu, vừa hay nhìn thấy một người lén lút ngồi xổm bên cạnh Charl·es, đang từ từ rút ví da của Charl·es ra khỏi túi quần.
Tên trộm vừa gây án, vừa cẩn thận nhìn xung quanh.
Thật không may, khi hắn nhìn về phía cửa ra vào quán rượu, ánh mắt chạm trán với Milo mặc đồ đen.
...
Tình cảnh vô cùng xấu hổ.
Tên trộm ngây người vài giây, mặt không biểu cảm, lặng lẽ đẩy chiếc ví đã rút ra được một nửa trở lại túi quần của Charl·es.
Sau đó quay đầu nhìn Milo, trưng ra một vẻ mặt "tha mạng" rất khó coi.
Milo không nói gì, lấy ra từ thắt lưng một bộ còng tay lắc lắc, vẻ mặt tươi cười nhìn đối phương.
Một giây sau, tên trộm co giò bỏ chạy.
Hắn không xông về phía cửa quán rượu, mà là một bước chạy nhanh nhảy ra ngoài qua cửa sổ bên cạnh.
Nhưng Milo cũng không vội đuổi theo, hắn bình tĩnh đi đến quầy bar của quán rượu, ấn chuông, đánh thức người phục vụ đang ngủ gục ở đó dậy:
"Giúp ta lấy ít nước lọc đến đây."
Người phục vụ mơ màng liếc nhìn Milo một cái, lảo đảo đi về phía phòng bếp.
...
Lúc này, bên ngoài quán rượu vang lên tiếng thét chói tai của tên trộm:
"Oa! Có quỷ! Có quỷ, cứu mạng! A ~ "
Không ai biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, lờ mờ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của tên trộm khi bị đánh, nhưng vì mọi người trong quán rượu lúc này cơ bản đều ở trạng thái mơ màng, ai cũng không còn sức để bò ra ngoài xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
. . .
Milo tưới cho Charl·es một ly nước lọc.
Hắn nhìn thấy một tấm bảng đen treo trên tường quán rượu, vì vậy dừng bước, cầm phấn viết lên bảng đen để lại một câu đề nghị —— đổi đầu bếp đi.
Khi nâng Charl·es đi qua cửa quán rượu, tên trộm đã bị trói vào cột cây.
Hắn mặt mày bầm dập, trên mặt đất trước mặt bày mười mấy chiếc ví da, xem ra đêm nay hắn vốn là một mùa bội thu, chỉ là vận khí không tốt gặp phải Milo.
Milo liếc nhìn bóng dáng Charl·es trên mặt đất bên cạnh, nhún vai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận