Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 712: Trò chuyện đi lên (length: 15886)

Nhưng tiếng ồn ào cũng không kéo dài quá lâu.
. . .
Dù ở cách xa nhau vài trăm mét, Milo vẫn có thể cảm nhận được cái lạnh thấu xương đột ngột từ đỉnh đầu ập đến.
Quay đầu nhìn lại.
Ba gã thuật sĩ đang lao tới, ẩn sau những tảng đá lớn, đã đứng im bất động.
Trên người bọn họ phủ một lớp băng mỏng, lớp băng này lan ra tới cả mặt đất, đóng băng cả vùng xung quanh...
Ba người bị đóng băng chỉ còn tròng mắt là còn động đậy.
Trong lúc mọi người hoảng hốt, "Thợ săn" trong truyền thuyết đã lặng lẽ xuất hiện ngay trước mặt ba người, thân hình từ từ hiện ra từ trong bóng tối.
Hắn vác một lưỡi liềm khổng lồ trên vai, lưỡi liềm tỏa ra hơi lạnh.
. . .
Không đợi mọi người phản ứng, một luồng hắc khí từ trên cao lao xuống, xé đôi tầm nhìn của mọi người, lao thẳng về phía vị trí Thợ săn.
Một giây sau, một vụ va chạm im lặng xảy ra.
Vô số lưỡi dao tàn phá bừa bãi nổ tung xung quanh Thợ săn, hắc tuyến cũng biến mất theo.
Thợ săn không hề bị tổn hại.
Thậm chí không ai thấy rõ hắn có động tác gì, không ai biết hắn đã ngăn luồng hắc tuyến đáng sợ đó như thế nào.
Nhưng ba thuật sĩ phía sau hắn lại gặp họa.
Sáu bắp chân vẫn bị băng đóng chặt trên đất, phần đầu gối trở lên thì đã bị nghiền nát thành thịt băm, rải xuống thảm thực vật xung quanh trở thành phân bón.
...
Chỉ trong mấy hơi thở, tình thế biến chuyển quá nhanh.
Ngay khoảnh khắc hắc tuyến nổ tung, vô số bóng người mơ hồ lại xuất hiện quanh khu di tích Tế Tự này.
Trong số đó có những bóng người cao gầy mặc giáp đen và áo choàng, các thuật sĩ mặc trường bào...
Có lẽ những nhóm người tụ tập này chính là các sứ đồ Thần Điện trong truyền thuyết.
Giáp và trang phục của họ đều khắc những hình tượng và ấn ký từng xuất hiện trong chiến trường mộ bia ở giấc mơ, ít nhất Milo nhìn thấy thì có vẻ quen thuộc.
Nhưng so với đám sứ đồ mà Chư Thần điều tới tru sát Milo trong giấc mơ, thì đám người trước mắt này còn kém xa.
Ít nhất thì những kẻ đặt chân lên chiến trường mộ bia trong giấc mơ đều là sứ đồ cấp ngày cũ, còn những kẻ xuất hiện quanh di tích lúc này nhìn chung chỉ là Linh Thị chất lượng cao.
. . .
Nhưng hôm nay tất cả bọn họ đều nhìn chăm chú vào gã Thợ săn mặc đồ đen đang vác liềm phía dưới, như một vị thần chết.
Kẻ tấn công bằng đường cong đen ban nãy chính là đám thích khách giáp đen cao gầy kia.
Đối với Milo mà nói, đây là một trong số ít người quen cũ.
Hắc đao.
Một nhóm đao phủ chuyên nghiệp dưới trướng Thần Điện Hoàng Kim Luật pháp.
Đã từng xuất hiện trên chiến trường mộ bia, cả lần "Đại chiến thú cưng" trước đó, khi bọn hắc đao xuống thế giới thực để đón Daisy đến Thần Điện.
Có thể thấy rằng sau trận chiến ở mộ bia, các Thần Điện ít nhiều đều đang thiếu nhân lực. Lũ thích khách Hắc đao xuất hiện ở di tích hiện tại là đám yếu nhất mà Milo từng thấy.
Có lẽ một quyển sách 《 Tinh chi thú 》 chưa đủ để các Thần Điện gây chiến.
Nhưng dù sao thì lũ Hắc đao yếu nhất này vẫn đủ sức giết chết Milo dễ dàng.
Không biết bọn chúng có nhận ra mặt Milo không.
. . .
Bây giờ, di tích Tế Tự thực sự trở nên náo nhiệt.
Vốn chỉ có Freya và đám Linh Thị lang thang ẩu đả nhau.
Nhưng khi nhân vật chính xuất hiện, đám Linh Thị lập tức rút lui, nhường sân cho các đại lão.
Chỉ còn lại Freya đứng giữa di tích Tế Tự, có chút ngơ ngác.
...
Điều đáng kinh ngạc là.
Các đội Thần Điện tản ra khắp di tích, sơ sơ tính có đến hơn trăm người.
Nhưng họ lại bị gã đàn ông vác liềm ở dưới đáy dọa sợ, dưới tình cảnh số lượng chênh lệch, cục diện lại có thể cầm cự trong thời gian ngắn.
Khi người đàn ông không có động tác rõ ràng, đám Thần Điện cũng không dám hành động, kẻ duy nhất kích động chỉ có bốn gã Hắc đao từ Thần Điện Hoàng Kim Luật pháp.
. . .
Trước mặt mọi người, người đàn ông lấy từ người ra một cuốn sổ nhỏ bọc da đen, mở ra kiểm tra.
Hình như... Hình như là đang đếm số lượng Thần Điện xuất hiện hôm nay.
...
Trong lúc giằng co.
Freya tranh thủ lúc không ai chú ý lẻn đến chỗ Milo.
Thực ra cô ta cứ tưởng mình đang che giấu, nhưng vì quá cao nên nhất cử nhất động đều rõ mồn một...
. . .
Tuy không rõ giữa thợ săn và sứ đồ Thần Điện có khúc mắc gì, nhưng xem ra một trận ác chiến là không thể tránh khỏi.
"Ta cảm thấy không ổn."
Freya ghé vào tai Milo thì thầm.
"Có gì không ổn?"
Milo hai tay đang chìm trong những mảnh vỡ sợ hãi mà không ai thấy, hắn không quá quan tâm đến cục diện bên ngoài.
"Bọn chúng không giống đến tranh đoạt thơ." Freya kéo tay áo Milo, hỏi: "Lát nữa đánh nhau ngươi phải đi sát ta đấy, mấy kẻ này mạnh đáng sợ."
"Biết rồi biết rồi."
Milo gật đầu ngoan ngoãn.
...
...
Dưới di tích phế tích.
Thợ săn đóng cuốn sổ nhỏ lại.
Biểu thị cuộc tàn sát bắt đầu.
Hắn còn thở dài như thể nuối tiếc vì "Không đợi được người mình muốn chờ."
Khi hắn đóng sổ lại, cả di tích bị bao phủ bởi một màn sương mù mỏng manh.
Là lĩnh vực tường sương mù!
. . .
Đây là chiêu thức của thượng vị giả.
Khi màn này xuất hiện trong tầm mắt của các sứ đồ Thần Điện, bọn họ đều bắt đầu run rẩy.
"Chết tiệt, không ai nói cho ta biết hắn đã va chạm vào sức mạnh của thượng vị giả!"
"Đây chẳng phải bảo chúng ta đi chịu chết sao! ?"
"Thần Điện Hoàng Kim Luật pháp! Ngươi đang hại chết chúng ta!"
...
Trong lĩnh vực tường sương mù, mưa băng lạnh thấu xương đổ xuống, không rõ là do bản thân nơi lạnh giá mà thời tiết thay đổi hay do thợ săn tạo ra.
Khả năng thứ hai rõ ràng lớn hơn một chút.
Lúc này, thợ săn cuối cùng cũng dùng hành động chứng minh nguồn gốc biệt hiệu của mình.
Hơn trăm sứ đồ Thần Điện mở màn một trò chơi trốn tìm lớn trong lĩnh vực tường sương mù. Ngoại trừ một số ít kẻ vô cùng tự tin vào thực lực của mình, liều lĩnh dám nghênh chiến lưỡi dao của thợ săn, những người còn lại thì đều giống như gặp ma mà né tránh, ai lo thân nấy.
Nơi liềm của thợ săn đi qua không chết thì bị thương.
Những mảng băng sắc nhọn làm đông những giọt máu tươi nóng hổi vừa xé ra từ da thịt thành những bông tuyết máu.
Trong tầm mắt toàn là một bãi chiến trường tan hoang, nhưng lại không ngửi thấy mùi máu tanh vì đã bị đóng băng cả rồi...
. . .
Kẻ chết trước nhất là bốn gã Hắc đao.
Chú ý, cái chết dành cho chúng là cái chết đúng nghĩa.
"Các sứ đồ của Thần Điện ít nhiều đều nhận được phúc lành từ thần, bọn chúng thuộc loại bất tử, bởi vì lúc cận kề cái chết, phúc lành sẽ dẫn linh hồn của họ về Thần Điện... Nhưng cái màn tường sương kia, ngươi thấy đấy chứ? Vật kia có thể ngăn trở phúc lành, người chết ở đó, thần cũng không thấy được linh hồn của họ." Freya có lẽ muốn giải thích cho Milo hiểu tình cảnh nguy hiểm hiện tại của họ.
Nhưng lẽ nào Milo không biết những kiến thức ngoài luồng này?
Thực tế thì hắn đã từng trải qua việc giết chết người được thần chúc phúc trước đây rồi.
Việc cấp bách là phải hấp thu hết mảnh vỡ sợ hãi, nên hắn không hề bận tâm nghe Freya, chỉ thuận miệng đáp: "Vậy ai có thể cứu chúng ta?"
"Ta có một cách, nhưng tương đối nguy hiểm, hơn nữa cần ngươi hỗ trợ mới được."
Nói xong Freya bắt đầu cởi áo khoác ngoài.
"Ê khoan đã, ngươi làm gì đấy?" Milo hoàn toàn khó hiểu: "Lúc này mà cởi quần áo không hợp lắm thì phải? Ý ta là, nhiều người đang nhìn như vậy."
"Ê không phải, ý của ta là..."
Freya định giải thích.
Nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo, một tiếng sấm cực lớn và chói tai vang lên ở chỗ bức tường sương mù trên đỉnh núi.
Ngay sau đó, một cột sáng vàng chói xuyên qua bức tường sương mù!
Đó là mũi của một thanh trường kiếm!
. . .
Khi nhìn rõ hình dạng của thanh kiếm đó, Milo không khỏi sững người.
Vì hắn nhận ra thanh kiếm này!
"Luật pháp ngọn gió?"
Trong mắt Milo hiện lên một tia dữ tợn.
Không sai được.
Đó chính là thanh trường kiếm của Luật Pháp Phong Nhận Joan Byrne, lúc đầu ở cõi Vô Tri, Milo đã dùng thanh kiếm này chém đầu người phụ nữ đó. Cuối cùng, thanh kiếm cùng xác Byrne bị Cây Hoàng Kim thu lại.
Sau đó trong mộng cảnh ở mộ bia, lại xuất hiện một Joan Byrne.
Hơn nữa chính ả ta đã tước đoạt con mắt tư duy của Daisy, thậm chí Daisy có khả năng lớn sẽ chết trong tay ả...
. . .
"Ầm! ! ! !"
Ánh sáng thần thánh đáng sợ cùng kiếm khí tại trên tường sương mù Hỗn Độn trực tiếp xé rách ra một lỗ thủng.
Nhưng điều này rõ ràng không thể duy trì được quá lâu, khi ánh sáng ở mũi kiếm có chút yếu đi, bức tường sương mù lại bắt đầu hội tụ trở lại.
Vì vậy, trong khu vực, đám sứ đồ Thần Điện còn lại chưa tới một nửa lập tức đều lộ thần thông, dốc toàn lực chạy nước rút về hướng lỗ thủng trên tường sương mù.
Tốc độ chạy trốn cực nhanh.
Ngay cả những chiến mã của Thần Điện đến từ câu chỉ cũng chỉ có thể chạy trốn ở phía sau đội ngũ.
Còn thợ săn bên kia ngược lại không hề biểu hiện chút lo lắng nào, hắn hất thi thể dính trên lưỡi liềm xuống, bình tĩnh nhìn vào mũi kiếm của thanh trường kiếm xé mở tường sương mù.
Sau đó dứt khoát tiêu tán toàn bộ bức tường sương mù bao phủ di tích.
Dù sao lưới đánh cá đã rách, không giữ lại được bao nhiêu cá nữa rồi, chi bằng xem bên ngoài là tình hình gì.
...
Trong khoảnh khắc khu vực tường sương mù biến mất.
Thanh trường kiếm sáng chói đang lơ lửng trên không liền lao thẳng xuống đầu thợ săn.
Nhưng mũi kiếm cùng ánh sáng thần thánh kia khi tiến vào phạm vi trăm mét của thợ săn, đều bị khí lạnh băng sương trong không gian làm chậm lại, cho đến khi tốc độ về không, ánh sáng thần thánh cũng hoàn toàn tiêu tán.
Thợ săn to gan lớn mật, thậm chí còn đưa tay muốn bắt lấy thanh trường kiếm kia.
Nhưng khi hắn chưa chạm vào mũi kiếm, thanh kiếm đã hóa thành một sợi dây nhỏ, lập tức biến mất.
Chỉ có những Linh Thị V.I.P nhất mới nhìn thấy một đám thánh quang bay trở về nơi cao của lãnh nguyên.
...
Khi thợ săn thử hái kiếm, đám sứ đồ Thần Điện sống sót sau tai nạn đã chạy như điên hàng dặm rời khỏi di tích này.
Mà những Linh Thị lang thang xung quanh càng trốn xa hơn nữa, có người đã rút lui đến các đỉnh núi khác, thậm chí có người còn dựng ống nhòm nhìn tình hình chiến đấu trên di tích.
Đối với những Linh Thị lang thang mà nói, trận chém giết này vốn dĩ không liên quan gì đến bọn họ.
Thợ săn đột nhiên xuất hiện gần 10 năm này có một quy tắc, đó là nhắm vào tất cả sứ đồ Thần Điện, có tin đồn nói hắn săn bắt là chúc phúc, còn sự thật là gì thì mỗi người một ý, nhưng có một điều ai cũng biết, đó là thợ săn không hề có hứng thú với những Linh Thị lang thang.
Có thể thấy, đối với những Linh Thị lang thang cho không thì trong mắt thợ săn tương đối không đáng tiền.
Dù gần ngay trước mắt, hắn cũng lười làm cái chuyện giết người lập mộ rồi sau đó đi nhìn xem, dù giết sứ đồ Thần Điện, hắn cũng chưa từng thông qua việc nhìn xem để cướp đoạt Linh Thị của bọn họ.
Thế nên sau này dần dần hình thành một nghề chuyên phụ trách "kiếm đồ rơi", đó là đi theo sau thợ săn, nhặt những thi thể hắn chướng mắt, thi thể sứ đồ Thần Điện, rồi cướp đoạt Linh Thị trên những thi thể này.
Đây cũng chính là nguồn gốc biệt danh "người nhặt ve chai" khác của những Linh Thị lang thang.
Chính xác là làm công việc của kền kền.
...
Mà giờ đây những tàn thi trên di tích trong mắt những người nhặt ve chai là một bữa cơm thừa thơm phức...
Tuy rằng cướp đoạt Linh Thị của sứ đồ Thần Điện sẽ khiến Thần Điện ghi hận, thậm chí còn có thuyết là bất kính với thần linh, nhưng những Linh Thị lang thang vốn đã là đám người mà Thần Điện không ưa, bọn họ cũng chẳng thể lo nhiều đến thế.
...
"Đáng tiếc a, chạy mất hơn nửa rồi."
"Thanh kiếm kia từ đâu ra vậy? Sao ta không thấy nhỉ..."
"Đúng vậy đó, chạy mất hơn nửa sứ đồ Thần Điện, sắp chạy lên đỉnh núi rồi, tiếc thật đó..."
"Thợ săn kia thật đáng sợ, ta không dám nghĩ nếu hắn mà cũng cướp Linh Thị thì chúng ta sẽ có kết cục như thế nào, chậc chậc chậc..."
"Ngươi thế này là không hiểu rồi, quá rõ là hắn với Thần Điện có thù oán."
"Đợi chút... Hình như vẫn còn người ở lại trên di tích?"
"Đúng vậy, là cái người hi đó, còn một... Nhân loại?"
"Đúng vậy, là hai người bọn họ."
"Ah ah! Trò hay đến rồi, tên thợ săn đang đi về phía hai người bọn họ kìa! Thấy không thấy không!"
"Tính tình thợ săn chẳng ai hiểu được, ngay cả sứ đồ Thần Điện cũng không dám trêu vào, hai tên kia toi rồi."
"Đáng tiếc, vốn còn định bắt tên người hi kia bán cho Thần Điện."
"Hắn thực sự đã đi tới."
"Hai tên kia sợ choáng váng rồi à, còn không chạy? Ối chao chắc là chạy không nổi rồi, ta đoán chân chúng đã chết cóng trên mặt đất rồi ấy chứ."
"Ra là thợ săn có hứng thú với người hi à, vậy sau này bắt được người hi không cần phải bán cho Thần Điện, bán cho thợ săn chẳng phải tốt hơn sao, Thần Điện chẳng cho chúc phúc cũng chẳng cho Linh Thị, mà thợ săn có thể tùy tiện giết mấy tên sứ đồ tặng cho ta..."
"Chờ một chút..."
"Hắn đang làm gì thế?"
"Ừ?"
"Sao còn chưa động thủ?"
"Hình như hắn đang nói chuyện với thằng nhóc nhân loại kia?"
"Có vẻ đúng là vậy... Ngay cả một mắt cũng không nhìn người hi kia."
"Chuyện gì xảy ra vậy? Thợ săn đang trò chuyện với thằng nhóc nhân loại kia sao?"
"Đây là ý gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận