Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 610: Hắn nhất định hâm mộ chết cái này (length: 10459)

"Treo giải thưởng đoạt được tiền thưởng, ngươi nói cái loại này có thể bóp nát lục sắc tinh thể, cùng loại với nào đó tín vật trao đổi, ước định, đá chúc phúc, kết tinh, linh hồn, muốn gọi thế nào cũng được, tác dụng của nó là kéo gần khoảng cách giữa người sở hữu và đối tượng mà hắn phụng dưỡng, từ đó đạt được sự tán thành của đối tượng phụng dưỡng, đạt được sự mở rộng nhận thức tương ứng, mà Linh Thị sinh ra trong quá trình này, chính là Hỗn Độn Linh Thị."
"Đối tượng phụng dưỡng chẳng lẽ không phải Horthas sao?" Milo không hiểu lắm.
Dù sao bộ hệ thống chấp pháp treo giải thưởng này chính là một hình thức diễn biến khác sau khi ý chí của Horthas bị Hỗn Độn ăn mòn.
"Nhưng Horthas đang ngủ say." Trong giọng phù thủy đỏ dường như có chút hả hê, có lẽ là vì nàng thù ghét với Chư Thần trong cảnh mộng.
"Thần không phải đã được đưa trở về cảnh mộng ảo rồi sao?" Milo nheo mắt lại, sau đó hỏi tiếp: "Cho dù ngủ say thì sao?"
"Vậy thì ngươi là Horthas của thế giới thanh tỉnh." Phù thủy đỏ không cần nghĩ ngợi nói.
"Cái này là cái quái gì vậy." Milo cảm thấy mọi thứ chẳng ăn nhập gì với nhau.
Không chỉ là có lỗ hổng nữa rồi, cảm giác cả cái lý luận này đều được tạo thành từ lỗ hổng.
Ví dụ như, người bị treo giải thưởng được định nghĩa như thế nào? Vì sao người treo giải thưởng sau khi bị giết chết lại hòa tan biến thành kết tinh? Mà Linh Thị sinh ra sau khi bóp nát kết tinh lại từ đâu mà ra? Lẽ nào Linh Thị không phải giống như năng lượng, phải bảo toàn định luật sao?
Nhưng lúc này lại có thể đưa ra câu nói đó —— "Vực sâu là không có logic".
Bề ngoài có vẻ như mọi vấn đề đều đã có đáp án.
...
"Những sự vặn vẹo trật tự như thế này sẽ càng ngày càng nhiều, cho dù là Ám Ảnh ngày xưa ngươi cũng không thể hiểu thấu đáo hết được, cứ sử dụng phần mà ngươi có thể sử dụng, như vậy là đủ rồi."
Phù thủy đỏ vừa nói, vừa dùng móng tay sần sùi gãi vào cây quyền trượng, còn nói thêm:
"Đừng cho rằng Linh Thị là bất biến, Hỗn Độn Linh Thị đến từ vực sâu, nơi đó có vô vàn trật tự nguyên thủy đang chờ giải cấu trúc, tri thức hiện tại, kể cả Necronomicon Ibonne chi thư, cũng không tính là cấm kị thực sự, cấm kị thực sự nằm trong vực sâu, phải biết đó là nơi mà ngay cả thần minh cũng trầm luân, cho nên, ta muốn ngươi mới có thể đoán được sự khác biệt giữa Hỗn Độn Linh Thị và Linh Thị bình thường."
"Có thể giải cấu trúc vực sâu, Linh Thị mới." Milo ngẫm nghĩ.
"Tất cả những ai tham gia vào cuộc giết chóc treo giải thưởng đều sẽ là tín đồ của ngươi." Phù thủy đỏ nhấn mạnh.
"Chẳng trách Rebecca nói cô ấy có một cảm giác sung sướng..." Milo gật đầu, sau đó hỏi: "Nếu là tín đồ của ta, sao nội dung treo giải thưởng lại không phải do ta quyết định."
"Có lẽ chờ ngươi hoàn toàn khống chế trật tự này, có lẽ chờ ngươi giết chết Horthas thật sự." Phù thủy đỏ trả lời: "Đến lúc đó, ngươi có thể coi như vượt qua cấp bậc Ám Ảnh."
"Cơ chế cướp đoạt tín ngưỡng cho không à?" Milo nhướn mày.
"Thoát ly thực tế, những quy tắc vượt quá nhận thức và không thể lý giải sẽ dần dần xuất hiện, có lẽ tư duy logic của ngươi cần phải thoải mái hơn một chút." Phù thủy đỏ dặn dò.
"Được thôi, nhưng Rebecca nói bị ta chạm vào thì sẽ cảm thấy vui sướng không hiểu được, vậy cũng là một phần nghi thức sao, ta nói là, nếu như là kiểu Rebecca thì ta rất cam tâm tình nguyện, nhưng nếu người nhận được treo giải thưởng lại là một cậu bé thì sao? Chẳng lẽ ta cũng phải chạm vào hắn?" Milo liên tưởng đến những hình ảnh không mấy hay ho.
"Chưa từng có ai nói cần phải tiếp xúc da thịt thì mới đạt được nghi thức trao đổi." Phù thủy đỏ trả lời: "Hơn nữa, có thể cô bé đó nhận thấy thích thú không hoàn toàn là vì trật tự treo giải thưởng."
"Luôn có một loại cảm giác quen thuộc." Milo lẩm bẩm.
Sau đó lại lắc đầu: "Không, nàng không giống Grasso."
Phù thủy đỏ cũng phụ họa, cằn nhằn: "Xem ra ngươi vẫn coi người Ám Ảnh như người thường, người thượng vị không bao giờ hạ mình đi chạm vào tín đồ của mình, đó là một loại phúc lành lớn lao, mà việc ngươi cần làm chỉ là một mức độ hiển thánh rất nhỏ."
Nói xong, nàng nắm lấy tay Milo, dùng móng tay sắc nhọn xước xát rạch một đường lên da tay Milo.
Một giây sau, dòng máu nóng hổi trào ra từ vết thương, và dường như được dẫn dắt, nó nhanh chóng bốc lên trong không trung, từ màu đỏ tươi ban đầu chuyển thành màu xanh biếc sáng chói, cuối cùng dần dần đông đặc lại, biến thành một con mắt hình cầu.
Một con mắt lớn cỡ nắm tay với bề mặt đan xen vật chất kết tinh màu xanh lục.
Cơ bản là một bản thể nhỏ của Horthas, gọi tắt là tiểu Horthas.
...
"Có lẽ khi rảnh rỗi, ngươi có thể phát triển thêm tiềm năng trong huyết nhục của mình, sức mạnh có được từ thánh lễ tế thần vượt xa những gì ngươi tưởng tượng." Phù thủy đỏ nói.
Cảm nhận được loại sức mạnh đặc biệt được sinh ra từ máu của mình, hắn không những có thể nhìn thấu qua con mắt lơ lửng này để nhìn xa hơn, thậm chí còn cảm thấy một số kỹ năng hủy diệt của Horthas đang chuẩn bị tung ra.
Milo bỗng cười nham hiểm: "Yan chắc chắn sẽ ghen tị chết mất."
"À, còn một chuyện nữa, câu lạc bộ Ngân Mộ, hay còn gọi là phòng nhỏ Ngân Mộ, ngươi đã tìm hiểu gì về nó chưa?" Milo hỏi phù thủy đỏ.
Nhưng rõ ràng là nàng không mấy hứng thú với những tổ chức giáo phái tà ác cấp thấp này trong xã hội loài người, thậm chí còn lười trả lời, chỉ im lặng lắc đầu.
"Có lẽ ta cũng có thể triển khai mở rộng một giáo phái cho riêng mình?" Milo lại thử hỏi.
Lúc này phù thủy đỏ cuối cùng cũng trả lời, nhưng những lời nàng nói ra lại khiến người ta như rơi vào sương mù:
"Trong lòng ngươi đã có chủ ý rồi, cần gì phải hỏi thêm."
...
Đêm đó, tầng cao nhất tháp khung của Giáo Hội Cầu Lớn.
"A ~ Milo chắc chắn ghen tị chết mất."
Người nói là Yan.
Một tay cầm thuốc lá, một tay cầm ly rượu.
Cởi trần, đón gió lạnh ban đêm và ánh trăng hiếm hoi trên trời, giờ phút này hắn đang ở trong trạng thái lơ mơ.
Nhưng nguyên nhân chính của sự lơ mơ không phải do nicotine hay cồn, mà là do hai cô gái da trắng nõn đang quỳ trước mặt hắn.
Chính xác hơn là hai nữ Huyết tộc.
"Úi, hai em còn lợi hại hơn mấy cô biểu tỷ nhiều đấy... Hí-khà-zzz..."
. . .
Hai chị em sinh đôi Huyết tộc có dáng người như mị ma này là em họ của Ariana, ít nhất thì hai người bọn họ tự giới thiệu như vậy.
Ariana còn nhớ không, cái cô lúc trước bị Yan ghim đinh đầy mặt ấy, cuối cùng chết thảm trong thế giới phân hình của Imnar.
. . .
"Hí-khà-zzz ~~ lợi hại thật đấy, làm sao mà hoàn toàn không bị răng cắn phải vậy... Oa..."
Đó đại khái là nội dung chủ yếu trong cuộc sống về đêm của Dạ Ma đại nhân—— tiến hành những hạng mục giải trí kỳ lạ ở các khu vực khác nhau trong thành phố Willow.
Khi sự khoái cảm đạt đến mức cao nhất, đôi cánh đen khủng khiếp của hắn mạnh mẽ dang rộng trên không trung, gần như che khuất toàn bộ ánh trăng.
Màn sương mù đen ngòm, cùng với đôi mắt ba múi đỏ rực nóng bỏng, khiến hai cô thiếu nữ Huyết tộc run rẩy vì sợ hãi.
...
Động tĩnh này nhanh chóng thu hút sự chú ý của Giáo Hội.
Phản giáo đồ Dilasha không biết đã xuất hiện ở tầng trên của tháp từ khi nào, trời mới biết hắn đã im lặng nhìn màn trình diễn tà ác này trong bao lâu.
Người lên tiếng trước lại là Yan.
Khi hắn thu cánh đêm ma và kéo quần lên, còn giả vờ như mình vừa phát hiện Dilasha: "Làm gì vậy? Ngươi đây là đang dùng sự im lặng để biểu thị sự phản kháng sao?"
"Có phải làm những chuyện bậy bạ ở nơi thánh khiết sẽ khiến ngươi thêm khoái cảm không?" Đồng tử của Dilasha ánh lên màu vàng kim nhạt dưới ánh trăng ngược sáng, có lẽ điều đó chẳng có tác dụng gì với Yan, nhưng lại khiến hai cô em song sinh Huyết tộc sợ hãi đến không thôi, vội vã kéo quần áo lẩn xa, trên mặt tràn đầy sợ hãi.
"Hắc, cầu lớn của Giáo Hội không phải cũng do tiền thuế của người dân xây dựng lên à, công dân đều có quyền sử dụng." Yan phản bác Dilasha, còn chỉ vào cặp song sinh đang rụt người vào góc, nói với Dilasha: "Xem em ấy sợ thành ra cái dạng gì rồi, thật là."
"Tốt nhất là ngươi nên giữ kín miệng của bọn chúng, nếu ta biết có ai trong thành bị Huyết tộc giết..." Dilasha vẫn mặt lạnh như tiền.
Nhưng Yan đã chẳng muốn đôi co với hắn thêm, bị quấy rầy hứng thú xong thì hắn cũng không muốn ở lại chỗ này nữa, chuẩn bị đổi chỗ tiếp tục khoái hoạt.
Thế là vung tay cắt ngang lời Dilasha:
"Yên tâm đi, ngoài ta ra mà tụi nó dám cắn người khác thì đến lúc đó cũng không cần phiền ngài ra tay."
Vừa nói, Yan vừa kéo khóa quần, sau đó nhìn quanh, xác định không có rơi mất gì thì ném nửa chai rượu còn lại cho một cô Huyết tộc, quay người nói với Dilasha:
"Thật không cần thiết phải tốn quá nhiều sức lực vào chuyện của ta, nếu rảnh thì nên quản những thứ quái quỷ mới xuất hiện kia, ngươi biết không, hiện tại người giao thư trong thành đều là cua khổng lồ cả đấy?"
Dứt lời, Yan khoác vai hai cô gái Huyết tộc mảnh mai rồi ôm cả hai đi.
Đón lấy đôi cánh mở ra, liền từ trên kệ của tháp cầu lớn Giáo Hội nhảy xuống, nương theo tiếng rít của cuồng phong đang dần đi xa, hoàn toàn hòa vào bóng tối trong thành Willow biến mất.
Dưới ánh trăng, chỉ còn Dilasha một mình đứng trên đỉnh khung tháp...
Bạn cần đăng nhập để bình luận