Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 46: Arden thôn (length: 12344)

"Nói lại cái mũ của ngươi?"
Milo đi theo sau lưng lão Theon, cùng với đội trinh thám bị phạt đi đến một sảnh lớn chấp pháp.
Hắn phát hiện lão già này đúng là càng già càng ma mãnh, huy chương mũ và mặt nạ bảo hộ đều không mang.
"Mũ?"
Lão Theon bước chậm lại, sờ lên cái đầu trọc lốc như thể đang suy nghĩ rất chăm chú, nhưng ngoài miệng lại ậm ờ lừa bịp:
"Hình như mất ở đâu đó rồi."
"Phòng hưởng lạc?" Milo như phản xạ có điều kiện nhớ lại câu chuyện về cái mũ của chấp pháp quan và phòng hưởng lạc mà Yan đã kể với hắn.
Lão Theon dừng bước, vẻ mặt kinh ngạc nhìn chằm chằm Milo ba giây.
Sau đó chẳng nói gì, tiếp tục đi lên phía trước.
Milo hiểu rõ, đại khái mình đã đoán đúng rồi.
...
Có lẽ để nhanh chóng chuyển chủ đề, lão Theon bước nhanh hơn, khi cả hai đến đại sảnh chấp pháp thì đã có những chấp pháp quan trẻ tuổi khác chờ sẵn để xuất phát.
Tổng cộng có 5 người, nhìn áo khoác mới tinh và cái mũ không một nếp nhăn trên người họ, có lẽ cũng giống như Milo, đều là những người mới nhận chức hôm nay, chỉ là lúc này ai nấy đều che mặt bằng mặt nạ bảo hộ, chẳng ai nhận ra ai.
Xem ra tác phong làm việc của Chấp Pháp Sở đúng là quyết đoán nhanh gọn.
Mới ngày đầu nhận chức.
Sáng sớm vừa kết thúc nghi lễ tuyên thệ, lúc này đã nhận trang bị đồng phục, lập tức sắp xếp đi làm, đúng là chẳng cho người ta chút thời gian nào để thích ứng.
...
"Làm quen với nhau một chút đi."
Lão Theon ra hiệu những người mới đối mặt nhau.
Nhưng có người vừa mới mở miệng định nói thì lão Theon đã quay người đi ra ngoài:
"Không cần phải nói tên, nhớ kỹ mặt là được."
Phía sau, mọi người nhìn nhau không hiểu, chẳng biết vị thủ trưởng cổ quái này đang nghĩ gì trong lòng.
Theo lệnh của lão Theon, mọi người đến sân sau mỗi người dắt một con ngựa ra, đứng trong sân chờ lệnh.
Những chấp pháp quan khác trong Chấp Pháp Sở có vẻ đã quá quen với cảnh này, ánh mắt họ nhìn sáu người Milo mang theo vài phần hả hê.
Hiển nhiên, đây chắc chắn không phải lần đầu tiên lão Theon huấn người mới, với thâm niên của lão, có khi cả Chấp Pháp Sở đều đã từng được lão huấn rồi.
...
"Ta nói ngắn gọn về trình tự hành động."
Lão Theon đứng giữa sáu người, hai ngón cái móc vào cạp quần, phác thảo toàn bộ kế hoạch hành động:
"Ta xem qua thành tích thi tổng hợp của các ngươi, các ngươi là những người mới có vẻ thích hợp đi một đường, ít nhất cũng biết cầm súng như thế nào, nhiệm vụ hôm nay rất đơn giản, bắt một người."
Lão Theon lấy ra từ trong áo khoác một bức vẽ phác họa chân dung đã nhăn nheo, đưa bức vẽ lướt qua mặt từng người:
"Người này tên hiệu Crocodile, tên thật là gì thì quên rồi, cũng không quan trọng, chúng ta có được tin tình báo, hôm nay hắn sẽ mang một số tiền lớn xuất hiện tại một sòng bạc trong một ngôi làng cách ngoại ô khoảng 40km, trước khi trời tối chúng ta phải bắt được hắn."
"Sòng bạc ở quanh làng có bố trí trạm gác ngầm, hiển nhiên nếu chúng ta đi bắt người, chưa kịp vào làng bọn chúng đã ẩn nấp cả sòng bạc lẫn khách bạc, cho nên kế hoạch là thế này, chúng ta cần một người đóng giả làm khách bạc trà trộn vào sòng bạc, tìm ra Crocodile, xác định đã tìm thấy Crocodile rồi những người còn lại mới vào làng, bắt người, hiểu chưa?"
Kế hoạch nghe thì rất đơn giản.
Mọi người gật đầu.
"Vậy ta phân công luôn."
Lão Theon vén vành mũ của Milo lên, nheo mắt đánh giá hắn:
"Mắt đầy tơ máu, da dẻ xám xịt, đến cả kiểu tóc tử tế cũng không có, giống y như một tên nghiện cờ bạc, vậy thì ngươi đấy, ngươi để áo khoác và súng ở chỗ ta, trà trộn vào đó tìm Crocodile cho ta, bám theo hắn."
"Vào sòng bạc trong làng không được mang bất kỳ vũ khí gì, ngoài tiền ra tất cả đồ vật đều bị giữ lại ở cửa, cho nên không thể có súng báo hiệu, chúng ta chỉ có thể hẹn một thời gian, 30 phút, tính từ lúc ngươi vào sòng bạc, 30 phút sau chúng ta sẽ vào làng, trước khi chúng ta đến thì ngươi chịu trách nhiệm bám theo Crocodile, đừng để hắn chạy mất, hiểu chưa?"
"Đã hiểu."
Milo cởi mũ, áo khoác và toàn bộ trang bị của mình xuống.
Lão Theon rất hài lòng với sự nhanh nhẹn của Milo, hắn ngẩng đầu liếc những người khác: "Còn vấn đề gì nữa không?"
"Có."
Người đặt câu hỏi vẫn là Milo.
"Nói."
"Ta không có tiền để đánh bạc."
Milo thành thật nói ra vấn đề.
Vấn đề này của hắn làm lão Theon có chút khó xử.
Lão Theon sắc mặt cứng ngắc nghĩ ngợi hai giây, vẫy tay ra hiệu mọi người lại gần, cuối cùng cố nhịn nói một câu:
"Góp lại chút đi góp lại chút, ghi sổ sách, thiệt hại coi như bọn ta bù sau."
...
Thế là, kể cả lão Theon, sáu đồng nghiệp đã góp cho Milo 1000 rune tiền đánh bạc, trong đó lão Theon góp 500 đồng lớn, những người mới khác và Milo cũng xấp xỉ như nhau, khó khăn lắm mới góp đủ 500 rune.
Thấy số tiền không hề nhỏ, Milo nhìn vẻ mặt đau khổ của các đồng nghiệp mà thấy an tâm hơn, dù sao đến lúc đó trong sòng bạc có chuyện, với số tiền đó thì bọn họ cũng phải nhanh chóng tiếp viện chứ.
"Đúng rồi, nhắc các ngươi một câu."
Trước khi lên đường, lão Theon vừa cười vừa nói với mọi người:
"Ngôi làng có sòng bạc kia không đơn giản như các ngươi nghĩ đâu, nói chung phải nhanh trí lên, đừng để ngày đầu nhận chức đã hỏng việc."
Vừa nghe xong câu này, đám chấp pháp quan mới đi làm lần đầu liền cảm thấy áp lực nặng trĩu.
Sao, bọn người kia còn dám động đến chấp pháp quan à?
Tuy trong lòng không quá tin, nhưng nhìn biểu hiện của lão Theon, hình như ông ta không hề nói đùa chút nào, tinh thần mọi người lập tức căng thẳng, không ai dám lơ là.
...
Dĩ nhiên, khi lão Theon vừa nói xong câu đó thì đã có người mang theo một số tiền lớn lên đường rồi, anh ta không biết sòng bạc kia là nơi như thế nào, trong lòng vẫn đang nghĩ, rõ ràng là chất lượng giấc ngủ đã được cải thiện, sao mắt vẫn còn nhiều tơ máu như vậy…
...
Làng Arden.
Nằm ở vùng phía nam ngoại ô Willow thành.
Đây là một ngôi làng luôn nằm trong vùng xám, trước thời đại này là một sào huyệt của bọn cướp, nơi tập trung những tội phạm bị lưu đày và dân lang thang không nhà, làm nghề cướp bóc trên đường, có ý tứ chiếm núi làm vua, nhưng thực tế khu vực Willow thành vốn không có núi cao nào, nên đám tội phạm kia vừa xuất hiện đã bị hệ thống chấp pháp tiêu diệt hoàn toàn.
Nhưng nhiều năm nay làng Arden vẫn chưa thoát khỏi cái bóng quá khứ, sau khi thế lực đen bị diệt trừ, làng Arden bắt đầu làm những ngành nghề thuộc vùng xám, chủ yếu là "ngành dịch vụ".
Cứ vài ba năm làng Arden lại bị chỉnh đốn một lần, nhưng cơ bản là sau khi chỉnh đốn xong, năm sau lại mọc lên như nấm, thuộc loại dã hỏa thiêu bất tận, những tên trùm bị tóm đi, chẳng mấy chốc lại có người khác thay thế, phát triển tiếp.
Dĩ nhiên hệ thống chấp pháp biết rõ tất cả những điều này, sở dĩ không thể nhổ cỏ tận gốc, nhất định là vì cái "gốc" đã cắm rễ quá sâu trong một số thế lực mà Chấp Pháp Sở không dám động tới.
Cái này ai cũng hiểu.
Nói theo kiểu tục ngữ thì đó chính là nơi nước rất sâu.
Việc lão Theon dẫn những người mới đến làng Arden chấp hành nhiệm vụ ngay ngày đầu nhận chức, quả thật là một quyết định táo bạo, thậm chí có thể nói là liều lĩnh.
Milo chưa từng đặt chân đến ngôi làng này.
Nhưng ở Willow thành mấy năm, ít nhiều gì cũng nghe người khác kể về làng Arden, có thể khái quát bằng hai từ: sòng bạc, ổ điếm.
Bước vào làng Arden, sau khi chứng kiến tinh thần và bộ dạng của những người qua lại, Milo mới hiểu vì sao lão Theon chọn mình làm người thâm nhập.
Mấy người ở đây này, quá độ phóng túng, say rượu, cờ bạc bê bết những cái chữ này như muốn viết trên mặt.
Milo chỉ là không hiểu nhiều, dạo gần đây hắn không rượu chè không thuốc lá nữa rồi, mà trạng thái mặt mày lại chẳng khác đám người rác rưởi này là mấy.
Đây là cái mà áo bào hồng bà đồng gọi là tai họa sao?
Đúng là không đúng thông lệ chút nào.
...
"Đứng ngây ra đó làm gì? Giơ tay lên!"
Kẻ gác cửa sòng bạc nhanh chóng khám xét Milo, thậm chí lục lọi số tiền 1000 trong túi quần của hắn, sau đó không nói một lời rút đi một tờ, động tác thuần thục một cách hiển nhiên.
Milo vẻ mặt đau khổ nhận lại chín tờ:
"Ai... Thôi thì anh đã lấy rồi, vậy giúp cho trót, nói cho tôi biết, kiểu tóc này của tôi có phải nát thật không, ai cũng bảo là tóc đuôi gà, nhưng biết sao được tóc của tôi vốn dĩ là loại cứng rồi..."
"Không chơi thì cút mẹ mày đi!" Nước bọt của tên canh gác gần như đã bắn vào mặt Milo.
Milo nắm chặt số tiền, nhanh như chớp trốn vào trong sòng bạc, tránh không bị dính nước bọt.
Sòng bạc quy mô rất lớn, nơi này vốn nên là một tòa nhà kho lớn, bởi vì chiều cao bên trong kiến trúc ít nhất cũng phải bảy tám mét, bốn góc xung quanh vẫn còn chất đầy bao tải, chỉ là hiện tại vị trí trung tâm của sòng bạc được bày đầy chiếu bạc, người rất đông.
Tiếng chửi bới, tiếng hô hào, cả nam lẫn nữ đều có, đám con bạc tay nắm chặt tiền mặt vây quanh chiếu bạc, ai nấy mặt mày đều đỏ bừng.
Milo cầm chín tờ tiền mệnh giá 100, nhìn dòng người hối hả.
"Cái này đặc biệt sao mà đi tìm người đây."
Trước mắt con bạc đông nghịt, hơn nữa bất luận nam nữ mỗi người đều đang hút thuốc lá, ánh sáng lại mờ mờ ảo ảo, chướng khí mù mịt, tình huống này muốn bắt được tên Crocodile kia thì dễ vậy sao.
"Bắt hắn lại! !"
Milo còn đang suy nghĩ làm sao để tìm ra Crocodile, thậm chí đang nghĩ có nên đứng lên chiếu bạc rồi hét một tiếng hay không.
Thì thấy một người đàn ông dáng người thấp bé bị bảo tiêu sòng bạc túm lấy.
Bọn bảo tiêu hung hăng nói:
"Không có tiền còn dám đến đánh bạc, chặt cho ta hai ngón tay của hắn xuống!"
. .
Người đàn ông thấp bé kia bị lôi lên, lướt qua trước mặt Milo.
Milo nhân cơ hội đánh giá khuôn mặt người đàn ông, thiếu chút nữa đã cười thành tiếng.
"Thật là khéo nha."
Người bị túm lấy lại chính là Crocodile.
Milo đưa tay ngăn hai tên bảo tiêu hùng hổ lại: "Cái kia, hai vị đại ca, hắn phạm chuyện gì vậy?"
"Nợ tiền rồi! Ngươi có ý gì?! Ngươi muốn giúp hắn trả tiền đúng không?" Bảo tiêu liếc nhìn mấy tờ tiền mặt nhàu nhĩ trong tay Milo, hung thần ác sát gầm lên với Milo.
Milo liên tục xua tay: "Ai chớ có nói bậy, ta và hắn không phải người quen, hắn cũng thiếu tiền của ta, ta chỉ muốn hỏi một chút xem ta có thể cùng các ngươi một chỗ không, sau khi các ngươi cắt hết ngón tay hắn thì ta sẽ tiện thể đánh cho hắn một trận, hoặc là ta giúp hai vị đại ca cắt cũng được."
Crocodile mọi người ngơ ngác:
"Hả?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận