Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 344: Cainhurst (length: 13423)

Ăn khuya xong xuôi.
Dilasha trả lời Giáo Hội, còn C thì mang theo hành lý của hắn đi về hướng lữ điếm.
Còn Milo thì một mình đi bộ trên đường, đường phố vắng lặng về đêm là một nơi tốt để suy nghĩ.
Tuy nhiên hắn rất không thích cái kiểu như lạc vào sương mù này, nhưng Dilasha đã dùng nhiều lần hành động chứng minh, tin tức truyền đến từ suy nghĩ chi nhãn của hắn không hề có vấn đề.
Hiện tại Daisy đã ở một mức độ nào đó trở thành người phát ngôn của suy nghĩ chi nhãn của Giáo Hội, dù cho Milo cũng không rõ rốt cuộc nguyên lý ở đây là loại nào, dù sao Daisy là một người mù.
—— "Nhìn thấy hình ảnh cũng không phải là nguyên vẹn, truy ngược lại chân tướng còn cần trở về sự thật bản thân."
Có thể tương đối dễ hiểu thử giải thích theo mặt chữ một chút ý nghĩa của những lời này, đại khái ý tứ là muốn nói với Milo đừng quá tin tưởng những gì mình chứng kiến trong vong Linh thị giác.
Một thông tin ở cấp độ sâu hơn là, suy nghĩ chi nhãn biết Milo là người có thể nhìn thấy trí nhớ của người chết, đây cũng là nguyên nhân Milo xem tin tức truyền từ suy nghĩ chi nhãn là một sự thật.
Nhưng, trong thị giác của người chết, hắn quả thật thấy được sinh vật thuộc họ chó biến dị khổng lồ.
Điểm này tóm lại là không có vấn đề.
Vậy thì, vấn đề xảy ra ở đâu?
...
Đêm ở Willow thành luôn luôn là một bộ dạng sương mù bao phủ như vậy.
Đi bộ được một nửa, trong làn sương mù trước mắt Milo cách chừng năm mét bỗng hiện ra bóng dáng của Eric.
"Những kẻ hút máu kia đã bắt đi một người phụ nữ từ phòng hoan lạc, cần phải đi xem xét tình hình một chút không?"
Nó dùng ngôn ngữ của người câm điếc ra hiệu với Milo.
Milo xoa xoa lông mày.
Thực tế thì hắn rất không thích nhúng tay vào chuyện của người Cainhurst, nói một cách nghiêm khắc thì thuộc tính quý tộc của những người này còn nặng hơn thuộc tính huyết tộc của bọn họ, nghĩa là nếu Milo trộn lẫn quá sâu với những người này, những phiền toái đến từ mặt quý tộc sẽ càng thêm đáng ghét.
"Biết rồi biết rồi."
Milo lắc đầu:
"Xem ra bọn họ cũng không coi mấy cái ước pháp ba điều đã định trước là gì cả, nếu như bọn này ham muốn nguyên liệu nấu ăn mới mẻ hơn lý trí thì vẫn nên lôi bọn chúng ra tắm nắng thì hơn."
Người Cainhurst rất giàu.
Điểm này không cần bàn cãi.
Cứ nhìn điều tra viên C mỗi lần đến Willow thành công tác, ở toàn là lữ điếm tương đối rẻ, còn những Huyết tộc kia, lại vô cùng hào phóng mua cả một trang viên nhỏ đắt đỏ trong thành, cho dù bọn họ cũng không định cư ở đây ngay lúc này.
Hôm nay Milo làm việc trên địa bàn của mình không cần phải vòng vo, cho nên hắn chọn phương thức đến thăm trực tiếp nhất—— phá cửa mà vào.
Nhưng thứ khiến Milo cảm thấy không thể tưởng tượng được là.
Trong trang viên âm u ẩm thấp này, hắn không hề thấy hình ảnh Huyết tộc nanh dài tái nhợt vây quanh gặm nhấm một người loài.
Thực tế là người bị trói treo ngược lên lại là một Huyết tộc khá lớn tuổi trong số đó.
...
Chiếc mũ dạ tóc bạc đội trên đầu rơi xuống trên tấm thảm, đây là một loại trang sức mà Huyết tộc mọi người yêu thích.
Những kẻ thị huyết nhà Cainhurst thường cao ngạo và lười biếng, dù là trong thành của chính mình, bọn họ cũng từ chối tự đi săn bắt, suốt ngày du ngoạn hưởng lạc, thuê rất nhiều gia nhân phục vụ mình.
Cũng giống như trang viên trước mắt, bọn họ thích trang sức lộng lẫy, phòng ốc cao lớn khí phái, trong phòng có thể tùy ý thấy chế phẩm vàng phức tạp và trang sức cầu kỳ.
Trong vô số những chế phẩm đẹp đẽ quý giá vây quanh, một Huyết tộc người nhà Cainhurst bị xích kim loại quấn quanh treo lơ lửng ở chính giữa đại sảnh, gen cường đại của Huyết tộc khiến hắn có thể cầm cự đến khi Milo phá cửa vào, trên lồng ngực hắn bị đóng một cọc gỗ, xem chiều sâu cọc gỗ đâm vào thân thể thì nó không hoàn toàn đâm xuyên tim của Huyết tộc này, hiển nhiên là cố tình làm thế, người ra tay cũng không có ý định lấy mạng hắn, ít nhất là không có ý định giết chết hắn bằng phương thức đơn giản.
Điều này tạo thành một bố cục có phong cách quái dị trước mắt Milo.
Kẻ thị huyết, xiềng xích, trang sức đẹp đẽ quý giá...
...
"Tôn quý Thủ Hộ Giả các hạ, chấp pháp quan tiên sinh... Xin... xin cứu ta..."
Huyết tộc bị treo trên cao đại sảnh vẫn giữ được ý thức tỉnh táo.
Khuôn mặt tái nhợt như tử thi kia đầy vẻ kinh hãi sợ hãi.
Thật khó tưởng tượng rốt cuộc là ai có thể khiến những sinh vật vốn nên đáng sợ nhất trong đêm tối lộ ra vẻ mặt này.
Thủ Hộ Giả là cách những sinh vật u ám này tôn xưng Milo.
Quỷ tộc chấp pháp đội cũng gọi Milo như vậy.
Đương nhiên, cái gọi là tôn xưng cũng chỉ có tác dụng khi ở trước mặt Milo, lén lút thì chúng có xu hướng gọi Milo là "Kẻ quạ đen đáng ghét" "Đao phủ" các kiểu.
...
Lưu đày chi ảnh thắp lên vài chén đèn dầu nhỏ trong đại sảnh.
Milo không vội vàng thả Huyết tộc tôn quý này xuống khỏi đèn treo, mà kéo một chiếc ghế ngồi xuống ngay trước mặt đối phương, cọ lớp bùn đất dính trên giày vào tấm thảm.
Vừa chậm rãi hỏi:
"Sao lại lạnh tanh thế, Tử tước Klaus, tộc nhân và gia nhân của ngươi đâu?"
"Bọn chúng... bọn chúng đều bị dọa chạy rồi..."
Huyết tộc ở dưới đèn treo nói đứt quãng, hắn đang chịu đựng một cơn đau đớn nào đó rất lớn, nhưng không dám giãy dụa mạnh, vì cây cọc gỗ trên ngực có thể đâm thủng lớp thịt cuối cùng của tim hắn bất cứ lúc nào.
"Nói đầy đủ một chút, ta muốn nghe một câu chuyện đầy đủ hơn một chút, cứ bắt đầu từ chuyện các ngươi bắt một người loài từ phòng hoan lạc về đi." Milo tỏ ý mình có rất nhiều thời gian.
Thực tế thì hắn rất thích bố cục mang tính châm biếm này trước mắt.
Bởi vì hắn biết, khi Huyết tộc tổ chức lễ hội cuồng hoan trong tòa thành ở Cainhurst, cũng thích mang thức ăn của chúng, chính là loài người sống sờ sờ, trói treo trong đại sảnh, để mặc cho các tộc nhân "Nâng ly" .
...
"Là Aleanna, nàng ta tuyên bố mình bị làm nhục, muốn tìm ra kẻ làm nhục nàng ta, nàng ta cùng người loài kia quen nhau trong phòng hoan lạc, nàng ta hy vọng thông qua phòng hoan lạc tìm ra tung tích của người loài kia, cho nên... cho nên nàng ta mang một thị nữ từng phục vụ nàng ta ở phòng hoan lạc trở về..."
Trong giọng của Klaus có ý phẫn nộ rõ ràng.
"Aleanna? Là người bị xăm hình bộ phận sinh dục nam trên mặt ấy à? Nhớ không nhầm thì, nàng ta là em gái của ngươi... Ừm, sau đó thì sao?"
Milo gật gù, ý bảo Klaus tiếp tục.
"Xin tin tưởng ta, Thủ Hộ Giả các hạ, chúng ta chưa bao giờ có ý định làm hại thị nữ đó, bất luận là ta hay Aleanna, chúng ta chỉ muốn thông qua nàng ta, tìm kiếm tung tích của kẻ đã trêu đùa Aleanna kia, đối với vị phu nhân kia, chúng ta tuyệt đối đối đãi lễ độ..."
Lời Klaus đứt quãng, đặc biệt khi nói đến tình hình sau sự việc xảy ra, giọng hắn bắt đầu run rẩy không khống chế được:
"Nhưng mà, một sinh vật màu đen đã tấn công chúng ta, hình bóng của nó rất mơ hồ, mặc áo choàng, chính là tên Khai Thang Thủ mà báo chí đăng... Nó không phải người, điểm này ta cực kỳ chắc chắn, bởi vì, ta thấy cánh màu đen còn có... còn có con mắt cháy rực... chia ba nhánh..."
"Dừng lại dừng lại." Milo cau mày: "Không giống lắm, Khai Thang Thủ đúng là một tên khốn, hắn làm rất nhiều chuyện không bình thường, ta nắm trong tay rất nhiều tài liệu liên quan, nhưng theo ta được biết, hắn là một con người, một người thích làm chuyện kỳ quái thôi, con mắt cháy rực... chia ba nhánh... Ừm, ngươi có chắc bữa tối hôm nay không nuốt thứ lá cây thần kỳ nào không đấy?"
"Chắc chắn 100%! Ta tuyệt đối không nói sai!" Cảm xúc của Klaus bỗng trở nên kích động: "Ta không có thói quen dùng thuốc cấm, ta thấy rất rõ ràng, sức mạnh của nó rất lớn! Cực kỳ lớn! Ta hoàn toàn không có khả năng chống đỡ, đó là một sinh vật đáng sợ, ta thậm chí còn chưa kịp nhìn rõ động tác của nó... Ngài nghĩ một người bình thường có thể khiến ta rơi vào kết cục như vậy ư!?"
"Cũng phải." Milo gãi đầu.
Lực lượng của người Huyết tộc vốn có Milo đã tự mình kiểm nghiệm qua, người bình thường quả thực không có năng lực đối kháng, huống chi là còn đánh một Huyết tộc trưởng thành lên đèn treo...
Vậy nên người đã tạo ra bố cục này tuyệt đối không hề đơn giản, nếu không phải những hình dung như cánh đen và mắt cháy rực các kiểu kia thì Milo có lẽ đã nghi ngờ Munguilla cùng đồng bọn quay lại.
"Thôi được rồi, xem trên phần đảm bảo của mật đại giáo sư vậy."
Milo đứng dậy, vỗ vỗ áo khoác.
Sau đó thả quý tộc thị huyết đang bị treo xuống.
Ta cuối cùng lại một lần nữa nhắc lại, các ngươi, những người thuộc tộc khác trong thành Willow muốn chơi trò gì thì đó là chuyện của các ngươi, không liên quan đến ta, nhưng đừng có ý định quấy rầy cuộc sống bình thường của bất kỳ dân thường nào. Nếu chuyện như hôm nay, bắt một người phụ nữ từ phòng vui vẻ đi xảy ra thêm lần nữa, ngươi và muội muội của ngươi chỉ có thể quay trở về tòa thành Cainhurst bằng tro cốt mà thôi.” Trước khi đi, Milo rút cái cọc gỗ cắm trên ngực Klaus ra.
Nói tóm lại, màn trình diễn đêm nay lộ ra một mùi vị không hợp lý.
Một kẻ mạnh mẽ tập kích đại bản doanh của Huyết tộc, tra tấn một trong những kẻ mạnh nhất Huyết tộc đến đau đớn, nhưng lại không giết chết.
Bỏ qua một bên những lời bình luận về đôi cánh đen và con mắt cháy rụi ba múi, thì hành động này cũng thực sự có chút giống phong cách của Khai Thang Thủ. Giống như hình xăm trên mặt á lệ Anna, mang ý nghĩa trào phúng và sỉ nhục rất mạnh mẽ.
Ở một góc độ nào đó, điều này cũng rất hợp khẩu vị của Milo.
Nhưng tại sao hắn lại không giết Klaus?
Trước mắt chỉ có thể xác định một việc là, người này… hay nói đúng hơn, sinh vật này, hắn không hề sợ việc Huyết tộc ghi hận và trả thù.
… . . .
Sau khi rời khỏi trang viên Huyết tộc.
Milo không lâu sau đã tìm được á lệ Anna đang bị hoảng sợ.
Hóa ra nàng là muội muội của Klaus.
Không chỉ có vậy, Milo còn tìm được cô hầu gái bị "bắt đi" từ phòng vui vẻ, nàng cũng coi như là nửa người quen.
Eileen, một trong những thuộc hạ của phu nhân Castor, người đã từng cưỡng hiếp Milo trong phòng vui vẻ, người phụ nữ có khẩu súng.
Milo tìm được hai người họ trong một quán trọ.
Khi hắn thấy các nàng, hình ảnh bày ra trước mắt có tính kích thích thị giác rất mạnh, lại vô cùng hoan lạc, khiến Milo quên sạch khung cảnh Klaus bị treo lơ lửng vừa rồi.
á lệ Anna, người thuộc dòng dõi quý tộc thích uống máu cao quý, đang nằm ngửa một cách quyến rũ trên ghế sa lông, trên mặt vẫn còn hình xăm Khai Thang Thủ để lại.
Nhưng điều này không quan trọng, quan trọng là lúc này cả á lệ Anna lẫn Eileen, toàn bộ trang sức và quần áo của họ đều nằm rải rác trong góc phòng, không còn thứ gì trên người.
Còn Eileen thì đang ngồi trên cái hình xăm kia...
Có thể thấy cả hai đều đang cố gắng hết sức trấn an cảm xúc và cơ thể đang hoảng loạn vì bị Khai Thang Thủ làm cho kinh hãi.
Ở một mức độ nào đó, Eileen thực sự không bị người của Huyết tộc hãm hại, đây coi như một hình thức đối đãi đặc biệt khác, giống như lời Klaus đã nói.
Không biết nếu Klaus biết chuyện này thì sẽ phản ứng ra sao.
Trong lúc hắn bị Khai Thang Thủ treo trên đèn chùm hấp hối, những người thân nhất của mình lại đang mải mê "chiến đấu" hăng say trong quán trọ cách trang viên chưa đầy một km...
Điều này cũng giúp Milo có thêm một bước nhận thức và hiểu rõ về văn hóa của người Cainhurst.
"Xem ra lĩnh vực kinh doanh của phu nhân Castor mở rộng được khá là bao quát nha..."
Milo lắc đầu:
"Các quý cô, ta biết yêu cầu này có hơi ép buộc, nhưng các cô có thể nghỉ ngơi một chút cho ta hỏi mấy câu đơn giản rồi tiếp tục được không?"
Mặc dù Milo cũng rất muốn chiêm ngưỡng màn "đại chiến" người quỷ trước mắt...
Bạn cần đăng nhập để bình luận