Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 50: Mỏi mệt (length: 11816)

Ngày đầu tiên Milo nhậm chức ở Sở Chấp Pháp coi như thuận lợi.
Có lẽ nhờ thành tích thi tuyển chấp pháp tốt, nên khi gia nhập tập thể mới này hắn bớt bị bài xích hơn.
Theo như lời lão Theon – thi được kết quả như vậy thì ăn hại cũng có giới hạn thôi.
Đương nhiên, Sở Chấp Pháp cũng không vì có thêm mười người mới mà thay đổi lớn, cơ bản ai nấy vẫn làm việc của mình, yên lặng xử lý công việc, không có gợn sóng gì.
Tối đến giờ tan làm, Milo đến chỗ quản lý vũ khí gửi lại súng lục của mình, rồi trở lại văn phòng, đóng gói tất cả tài liệu về gia tộc Sherman đã tìm được hôm nay, mang về nhà.
...
Việc gia tộc Valrocan có một chấp pháp quan ở giáo khu 23 đã không còn là bí mật, chính xác hơn thì đây là tin tức vài ngày trước rồi.
Ở cái vùng này, đa số đều giống Kang, thuộc tầng lớp lao động lương thấp, thậm chí hàng xóm còn làm chung một nhà máy, nên rất quen thuộc nhau.
Trong môi trường đó, Milo thật ra chưa bao giờ nổi bật, mọi người chỉ nhớ cậu là một gã may mắn, vì đã chen chân vào vị trí lính gác nhàn rỗi ở nhà giam, tuy thu nhập không khá lắm nhưng được cái thanh thản.
Đương nhiên, thanh thản theo nghĩa khác có nghĩa là không cầu tiến thủ.
Trong mắt mọi người, sự tồn tại của Milo không quá lớn.
Đột nhiên nghe nói cậu nhóc này biến hóa nhanh chóng trở thành chấp pháp quan hắc y, mọi người có chút nghi ngờ tin đồn này là thật hay giả.
Dù sao, với khả năng của gia đình lao động lương thấp thì khó có thể nuôi được một chấp pháp quan, bằng cấp đã là một vấn đề lớn rồi, hàng xóm đều biết rõ Milo có đức tính gì, sau đại ôn dịch thì vài năm đầu chính là một tên nát rượu đần độn, tuy không làm chuyện gì xấu nhưng cũng có làm gì tốt đâu.
Nhưng sau khi xác nhận tin tức là thật, mọi người trong khu nhà ổ chuột cũng cảm thấy vui cho Kang, dù sao trong vùng có một chấp pháp quan thì ít nhiều gì sau này an ninh khu vực cũng tăng lên một bậc, đúng không.
Đương nhiên, có người vui cũng có người lo.
Milo một tay cầm sườn cừu tươi, một tay cầm túi tài liệu về nhà, thấy có hai người đàn ông trông quen quen đang ngồi ở phòng khách.
Hai người thấy Milo đẩy cửa vào thì có chút bất an, vội vàng dập điếu thuốc lá trong gạt tàn, đứng lên, muốn mở miệng nói gì đó nhưng lại ấp úng mãi không nói được.
...
Milo nhớ rõ hai người này.
Bọn họ cũng ở khu nhà ổ chuột này, giống như Kang, là công nhân nhà máy luyện kim.
Ấn tượng sâu như vậy là vì đêm Vong Linh Tiết, hai người bọn họ cũng ở đó.
Từ lúc nổ ra xung đột ở nghĩa địa ngoại ô đến khi giằng co ở Sở Chấp Pháp, đều có bóng dáng của hai người họ.
Đúng vậy, Harrison ra tay phá án ở Sở Chấp Pháp là do tổ giám sát nhận được báo cáo có người tố giác, mà cái người tố cáo có danh tính kia, chính là hai người trước mắt.
Ở nghĩa địa, bọn họ cùng gia đình Valrocan còn là chung kẻ thù, chắc chắn không ít vết thương trên người Cillian đều do hai người này ra tay, nhưng sau đó lại suýt đẩy cả gia đình Valrocan vào chỗ chết, cũng là họ.
Lúc đó Rebecca không ép buộc những người này làm chứng cho gia đình Milo, thả họ đi, kết quả lại quay đầu, họ trở thành căn cứ đáng tin của Harrison...
Chuyện Vong Linh Tiết cuối cùng không được giải quyết triệt để, Sở Chấp Pháp cũng không truy cứu trách nhiệm của hai người "tố cáo" này.
Nhưng bên ngoài, bà con làng xóm cũng nghe ngóng được chuyện của nhà Valrocan, nên đều biết rõ trong vùng có người nhận tiền tài hãm hại nhà lão Kang.
Tin đồn luôn là con dao giết người, huống hồ, chuyện này có thật, không phải hoàn toàn là hư ảo.
Trong khoảng thời gian này, hai nhà này hoàn toàn bị cô lập, không ai dám lui tới, dù chỉ cách một bức tường, hàng xóm thấy cũng làm bộ không thấy, thậm chí tiểu thương gần đó cũng không bán đồ cho họ.
Nhưng dù vậy, thời gian vẫn trôi qua.
Và khi tin Milo trở thành chấp pháp quan truyền ra, hai người họ cũng ngồi không yên.
...
Ai có thể ngờ được một người trẻ tuổi suýt chút bị tống vào ngục giờ lại biến thành chấp pháp quan mặc áo choàng đen chứ?
Hai thân phận trái ngược nhau như vậy, trong nhận thức thông thường của người ta là chuyện không thể xảy ra.
Nhưng sự thật đúng là như vậy.
Hai người họ khi thấy Milo mặc áo khoác đen đẩy cửa bước vào, mồ hôi lạnh trên trán đổ ra như mưa, hai bàn tay mười ngón níu lại nhau muốn đánh thành bánh chèo, sững sờ không nói được nửa câu.
Bọn họ thực sự sợ.
Sợ Milo trả thù.
Với thân phận chênh lệch giữa hai bên hiện tại, Milo có vô số cách để xử lý họ, hơn nữa còn là xử lý một cách quang minh chính đại, chỉ riêng việc làm chứng giả lúc trước thôi, đã đủ để tống hai người vào nhà lao rồi.
...
"Thôi được rồi..."
Cuối cùng, người mở miệng trước lại là Milo.
Hắn đứng ở nguyên chỗ suy nghĩ thật kỹ.
Vấn đề mấu chốt không nằm ở hai người đàn ông này.
Với cách làm việc của Harrison, đêm đó nếu hai người này từ chối làm người tố cáo thì nhà họ sẽ gặp nạn.
Milo không chào đón họ, nhưng nếu hắn thực sự tính toán trả thù, thì hắn cũng không khác gì Harrison.
...
Đơn giản đuổi hai người đến xin lỗi đi xong, Milo đem miếng sườn cừu vừa mua ra bếp rửa sạch.
“Thật ra cũng không trách hai người đó được, lúc ấy nếu bọn họ không hợp tác thì nhà cửa cũng bị thiêu trụi.” Kang khép cửa phòng lại, thở dài.
"Ta biết mà." Milo gật đầu, cởi áo khoác, xắn tay áo, rút dao bếp ra bắt đầu cắt thịt.
Ngày Vong Linh Tiết, Rebecca có một câu đến giờ Milo vẫn còn nhớ rõ - cá lớn nuốt cá bé.
Mà hai người vừa rồi rời đi, nói thật, đến cá cũng không phải.
Trước đây họ không thể đắc tội gia tộc Sherman, bây giờ họ cũng không thể đắc tội nhà Valrocan, họ chọn cái gì, không dựa vào thiện ác trong lòng, mà là xem ai đang sai khiến mình.
Vì vậy nên sau đó Rebecca đã không truy cứu trách nhiệm của họ.
Milo cũng không lớn bụng đến mức vừa nhậm chức ngày đầu tiên đã tính sổ cũ với mấy người đó, dù muốn tính thì cũng không phải tìm họ.
...
Kang đang đứng trong bếp chợt la lớn một tiếng:
“Cái thứ này ngươi cũng mua được hả?”
“Ta… ta mua gì?” Milo cầm dao thái thịt, hơi ngớ người.
“Mẹ kiếp, mấy miếng thịt này không dưới 100 rune, ngươi nghĩ mình giàu rồi hay sao? Ta ở thành phố này bao nhiêu năm rồi còn chưa dám đụng vào thứ giá cắt cổ này nữa…”
Kang chỉ vào chậu nước trong bếp mắng một hồi lâu, Milo mới kịp nhận ra ông đang mắng mình tiêu xài hoang phí.
“150 rune đó… ta chọn sườn cừu non, loại này thịt chất thơm ngon hơn, hầm từ từ là ngon lắm...” Milo cúi đầu cắt thịt, kiến thức về thịt thuộc về đồ tể Robben trong đầu tự nhiên bật ra.
“Phá gia chi tử! Phá gia chi tử!”
Kang cảm thấy mình sắp tăng huyết áp đến nơi rồi.
“Anh nghỉ ngơi đủ rồi, cần gì thì cứ ăn thôi, biết đâu ngày nào đó cả bốn người nhà mình lại lên đường cùng nhau, không ăn thì thiệt đó.” Milo ngẩng lên nhìn Kang, dùng chóp mũi chỉ vào cái áo khoác mình vứt trên ghế sô pha:
“Trong đó có một phong thư, sắp tới cần bao nhiêu thì anh cứ lấy trong đó, tiền thuốc của Emma anh đừng lo nữa, đủ dùng mà.”
Kang mở phong thư ra nhìn:
"Ngươi đi cướp hả?"
"Ta á. . . À đúng, ta là tên cướp ngu xuẩn nhất Willow, ta cướp thì cũng chỉ cướp được có 4000 rune thôi.” Milo trợn mắt lên muốn lộn tròng.
"Ha ha ha." Kang thoải mái bật cười, nhét lá thư trở lại túi áo: "Cứ yên tâm, trong tay ta còn có tiền tiết kiệm, tiền của ngươi tự giữ lấy đi, đến khi nào cần ta tự nhiên sẽ đòi ngươi."
"Tùy anh."
Milo gật gù, hắn ra tay cực nhanh, nhanh chóng xử lý sườn cừu xong, rửa dao, cắt phụ liệu, chỉ chưa đến năm phút sườn cừu đã được bỏ vào nồi hầm rồi.
"Ngươi học cái này hồi nào vậy? Lúc trước cháo yến mạch ngươi còn nấu không xong cơ mà.”
Kang đứng ở cửa bếp nhìn loạt thao tác nhanh nhẹn của Milo thì kinh ngạc không thôi.
Nên biết, mấy năm nay chỉ duy nhất một lần Milo làm bữa sáng, còn làm cháy cả nồi của nhà nữa.
Hắn thuộc kiểu người thảm họa nhà bếp, xoong nồi bát đĩa đều là kẻ thù của hắn, không chết không ngừng kiểu vậy.
“Gần đây ta mới học.” Khóe miệng Milo khẽ giật, không nói gì thêm.
...
Đêm đến, cả nhà ngồi quanh bàn ăn cơm.
Món sườn cừu trong nồi tỏa mùi thơm lừng, Finn nhỏ ăn đến đầy mặt vụn thịt, Kang vốn định mở một chai rượu whisky ăn mừng Milo được thăng chức, nhưng tính toán sơ qua về giá trị của bữa cơm này xong, ông vẫn quyết đoán cầm cốc cất đi, đổi thành bia đen giá rẻ.
Emma bị bệnh nên sau đó khẩu vị luôn không tốt, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến nàng từ từ tiều tụy gầy gò, nhưng trong đêm nay không khí ấm áp, nàng ăn được nhiều hơn thường ngày một chút, trên mặt cũng hiếm thấy lộ ra một chút ý cười.
Từ khi sự kiện Lễ Hội Vong Linh qua đi, mối quan hệ giữa Milo và Emma, hai chị em trên danh nghĩa, đã hòa hoãn hơn rất nhiều so với trước, nhưng thời gian Emma tự giam mình trên lầu hai lại dài hơn.
Ngày thường người khác hỏi, nàng đều nói mình đang chuẩn bị cho kỳ thi cuối năm của học viện, người trong nhà cũng không ai đi quấy rầy nàng.
...
Bữa tối kết thúc, theo quy củ gia đình, Milo nấu cơm, Kang phải phụ trách rửa chén.
"Ca Lưỡng" không uống nhiều rượu, chỉ là bia, nhưng Milo lại cảm thấy đầu có chút choáng váng.
Tuy vậy hắn không nghĩ nhiều, sau khi dọn dẹp sạch sẽ bàn ăn, hắn lấy những tài liệu mang từ Chấp Pháp Sở về, tiếp tục đọc và sắp xếp lại.
Một gia tộc quý tộc truyền thống lớn như vậy, tuyệt đối không thể nào vững như bàn thạch, gia tộc Sherman chắc chắn có nhược điểm và tệ nạn gì đó, Milo chỉ cần tìm được chúng, thì sẽ có phương pháp và tiền vốn để tách khỏi gia tộc Sherman.
Không biết có phải do ăn quá no bụng hay không, Milo mới ngồi xuống chưa được bao lâu thì cảm giác mệt mỏi đột ngột tăng lên.
Ngay cả bản thân hắn cũng không biết chuyện gì xảy ra, gục xuống đống văn kiện trong cơn mơ màng, rồi ngủ say lúc nào không hay.
Kang và tiểu Finn đều không làm phiền hắn, chỉ là giúp hắn đắp áo vào...
Bạn cần đăng nhập để bình luận