Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 276: Bên nào cũng cho là mình phải (length: 8462)

Sau khi đưa Justin Joffe vào bên trong, Milo vẫn luôn đứng ngoài cửa kính nhìn chằm chằm David trong phòng thẩm vấn.
Gã này rất kỳ lạ, trong quá trình thẩm vấn đột nhiên thay đổi tính nết trở nên trầm mặc ít nói, từ đó về sau mặc kệ chấp pháp quan hỏi gì cũng không hé răng nửa lời.
Nếu là hai tháng trước, có lẽ Milo đã trực tiếp sắp xếp người đưa gã vào bệnh viện tâm thần rồi.
Không còn nghi ngờ gì, biểu hiện của gã không khác gì một tên điên, những loại tội phạm giết người như thế này không cần phải đưa ra tòa xét xử.
Nhưng mà manh mối Justin cung cấp lại rất quan trọng.
Hiện giờ Milo hoài nghi kẻ đang ngồi trong phòng thẩm vấn căn bản không phải David Debby.
...
Bởi vì mấy tháng trước hắn vừa đến thăm địa chỉ hiện tại của Justin.
Nhưng địa chỉ mà gã viết trong lúc thẩm vấn lại là chỗ ở cũ mà Justin đã rời đi mấy năm.
Đây mới chỉ là điểm thứ nhất.
Điểm thứ hai, một người thuận tay phải lại dùng tay trái viết ra những nét chữ xiêu vẹo không ra gì.
"Chẳng lẽ truyền thuyết về Innsmouth là thật? Cái thị trấn nhỏ ven biển này thật sự có gì đó kỳ quái?"
Milo hồi tưởng lại những sinh vật kỳ quái mình nhìn thấy ở cuối kênh đào.
Hắn cẩn thận xem xét kỹ chữ viết của David trên phần văn kiện đang cầm trên tay.
Bóng dáng Henry hiện lên trên vách tường bên cạnh, dùng ngôn ngữ ký hiệu ra hiệu cho Milo——"Ta từng tìm hiểu đôi chút về những tin đồn của Innsmouth, nghe nói dân bản địa ở đó là một đám người mang huyết thống không thuần khiết dị giáo, văn hóa tổ tông của bọn họ chứa đựng rất nhiều chú thuật và ma pháp cổ xưa, tất nhiên, đây chỉ là tin đồn dân gian, bất quá theo góc độ của chúng ta mà xét, có lẽ không nên hoàn toàn coi đây là chuyện bịa đặt, ngươi thấy sao?"
Hắn nói không sai.
Là người bị hại bởi những chú thuật cổ xưa, tổ chức 7 người hoàn toàn có lý do tin vào sự tồn tại của ma pháp cổ xưa.
Đúng lúc, Milo cũng có cùng suy nghĩ như vậy.
Hiện giờ điều duy nhất khiến người ta khó hiểu, là tại sao những thích khách ẩn nấp trong bóng tối kia lại ra tay với David Debby và Grasso.
Dựa theo những tư liệu Milo có được về hai người này, hai người bọn họ không hề liên quan với nhau, bất kể là hoàn cảnh sống hay tầng lớp xã hội, thuộc dạng chẳng liên quan chút nào.
Căn bản không hề có bất kỳ điểm tương đồng nào.
"Có lẽ chúng ta nên hỏi thăm những người hầu bị nhà Debby sa thải, bọn họ mới là người hiểu rõ cuộc sống sau hôn nhân của vợ chồng này nhất."
Milo nhanh chóng lật giở những tài liệu trên đầu mình.
Bên ngoài trời đã bắt đầu hửng sáng, nhưng Milo lại không hề cảm thấy mệt mỏi, hắn tùy tiện thu dọn một chút, ngậm vội hai lát bánh mì rồi lên ngựa rời khỏi Sở Chấp Pháp.
...
Theo những tư liệu trong hồ sơ, Milo tìm đến người hầu gái duy nhất còn ở lại khu Crow thuộc Willow, từng làm việc tại trang viên Nhĩ Đức.
Lão phu nhân dường như không muốn nhắc đến chuyện của vợ chồng nhà Debby.
Nhưng trước sự có mặt của Milo trong bộ áo khoác đen, bà vẫn chọn kể lại chi tiết mọi chuyện.
...
Từ lời kể của lão phu nhân, Milo đã có được một câu chuyện hoàn toàn khác so với Justin.
"Phu nhân Debby là một cô gái tốt rất dịu dàng và chu đáo, cô ấy không đáng phải chịu những sự sỉ nhục đó!"
"David Debby đúng là một tên ngụy quân tử chính hiệu, ngươi không thể nào tưởng tượng nổi hắn đối xử với vợ mình thế nào, hắn không chỉ thường xuyên mắng chửi, đe dọa nàng mà còn giam lỏng nàng trên gác mái bẩn thỉu và tồi tàn nhất trong trang viên, đôi khi còn nhốt lại."
"Phòng ở của chúng tôi nằm ở phía sau trang viên, vào ban đêm thường xuyên có thể nghe thấy tiếng khóc của phu nhân, tên khốn chết tiệt đó chất đầy những quyển sách ma quái trong phòng làm việc, cả ngày cứ im lặng trong đó, đôi khi thậm chí một mình ngồi trên bậu cửa sổ cười phá lên, trong miệng nói những ngôn ngữ chẳng ai hiểu được, ngươi nghĩ rằng chúng tôi bị sa thải sao? Không, chúng tôi là không thể chịu đựng nổi gã đáng sợ kia mới chủ động rời trang viên, David Debby, hắn rốt cuộc vẫn không tha cho phu nhân đúng không?"
"Tôi biết ngay mà, nếu tôi rời trang viên muộn hơn chút nữa, có lẽ tôi cũng sẽ bị hắn hãm hại, Hoàng Kim Thụ phù hộ, xin các ngài nhất định phải đưa hắn lên giá treo cổ, hắn là một tên điên!"
Milo dù sao cũng có chút mơ hồ.
Cả người hầu gái và Justin đều cho rằng mình đúng, trong lời kể của họ, vai của David và Asenas gần như đảo ngược hoàn toàn.
Justin công bố, David từng vô số lần cầu cứu hắn, nói rằng vợ hắn đang muốn khống chế tinh thần của hắn, tiêu diệt linh hồn của hắn.
Nhưng theo lời kể của người hầu gái, người phải chịu đựng sự hãm hại lại là Asenas.
...
"Theo ta được biết, David từng nói hắn luôn phải chịu sự hành hạ của Asenas, hắn nói rằng vợ mình âm mưu sát hại hắn..."
"Toàn là bịa đặt! Phu nhân là một người phụ nữ dịu dàng, khiêm nhường, nàng đối xử với tất cả mọi người đều vô cùng lễ phép, những lời cáo buộc kia hoàn toàn là dối trá, chỉ vì nàng xuất thân từ Innsmouth, David quá coi trọng bản thân mình, có lẽ lúc còn trẻ hắn quả thật mê mẩn vẻ đẹp của phu nhân, nhưng lâu dần, sự ti tiện của dòng máu quý tộc đã bắt đầu lộ rõ, trong thâm tâm hắn coi thường phu nhân, coi thường xuất thân của phu nhân, hắn cũng giống như những quý tộc khác, cho rằng người đến từ vùng đất đó đều tà ác, đầu óc của chính hắn có vấn đề lại đổ mọi lỗi lầm lên một người phụ nữ vô tội, thưa chấp pháp quan, những điều ta nói đều là sự thật, ngàn vạn lần xin ngài đừng tin lời dối trá của tên cặn bã kia."
Lão phu nhân vô cùng kích động khi nhắc đến David Debby.
Bà thậm chí lôi chuyện cũ ra như đang thuật lại từng việc làm khác thường của David, kể cả việc Debby say rượu đánh người, bạo hành gia đình, cũng như những tiếng động đáng sợ mà hắn thường gây ra vào đêm khuya.
Theo góc nhìn của bà, mọi tội lỗi đều nên đổ lên đầu Debby.
...
"Thì ra là vậy, ta hiểu rồi."
Milo giả bộ như đã hiểu ra vấn đề, hỏi lão phu nhân: "Có phải tất cả người Innsmouth đều phải chịu sự thù địch như vậy không? Ta có cảm giác giống như chỉ có Asenas là đặc biệt, theo như ta biết, từ thời còn ở học viện, cô ấy đã bị cô lập rồi."
"Bởi vì Ephraim, Ephraim White, cha ruột của nàng." Lão phu nhân thở dài nói: "Tên khốn nổi tiếng đó, ở thị trấn Innsmouth ai cũng biết hắn là kẻ buôn ma thuật, đám người thuộc phe của hắn đều là những vu sư bị nguyền rủa... nhưng chuyện đó đã qua rất nhiều năm rồi, lão Ephraim cũng qua đời từ hơn chục năm trước, người ngoài cũng đã quên những tin đồn này, ai có thể ngờ rằng chồng của Asenas lại luôn canh cánh trong lòng chuyện này."
"Buôn ma thuật?" Milo thì thầm: "Người mà ngài vừa nói, Ephraim White đó, có phải đã làm chuyện xấu gì đó khủng khiếp lắm không?"
"Theo truyền thuyết, dòng họ đó của họ có một vài thủ đoạn kỳ lạ, có thể làm vặn vẹo tâm trí người khác, thậm chí có thể chiếm lấy thân thể của người sống, nhưng lão Ephraim đã chết nhiều năm như vậy, ai còn quản đến những chuyện đó chứ, nếu lão ta thực sự có thể chiếm xác người khác thì đã không mục rữa trong cái ổ chuột rách nát rồi." Lão phu nhân rõ ràng có thái độ coi thường những tin đồn cổ xưa đó.
Điều này khiến Milo không khỏi có chút kinh ngạc.
Bởi vì theo quan niệm của hắn, người già thường có xu hướng tin vào những truyền thuyết kỳ quái hơn.
Có lẽ là do Asenas đã để lại ấn tượng không tệ cho lão phu nhân này và đám người hầu trong khoảng thời gian không dài sống chung tại trang viên Nhĩ Đức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận