Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 410: Người nam nhân kia hàm kim lượng (length: 11841)

Vốn còn muốn thi triển một lớp kỹ năng nói móc, xem có thể moi được từ miệng Imnar một chút bí mật chôn giấu dưới đáy cái gọi là thành Willow, kết quả toi công bận rộn một hồi, tên này tà tâm không chết còn đang nghĩ đến việc thay thế Milo, nếu không phải Milo đã sớm đề phòng thì e là đã trúng chiêu.
...
"Không tán dóc nữa, vô ích."
Milo ùng ục ục hai phần đem những thứ đen sì trong chén uống sạch.
Sau đó rút dao đồ tể từ dưới mông mình ra.
Trên thực tế hai kẻ chi phối cấp này cho tới bây giờ vẫn chưa thể hiện ra bất kỳ cảm giác đối đầu gay gắt nào.
Ngay cả khi Milo rút đao, Imnar vẫn bình tĩnh ngồi bên cạnh, giữa hai người chưa đến một mét, chỉ cách một cái bàn nhỏ để đồ pha rượu.
Lúc này Imnar đã khôi phục hình dạng Carter · Garnier, nó bình tĩnh khoát tay, sau đó chỉ vào sân khấu nói:
"Đừng vội, có lẽ ngươi sẽ muốn xem thứ này."
Lúc này hình ảnh ngày cũ hư ảo trên võ đài đã sớm biến mất, trong sương mù hiện ra một bức hình khác.
Trong hình là những bóng người mà Milo quá quen thuộc.
Là Yan tóc màu xám trắng, và Enid đang mặc y phục dạ hành mang thai...
. . .
Còn dưới khán đài, Imnar rất bình tĩnh rót cho mình thêm một chén rượu, nó thậm chí không nhìn nhiều đến dao đồ tể Milo đang cầm, mà phối hợp nói:
"Thật ra, thay thế hoàn hảo cả tòa thành này thực sự quá khó, so với ta tưởng tượng còn khó hơn nhiều, ngươi, và hai người ở một thế giới khác kia, đều là những yếu tố không chắc chắn, khiến ta rất đau đầu đấy."
Milo khẽ xoay ngón tay quanh sống lưng dao đồ tể có răng cưa, hắn liếc nhìn Imnar:
"Nghiêm túc đấy à? Kẻ thống trị xưa cũ, lại dùng thủ đoạn đê hèn đến thế?"
"Ta biết làm sao bây giờ." Imnar lộ vẻ cười khổ rất khó coi trên mặt, nó buông tay nói: "Tuy ta nhiều lần nhấn mạnh loài người thật đáng buồn và yếu ớt, nhưng phải thừa nhận, trong một số tình huống đặc biệt, thủ đoạn của họ vẫn rất thực dụng, tất nhiên, thủ đoạn đê hèn ưu tú nhất của loài người cũng chỉ hữu hiệu với đồng loại, trùng hợp là, ngươi vẫn giữ những điểm yếu do bản tính của con người ban tặng."
"Tặc tặc tặc."
Milo lắc đầu, nhưng khi hắn nhìn hình ảnh sương mù trên võ đài, ánh mắt cũng trở nên ngưng trọng hơn.
Rõ ràng, một bên hình ảnh là thế giới mô phỏng, Yan và Enid đều đang ở đó.
Và không biết chuyện gì xảy ra, lúc này Yan toàn thân lượn lờ khói đen, trong mắt lộ sát khí, nhắm vào Enid.
"Hắn là kẻ may mắn được thần linh bên ngoài chiếu cố, đáng tiếc hắn giống ngươi, vẫn níu giữ nhân tính trong ý thức." Imnar lấy ngón tay khẽ chỉ vào thái dương mình, nói tiếp: "Nhưng bây giờ nhìn lại, có vẻ sau một hồi khuyên nhủ của ta, hắn đã thông suốt hơn, ở điểm này hắn mạnh hơn ngươi nhiều."
Imnar đếm trên đầu ngón tay rồi tính toán nói:
"Ta đếm sơ qua, những người ngươi quan tâm trong thành phố này thực ra cũng chỉ có vài người như vậy, ngoài cô bé trong hình ra, có lẽ còn ba người phụ nữ ở phía nam thành, ừ, nữ chấp pháp quan kia và cô bé con đi theo nàng ta cũng miễn cưỡng tính một người... Nếu tính như vậy thì quá nhiều, chính là nhược điểm của ngươi."
"Vậy thì sao?"
Milo thở dài.
"Cho nên, ta đề nghị, chúng ta trực tiếp bỏ qua những khâu rườm rà phức tạp này, ta, ngươi, cả thằng nhóc tóc trắng kia nữa, ba người chúng ta hợp sức, moi thứ dưới lòng đất kia lên, mà nói cũng khéo, bây giờ người đứng ở đỉnh trật tự cũng là ba thân ảnh, nếu chúng ta có thể hợp nhất và sử dụng thứ bị chôn dưới đất một cách hoàn hảo thì ba trụ thần mới sẽ là ba người chúng ta."
Milo thiếu chút nữa bật cười:
"À... Đây là câu dụ dỗ không có kỹ thuật gì nhất mà ta từng nghe đấy."
Nếu Engel · Colas nghe được cháu trai mình nói ra lời đại nghịch bất đạo thế này, không biết sẽ cảm tưởng thế nào.
Nhưng trước sự trào phúng của Milo, Imnar chỉ cười nhạt một tiếng, hắn dang tay:
"Vậy được, vậy chỉ còn cách bắt đầu từ cô Kent này trước, đây là lựa chọn của chính ngươi đấy."
. . .
Thế giới mô phỏng.
Trên đống đổ nát trang viên gia tộc Durer.
Bản thể của Enid đã ngơ ngác đứng trước mặt Yan, nàng hơi ngẩng đầu, làm tư thế cổ rụt lại chuẩn bị nhận cái chết.
Còn lời dụ dỗ của Imnar cứ không ngừng quanh quẩn trong đầu Yan:
"Ra tay đi... Hãy để cô bé này trở thành viên gạch đầu tiên trên con đường báo thù máu của ngươi, kết thúc mạng sống của nàng, ngươi sẽ có được sức mạnh chưa từng có, sự Hỗn Độn do Vận mệnh cung cấp cho ngươi cũng đã có sự lựa chọn, chỉ có chặt đứt nhân tính ngươi mới có thể chính thức bước lên con đường đuổi theo nó."
"Không cần do dự và giãy giụa vô ích nữa, đợi khi ngươi nếm trải sức mạnh hận thù, ngươi sẽ hiểu mình đã đưa ra quyết định đúng đắn thế nào."
"Hỗn Độn đang vẫy gọi ngươi, thấy không? Ngươi nhất định phải đứng trên đỉnh của hàng tỉ chủng tộc, cớ sao phải câu nệ với một linh hồn nhỏ bé như vậy, nàng ta thậm chí còn không có nhiều mối liên hệ với ngươi."
Trong giây lát, trong mắt Yan quả thật xuất hiện vẻ mờ mịt, nhưng giây sau lại khôi phục bình thường, hắn ho khan hai tiếng rồi đột nhiên hét lớn:
"Ngươi chờ đã!"
Nói xong, hắn lôi cuốn sổ tay nhỏ rách nát trong túi quần ra, mở ra, giống như học sinh tiểu học cặm cụi lật từ điển để ôn lại bài trước kỳ thi, hắn nhanh chóng lướt nội dung trên vở, sau đó nghiêm trang hỏi:
"Chúng ta phải thực tế chút đi, theo nhiều lần thử nghiệm trước đây của ta cho thấy, người phát tiết oán hận phải biết rõ ràng đối tượng mà mình thống hận là ai, cho dù chỉ là cái tên cũng được, thế nhưng chỗ này của ngươi có lỗ hổng đó nha."
"Ngươi nói ta chỉ cần giết Enid, khơi dậy oán hận của Milo, có thể đổi lấy sức mạnh cường đại không tưởng tượng nổi, về lý thuyết thì có thể đúng, nhưng làm sao Milo biết là ta giết Enid, thậm chí có khi hắn còn không biết Enid chết rồi."
"Ha, cái đầu hạt dưa thông minh này của ta, chút nữa đã bị ngươi lừa rồi."
Tiếp đó là một tràng những câu chửi bới thô tục mà lũ côn đồ hay dùng, cứ như mồm súng liên thanh, tuôn ra từ giữa hai hàm răng vàng khè của Yan.
...
"Đồ ngu xuẩn! Kẻ đó giờ này đang đảo qua các chiều không gian khác mà xem tất cả những chuyện này! Đừng có khoe mẽ cái vở hề cười của ngươi nữa! Đây là lựa chọn duy nhất của ngươi, giết nàng, sức mạnh Hỗn Độn có được sau khi ngươi cắt bỏ nhân tính chính là thứ mà trước đây ngươi chưa từng cảm nhận qua! Ngươi không thấy động lòng ư!"
Giọng nói của Imnar cứ điên cuồng rót vào trong đầu Yan.
Đây có lẽ là một trong số ít kinh nghiệm mà nó bị làm phá phòng thủ trong suốt năm tháng dài đằng đẵng.
Nó chưa từng thấy ai dày vò khốn khổ như vậy, không, phải nói là chưa từng thấy sinh vật nào bị dày vò khốn khổ như vậy, rõ ràng chỉ còn cách Lâm Môn một bước chân có thể bước vào một lĩnh vực cao hơn sâu hơn, rõ ràng linh hồn thằng này đã nhuốm đầy những điều xấu xa của nhân tính, có lẽ hắn còn dễ bị đầu độc hơn người thường mới phải.
Thế nhưng, một tên hèn mọn thấp kém như vậy lại lãng phí của nó cả hơn một giờ.
Hơn nữa điều khiến Imnar không thể chấp nhận nhất chính là, nó phát hiện sau khi mình đã phục hồi thần cách, vẫn không thể gây bất cứ tác dụng đầu độc nào lên linh hồn con người này, lần nào Yan cũng đều giật mình tỉnh lại vào lúc nó sắp mất phương hướng, khiến Imnar lại bận công toi.
Chả biết tên khốn này sợ cái gì nữa!
...
Nếu Imnar chịu tìm hiểu Yan sâu như nghiên cứu Milo từ sớm, thì nó nên biết, người này không phải là lần đầu "tránh được" sự đầu độc của kẻ thống trị xưa cũ, tuy phương thức có chút quỷ quyệt và khiến người khinh thường...
"Ơ... Ngươi nói cái gì?"
Sau khi bị giọng nói nghiêm khắc của Imnar khiển trách, Yan ngẩn người ra, ngược lại dần dần bình tĩnh lại.
"Nói gì?" Imnar hoàn toàn không rõ đường não của tên này nữa rồi.
Nó dứt khoát để bản thể phân hình xuất hiện phía sau Yan.
Bản thể đó trông như một con quỷ quái, khuôn mặt như được tạo thành từ những đặc điểm của tất cả sinh vật trong thành Willow, liên tục biến hóa, mà toàn thân được bao phủ trong sương mù kỳ dị.
Nó chậm rãi bước về phía Yan, lặp lại bằng giọng điệu đầy uy áp:
"Ngươi còn chờ gì nữa?"
Và giờ phút này Yan lại thể hiện thái độ trấn tĩnh và chăm chú chưa từng có, hắn không quay đầu nhìn cái phân hình thể quỷ dị kia mà lại nhìn chăm chăm Enid đang chìm sâu trong mộng cảnh với ánh mắt phức tạp, sau đó hít một hơi thật sâu, trầm giọng hỏi:
"Ngươi nói người đang nhìn tất cả những điều này ở chiều không gian khác, là Milo sao?"
"Đúng vậy! Hắn đang xem tất cả ở đây! Ngươi còn muốn tiếp tục làm trò hề nữa sao? Đừng viện cớ vô ích nữa, hắn đang nhìn ngươi đấy, giết ả đàn bà này đi, con đường báo thù sẽ rộng mở trước mặt ngươi!... "
Rắc!!!
Lời Imnar còn chưa nói hết.
Giữa Yan và nó, một khu vực rộng lớn đột nhiên bùng nổ cơn bão hỗn loạn khủng khiếp!
Lần này, những dòng chảy hỗn loạn màu đen đáng sợ tạo thành lốc xoáy mạnh mẽ, đánh mạnh vào phân hình thể của Imnar!
Cơ thể của nó lần đầu tiên bị đánh cho xuất hiện dấu hiệu tan rã!!
"Ngươi đang làm cái gì!!! "
Đối mặt với biến cố đột ngột xuất hiện như vậy, Imnar lần đầu tiên hiển lộ ra chân thân phân hình vô cùng tức giận.
Sương mù quanh thân nó lập tức biến thành vô số vết rạn dữ tợn, như núi lở ập đến vị trí của Yan.
Yan bị đánh bay ra ngoài.
Trong nháy mắt đó có thể thấy, hắn ọe ra một ngụm máu tươi cực nóng.
Nhưng sương mù màu đen vẫn bảo vệ thân thể hắn, ngay sau đó bao lấy Enid từ đầu đến cuối mặt không biểu tình đứng tại chỗ.
Hai luồng phong bạo giao nhau, Yan không nhanh không chậm nói một câu —— "Hắn đang nhìn có thể không làm được... Ài, tiểu tử nhà Valrocan! Ngươi có thể nhìn rõ ta là cái gì cũng không có làm nha!"
Sau đó, khói đen cuồn cuộn tan đi.
Trên phế tích không còn gì.
Chỉ còn lại phân hình thể Imnar bị tập kích đang điên cuồng gầm thét, thổ lộ lửa giận không chỗ xả.
...
. . .
Thế giới chân thật.
Bên trong nhà hát.
Milo nhìn Imnar với khuôn mặt có chút run rẩy, bình tĩnh giơ tay ra:
"Đừng nhìn ta, ta cũng không biết."
"Đồ tiện chủng chấp mê bất ngộ!" Imnar mạnh tay đập lên bàn.
Nhưng nó còn chưa kịp mắng chửi hết câu, mu bàn tay đã bị một lưỡi dao đồ tể đang cháy đỏ rực đâm vào!
Nó đột ngột ngẩng đầu, phát hiện Milo còn đang bình thản vừa giây trước, giờ mặt đã đầy nụ cười quỷ dị dữ tợn, một tay đè lên dao đồ tể, nhe răng trợn mắt nhìn nó:
"Hả? Kế hoạch đã thất bại rồi mà còn dám ngồi ở đây thư thư phục phục à?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận