Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 398: Chim ăn thịt người chiến tranh (length: 10903)

Việc quỷ tộc đàn và bầy yêu quỷ xung đột nổ ra không ít cuộc chiến quy mô lớn, điều này có thể thấy rõ qua những dấu vết chiến đấu trên vách đá dựng đứng của dãy núi.
Còn về việc tại sao nơi thế giới ngầm tối tăm này lại tranh giành địa bàn đến mức ngươi chết ta sống, thì chỉ có những chủng tộc bản địa của thế giới ngầm mới hiểu rõ được thôi.
Milo vốn nghĩ rằng vượt qua được tuyến biên giới do đám quỷ tộc dựng lên sẽ gặp phải sự ngăn cản của yêu quỷ, nhưng sự thật là, hắn cùng Marshall chạy suốt 10 tiếng đồng hồ trong dãy núi tân chi mộ về thủ đô, vẫn không thấy bóng dáng bất kỳ yêu quỷ nào.
Khi vị trí của cả hai dần di chuyển về phía bắc, ánh sáng trong tầm mắt cũng từ từ giảm đi.
Đúng như Pickman đã nói, chỉ có đỉnh tân chi mộ mới được ánh lưu quang trên không trung chiếu rọi, một khi tiến vào địa phận yêu quỷ thì ánh sáng sẽ không còn nữa.
...
Địa hình của tân chi mộ là những dãy núi thấp xếp lớp chồng lên nhau, giữa những dãy núi này có vô số bia mộ, dày đặc chi chít. Theo lời Pickman thì những bia mộ này là nơi yên nghỉ của những người đã hoàn toàn bị lãng quên ở trên mặt đất.
Xung quanh không hề có thảm thực vật, khắp nơi đều là những tầng nham thạch và đá vụn màu xám, dường như cũng chẳng có động vật hoang dã nào tồn tại. Nơi này không còn có thể đơn thuần dùng từ tiêu điều để hình dung nữa, mà nó hoàn toàn không có sinh khí.
Trên đường đi, Milo và Marshall đã im lặng hơn trước rất nhiều.
Marshall có lẽ vẫn đang đắm chìm trong hoảng hốt, không thể chấp nhận sự thật mình đã rời khỏi ô vung gần hai trăm năm.
Còn Milo thì toàn bộ hành trình đều cảnh giác với những yêu quỷ có thể xuất hiện trong bóng tối xung quanh.
Thế nhưng nhịp tim của hắn vẫn duy trì ở mức độ bình thường trong phạm vi di chuyển.
Mãi đến hôm sau, Milo mới bắt đầu ngửi thấy một chút mùi máu nhàn nhạt trong không khí đục ngầu.
...
"Phía trước có động tĩnh."
Hắn dừng bước.
Marshall dựng hai tai lên, rõ ràng là nó cũng đã nhận ra tiếng động rất nhỏ từ trong bóng tối xa xa vọng lại.
Milo ngồi xổm người xuống trong đống nham thạch, lấy bản đồ của Pickman ra, áng chừng thời gian và lộ trình:
"Chúng ta cách mộ phần Sheffield không còn xa."
"Phía trước đang đánh nhau." Khứu giác của Marshall còn nhạy bén hơn Milo, nó ngẩng đầu lên khẽ ngửi không khí vài cái, rất chắc chắn nói: "Có hai loại mùi máu khác nhau."
"Yêu quỷ, cổ cách cự nhân?"
Milo gật đầu.
Theo như lời của Pickman thì lãnh địa yêu quỷ đã bành trướng về phía bắc đến thành thị của cổ cách cự nhân, cho nên nếu như phía trước đang diễn ra chiến đấu giữa hai chủng tộc khác nhau, thì chỉ có thể là cổ cách cự nhân và yêu quỷ.
"Đi vòng ra phía sau ngọn núi này xem sao."
Milo nhìn thoáng qua bản đồ, chỉ vào con đường nhỏ hình cung của một dãy núi ở phía trước nói.
...
. . .
Nửa ngày trôi qua.
Milo và Marshall đã đầy bụi đất sau thời gian dài chạy vội trong khe núi toàn sỏi đá.
Tuy nhiên, đi từ phía sau ngọn núi, bọn họ rất dễ dàng tiếp cận được biên giới chiến trường, hơn nữa, sau khi leo lên khe núi, bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy ánh lửa ở thế giới này.
Ánh lửa phát ra từ cách chiến trường vài km, nhìn bằng mắt thường có vẻ như đó là một góc của một thành phố, đang tỏa ra ánh đèn màu ngọn lửa thông thường.
Có lẽ đó chính là thành phố của cổ cách cự nhân.
Mà lúc này, chiến trường đang chém giết hăng say.
Chỉ cần nhìn qua một lượt là có thể phân biệt rõ hai chủng tộc khác nhau.
Phía gần tân chi mộ là một đám sinh vật hình người cao lớn hơn người trưởng thành rất nhiều. Chúng có các cơ quan trên mặt phần lớn mờ ảo, không có mũi, làn da thì thô ráp và nhiều nếp nhăn hơn thực thi quỷ. Một điểm khác biệt so với thực thi quỷ là, mặc dù chúng cũng là sinh vật hai chân đứng thẳng, nhưng nửa thân dưới của chúng lại giống chân chuột túi hơn, hơn nữa chân dài, cho nên hành động của chúng không phải là kiểu hai chân luân phiên bước đi như con người mà là kiểu nhún nhảy về phía trước...
Chúng còn có một chiếc đuôi nhỏ.
Vì vậy, trên vùng đồng bằng rộng lớn này, những sinh vật này cứ điên cuồng nhảy vọt và xuyên thẳng qua như bọ chét, xung quanh đều văng vẳng tiếng Zsshi...i-it... của chúng.
Rõ ràng những sinh vật này chính là "yêu quỷ" mà thực thi quỷ Pickman đã nói đến.
Vì đối thủ của chúng là một đám quái vật khổng lồ cao hơn sáu mét, nên rõ ràng chủng tộc này phù hợp với tên gọi "cổ cách cự nhân" hơn.
Toàn thân cổ cách cự nhân bao phủ bởi lớp lông mềm màu đen, hai chân lớn có những móng vuốt dài đáng sợ. Hình thái phần trên của chúng lại càng kỳ quái, hai tay trước đầu tách ra thành hai chi, mỗi cánh tay mọc ra móng vuốt giống trên chân.
Nhưng điều thực sự khiến người ta rùng mình là đầu của chúng, những sinh vật này có cái đầu như bị bổ dọc làm đôi, hay nói chính xác hơn là, chúng mọc ra một cái miệng lớn đầy răng nanh theo chiều dọc, còn hai con mắt tỏa ra ánh sáng đỏ sẫm thì nằm ở hai hàm trái phải của cái miệng đó.
Milo hơi ngạc nhiên khi thấy những cổ cách cự nhân to lớn này cũng mang theo những bó đuốc đang cháy trên người.
Dường như chúng cũng biết chủng tộc yêu quỷ rất ghét và thậm chí là sợ ánh sáng, cho nên chúng đã dựng một bức tường lửa trên chiến tuyến để tăng thêm tỷ lệ chiến thắng.
Nhưng hiển nhiên chúng đã tính sai.
Đối với những sinh vật chưa khai hóa bình thường mà nói, khi đối mặt với thứ mà chúng sợ hãi, bản năng sinh tồn sẽ khiến chúng muốn tránh xa.
Nhưng bầy yêu quỷ ngày nay không còn chỉ đơn thuần là đám sinh vật bầy đàn cấp thấp chỉ biết ăn tươi nuốt sống nữa, trong số đó đã có những cá thể có IQ cao xuất hiện, thực hiện việc khống chế và chỉ huy tộc nhân.
Khi trong ý thức của yêu quỷ xuất hiện thứ gọi là "mệnh lệnh" thì những ánh sáng không gây chết người này sẽ trở thành những ngòi nổ đốt cháy tâm can chúng.
Cứ thế, những con yêu quỷ gào rú Xi...Xiiii..điên cuồng tràn về phía chiến tuyến phòng thủ của cổ cách cự nhân như thủy triều, cho dù thân thể của chúng nhỏ hơn nhiều so với cổ cách cự nhân, nhưng những móng vuốt và răng nanh của chúng vẫn có thể xé toạc da thịt của đối phương.
Hình ảnh trên chiến trường cực kỳ tanh máu.
Dưới ánh lửa chập chờn, Milo có thể nhìn rõ những con yêu quỷ bị cổ cách cự nhân nghiền nát đến thân thể nát bét, và cũng thấy những cổ cách cự nhân bị hàng chục con yêu quỷ lật ngược người rồi cào rách bụng lấy hết nội tạng khi chưa kịp tắt thở.
Hai chủng tộc này dường như là những mắt xích của chuỗi thức ăn, đối phương là con mồi của nhau. Trên cái gọi là chiến trường, người ta không chỉ thấy những cảnh chém giết đẫm máu mà còn thấy những cảnh tượng ăn uống tham lam tàn bạo. Cổ cách cự nhân ăn yêu quỷ, hoặc yêu quỷ xâu xé cổ cách cự nhân đều có.
Vì vậy đã xảy ra một tình huống như sau.
Một con yêu quỷ mồm đầy ruột và thịt nát của cổ cách cự nhân, bị một cổ cách cự nhân khác nhảy xổ đến nghiền nát thành hai khúc, sau đó bị ném vào cái miệng dựng thẳng khổng lồ của cổ cách cự nhân đó.
Và ngay sau đó, nhiều con yêu quỷ khác nhảy xổ đến nhanh chóng giết chết cổ cách cự nhân vừa nuốt đồng loại, rồi từ ổ bụng của nó móc ra tàn thi của đồng loại vừa bị nuốt, bất chấp tất cả, chúng nhét tất cả vào miệng mình.
...
Nguyên thủy, tàn bạo, máu me...
Milo lần đầu tiên chứng kiến một cuộc "chiến tranh" gây chấn động tâm can đồng thời khiến người ta buồn nôn đến vậy.
"Tìm thấy chưa?"
Milo và Marshall nằm nép mình ở bên kia ngọn núi, nhỏ giọng mưu tính.
Marshall nheo mắt nhìn hồi lâu vào đội hình yêu quỷ: "Ngươi đang nói về kẻ đứng đầu bầy yêu quỷ phải không? Tạm thời ta vẫn chưa thấy."
"Ai muốn tìm cái đó chứ, ta đang nói về mộ phần của Sheffield." Milo tức giận nói: "Cái bia mộ đá cẩm thạch màu đỏ trắng ấy."
"Chiến trường này toàn những thứ màu hồng trắng bay tứ tung cả, làm sao mà tìm được!" Marshall cũng rất bất lực.
Nó hỏi Milo: "Không phải ngươi đã hứa với lão quỷ đầu là sẽ giúp giết tên Thủ lĩnh Yêu Quỷ đã bị hắn giết rồi sao?"
"Sao tự nhiên ngươi lại trở nên dài dòng thế hả?" Milo kinh ngạc nhìn Marshall một cái.
Marshall lắc đầu nhỏ giọng lẩm bẩm: "Đồ nhân loại vô liêm sỉ."
Milo làm bộ không nghe thấy lời châm chọc của Marshall, hắn chỉ vào sườn núi ở bên kia chiến trường nơi tập trung nhiều mộ phần: "Chỗ đó mộ phần nhiều, chúng ta đi vòng qua tìm một chút trước."
Nửa tiếng sau.
Milo và Marshall cuối cùng đã tìm được mộ bia của James · Sheffield ở trong đám mộ phần đó.
Để tránh mất công vô ích, sau khi Marshall xác nhận những chữ khắc theo văn tự ô vung trên bia mộ đúng là tên Sheffield, Milo lập tức rút xà beng ra, đào lớp đất mộ phía sau bia mộ, xác nhận quan tài và di thể của Sheffield vẫn còn trong lòng đất.
"Tốt lắm, giúp ta kéo dài chút thời gian."
Milo thu xà beng, nhìn thoáng qua chiến trường với những màn huyết nhục bay tứ tung không xa, ra lệnh với Marshall:
"Ta cần khoảng mười phút."
Marshall nhảy lên một tấm bia mộ gần đó, để lộ những chiếc móng mèo sắc nhọn:
"Cứ giao cho ta."
Milo dựa lưng vào bia mộ của James Sheffield, thuần thục và rất nhanh chóng đắm chìm suy nghĩ của mình vào trong góc nhìn của vong linh đã khuất.
Rất nhanh, hắn liền chạm đến những thứ sâu kín nhất trong trí nhớ của kẻ chuyên ghi chép điển tịch tà ác này—— "...Vì vậy, vào năm Dê Đen, một Bóng Tối đã giáng xuống Nas, đó là một Bóng Tối lẽ ra không tồn tại ở thế gian..."
"Nó dùng linh hồn phàm nhân làm thức ăn, những người qua lại sẽ bị cảnh trong mơ dụ dỗ, bị che mắt, cho đến khi nỗi kinh hoàng cùng đêm tối vô tận ập xuống họ..."
"Có vẻ như cách duy nhất để đạt được tự do, là đợi chờ ở nơi ba mặt trời mọc lên..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận