Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 234: Đại tiện không có (length: 8003)

Lúc này, trời đã sáng sau cơn mưa.
Trên đường phố, phần lớn những người hôn mê đã tỉnh lại, được chấp pháp quan và đội ngũ y tế lần lượt đưa đến bệnh viện để kiểm tra và điều trị.
Milo mời đến hai đồng nghiệp, rồi nhờ họ hộ tống người nhà của mình về nhà.
Còn bản thân thì ở lại phối hợp thu dọn cái mớ hỗn độn này.
Glaki đã lẩn mất, để lại một cây cầu gãy và một danh sách những người mất tích đang được chỉnh sửa.
Milo có thể tưởng tượng ra cảnh Rebecca sẽ đau đầu, cật lực sáng tác báo cáo trong vài ngày tới.
Điều đáng mừng là, khi sự việc xảy ra, cơ bản tất cả người dân gần đó đều bị ảnh hưởng bởi giấc mơ, vì họ không biết rõ chuyện gì đã xảy ra trên kênh đào. Rất nhiều người mơ màng tỉnh dậy, thấy mình nằm trên đường ướt sũng, ngoài lạnh ra thì không có cảm giác gì khác.
Vì thế, cũng không phải là không có cách để bịa ra một câu chuyện khiến người ta tin được, nhưng đó không phải là việc Milo cần quan tâm.
Điều khiến hắn bận tâm hiện giờ là việc Glaki có thực sự đã rời khỏi thành Willow hay chưa.
Và cả kẻ chủ mưu đứng sau triệu hồi nó đến đây có bị sa lưới không, đó mới là trọng điểm.
...
Chấp pháp quan đã khống chế toàn bộ hiện trường vụ án.
Tin tốt là đám đông không xảy ra hoảng loạn, vì hiện trường cơ bản không tìm thấy bất kỳ thi thể nào.
Milo quay trở lại bến sám hối dọc theo bờ sông, chỉ thấy một ít chất lỏng màu xanh lục sền sệt ven đường.
"Mục nát màu xanh lục."
Điều tra viên C dường như nhận ra sự bối rối của Milo, anh ta đuổi kịp bước chân của Milo, vừa lau kính vừa chỉ vào mặt trời trên đỉnh đầu giải thích:
"Tôi tớ của Glaki sợ ánh sáng mạnh, ánh sáng mạnh sẽ cướp đi hệ số hoạt tính mà nó ban cho tôi tớ, cưỡng ép để người chết trở về với cát bụi, chúng ta gọi đó là quy luật thép của tự nhiên."
Milo đánh giá huy hiệu kim loại màu bạc trên ngực điều tra viên C:
"Miskatonic."
"Đại học." Điều tra viên C gật đầu bổ sung.
"Cái tên này ta nghe nhiều rồi." Milo thầm nói.
Hội trưởng đầu tiên của hiệp hội Gus trước đây cũng đã học ở trường đại học này, sau khi trở về thì trở nên vô cùng say mê thần bí học.
"Thật sao? Vậy ngươi coi như là người hiểu biết rồi, rất ít người biết rằng trường đại học của chúng tôi tồn tại." Điều tra viên C dường như không kiêng kỵ người khác nhắc đến lai lịch của mình.
"Ngươi đến đây là vì?" Milo nhìn người đàn ông xa lạ nhưng có chút quen thuộc trước mặt.
"Vì Glaki." Điều tra viên C không hề có ý giấu diếm, anh ta thẳng thắn nói: "Sau khi tin tức về vụ án huyền thi lọt vào tay trường đại học, ta lập tức nhận được mệnh lệnh, nhiệm vụ là phòng ngừa… phòng ngừa những chuyện như hiện tại xảy ra."
Nói đến đoạn bến sám hối trở nên hỗn loạn, điều tra viên C lộ vẻ hổ thẹn.
"Trường đại học của các ngươi chỉ làm mấy chuyện này?" Milo không hiểu cái này có quan hệ trực tiếp gì đến điều tra viên C, dù sao hắn cũng đã phá hủy một cây cầu lớn.
"Không hoàn toàn đúng, chúng tôi chỉ phụ trách nghiên cứu, việc ứng phó những chuyện như hôm nay không phải là sở trường của chúng tôi, chúng tôi chỉ biết nhiều hơn người bình thường một chút… mà thôi, đa phần thời điểm vẫn phải dựa vào những người như ngươi." Điều tra viên C nói một câu nịnh hót nhưng không hề gây khó chịu cho người khác.
"Lần ở thung lũng Saiwen..." Milo không giấu giếm, trực tiếp hỏi những chuyện cũ mà Charles đã từng kể.
"Ta chính là cố vấn khi đó." Điều tra viên C rất thẳng thắn thừa nhận.
Anh ta không ngạc nhiên khi Milo hiểu rõ tình hình.
Nếu như Milo không hề hay biết gì về chuyện này thì anh ta mới thấy kỳ lạ.
"Chúng ta luôn ghi nhớ mọi chi tiết tỉ mỉ, năm đó rất có khả năng có Quyến Tộc trốn từ thôn đó đến thành Willow, cho nên những năm này trường học luôn chú ý đến Willow."
"Ra là thế." Milo gật đầu.
Điều tra viên C tiếp tục giải thích: "Chuyện ở thung lũng Saiwen, có lẽ cách làm của hệ thống chấp pháp hơi kích động, nhưng đó là phương thức giải quyết hiệu quả nhất lúc bấy giờ..."
"Ta không quan tâm chuyện này." Milo khoát tay: "Ngươi làm hỏng cây cầu này, dùng cái gì?"
"Cựu ấn."
Điều tra viên C trả lời rất dứt khoát:
"Là vật dẫn phù văn chứa sức mạnh cổ xưa mà chúng ta thu thập được từ một số di tích cổ, có tác dụng xua đuổi nhất định đối với các kẻ thống trị cổ xưa, đạo sư của ta gọi nó là 'Cựu Thần đại tiện', vì tác dụng của nó là khiến cho những kẻ chi phối cảm thấy khó chịu, phần lớn thời điểm đều có thể phát huy tác dụng tốt, nhưng hôm nay thì không."
"Đại tiện." Milo giật giật lông mày: "Hình dung rất chính xác."
Khi Milo còn muốn hỏi thêm thì điều tra viên C đột nhiên kêu lên:
"Ối không đúng, có ba cái cựu ấn rớt xuống sông rồi! Trời ơi giáo sư sẽ giết ta mất!"
Phản ứng của anh ta có vẻ không phù hợp, vì chuyện cựu ấn rớt xuống sông đã xảy ra từ rất lâu rồi, anh ta thong thả ung dung tán gẫu với Milo cả buổi mới nhớ ra việc này.
Khiến Milo cứ ngỡ cái 'đại tiện' kia thực sự chỉ có tác dụng một lần như vậy, ném ra ngoài thì sẽ vô dụng.
"Hóa ra cái thứ 'đại tiện' này còn phải nhặt về."
Milo bình tĩnh lẩm bẩm.
Hắn giật giật ngón tay, bảy cái bóng đen bên cạnh liền lao xuống kênh đào…
...
"Xin nhờ rồi! Tiên sinh Valrocan, làm ơn giúp ta tìm lại ba khối cựu ấn kia! Ta có thâm tạ! Thâm tạ!" Điều tra viên C túm lấy tay Milo không chịu buông.
Vừa vặn, Milo cũng không có ý định để tên này nhảy xuống nước mò, thuận thế khoác vai đối phương, nói: "Này đại huynh đệ đừng nóng vội, ngươi yên tâm, khu nam là địa bàn của ta, chỉ cần mấy khối đại tiện kia vẫn còn ở trong kênh đào, ta chắc chắn sẽ tìm lại cho ngươi, cứ yên tâm đi ~~"
Nhưng thật ra trong lòng thì nghĩ —— Mưa to thế này rồi, bị nước sông cuốn đi cũng là rất hợp lý thôi.
...
Chuyện xảy ra ở bến sám hối đến đây coi như kết thúc.
Toàn bộ chấp pháp quan tập kết đến để tiến hành hành động tìm kiếm, chỉ có Milo, C, Yan và Emma là biết chân tướng.
Chân tướng là, người còn sống sót không gặp trở ngại gì, còn những người bất hạnh qua đời thì không thể nào tìm được thi thể.
Không có gì bất ngờ xảy ra, đây sẽ lại là một vụ án lớn chưa có lời giải, chỉ xem cấp trên của Chấp Pháp Sở bịa chuyện ra sao.
Điều Milo cần quan tâm là kẻ chủ mưu đứng sau và khả năng vẫn còn hoạt thi trốn trong thành.
Dù sao thì hai mươi thủy thủ bị mất tích từ đầu, Milo cũng không dám chắc chắn rằng tất cả bọn họ đều đã hóa thành mục nát màu xanh lục.
"Còn cái bọn chết tiệt...Giáo Hội nữa chứ, bình thường lúc không có chuyện gì thì mỗi ngày có thể nhìn thấy cái đám áo choàng xám giết người, hiện giờ xảy ra chuyện lớn như vậy, sao đến cái bóng ma cũng không thấy, có phải đều trốn hết cả rồi không?"
Milo nhìn đám chấp pháp quan đang bận rộn ở hiện trường, trong lòng thì thầm chửi rủa, kết quả vừa quay đầu lại phát hiện Dilasha đang đứng ngay sau lưng mình.
"Ta nghĩ chúng ta có lẽ có rất nhiều việc cần cẩn thận bàn bạc."
Dilasha vẫn giữ vẻ mặt như thường lệ, mang nụ cười lịch sự không thay đổi…
Bạn cần đăng nhập để bình luận