Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 478: Gián đoạn (length: 11182)

Tiếng kêu thảm thiết bén nhọn vang vọng khắp vùng quê.
Cả vầng trăng lạnh lơ lửng trên trời cao dường như cũng bị quấy nhiễu, vội vã trốn sau những đám mây đen.
Tiếng kêu thảm thiết không chỉ phát ra từ hóa thân ý chí của chí cao mẫu thần, mà ngay khi tiếng kêu ấy vang lên, đám tín đồ và Quyến Tộc đang tản mát khắp những cánh đồng hoang vu quanh vùng cũng như gặp phải đả kích lớn lao, ôm đầu gào khóc, la hét. Tựa hồ, họ cảm nhận được nỗi đau đớn vô tận mà chủ nhân đang gánh chịu.
Trong phút chốc, trên vùng quê chỉ còn tiếng gào khóc thảm thiết.
Giống như địa ngục trần gian.
...
Ở khá xa đó, Rebecca và Enid không nghe rõ những cuộc đối thoại giữa Milo và thực thể huyết vụ.
Hình ảnh hai người thu nhận được có đôi chút khác biệt, nhưng kết quả đều giống nhau.
Khi Milo thực hiện hành động đáng sợ kia, cả hai đều ngây người.
"Hả?"
"Hả?"
Hắn đang làm gì với Đại tỷ tỷ vậy?
Hắn đã làm gì với người kia rồi?
...
Khung cảnh và bầu không khí vừa giây trước còn quái dị, khó chịu, thì giây sau hành động khác thường của Milo đã trở nên đáng sợ.
Trong mắt họ, người đứng trước mặt Milo là một con người sống sờ sờ.
Mà hắn lại dùng tay không xé toạc ngực người ta ra.
Dù đặt vào bất cứ bối cảnh văn minh nào, đó cũng là một câu chuyện kinh dị.
...
Còn về phía đám thợ săn.
Ngay cả Munguilla, người hiểu rõ nhân tâm, cũng cảm thấy bối rối trước sự tương phản quá lớn của Milo.
Nhưng điều thực sự khiến hắn kinh ngạc là sự quyết đoán của Milo.
Phải biết rằng, người trước mặt dù không phải bản thể thần minh thì cũng liên kết với ý chí của thần, một tồn tại vượt lên trên trật tự. Sao có thể tùy tiện khinh nhờn, hãm hại như vậy?
Thế nhưng sự thật là Milo không chỉ có năng lực hãm hại thần mà còn dám làm điều đó.
...
Nghe tiếng kêu thảm thiết từ giữa chiến trường, mí mắt Munguilla giật giật, hắn trầm giọng mắng: "Hắn là một tên điên thực sự."
Theo giáo lý của tôn giáo nào thì hành động khinh nhờn thần thánh đều phải trả giá đắt, tự gánh tội mình.
Dù không phải người trong đạo cũng phải cân nhắc có đáng hay không khi làm hành động khiến giáo đoàn căm ghét. Căm hờn đó nếu đủ sâu có thể sẽ được ghi vào điển tịch tôn giáo, mang danh tội nhân trong lịch sử, hậu quả thật khó lường.
Nhưng hiển nhiên, người kia không để ý.
Trong lúc đám Quyến Tộc gào khóc thảm thiết còn lũ thợ săn kinh hãi tột độ, thì một người khác trên vùng quê vẫn giữ thái độ thờ ơ.
Đó là Dạ Ma Yan đang lơ lửng trên không trung, không ngừng tỏa ra sương mù đen.
...
Hắn là một trong số ít người nghe rõ cuộc đối thoại giữa Milo và thực thể huyết vụ.
Đương nhiên, trong nhận thức của hắn, thực thể huyết vụ chỉ là một khối ý mặt nhầy nhụa.
Góc nhìn của Yan luôn khác biệt so với người thường, khác với Linh Thị, hắn đi một con đường phá cách. Lý trí và điên cuồng của hắn cũng không thể đo lường bằng khái niệm giá trị thông thường.
Sự thật là dù có gặp vật thể vượt quá giới hạn giá trị điên cuồng, hắn cũng không hóa điên.
Bởi vì bản thân hắn đã quy y Hỗn Độn.
Để diễn tả dễ hiểu hơn, giả sử mỗi người có một "khung giá trị điên cuồng" với một điểm giới hạn tương ứng để biểu thị trạng thái lý trí thì Yan lại là người không có cái khung đó.
Những ảo giác quái dị xuất hiện trong mắt, trong đầu, những hình ảnh có thể hủy hoại tâm trí người thường thì với Yan, đó chỉ là "thứ hơi kỳ lạ nhưng không đến nỗi quá kỳ quái".
Điều đó gắn liền với con đường báo thù và bản tính của hắn.
Có lẽ chính bản tính đặc biệt đó đã khiến hắn nhận được sự tán thành của thiên phương bát diện tinh thể. Nên biết vật kia vốn dĩ không dành cho hắn.
...
Nên dù trước mặt Milo là ý mặt hay gà nướng, Yan cũng chẳng sinh ra phản ứng tiêu cực gì.
Còn tại sao hắn thấy ý mặt?
Có lẽ đơn giản chỉ vì hắn đói bụng.
...
Hơn nữa hắn đã chăm chú lắng nghe toàn bộ cuộc đối thoại của Milo với khối ý mặt đó.
Không ai biết hắn có thực sự hiểu hay không.
Dù sao thì khi Milo "ra tay độc ác xé mặt", toàn trường chỉ có Yan vô thức thốt lên:
"Làm tốt đó ~ Sáng chói!"
Và dường như hắn chẳng hề bất ngờ, cứ như thể đã đoán trước được Milo sẽ làm vậy và mong chờ khoảnh khắc này từ lâu.
Khi Milo "giết" hóa thân ý chí của chí cao mẫu thần, đàn Hắc Sơn Dương con phía sau đều kinh hãi kêu lên...
Nhưng lần này, cảm xúc chúng thể hiện có nỗi buồn và sợ hãi hơn là phẫn nộ.
Giống như tâm trạng của một đứa trẻ nhìn thấy cha đánh mẹ vậy.
Hành động của Milo không đơn thuần là xúc phạm mà còn là hãm hại.
Khi những thú con biết mẹ của mình bị hãm hại, chúng sẽ sinh ra sợ hãi.
Nhưng tiếng kêu đau đớn của mẫu thần như một thứ thuốc cuồng hóa đặc biệt. Cuối cùng, tất cả Hắc Sơn Dương con tại đó đều trợn trừng đôi mắt đỏ ngầu, lao về phía Milo với vẻ điên cuồng.
Và đúng như dự đoán.
Lần này vẫn là Dạ Ma chi dực trên không trung ngăn chúng lại.
Làn sương mù đen đặc cuộn lên, cùng đôi mắt rực lửa, lại một lần nữa khơi dậy cơn cuồng phong đáng sợ trên vùng quê này.
...
...
Còn kẻ khởi xướng mọi chuyện.
Gã đàn ông trở mặt còn nhanh hơn lật sách, vẫn bình tĩnh đứng tại chỗ, nắm trong tay khối vật chất bán ảo.
"Người" trước mặt hắn vẫn giữ hình dáng Grasso, chỉ là lúc này, vùng bụng dưới của Thần đã bị khoét một lỗ hổng đáng sợ.
Thần kinh hãi nhìn chằm chằm Milo.
Nỗi đau xé rách khiến hình thể, gương mặt của Thần trở nên mơ hồ, dưới lớp da dường như có những con sâu mềm bằng ngón tay đang ngọ nguậy, trồi lên thụt xuống, như thể sắp biến thành hình hài sinh vật dị đoan thuở ban đầu.
Nhưng không biết vì lý do gì, cuối cùng Thần vẫn cố duy trì hình dạng Grasso.
Lúc này, lông mày Thần đã phủ vẻ lo lắng, thứ kia như lời nguyền, như một điềm báo trước kết cục chết chóc.
Thần ngây ngốc nhìn Milo hồi lâu, cho đến cuối cùng, trên mặt Thần bỗng nở một nụ cười thảm.
Rồi Thần cất lời:
"Ngươi quả nhiên... không lần nào lừa được ta, thực sự chưa từng nhìn thấu sự trêu ngươi của vận mệnh, chưa từng..."
...
Lời của hóa thân ý chí mẫu thần pha lẫn vẻ bi thảm và đau thương vô hạn.
Khiến người cảm thấy lời nói trước đó của Thần không hoàn toàn là một câu chuyện dựng lên để đầu độc Milo.
Nhưng Milo sẽ chẳng bao giờ nghĩ sâu xa đến thế, hắn chỉ nhìn vào hiện tại và kiên định với mong muốn tận đáy lòng.
Dù hóa thân mẫu thần nói gì, Milo chỉ đáp lại một câu: "Ta không quen ngươi ah."
...
Hắn quan sát vật chất đang nắm trong tay.
Nó có hình dạng đầu người, được bao phủ bởi một lớp ánh sáng trắng nhạt, bên trong là những sợi thô di chuyển tạo thành hoa văn, giống như kết cấu nội tạng của sinh vật.
Nhưng toàn thân nó lại bán ảo.
Đây không phải một vật chất có thật mà chỉ là thứ mà Milo vừa nắm giữ năng lực của nó mà thôi.
Điều khiến Milo bất ngờ là, hắn nhận ra thứ này.
Trong một cuốn "môn tự chọn" từng đọc đã ghi chép khái niệm về loại vật này -- mới bắt đầu nhân tính.
Nó là ý chí nguyên sinh tách khỏi xác thịt, đã tồn tại từ trước khi thai nhi hình thành, thường được sinh ra giữa giao hợp của những người ở vị trí cao.
...
Vậy đây có lẽ là điều mà hóa thân mẫu thần đã nói - "Linh hồn mới này sẽ không nhiễm nhân quả và ký ức kiếp trước, nó là của chúng ta, trọn vẹn, thuần khiết. Dòng máu sẽ khiến nó suốt đời trung thành, phụng dưỡng hai ta..."
Đó quả thực là một nhân tính mới sinh.
So với một đứa trẻ mới sinh thông thường, nó chỉ thiếu một bộ xác hoàn chỉnh.
...
Vậy thể xác vốn nên thuộc về nó thì sao?
Milo quay đầu nhìn về phía chiếc kén thịt khổng lồ bên rìa chiến trường.
Khi nhân tính mới sinh bị Milo cưỡng ép kéo ra khỏi cơ thể mẹ, ngọn lửa trắng bên đó cũng tắt ngúm.
Thịt kén đang thai nghén lấy, chính là cơ thể của đứa trẻ mới sinh.
Dựa theo thuyết pháp về ý chí hóa thân của thần mẫu, đứa trẻ mới sinh hoàn mỹ này giáng sinh cần phải theo thứ tự là thân hình trong kén thịt, thần thai nghén nhân tính ban đầu, cùng với chút tro tàn linh hồn khiếm khuyết kia.
Mà tác dụng của nhân tính ban đầu, chính là gột rửa sạch cặn bã lẫn trong tro tàn linh hồn, khiến nó trở thành một linh hồn hoàn toàn mới.
Nhưng hiện tại, tiến trình này đã bị Milo hoàn toàn phá hủy.
Ngọn lửa trắng đã tắt.
Kén thịt tái sinh vĩnh viễn không thể đợi được nhân tính ban đầu giáng lâm.
… "Chuyện ta gặp khó hiểu nhất đời này, chính là lần đầu gặp mặt, ngươi lại muốn ta sinh con trai, thật sự là..."
Milo lẩm bẩm.
Tiện tay khẽ động, bóp nát hoàn toàn cái gọi là nhân tính ban đầu kia trong tay.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận