Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Chương 362: Marty họa tác

Chương 362: Bức họa của Marty
Milo mang theo Enid đi một lượt toàn bộ những lộ trình hiện có.
Gia cảnh của năm đứa trẻ mất tích đều khá giả, dù sao học phí của học viện Kiều Đinh Hán không phải là thứ mà những gia đình ở tầng lớp thấp có thể chi trả nổi.
Những gia đình của đám trẻ mất tích không cung cấp được nhiều manh mối, các bậc cha mẹ đều chỉ biết nói con cái họ đêm qua không về, cơ bản đều là đợi đến ngày thứ hai đến học viện, định bụng bắt con về chất vấn tại sao cuối tuần cũng không về nhà thì mới phát hiện con mình mất tích.
Với tư cách là người đã chứng kiến cảnh mấy đứa trẻ mặt mũi bầm dập bỏ chạy khỏi học viện, Milo lần lượt đến thăm hỏi gia đình của năm đứa trẻ, suốt quá trình, anh ta vẫn kiên nhẫn và bình thản, vừa an ủi cảm xúc của người nhà, vừa đánh cược rằng đội chấp pháp nhất định sẽ mang con cái họ trở về.
Tóm lại, từ thần thái đến động tác hoàn toàn không có chút khác thường nào, trong lòng càng không tồn tại cái gọi là cảm giác áy náy.
Lời thoại trong lòng —— Mẹ kiếp, đánh chính là mấy đứa nhóc con mất dạy nhà các ngươi...
Lời thoại ngoài miệng —— Phu nhân Smith, xin ngài yên tâm, đội trưởng đội chấp pháp đang dốc toàn lực tìm kiếm tung tích của bọn trẻ, chúng tôi có tin tức sẽ thông báo cho ngài ngay lập tức.
...
Đương nhiên, cũng không phải hoàn toàn không có thu hoạch.
Khi Milo hỏi các gia trưởng có biết chỗ nào bọn nhỏ thường tụ tập chơi đùa không, những người này đều không ngoại lệ, chỉ là mờ mịt lắc đầu, trong mắt họ, con cái nhà mình có thể không phải là đứa học giỏi toàn diện, nhưng nhất định là một đứa trẻ ngoan tuân thủ kỷ luật học viện, không dám đến bên ngoài học viện chạy loạn.
Tóm lại chính là cha mẹ và con cái kỳ thật không thân thiết lắm.
Mà thu hoạch của Milo, xuất hiện tại nhà của một cậu bé nhỏ tuổi nhất tên là "Marty" trong số năm đứa trẻ.
Cha mẹ Marty cho biết, gần nửa năm nay đứa trẻ thường xuyên nói mình ngủ không ngon giấc, nhiều lần gặp ác mộng, thế nhưng cha mẹ Marty lại không coi đây là chuyện lớn, nhất là khi bọn họ nhận thấy tính cách Marty dần dần trở nên táo bạo, hành vi bắt đầu trở nên khác thường, họ càng chắc chắn quy tất cả mọi chuyện cho tâm lý phản nghịch thời kỳ trưởng thành, cũng dứt khoát kiên quyết đưa con đến ở nội trú trong học viện.
Khi Milo hỏi Marty có từng có hành vi khác thường cụ thể nào không, cha mẹ hắn gần như trăm miệng một lời trả lời:
"Dục vọng phá hoại."
Họ cho Milo xem những gì Marty đã làm trong thời gian ở nhà, dùng dao trang trí cắt nát giấy dán tường, thảm, cùng với vết cháy loang lổ trên sàn nhà trong phòng hắn, những vết tích không cách nào chữa trị.
Mẹ của Marty che miệng mũi nức nở:
"Chúng tôi cảm thấy nó như biến thành một người khác, trở nên rất xa lạ, thỉnh thoảng Marty nửa đêm khóc lóc gõ cửa phòng chúng tôi nói mình gặp ác mộng, nhưng chúng tôi dỗ nó ngủ xong, ngày hôm sau tỉnh lại lại phát hiện nó đem con mèo nhỏ nhà nuôi cắt làm đôi rồi bỏ vào trong nồi ở phòng bếp..."
"Ừ."
Milo trầm ngâm, ý bảo Enid phía sau ghi chép lại toàn bộ.
Bản thân thì đi dạo một vòng trong căn phòng gần nửa năm không dùng của Marty.
Trên tường giấy dán chi chít vết dao, trong góc, trên sàn nhà có rất nhiều vết cháy, đó là hiệu quả sau khi đốt cháy một ít dầu hỏa đổ trên mặt đất, dưới giường chất đầy thi thể khô héo của nhiều động vật nhỏ đã chết, ví dụ như sóc, ếch xanh các loại.
Milo vừa đi dạo, vừa nghe miêu tả của cha mẹ Marty, bắt đầu cảm thấy có lẽ mình không nên mang theo Enid đi điều tra vụ án này.
Việc mất tích của năm đứa trẻ có lẽ phức tạp hơn dự đoán.
Bởi vì theo tình hình trước mắt về Marty, đứa trẻ này nhất định là có vấn đề.
Ác mộng, dục vọng phá hoại, tính khí thất thường.
Những yếu tố này chồng chất lên nhau, cộng thêm hành vi bạo lực của bọn chúng với Kai ở trong học viện.
Trong đầu Milo đã phác thảo ra hình tượng của Marty, bao gồm cả mô hình tâm lý của hắn.
Bạo lực, phá hoại hoặc là giết chóc loại dục vọng này có một quá trình phát triển, từ cắt giấy dán tường, đến đốt sàn nhà, đến tra tấn ếch xanh, sóc, rồi đến việc đem con mèo nhỏ nhà nuôi cắt thành hai đoạn, sau đó đem dao trang trí hướng đến những người bạn học yếu đuối hơn, một loạt hành vi này đều là đang thỏa mãn dục vọng phá hoại không ngừng lớn mạnh trong lòng.
Nhưng vấn đề ở chỗ, có phải cả năm đứa bé đều như vậy, hay là chỉ có Marty?
Những dục vọng tà ác này nảy mầm trong lòng Marty, ngọn nguồn khẳng định không chỉ đơn giản là ba chữ "thời kỳ phản nghịch" có thể khái quát.
Bởi vì hắn có nhắc đến ác mộng.
Nhiều lần gặp ác mộng.
Hắn gõ cửa phòng cha mẹ vào ban đêm, kỳ thật chính là quá trình giãy dụa và cầu cứu.
Nhưng theo tình hình nghiêm trọng thêm, hắn bị bỏ rơi, bị ném đến học viện nội trú, điều này khiến cho thứ vốn nên bị ngăn chặn lại được khuếch đại hoàn toàn.
Theo Milo, tình hình thực tế có lẽ khác với những gì mẹ Marty nói, nửa năm trước, khi Marty nửa đêm khóc lóc gõ cửa phòng, hai vợ chồng đoán chừng căn bản không hề dỗ dành Marty ngủ như họ nói, việc này mới dẫn đến cái chết của con mèo nhỏ trong nhà, cùng với cục diện hiện tại.
Nếu không, bây giờ bà ta đã không khóc đến thương tâm gần chết như vậy.
Milo không động thanh sắc quan sát cha mẹ Marty một chút, sau đó bình tĩnh nhún vai, đưa ánh mắt trở lại căn phòng của Marty.
Rất nhanh đã có phát hiện mới.
Tại một góc khuất, trên sàn gỗ bị cháy đen, Milo nhìn thấy một hình vẽ quỷ dị được vẽ bằng than đen trên tường.
Ban đầu, Milo không chú ý đến những hình vẽ đó, bởi vì trình độ nguệch ngoạc của nó gần giống như là sau khi vô tình làm bẩn tay rồi quẹt lên.
Milo sở dĩ phát hiện ra hình vẽ bằng than đen đó, là vì lúc đó hắn đang khom người cúi đầu xuống định nhìn kỹ "thảm trạng" dưới giường, kết quả từ góc nhìn đảo ngược, phát hiện quỹ tích của vệt than đen ở góc tường rất giống một đôi cánh màu đen đang xòe ra...
"Như vậy sao..."
Milo đứng dậy đi đến gần góc tường kia.
Vết tích nguệch ngoạc bôi vẽ trên tường thoạt nhìn không giống bất cứ thứ gì, nhưng kì thực mỗi nét vẽ đều vừa vặn bao quanh mối quan hệ giao thoa giữa sáng và tối, chỉ cần lật ngược 180 độ là có thể nhìn ra rõ ràng đây là một đôi cánh, cánh đen với những sợi lông vũ đen kịt và đầy khói...
Ngay sau đó, những chi tiết mới, tỉ mỉ lọt vào tầm mắt Milo.
Hắn nhìn thấy ba vết cắt nhỏ hơn cả móng tay, hiện ra hình cánh hoa tam giác chính giữa đôi cánh màu đen.
Những yếu tố này Milo đều vô cùng quen thuộc.
Hơn nữa điều khiến người khác cảm thấy quỷ dị chính là, khi Marty vẽ bức họa này ở góc tường, hắn không đứng thẳng hoặc là nửa ngồi trên sàn nhà như những người trong phòng hiện tại.
Lúc đó, trong đêm khuya u ám, Marty đã dùng một góc độ xảo trá nào đó, lộn ngược người trên tường vẽ ra đôi cánh màu đen này.
...
Milo ngồi xổm dưới đôi cánh kia, ánh mắt dần dần trở nên thanh tịnh.
Hắn nhớ tới lúc đó, Klaus, người của Huyết tộc đã miêu tả về Kẻ Mở Đường trong nhận thức chân thực của hắn——
"Cánh đen, con mắt thiêu đốt chia làm ba phần."
Điều này gần như hoàn toàn khớp với hình vẽ trên tường trước mặt Milo.
...
Cho tới nay, Milo vẫn chỉ coi Kẻ Mở Đường là một gã hề mua vui, hắn có thể coi là một tên tội phạm tiềm ẩn, nhưng khoảng cách đến việc giết người gây án còn rất xa.
Đây cũng là lý do tại sao khi Klaus công bố mình bị Kẻ Mở Đường tập kích, Milo lại cảm thấy hắn đang nói mê sảng.
Theo Milo, "chiến tích" trước đây của Kẻ Mở Đường không thể hiện ra được chiến lực hơn người, hắn không thể dễ dàng như vậy mà hạ gục một gã Huyết tộc dòng chính thành niên.
Hơn nữa, trong miêu tả của Klaus, gã hề đó hoàn toàn không có dáng vẻ của con người.
Nhưng bây giờ, Milo lại phải xem xét lại lời khai của Klaus.
Không cần biết đôi cánh đen đó có phải là của Kẻ Mở Đường hay không, tóm lại, nó xuất hiện trong bức tranh của đứa trẻ mất tích, dựa vào điểm này, Milo phải tìm hiểu nguồn gốc và truy tìm.
Thành phố Willow đã nửa năm không thấy tung tích của Cựu Thần hay Cổ Thần.
Theo lời của Hồng phù thủy, hóa thân của Yuga Sotos chết ở một mức độ nào đó đã tạo ra tác dụng chấn nhiếp, cho dù chỉ là một đám ý chí hình chiếu, nhưng dù sao nó cũng là Ngoại thần cao cao tại thượng, là tồn tại đã từng phát động chiến tranh với Cổ Thần vào thời xa xưa.
Tòa thành phố này đã chứng minh nó có thể ngăn chặn một gã Ngoại thần gây ra hạo kiếp, vậy thì mấy con mắt bên kia, thứ được gọi là xuyên qua khe hở nhìn vào thế giới này, nhất định phải suy nghĩ kỹ càng về trọng lượng của mình.
Cho nên đến nay, tuy trong thế giới hiện thực, sinh vật quỷ bí xuất hiện ngày càng nhiều, bao gồm Huyết tộc và thực thi quỷ các loại tộc đàn, nhưng tung tích của những Cựu Thần khác vẫn chưa từng xuất hiện.
Hồng phù thủy đã bắt đầu kế hoạch hẳn là đã đói bụng một thời gian dài rồi.
...
Trong phòng Marty, Ảnh Lưu Đày Henry đã phác họa lại bức tranh mà Marty để lại trên tường, những người khác cũng riêng phần mình thu thập manh mối, sau đó, Milo mang theo Enid rời khỏi đây.
"Đứa trẻ này có chút cổ quái."
Trên đường, Enid vừa đi vừa chỉnh lý lại tài liệu đã ghi chép.
"Chỉ là cổ quái thôi sao?"
Milo liếc Enid một cái.
"Có khi nào nó đã đem mấy đứa trẻ khác cho——" Enid nói xong dùng tay làm động tác cắt cổ, còn thè một nửa lưỡi ra.
"Không biết nha." Milo nhún vai: "Nhưng theo tài liệu, Marty là đứa nhỏ con nhất trong đám trẻ, làm thế nào mà hắn có thể giết chết bốn đứa bạn cùng tuổi tráng kiện hơn mình cùng một lúc?"
"Phương pháp có thể có rất nhiều nha." Enid trầm ngâm.
"Ví dụ như?"
Enid buột miệng:
"Ví dụ như những đứa trẻ khác bị thương, cho hắn cơ hội thừa cơ, phải biết, dục vọng phá hoại giết chóc của hắn cho tới nay đều là nhằm vào đồ dùng trong nhà hoặc là động vật nhỏ loại này không thể phản kháng, nói rõ hắn vẫn có khả năng phán đoán đối thủ có mạnh hơn mình hay không, vậy thì nếu như cho hắn nhìn thấy cơ hội có thể giết chết bạn học, có lẽ hắn sẽ không kiềm chế nổi loại xúc động kia."
Milo gãi đầu.
Hắn nói trúng phóc rồi.
Việc một lần sát hại bốn đứa bạn cùng tuổi quả thực vượt quá phạm vi năng lực của Marty, nhưng khéo ở chỗ, bọn chúng đều bị Finn đánh cho tê người.
Milo nhớ rất rõ, đêm qua, mấy đứa dám hoàn thủ phản kháng bị Finn đánh cho thảm nhất, chỉ có một đứa toàn bộ quá trình ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất không sao cả, đứa trẻ kia lúc ấy biểu hiện rất nhát gan, sợ hãi, bởi vì hắn rất nhạy cảm nhận ra Finn là tồn tại mạnh hơn tất cả bọn chúng.
Đứa trẻ không bị đánh đó chính là Marty.
Enid nói không sai, việc hắn khống chế dục vọng phá hoại trong lòng, bắt nguồn từ nhận thức rõ ràng về mạnh yếu.
Nói một cách khác, hắn thông minh hơn những đứa trẻ khác, và đây cũng chính là điểm đáng sợ của hắn.
"Cho nên chúng ta có lẽ theo mạch suy nghĩ này lấy Marty làm điểm đột phá để truy tìm đúng không?" Enid vẻ mặt chờ mong chờ Milo ra lệnh.
Thế nhưng, Milo lại nói: "Xem tình hình đã, ngươi đem những thứ vừa rồi ghi chép được mang về giao cho Rebecca, sau đó thì đi theo bọn họ tuần tra hàng ngày đi, vụ án này ta xử lý là được."
"A~~?" Mặt Enid lập tức xị xuống.
"Ngươi không mang theo ta à nha? Là vì ta vừa rồi phân tích sai rồi sao?"
"Đúng vậy nha, phân tích rất tốt, chuyên nghiệp hơn ta nhiều." Milo khoát tay: "Đi thôi đi thôi, đây là tạo cho ngươi cơ hội ở cùng Rebecca, nắm chắc lấy."
Hắn không hề để ý đến cảm xúc bị dội một gáo nước lạnh của Enid, hai ba câu nói đã đuổi nàng trở về.
Nếu như chỉ là một vụ án mất tích đơn thuần, mang theo nàng đi điều tra chắc chắn là không có vấn đề.
Nhưng bức họa trên tường kia nhắc nhở Milo, chuyện này phải được đối đãi thận trọng, ít nhất là do người có SAN giá trị đủ cao đến xử trí, hoặc là loại người không sợ chết.
Milo biết rằng thời gian của Enid ở Sở Chấp Pháp rất buồn tẻ, những chấp pháp quan khác rất ăn ý cô lập Enid, một người mới xuất thân quý tộc... Từ ban đầu, nàng vốn coi Milo là chỗ dựa duy nhất, ai biết Milo so với những người khác càng không đáng tin cậy hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận