Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 621: Vô năng cuồng nộ (length: 14075)

Tình huống thật sự là, bảng treo thưởng đã bị gỡ xuống, thay vào đó là việc tăng lên "trình độ phục vụ" khi mỗi nhân viên chấp pháp đều nhận được một phần lệnh truy nã, hơn nữa đều đã được sắp xếp ngay ngắn trên bàn làm việc của họ trước giờ làm việc.
Ngay cả trên bàn làm việc của Milo cũng có một phần.
… Trụ sở Chấp Pháp thành nam.
Milo nhìn bảy tám cái bàn lớn trong văn phòng tổ hình sự trống rỗng xếp chồng chất lệnh truy nã, trong lúc nhất thời không biết phải nói gì.
Về chuyện treo thưởng, phù thủy đỏ đã nói rất rõ ràng, đây là ý chí của Horthas một kiểu biến thể trong Hỗn Độn, nên ngay từ đầu Milo không hề xoắn xuýt về nguồn gốc lệnh truy nã, vì hắn đã sớm biết rằng "Vực sâu không quan tâm tính logic".
Nói đơn giản, Milo đã chấp nhận những lệnh truy nã tự dưng xuất hiện này.
Vậy nên, trong toàn bộ hệ thống chấp pháp, đoán chừng chỉ có Enid là người không bỏ qua chuyện này, hoặc là nói, chỉ có nàng là muốn biết rõ ngọn nguồn lệnh truy nã, hơn nữa dường như thật sự đã tìm được vài đầu mối, mặc dù nó không có vẻ gì là phát hiện quan trọng.
...
"Ngươi xem đi, ta không có gạt người, hơn nữa ta cũng hỏi qua người trực ca đêm, bọn họ qua đêm ở Trụ sở Chấp Pháp, nhưng hoàn toàn không chú ý ai đã mang những thứ này vào Trụ sở Chấp Pháp, ngươi không thấy kỳ quái sao? Chẳng lẽ mọi người đều nói dối à."
Enid không chịu bỏ cuộc.
Nhưng rõ ràng đầu óc nàng bây giờ chắc chắn đang mải miết suy nghĩ không thấu vô vàn chi tiết.
Còn Milo thì đưa ra một lối suy nghĩ ngược lại: "Nếu ngươi cảm thấy người làm ra lệnh truy nã có mục đích không thể tiết lộ, mà việc điều tra theo lối này rất khó thu được kết quả, vậy tại sao không bắt đầu từ những người bị truy nã? Ý ta là, người bị truy nã và người làm lệnh truy nã, chắc chắn phải có chút liên quan chứ? Kẻ thù hoặc là gì đó tương tự."
"Híz-khà-zzz... Ngươi nói cũng phải…" Enid nheo mắt, suy nghĩ nghiêm túc vài giây, rồi lộ vẻ ngạc nhiên: "Cũng có thể đấy chứ, người có thể làm lãnh đạo quả nhiên vẫn có chút gì đó hay ho, chậc chậc chậc."
Không hiểu vì sao, dù được khen ngợi nhưng Milo cũng không cảm thấy vui vẻ lắm.
Có lẽ vì người khen ngợi này có hơi vô dụng.
Nhưng dù sao thì mục đích của Milo đã đạt được, hắn không ngại việc Enid hành động lúc đó nhắc nhở hắn phải giữ vai trò của mình, nhưng cũng không thể để nàng cứ mãi hồ đồ như thế này, nếu nàng cũng có thể thu hoạch được chút linh thị từ đá, tin rằng trong tương lai không xa sẽ giúp được chút ít, nếu không thì cũng có thể bảo toàn mạng sống của mình.
"Ta biết phải làm gì rồi, đợi tin tốt của ta nhé."
Enid lại không biết có linh cảm nào chợt lóe lên.
Tóm lại, vừa buông một câu đó thì liền vội vã rời đi.
...
Còn Milo thì trở lại ngồi bên bậu cửa sổ quen thuộc.
Trên bậu cửa sổ, hắn thấy vài vết xước nhỏ, là dấu vết do tộc Migo để lại, nên không khó đoán, cái người phát lệnh truy nã mà Enid nhắc đến thật ra chính là sinh vật Migo.
Điều này khiến Milo cảm thấy có chút kỳ lạ.
Tộc Migo này như thể tự dưng xuất hiện ở thành Willow vậy, chúng không phải là một tộc có tính tập hợp cao, mà giống như loài người, phân tán trong xã hội và đảm nhiệm nhiều vai trò khác nhau. Biết rằng Migo và câu lạc bộ mộ ánh bạc có liên quan, đối chiếu với vụ thảm án trước đây, khi các thành viên mộ bạc và Migo cùng bị nghiền chết. Vậy mà giờ lại có sinh vật Migo phát lệnh truy nã.
Nói cách khác, cả ở tầng trên và tầng dưới của hệ thống treo thưởng, đều có Migo tham gia?
… Đúng ra, hiện giờ ngoài Mai Cao và kỳ trăng máu sắp đến, Milo không nên lãng phí sức lực vào những việc nhỏ nhặt này, nhưng thành Willow hiện tại quá mức yên tĩnh, tĩnh lặng đến nỗi khiến người khác bất an.
Giống như những lời tiên đoán và tận thế mà Độ Nha, Hà Phương từng nói đều vô căn cứ vậy.
Cái gọi là đám người ngày cũ đồng loạt thức tỉnh kia, ngoài việc gây ra một màn kinh thiên động địa ở bán đảo Pohnpei, thì không còn động tĩnh gì nữa, ngay cả Chư Thần cảnh mộng cũng không có bất kỳ phản ứng nào, phải biết rằng trước đây khi Mai Cao còn chưa giáng sinh, các Thần đã bắt đầu chôn vùi toàn bộ thế giới… Vì sao lần này lại kiềm chế như vậy?
Đây không giống như sự im lặng trước cơn bão.
Mà giống như, tất cả "người" đều đang kiên nhẫn chờ đợi điều gì đó… … Đương nhiên, có một chuyện Milo không biết.
Đó là người lẽ ra phải báo cho các Thần cảnh mộng về việc Mai Cao sắp giáng lâm Horthas bằng cách dùng người chết làm tín sứ, giờ đã vui vẻ trở về cảnh mộng, và quả quyết thông báo cho các Thần rằng vùng vực sâu của Mai Cao đã bị kết thúc.
Vậy nên trong mắt Chư Thần, thế giới vẫn tốt đẹp.
Kế hoạch của gã ngốc đã thật sự bắt đầu được thi hành.
Tên lừa đảo đeo nơ xanh đã dùng một lối đi tắt, giúp ý chí của mình đạt được ý muốn.
Kế hoạch của nó tan vỡ vì Milo, và cuối cùng cũng được hồi sinh cũng nhờ Milo.
… Vậy nên, tin tốt mà không ai biết là, Chư Thần đang mơ mơ màng màng.
Tin xấu là, sau lần giày vò này, cả câu lạc bộ mộ bạc và hệ thống chấp pháp đều chưa tìm thấy chút manh mối nào liên quan đến Mai Cao, cả hai phe đều rơi vào vòng luẩn quẩn tàn sát lẫn nhau vì lệnh treo thưởng.
Mà tin tức không liên quan đến Mai Cao lại liên tục kéo đến.
Vào tối hôm đó, phòng vui vẻ Sherman nằm ở trung tâm thành Willow đã xảy ra nổ lớn.
Nhưng không gây ra hoảng loạn hoặc rối ren quy mô lớn trong dân chúng, nghe nói chỉ là một đám cháy ở phòng bên trong mà thôi.
Khi Milo đang tản bộ trong thành đến hiện trường chứng kiến thì lại là hai người hoàn toàn không liên quan gì đến nhau.
Lần lượt là Yan và Enid.
Đương nhiên, đây xem như sự trùng hợp.
Yan thường trú ở phòng vui vẻ, chuyện này ai cũng biết.
Còn Enid thật ra không phải đến tìm hắn, ừm—thật ra thì cũng tính là đến tìm hắn.
Vì trước đó, khi nghe theo mạch suy nghĩ của Milo, cô định tìm kiếm manh mối từ danh sách truy nã, chọn tới chọn lui, cuối cùng lại xui xẻo rút được duy nhất một lệnh không có hình ảnh – Dạ Ma.
Hơn nữa quỷ xui thần khiến, nhờ mấy dòng chữ viết bằng cổ ngữ và kiểu câu đố trên lệnh truy nã, cô thật sự đã tìm đến được phòng vui vẻ ở đây.
Còn về phần Yan.
Theo lời chính hắn:
"Má! Tao bị nó đạp từ trên lầu xuống!"
"Mẹ nó tao đánh không lại nó!!"
… Thằng này có chút điên rồi.
Đương nhiên, người đạp hắn từ trên lầu chắc chắn không phải là Enid, mà là một người khác.
Chính là người đã gây ra "tai nạn" mà Yan nhắc tới trước đây.
Nói đúng ra, đây là lần thứ hai hắn được tái sinh và bị người ta đạp từ trên lầu xuống, chỉ là lần trước không gây ra động tĩnh lớn như vậy mà thôi.
Lần này không chỉ gây ra nổ lớn và hỏa hoạn, Yan từ trên mái nhà rớt xuống còn đục thủng cả một lỗ sâu vài mét dưới đường phố.
Khi thấy Yan trần truồng chui ra từ cái lỗ lớn kia, mọi người đều sững sờ thốt lên từ tận đáy lòng: "Mấy người ở phòng vui vẻ bây giờ chơi trò giải trí lớn như vậy rồi à?"
Yan xui xẻo tràn đầy mặt mũi cảm thấy như bị sỉ nhục, hỏi Milo: "Nó đến đây làm gì?"
"Ta dẫn nó đến cho biết thế nào là trải đời." Milo tùy tiện đáp, còn quay sang hỏi Enid: "Giờ thấy được chưa?"
"Ừm." Enid ngoan ngoãn gật đầu.
Tuy đầu gật lên gật xuống, nhưng mắt nàng lại chăm chú vào hạ thể của ai đó không rời, trong mắt tràn đầy tò mò.
Chắc là vì chỉ có loại trâu chết không sợ nước sôi như Yan mới dám trần truồng đứng giữa đường cái thế này.
Nhưng Yan hiển nhiên vẫn đang nổi nóng, hắn không định đôi co với Milo và Enid, mà cởi truồng bước những bước chân bất cần để quay lại lầu trên tính sổ.
Nhân tiện, Milo cũng rất tò mò.
Hồi trước Yan từng nói, sở dĩ mình bị đạp từ mái nhà xuống là vì lúc đó hắn đang trong thời gian suy yếu sức chiến đấu của Dạ Ma Hiền Giả, nên không thắng được người bình thường cũng không phải chuyện gì kỳ lạ.
Nhưng hiện giờ Yan đang rất hăng hái, hiển nhiên trạng thái không hề tồi, với trạng thái này của Yan thì dù có người ngày cũ bình thường đến thì cũng chưa chắc có thể kiếm được món hời gì, chứ đừng nói đến việc đạp hắn từ mái nhà xuống.
… Vì lo lắng sẽ bỏ lỡ những manh mối nào đó, Milo và Enid theo chân Yan.
Và cứ thế, Yan trần truồng bò từ tầng một lên tầng cao nhất của phòng vui vẻ.
Đương nhiên là tầng cao nhất của tòa nhà bình thường, vì những tầng phía trên hình tháp là nơi dành cho những kẻ đam mê trai gái, nếu Yan thật sự tranh giành "đồ chơi" ở trên đó mà nổi xung đột, thì sẽ quá xấu mặt, chắc chắn sẽ thành một trận hỗn chiến.
… Và ngay khi Milo đang băn khoăn có nên đuổi Enid đi hay không.
Thì lại phát hiện ra trong cái phòng đã bị đốt cháy trụi lủi không còn gì, chỉ có mấy nhân viên đầy bụi đất đang xui xẻo chửi thề sau khi dập lửa đi ra.
Trong phòng rộng lớn, mọi thứ đều bị thiếu mất lớp vỏ cháy đen, kể cả vách tường, sàn nhà cùng trần nhà.
Hơn nữa, cửa sổ sát đất chỗ mặt tường đã bị đục thủng một lỗ hổng khổng lồ, có lẽ Yan đã bị đạp xuống từ chỗ này.
Nhìn vào những vết nứt vỡ trên tường, rõ ràng khi xảy ra xung đột Yan đã vận chuyển Dạ Ma chi lực, cho dù không bung cánh thì móng vuốt chắc chắn đã lộ ra.
Vì thế Milo càng thêm hiếu kỳ.
Rốt cuộc là ai mà có thể hai lần khiến Yan kinh ngạc như vậy?
...
Nhưng mà, kẻ gây án đã sớm biến mất khỏi căn phòng còn bốc khói đen.
Yan tức giận lồng lộn đi qua đi lại mấy gian phòng, cặp mông trắng nõn của hắn cũng bị bôi cho đen thui, vẫn không tìm thấy kẻ thù, ngọn lửa giận bừng bừng không có chỗ trút, hắn gần như muốn nằm lăn ra khóc om sòm, rơi vào một trạng thái cực độ kích động mang tên vô năng cuồng nộ.
Nhưng Milo lại không rảnh bận tâm đến tên khổng lồ kia.
Bởi vì hắn đã tìm thấy một vài dấu vết kỳ lạ trên một mảng tường bị đốt trụi ở góc phòng.
Mặt tường này đã bị cháy thành màu than.
Nhưng chính trên cái mặt phẳng đen kịt này, lại xuất hiện một hình vẽ quỷ dị.
Đó là một đồ án do vài đường cong vặn vẹo màu vàng kim lấp lánh tạo thành.
Kết cấu ở trung tâm giống như một bông hoa, phía trên cùng hai bên trái phải đều có một loại ký hiệu trông giống "Dấu chấm hỏi (???)".
Tổng thể tạo hình trông như một người nhỏ đang khoác áo choàng vàng.
. . .
Có lẽ đó là một loại dấu hiệu.
Khi nhìn thấy ký hiệu màu vàng kia, Milo luôn có một cảm giác quen thuộc khó hiểu.
Hắn chắc chắn rằng đối phương đang truyền tải một thông tin nào đó, nếu không thì chẳng cần để lại một ký hiệu như vậy.
Mà kẻ đã đạp Yan lúc đang ở đỉnh cao xuống lầu chắc chắn cũng không phải là nhân vật bình thường.
Nhưng một kẻ mạnh mẽ như thế, tại sao lại cứ nhất thiết xuất hiện ở nơi không đứng đắn như phòng hưởng lạc này...
...
Lúc này, Enid cũng tiến đến gần.
Nàng có hứng thú với những ký hiệu và đồ đằng cổ xưa, nhưng đó cũng chỉ là hứng thú mà thôi, nàng hoàn toàn không biết về ký hiệu màu vàng trên vách tường này.
Nhưng vì tò mò, nàng vẫn đưa tay sờ vào những dấu vết màu vàng trên ký hiệu đó.
Không có gì bất ngờ xảy ra, nàng chắc chắn đã liên hệ được kẻ gây ra trận hỏa hoạn này với Dạ Ma được miêu tả trên lệnh truy nã rồi, không hề biết rằng Dạ Ma thực sự hiện giờ đang cởi truồng, cuồng nộ vì bất lực ở phía sau.
"Đây chắc chắn là do kẻ gây án để lại đúng không? Mọi thứ đều cháy sạch rồi, hắn có thể vẽ được đồ án, chắc chắn là mang theo thuốc màu, đây có lẽ là một đầu mối."
Enid dùng đầu ngón tay miết nhẹ vài cái, muốn phân biệt thành phần thuốc màu được dùng để vẽ ký hiệu.
"Đừng..." Milo định ngăn nàng lại, nhưng đã muộn một bước.
"Sao vậy?" Enid ngây thơ nhìn Milo.
Milo bất đắc dĩ lắc đầu: "Ngươi không ngửi thấy mùi kỳ lạ gì sao?"
"Ý ngươi là mùi phòng cháy sao?" Enid hỏi.
"Không, ta đang nói đến mùi của ký hiệu trên tường kia." Milo chỉ vào ký hiệu màu vàng bằng đầu ngón tay nói.
Enid trừng mắt, nhăn mũi ngửi ngón tay của mình, bỗng nhận ra điều gì đó, chậm rãi cau mày.
Lúc này Milo mới đưa ra đáp án chính xác: "Ký hiệu trên tường đó là do ai đó tè lên."
"eww! ! !"
Lần này thì đến lượt Enid phát điên...
Bạn cần đăng nhập để bình luận