Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 523: Celephais (length: 8833)

"Celephais".
Nơi này là Os-Nargai, tòa thành phố thủ đô của quốc gia thần kỳ này.
Nó nằm giữa những bức tường thành đá cẩm thạch không tì vết cùng những bức tượng điêu khắc bằng đồng sừng sững phía trên, phía tây liền kề là bến tàu bến cảng tràn ngập hương liệu, nơi neo đậu những chiếc thuyền buồm rực rỡ đến từ những vùng đất trong mơ.
Trong giai đoạn ánh sáng yếu ớt nhất của ban ngày, lúc "hoàng hôn", những ngôi nhà trong thành phố bắt đầu lập lòe ánh đèn.
Thành trì không già, không ngừng nghỉ này trông có vẻ lúc nào cũng mới tinh, thời gian không thể mài mòn một viên gạch, một viên ngói ở đây, cũng không thể nhuộm xám những lọn tóc và bộ râu của cư dân nơi đây.
Từ những đền thờ, cung điện lộng lẫy vờn quanh tế đàn, đến những con đường lát bằng mã não, ngay cả những cứ điểm của khu vực Cấm địa phía Đông cũng không hề có chút dấu vết mục nát nào.
Vì vậy, khi vừa vượt qua dòng sông và khu Cấm địa chứa đầy tro tàn của người đã khuất, hai người Milo và Dilasha tiến vào thủ đô Os-Nargai cũng không thể không chỉnh trang lại mình một chút, ít nhất không muốn trông bộ dạng lấm lem bụi bẩn.
Mặc dù vậy, cái thứ khí tức âm lãnh không sạch sẽ mang theo từ thành Willow vẫn khiến những người đi đường xung quanh lộ vẻ không thoải mái.
Điều may mắn là, hai người có thể độc chiếm quầy bar vốn đông đúc của quán rượu.
Nơi này được coi là khu vực phức tạp nhất ở nội thành Celephais, vì quán rượu nằm ở bến cảng, khách hàng chủ yếu là những thương nhân và thủy thủ vận chuyển mã não trên biển.
...
Vào lúc hoàng hôn, bến cảng phồn hoa này được thắp sáng bằng đèn biển và những ngọn đèn dầu trên tàu hàng.
Đây là thời điểm duy nhất trong ngày ở Os-Nargai cần đến ánh đèn, nơi đây chỉ có hoàng hôn, không có đêm tối.
Hoàn toàn trái ngược với khu Cấm địa, hoàng hôn là khoảng thời gian ảm đạm, ánh sáng yếu ớt nhất mà người dân địa phương yêu thích và hoài niệm, trên boong tàu hàng bên bến cảng cũng như trên các con phố ven bờ, người ta có thể thấy cảnh bạn bè tụ tập mang theo rượu ngon cùng nhau tâm sự.
...
So với khu Cấm địa, nơi này quả thực chính là thiên đường và thế giới cực lạc.
Trong hoàn cảnh này, bất cứ ai cũng sẽ nảy sinh tâm lý say mê và lười biếng, nó giống như một chiếc giường mềm mại sang trọng và thoải mái, một khi đã ngả lưng sẽ bị cuốn vào.
Vì vậy, đối với những tàu buôn qua lại, bến cảng Celephais thực tế còn "nguy hiểm" hơn cả bão tố trên biển, cả hai đều có khả năng "giữ chân" họ.
Và đối với những người đến từ thế giới khác cũng vậy.
Đã bốn ngày kể từ khi Milo và Dilasha tiến vào Celephais, thành phố kiêm thủ đô cảng này.
Đúng vậy, bọn hắn đã rời khỏi khu Cấm địa được bốn ngày.
Nhưng chẳng phải lúc trước đã nói hiệu quả của nghi thức triệu hồi chỉ có thể duy trì hóa thân của hai người trong hơn mười phút sao?
Đúng là vậy, nhưng khi Milo và Dilasha vô cùng lo lắng tiến vào nội thành, Dilasha phát hiện chiếc đồng hồ bỏ túi của mình không còn di chuyển bình thường nữa, kim đồng hồ dao động qua lại trong một góc độ nhỏ của phút, cứ như thời gian bị đình trệ vậy.
Đây chính là sự kỳ diệu của Os-Nargai.
Mọi thứ đều vận hành bình thường, nhưng thời gian lại bị định dạng theo một cách quỷ dị.
Nghe nói đây là một quy tắc mới do người thống trị Os-Nargai "tạo ra".
Nghe nói vị vua này đã từng đến khoảng không hư vô tột cùng bên ngoài các vì sao, và là người duy nhất còn giữ được lý trí trở về.
Nghe nói...
Vậy những điều nghe nói đó là do ai nói?
"Thùng thùng."
Milo dùng khớp ngón tay gõ lên quầy bar gỗ: "Làm ơn cho bạn tù trưởng của ta thêm một ly rượu rum."
Lúc này, ngoài Milo và Dilasha, chỉ còn một con mèo lớn mặt dày, đang ngồi ngay ngắn với dáng vẻ vô cùng đoan trang trên chiếc ghế cạnh quầy bar.
Vị "tiên sinh" Bình Khắc Đốn này đã giúp đỡ hai người Milo rất nhiều, bao gồm cung cấp áo choàng đặc biệt để che giấu thân phận thật, cung cấp ăn, mặc, ở, đi lại, cũng như đã phát động mèo khắp thành phố để tìm hiểu manh mối về sứ giả Thần Điện.
Hành động hùng hậu như vậy, đơn giản vì Milo và Marshall là bạn cũ.
Đúng vậy, vị quất tiên sinh có tên là Bình Khắc Đốn này chính là một trong số những người sống sót trong trận chiến bảo vệ thành Ô Vung năm xưa, nó đã trốn đến phía đông cách biển, cuối cùng định cư tại thành phố Bất Hủ quyến rũ này, ở Ô Vung, thân phận của nó là một tù trưởng của một bộ lạc nhỏ, vì vậy Milo và Dilasha đã dùng cách gọi này để gọi nó.
Không khó để nhận ra, tù trưởng Bình Khắc Đốn đã có tuổi trước khi đến Celephais.
Khuôn mặt nó chất phác, mặt và thân hình đều lộ ra vẻ béo ngốc lười biếng, bộ lông cũng không còn nhiều độ bóng, hiển nhiên là một con mèo già.
Vì vậy, nó cũng không nói nhiều, hành động lớn nhất của tứ chi cũng chỉ là chậm rãi lắc lư cái đuôi to phía sau lưng và thỉnh thoảng ngáp.
Đối diện với hành vi Milo lấy tiền của nó mời rượu, Bình Khắc Đốn không có bất kỳ phản ứng nào, chỉ thò cổ ra phía trước, dùng lưỡi liếm ly rượu do tửu bảo đưa đến.
So với vẻ u mê của Bình Khắc Đốn và sự lo lắng của Milo, Dilasha một bên thì hoàn toàn cảnh giác nhìn chằm chằm vào những bóng người qua lại bên ngoài quán rượu.
Môi trường hoàn toàn xa lạ cùng với những sinh vật trí tuệ hình thái khác nhau đi lại trên đường khiến Dilasha có chút bối rối.
Những người mà có thể gọi chung là "người" này không giống như những người đi đường ở thành Willow, chỉ có sự khác biệt đơn giản về chủng tộc và màu da, những người ở trong cảnh mộng, sự khác biệt về hình dạng giữa các chủng tộc có thể là có thêm cái đầu hoặc là có thêm mấy cánh tay… So sánh ra, hai người hắn và Milo khoác áo choàng, nửa hư ảo này ngược lại có vẻ bình thường không có gì đặc biệt.
...
Vì vậy, hai người và một con mèo ở quầy bar đều rất im lặng, toàn bộ quá trình người nói không ngừng lại là tửu bảo hói đầu.
Tay chân hắn thoăn thoắt rót rượu, đẩy chén, lau quầy bar, vắt khăn lên vai.
Sau đó lấy ra một quả chanh còn nguyên, rút con dao bên hông nhanh chóng xoay vài vòng trên tay đã hoàn thành sửa dao.
Vừa vắt nước cốt chanh vào ly của hai người một mèo, vừa giới thiệu:
"Đây không phải là loại rượu rẻ tiền pha với nước mà các ngài uống trên biển đâu, ở đây, ngoài lão đây, các ngài không thể tìm đâu ra loại rượu Rum tinh khiết như vậy nữa đâu, muốn ta nói, dân đen chúng ta nếu như không đủ tiền uống loại rượu rum ngon thượng hạng hoặc rượu nho trắng của quý tộc thì cho thêm một chút nước chanh vào rượu Rum cũng không khác mấy, ngài thấy ta nói có đúng lý không? Chanh là đồ tốt đó, có thể phòng bệnh máu xấu, đương nhiên là nước quýt cũng có công hiệu tương tự..."
"Úi đúng rồi các tiên sinh, ta hết sức khuyên các ngài nên nếm thử món hầm cách thủy Bác Cổ của quán, đây không phải là món cháo yến mạch trên tàu biển đâu, ta nghĩ các ngài hẳn đã ngửi thấy mùi thơm bay ra từ nhà bếp rồi phải không? Chúng tôi hầm món đó bằng nước súp thịt dê nguyên chất..."
"Không hứng thú sao? Xem ra các ngài không đói bụng, được thôi, vậy thì có lẽ các ngài sẽ thích cái này, tương cá La Mỗ của quán chúng tôi là nhất tuyệt của bến cảng đó, đây không phải là loại đồ hiếm dùng loại cá nát nội tạng ướp gia vị mà là từ cá mòi và cá đuôi phượng nguyên chất làm thành..."
"Cũng không hứng thú sao? Vậy các ngài có ăn thịt rùa lục không?"
… Không biết bao lâu sau, sự tiếp thị thao thao bất tuyệt của tửu bảo rốt cục bị một con mèo nhỏ Kitty từ ngoài cửa xông vào cắt ngang.
Cùng với tiếng chuông cửa kêu leng keng, tiếng mèo meo non nớt truyền vào tai của Milo và những người khác:
"Chúng ta tìm được vị trí đỗ của đội thuyền Hoàng Kim Thần Điện rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận