Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 654: Cái kia điểm (length: 10418)

"Đã thua trận đâu cái kia một lần. . ."
"Có phải hay không đến nơi đây ta tựu đã bị chết?"
Milo không khỏi nảy ra một ý nghĩ kỳ quái như vậy.
Hắn trong tiềm thức đã chấp nhận kết cục vô cùng thảm khốc của cuộc chiến huyết nguyệt đã diễn ra kia.
Daisy trong bóng tối nhặt được cánh tay đứt...
C về nói La Tư dặn dò...
Còn có bộ phận mà Milo đã quên mất, tên ban đầu của hắn là. . .
. . .
Cho đến trước khi lời nguyền phát tác, Milo đều tin chắc rằng lần này có thể thắng.
Bởi vì những hình ảnh ác mộng của Marty trên thực tế đã đưa ra những chỉ dẫn liên quan đến Maika, nhưng các yếu tố đột biến chồng chất vô hạn và cùng những yếu tố đột biến khác thật sự quá nhiều.
Màu đỏ tươi, huyết nguyệt, còn có lời nguyền của Chư Thần.
Trong một khoảnh khắc, Milo đột nhiên cảm thấy, lão tử chỉ là một kẻ thống trị xưa cũ thôi mà đáng nhiều người thay nhau chăm sóc đến vậy sao?
...
Hắn không rõ tình hình của Emma bên kia, cũng không biết Giáo Hội hiện tại ra sao.
Lời nguyền từ Thần điện Luật Pháp Hoàng Kim cũng không thể giết chết Phù thủy Đỏ, nhưng hiệu quả tương tự, giết chết Milo chỉ là vấn đề thời gian.
Điều khiến người ta cảm thấy đáng ghét chính là, mọi sự giãy giụa của đám người Milo, trong mắt Chư Thần chỉ là một vở kịch thú vị.
Thần chỉ dùng một lời nguyền, liền khiến kẻ dẫn đường và người bị dẫn đường trở mặt đao kiếm tương tàn.
. . .
Phù thủy Đỏ đứng cách đó không xa chăm chú nhìn Milo, Weibull cũng vậy.
Milo suy đi tính lại, cuối cùng vẫn kéo cái thân xác mệt mỏi, cởi bỏ áo khoác, dùng nó quấn lấy cái thân thể nhão nhoét như bùn của Yan... rồi tiện tay nhét cái cục lông màu đỏ đang hấp hối vào túi quần.
Kéo hai tên nửa sống nửa chết này về phía rìa chiến trường.
. . .
Chưa chạy ra được mười mét, hắn đã cảm thấy toàn thân sức lực đều tiêu hao hết, chỉ có thể vịn vào cái xà beng mà thở hổn hển.
Xa xa, Phù Thủy Đỏ lơ lửng giữa không trung, không nhanh không chậm bay theo.
Milo phối hợp ho vài tiếng xong mới xoay người lại nói với nàng:
"Các ngươi đừng nóng vội, nếu cứ thế mà kết thúc, chẳng phải có lợi cho ta quá sao?"
Nói xong lại tiếp tục kéo lê Yan đi tiếp.
Không biết là do đám người bất tử trong mộng muốn tiếp tục xem kịch vui hay vì lý do gì khác, tóm lại, Phù Thủy Đỏ tạm thời không ra tay ngăn cản Milo, cũng có thể Thần thật sự không quan tâm đến sự sống chết của Dạ Ma và Wendigo.
Nhưng, dưới huyết nguyệt, đám ngày cũ không có kiên nhẫn như Chư Thần.
Đặc biệt là Weibull, kẻ đã bị Milo lôi từ từng chiều không gian đến đây.
. . .
Một vài đường cong rất nhỏ, gần như không thể nhìn thấy bằng mắt thường cứ lặng lẽ theo sát Milo.
Chúng cũng là một bộ phận cơ thể của Weibull, theo sát phía sau là xúc tu hình dạng vật chất cực lớn, bề mặt phủ đầy những hình ngôi sao...
Dù sao thì Milo đã bị ông trời ghét bỏ rồi.
. . .
So với quái vật khổng lồ che trời lấp đất ở phía sau.
Milo thoạt nhìn như một ông lão bảy tám chục tuổi bị ép khô, run run rẩy rẩy, đi cũng không dám bước quá dài.
Ném Yan vào một kẽ hở có vẻ tương đối an toàn xong, hắn đi về phía trước vài bước, chợt nhớ trong túi quần còn có một cục lông, liền rút nó ra, đá thẳng vào khe suối ở xa.
Mặc dù mọi động tác đều chậm chạp nhưng đều vừa kịp lúc, một giây sau khi đá cục lông đi, cả người hắn đã bị đánh bay ra ngoài.
Một đường mảnh vụn văng tung tóe như mưa, cuối cùng rơi xuống, mắc kẹt giữa những khe hở của phế tích.
. . .
Tiếp đó, Milo vừa định đứng lên, liền cảm thấy những sợi tóc nhỏ li ti như kim châm quấn chặt lấy cổ mình, đơn giản là muốn kéo hắn đang mắc kẹt ở khe phế tích ra.
Lúc này, trạng thái của Milo có thể dùng tả tơi để hình dung.
Đại khái giống như, một cái bình thủy tinh chứa đầy kẹo cao su đã nhai qua, cách hình dung này có phải hơi ghê tởm không, nhưng tình huống thật thì không sai biệt lắm, chính là lớp vỏ thủy tinh bên ngoài đã vỡ tan rồi, nhưng phần lớn các mảnh vỡ vẫn dính vào một ít kẹo cao su, cho nên không rơi ra.
Mà sau khi bị bắt và hứng chịu một trận cuồng oanh lạm tạc, Milo nhanh chóng lại có một lý giải mới.
Hắn bắt đầu va chạm vào cái chân lý bất tử bất diệt mà nhỏ bé kia.
Nhưng chỉ là một chút.
Cũng như những cách thức khác, cái mà giúp hắn duy trì ý thức tỉnh táo cho đến bây giờ, thật ra không phải là sức mạnh của sự sợ hãi, mà là tín ngưỡng.
Cơ thể mà nói thì sớm đã tan thành từng mảnh.
Nhưng chính là nơi đầu óc kia có kẹo cao su mới miễn cưỡng kéo dài sự sống...
. . .
Đương nhiên, đây chỉ là một sự lý giải phiến diện lóe lên trong đầu hắn vào lúc cận kề cái chết.
Nếu đem sinh mạng của hắn hình thành đường cong thì Milo vẫn đang là đường cong có xu hướng đi xuống, khi đường cong chạm đến đường ngang, thì chính là cái chết của hắn.
. . .
Những sợi tóc lan từ trên người Weibull xuống quấn lấy cổ Milo, treo hắn lên không trung.
Đối diện nguồn gốc của những sợi tóc, chính là cái nửa người không có bất kỳ chi tiết ngũ quan nào trên đỉnh cái bướu thịt khổng lồ của Weibull.
Những sợi tóc cứng cáp hơn dây thép kim loại vô số lần mọc ra từ đầu của cái nửa người này, chúng gần như lách vào tất cả những vết nứt thịt máu của Milo, cắm sâu vào tận xương.
Thế nhưng mà, Milo dù đang bị treo lơ lửng một cách đau đớn và chật vật như thế trước cái nửa người bướu thịt vẫn không nhịn được mà mở miệng:
"Bao lâu không gội rồi? Tóc mượt thật đấy."
. .
Weibull được xem như kẻ có hình dạng trừu tượng nhất, đồng thời cũng là kẻ có phong cách nhất, ngoan cố nhất trong tất cả những ngày cũ ở đây.
Vì sau khi trói Milo đến trước mặt mình, hành động tiếp theo của nó vẫn là duyên dáng đưa tay ra, dùng cái móng vuốt hình ngôi sao sắc nhọn của nó đâm vào ngực Milo.
Giữa không trung vài trăm mét, dưới ánh huyết nguyệt, cảm giác định mệnh và chất ma mị này cũng không thua kém gì hình ảnh Cây Hoàng Kim thu hồi xác của Joan Byrne lúc trước.
Có thể thấy, Weibull vẫn đang xoắn xuýt với vấn đề lúc trước —— tại sao nó không thể "muốn" toàn bộ Milo một cách trọn vẹn trong đầu.
Cho nên xé ra xem cho rõ là rất cần thiết.
Đương nhiên, nó cũng không biết, hiện tại cho dù là Milo cũng không thể nói rõ ràng về toàn bộ con người hắn.
...
Trong tình huống bình thường, đường cong của Milo còn cần một khoảng thời gian nữa mới chạm được vào đường ngang đại diện cho cái chết, nhưng việc bị móng tay này đâm vào thì khó mà nói rồi, có lẽ đường cong sẽ chuyển thẳng thành đường vuông góc.
Mà trên thực tế, Milo luôn tính toán trong lòng mình.
Hắn đang tính thời gian.
Có thể trong mắt Chư Thần thì những điều này đều là công vô ích, dù sao dưới tình thế hoàn toàn không nhìn thấy hy vọng, thì tại sao còn phải tính toán khoảng cách đến cái chết? Thật vô nghĩa mà...
Vô nghĩa sao?
Sao có thể được hắc hắc.
. . .
"Cho nên, nơi đây nhất định là điểm yếu của ngươi đúng không?"
Cảm nhận được cơn đau không ngừng xâm nhập từ ngực, Milo vẫn chỉ chăm chăm nhìn cái hình nhân được tạo thành từ bướu thịt trước mắt.
Đối phương không đáp lại gì, vẫn tập trung dùng móng tay từng chút từng chút xé rách ngực Milo.
Đột nhiên, Weibull cảm nhận được sinh vật đang hấp hối trước mắt đột nhiên bùng nổ một luồng sinh mệnh lực mạnh mẽ!
Nó mạnh mẽ dừng tay lại, ngẩng đầu lên.
Sau đó, kinh hãi phát hiện mái tóc dài đang quấn lấy thân ảnh kia đã không còn, mà cũng không biết từ lúc nào, cánh tay của mình đã tan biến mất, chỉ còn lại một nửa lơ lửng trên vai...
Weibull rất chắc rằng vài giây trước nó còn vừa mới xẻ lồng ngực của Milo ra, nhìn thấy nội tạng đang cháy.
Nhưng giờ đây, tất cả đều biến mất.
. . .
Một cảm giác sợ hãi đã lâu bùng nổ trong đầu Weibull, như mực nhỏ vào nước, không còn bất kỳ cách nào để ngăn chặn nó lan rộng.
Nó cảm nhận một luồng địch ý cực kỳ mạnh mẽ xuất hiện từ phía sau lưng mình.
Ngay lập tức, cổ của Weibull bị bóp chặt.
Nó dốc toàn lực, điên cuồng giãy giụa.
Nhưng tất cả đều vô ích.
Như Milo đã từng nói, nơi đây chính là điểm yếu nhất, và cũng là hình thái ban đầu, Weibull thật sự khi chưa xuất hiện các chi kỳ dị.
. . .
Weibull không hiểu tại sao người gần chết kia lại có sức bật đáng sợ như vậy.
Điều khiến nó không thể đoán được hơn chính là, địch ý mà Milo phát ra rõ ràng không nhắm vào chính nó.
Ánh mắt của hắn đang tập trung vào ai?
Weibull nhìn theo hướng địch ý của Milo, nhìn thấy một vài người gầy yếu nhỏ bé đang lao đến từ phía Willow.
. . .
Sau đó, Weibull nhìn thấy người phụ nữ tóc đỏ dẫn đầu đang xuyên qua đống đổ nát với tốc độ nhanh chóng, khi tiếp đất liền thuận thế lăn mình, dùng thương khóa chặt đầu của nó.
Chính xác mà nói, người phụ nữ tóc đỏ đó thực chất là nhắm vào Milo, lúc này đường ngắm của thương nàng hoàn toàn trùng với đường đi của luồng địch ý đó.
Nó có thể nghe thấy từ trong yết hầu của Milo phát ra những tiếng thì thầm nho nhỏ, nhưng không còn là đang nói với nó:
"Đúng đúng đúng, tìm được điểm đó, tìm đúng rồi đấy..."
"Sau đó nổ súng."
. .
Địch ý, súng phản.
Phanh!
Phải biết rằng, cây thương kia trong lúc chiến đấu vừa mới bắt đầu đã bị Milo "Sờ" qua.
Đó là lời nguyền phát tác trước khi hắn bảo tồn lực lượng lại...
Bạn cần đăng nhập để bình luận