Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 384: Con người rắn rỏi nhật ký (length: 9559)

"29/03/1839."
"Đây là ngày ta hưng phấn nhất từ trước đến nay, ây không đúng, thứ hai mới đúng, thứ nhất chắc chắn là ngày công bố kết quả kiểm tra năng lực chấp pháp, hay là không đúng, thứ nhất chắc chắn là... "
"Thôi kệ, thứ ba đi."
"Trọng điểm là, ta đã cứu một bé gái trong một vụ bắt cóc, vui quá đi, lúc đó có rất nhiều người, không, là tất cả mọi người có mặt ở đó đều hô hào vỗ tay cho ta, cảm giác này thật sự quá tuyệt vời hắc hắc."
"Tháng thứ hai vào làm rồi, cuối cùng ta cũng đã nhận được sự tán thành của đồng nghiệp."
"Ta lần đầu tiên phát hiện, mọi người kỳ thực không hề vô tình như vẻ bề ngoài, Emma quả nhiên không có lừa ta, bất kể là ở vị trí công việc nào, chỉ cần có thể thể hiện được giá trị của bản thân thì nhất định sẽ được tôn trọng, ta sắp vui điên lên rồi, nhưng ta phải giữ vững phong độ lạnh lùng của một chấp pháp quan, không thể nhảy nhót như con nít được, Enid Kent, phải kiềm chế, kiềm chế."
"Nhưng đáng tiếc là cuối cùng ta vẫn không nhịn được, thừa lúc mọi người nghỉ trưa đã trốn vào phòng thay đồ khóc nửa tiếng, cũng may bên ngoài trời mưa to, chắc là không ai nghe thấy."
"Ta cũng không biết tại sao mình khóc, có thể là do quá vui, có thể là do theo như lời đồng nghiệp phản ứng bình thường của lần đầu đánh gục kẻ trộm, nhưng không sao, khóc xong liền thấy nhẹ nhõm hơn nhiều."
"À còn nữa, hôm nay món thịt bò bít tết thuốc bắc do đầu bếp Văn Đốn làm ngon thật. . ."
...
"Hừ, lão già hồ đồ Kent suốt ngày đem chuyện ta giúp bà lão tìm thú cưng ra trêu ta, lần này rốt cuộc có thể làm cho đám người già khó ưa trong gia tộc toàn bộ im miệng được rồi, cút mẹ nó hết đi đi đi."
"Đây có thể là một trong số ít hành động chính nghĩa trong gần trăm năm qua của gia tộc Kent, ta vốn muốn lén lút vào phòng phẫu thuật nhặt một viên đạn làm kỷ niệm, không đúng, là hai viên, một viên cho ta, một viên đưa Emma, viên đạn giết người đầu tiên phải đưa cho Emma, đây là Emma đã đòi từ lâu."
"Nhưng mà cái tên Rick đó cả buổi sáng đều không thấy bóng dáng đâu, đáng ghét, không biết hắn gặp chuyện gì, rõ ràng bình thường hắn đều không nỡ rời nhà xác mà, lần này lại chạy ra ngoài trong giờ làm việc."
"Hôm nay lần đầu tiên tìm đúng thời cơ vào tầng hầm, kết quả gặp phải Milo, đáng sợ thật, hắn đang dùng dụng cụ rút cái gì đó ra từ sọ của tử thi, ta hỏi hắn, hắn thần thần bí bí nói là bí mật, hừ, từ khi ta vào làm đến giờ, tên này như thể cố tình né tránh ta, bí mật cái con khỉ, nói dối cũng phải nghĩ lý do cho tử tế chứ, không tôn trọng chỉ số thông minh của ta chút nào."
"Nhưng nói đi cũng phải nói lại, ta thật lo cho tên đó. . ."
"Đến tận hôm nay, ta mới biết được từ những đồng nghiệp khác về một lời đồn kéo dài mấy chục năm ở tòa Chấp Pháp Sở này, là về tổ hình trinh, cũng chính là việc tòa sở này không giải quyết được mấy vụ công thất nghe nói."
"Họ nói, việc tổ hình trinh thiếu người không chỉ do kinh phí bị cắt giảm dẫn đến việc đào tạo nhân viên mới bị trì hoãn, mà trên thực tế thì tổ hình trinh ở mấy Chấp Pháp Sở khác vẫn luôn đầy đủ nhân lực, chỉ có phía nam là ngoại lệ."
"Bởi vì kể từ khi tòa Chấp Pháp Sở này được thành lập, tổ hình trinh vẫn luôn gặp vận rủi, ta không hiểu rõ lắm ý của câu đó, dù sao họ vẫn luôn nói như thế."
"Họ nói mỗi đời tổ trưởng của tổ hình trinh từ khi thành lập đến nay đều không thể sống đến tuổi về hưu, trong số đó thậm chí toàn bộ thành viên trong văn phòng cũng mất tích trong một lần làm nhiệm vụ bí mật, hơn nữa sau khi mất tích một thời gian dài, đột nhiên tổ chức tang lễ."
"Người đứng đầu tổ hình trinh đời trước cũng đột nhiên bốc hơi khỏi thế gian, không ai biết chuyện gì đã xảy ra với hắn, không có thi thể, không có manh mối, càng không có tài liệu ghi chép rõ ràng, cứ thế mà biến mất không thấy tăm hơi chỉ trong một đêm, thậm chí cả tang lễ cũng không có."
"Họ gọi hắn bằng cái tên khỉ gió là lão Theon, hắn từng là một người hùng của hệ thống chấp pháp, nhưng theo thời gian trôi đi, hắn dần trở nên chán nản, sa đọa, cả người như biến thành một con người khác, lạnh lùng vô tình, cố chấp, từng phải vào bệnh viện tâm thần."
"Các đồng nghiệp nói, đó đều là do tai họa của tổ hình trinh gây ra."
"Hơn nữa bây giờ, họ nghi ngờ tai họa đó đã dần chuyển sang người Milo, bởi vì so với hồi mới vào Chấp Pháp Sở, Milo bây giờ dường như đã hoàn toàn biến thành người khác, hắn vốn đã lập nhiều công lớn cho Chấp Pháp Sở trước khi chính thức vào làm, sau khi vào làm cũng nhiều lần phá án kỳ lạ, nhưng bây giờ hắn lại càng ngày càng giống lão Theon."
"Hắn không tham gia phần lớn các hoạt động tập thể, mà luôn xuất hiện với bộ dạng chật vật không chịu nổi ở Chấp Pháp Sở vào đêm khuya hoặc rạng sáng, lượng đạn dược vũ khí của hắn tiêu hao nhiều hơn bất kỳ một bộ phận nào khác ở Chấp Pháp Sở, nhưng lại không đưa ra bất kỳ ghi chép chi tiết nào về việc sử dụng vũ khí."
"Một vài đồng nghiệp có kinh nghiệm nói họ luôn có thể ngửi thấy mùi máu tươi trên người Milo."
"Trong mắt hắn vĩnh viễn mang theo sát ý - đây là nguyên văn lời của họ."
"Lần đầu tiên ta phát hiện, người thực sự bị cô lập ở tòa Chấp Pháp Sở này không phải là ta, mà là Milo."
"Hoặc chuẩn xác hơn là, một mình hắn cô lập tất cả mọi người còn lại."
"Nói thật, ta không tin cái gọi là tin đồn tai họa trong Chấp Pháp Sở, cho dù nó là thật, tất cả thành viên của tổ hình trinh từ khi thành lập đến nay, kể cả Milo, bọn họ là những người đã đổ máu cho thành phố này, bọn họ không đáng phải chịu sự đối đãi như thế, ý ta là sự xỉ vả ác độc."
"Có lẽ ta nghĩ nhiều quá."
"Nhưng khi ta lần thứ hai xuống tầng hầm, thấy một mình hắn ngồi trên bàn phẫu thuật, cầm bút ghi nhớ, không thắp đèn mà đang lẩm bẩm một mình vào tường."
"Thật lòng, lúc đó ta sợ hãi."
"Ta không biết mình nghĩ như vậy có đúng hay không, nhưng sau khi về nhà, ta thực sự đã nghiêm túc suy nghĩ lại những lời mà đồng nghiệp đã từng nói, về những tổ trưởng tổ hình trinh mất tích một cách khó hiểu đó. . ."
"Milo dường như luôn rất để ý chuyện người khác cung cấp sự giúp đỡ cho hắn, ngay cả Rebecca cũng không ngoại lệ, giống như hôm đó hắn đưa ta ra ngoài điều tra án, giữa đường đã bắt ta quay lại vậy."
"Ta cảm nhận được trên người hắn tích tụ rất nhiều rất nhiều bí mật không thể cho ai biết."
"Nhưng ta lại không thấy nhiều vẻ mệt mỏi trên người hắn, mà là nhiều hành động rất bất thường."
"Có thể là phần lớn thời gian hắn lại tỏ ra rất bình thường, như lần hắn nhìn trộm nhật ký của ta, còn bảo muốn đưa ta đến phòng hưởng lạc, đủ mọi dấu hiệu đều cho thấy hắn không có vấn đề gì cả, là người bình thường mà."
"Bây giờ ta rối rắm quá, rốt cuộc có nên kể chuyện này cho Emma nghe không, Emma đã từng lén nói với ta là cô ấy không còn nhiều thời gian nữa rồi, ai..."
"Phiền phức quá ah ah ah, rõ ràng cả nhà họ đang bắt đầu cuộc sống tốt đẹp hơn... tại sao ah tại sao, ta không hiểu."
"Nghĩ tới đây lại muốn khóc, Emma bé nhỏ của ta."
"Nếu ta kể những gì mình thấy cho Emma nghe thì... Ừm, cô ấy mà biết em trai mình có vấn đề về đầu óc chắc chắn sẽ đau lòng đến chết mất, ah phải làm sao bây giờ... phiền quá đi."
...
...
"Ôm gối khóc một lúc, cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, chết tiệt, giờ trên gối toàn là nước mũi."
"Enid Kent! Ngươi là chấp pháp quan mặt sắt, suốt ngày khóc lóc kể lể thì được tích sự gì chứ!"
"Tỉnh táo lại đi Rebecca sẽ không thích hạng người rác rưởi như ngươi đâu!"
"Ngươi phải nghĩ cách giúp hắn chứ, tuy nói là thủ trưởng, nhưng đồng thời cũng là bạn tốt trong nhà thằng em thối, trời ạ, cái thằng nhóc con suốt ngày giả bộ thâm trầm, chắc là đang thất tình cũng không chừng, dù sao ở Willow nhiều gái xấu như vậy."
"Cố lên Enid Kent, ngươi là cái đứa được ngậm thìa vàng trong gia tộc Kent, là kẻ mặt dày mày dạn giết người không ghê tay Kent, sao có thể để chuyện cỏn con này làm khó!"
"Có lẽ ta có lẽ giúp hắn một vài việc gì đó, những người trong Chấp Pháp Sở không đều nói đội trưởng tổ hình trinh đời trước mất tích trước khi vẫn luôn thống kê và điều tra những vụ mất tích hay sao, nếu nhớ không lầm thì còn liên quan đến nhà Lloque và Dulle thì phải? Bây giờ nhà Lloque cũng không còn ai, chỉ còn lại nhà Dulle... Ừ."
"Có lẽ ta có lẽ bắt đầu từ nhà Dulle mà tìm hiểu thử."
"Ai, buồn ngủ quá, ngày mai phải đến sớm ngồi trong phòng thay đồ, biết đâu lại có thể giúp sếp Rebecca một tay bắt tên tội phạm, hi hi hi..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận