Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 136: Điều kiện (length: 7591)

"Nói thật, nếu như ngươi thật sự cảm thấy hứng thú có lẽ ta có thể giúp ngươi nghe ngóng một chút." Enid bỗng nhiên lên tiếng.
"Còn có chuyện tốt như vậy?" Milo nhướng mày.
"Ngươi cũng biết, thành phố Willow là một thành phố lớn, tính cả học viện chấp pháp ở bên trong, ở đây tổng cộng có bốn học viện lớn, tổng số học sinh ở các cấp bậc cộng lại là một con số tương đối khủng khiếp, trong đó tự phát hình thành rất nhiều hội nhóm, bao gồm cả hội những người yêu thích lĩnh vực thần bí." Enid giải thích.
"Xem ra người quái gở thế nào cũng có thể tìm được bạn bè đồng điệu nhỉ, ngươi là thành viên của hội nào đó?" Milo thầm nghĩ.
"Đã từng là, nhưng về sau bọn họ trở nên quá điên cuồng, nên ta rút lui, tất nhiên nguyên nhân chính là ta sắp lên năm tư, không có nhiều thời gian tham gia hoạt động của bọn họ." Enid nghiêm túc nói: "Ta muốn thi vào hệ thống chấp pháp."
"Làm chấp pháp quan sao?" Milo nâng cằm lên nhìn cô thiếu nữ đáng yêu trước mặt, hắn phát hiện mình dù thế nào cố gắng cũng không thể hình dung Enid mặc đồ đen trông như thế nào, tất cả đều hiện lên hình ảnh cô nàng trong bộ đồ miêu nữ. . .
"Đúng vậy! Không thì ta học luật làm gì? Để rảnh à?" Enid dường như nhìn ra sự nghi ngờ trong giọng Milo, liền mạnh bạo đập bàn, tỏ vẻ mình không hề nói đùa.
"Nói về cái hội những người yêu thích thần bí học kỳ lạ đó đi."
Milo rất thông minh chuyển chủ đề.
Enid oán hận lườm Milo một cái: "Gus, hội tên là Gus, ta đã hơn một năm không liên lạc với bọn họ rồi, nếu ngươi thật sự muốn tìm hiểu thêm về chuyện bản thảo Feiniqi thì ta có thể thử giúp ngươi liên hệ với người trong hội."
Milo sờ mũi.
Hắn nhớ đến những gì Emma nói với mình hôm qua, cười như giễu cợt mà hỏi:
"Vậy điều kiện là gì?"
"Đệ đệ thông minh ngoan ngoãn, đúng là người có dòng máu giống Emma, cả hai đều thừa hưởng một số gien thông minh." Enid cười hì hì đưa tay xoa mái tóc đuôi gà của Milo, nói:
"Điều kiện là ngươi phải đi cùng ta đến một buổi tiệc."
Milo thấy mình cần phải sửa thói quen xấu sờ đầu người khác của hai người Emma và Enid.
Hắn trừng mắt: "Tiệc tùng?"
Enid gật đầu nói: "Đúng, ngươi có thể coi nó như một hoạt động xã giao quy mô lớn hơn tiệc gia tộc một chút... Ê, vẻ mặt thất vọng của ngươi là sao đấy?"
"Ta cứ tưởng điều kiện sẽ là bán thân các kiểu chứ..."
"Cút đi, đồ đáng ghét!"
. .
"Rầm rầm rầm! Trật tự chút! Thư viện không phải là chỗ để các ngươi làm những chuyện như vậy."
Cửa phòng hội đàm bị người bên ngoài gõ mạnh mấy cái.
"À không, không phải chúng ta không có..." Enid vừa định đứng dậy mở cửa giải thích.
Milo càng lớn tiếng đáp: "Không có vấn đề, chúng tôi xong việc rồi."
Nói xong hắn liền đứng dậy chuẩn bị thu dọn đồ đạc.
"Chưa xong!" Enid một tay túm Milo: "Vẫn chưa xong, về bữa tiệc còn nhiều chi tiết tỉ mỉ cần ngươi nhớ kỹ."
Lúc này, bên ngoài cửa phòng hội đàm truyền đến tiếng nhân viên quản lý nhỏ giọng lẩm bẩm:
"Ôi chao, con gái bây giờ sao mà ham muốn thế..."
Trong phòng, mặt Enid đầy hắc tuyến.
. . .
. . .
Cuối cùng Milo vẫn là kết thúc sớm cuộc trò chuyện, cùng nhân viên quản lý nhận lại súng lục ổ xoay của mình, rồi đi ra khỏi thư viện.
Enid cuối cùng chỉ kịp nói sơ qua cho Milo thời gian tổ chức tiệc.
Cũng khiến Milo cảm thấy bất ngờ đôi chút về gia cảnh của Enid.
Cô nàng rõ ràng cũng là người thuộc tầng lớp quý tộc.
Chỉ là gia tộc Enid hơi đặc thù.
Còn nhớ chuyện 《Một Thu Pháp》đã nhắc trước đó không?
Sau cải cách, Một Thu Pháp quy định mới rằng những quý tộc có tội phản quốc sẽ bị tước bỏ ghế trong hai viện, đồng thời bị tước quyền thừa kế tước vị, nhưng địa vị quý tộc thì không bị hủy bỏ.
Gia tộc cô nàng chính là rơi vào trường hợp này.
Có điều, người phạm trọng tội kia đã là đời tằng tổ phụ của Enid rồi, câu chuyện quá xưa rồi, có thể truy ngược lại trước thế kỷ trước.
Về cái gọi là tiệc tùng.
Thực ra là một loại liên hoan hữu nghị thường thấy giữa giới quý tộc.
Những hoạt động thế này, thông thường tác dụng chính là để các thủ lĩnh gia tộc tụ tập lại một lượt, bàn chút chuyện làm ăn hoặc là chuyện hôn nhân gia tộc.
À không, chuyện hôn nhân giữa các gia tộc quý tộc có lẽ cũng có thể coi là một phần của việc làm ăn.
Nói chung là chuyện tầm phào vớ vẩn cả.
Enid đại khái biết mình sẽ được sắp xếp gặp gỡ vài bạn đồng lứa trong buổi tiệc, mỹ danh là để hai bên làm quen.
Vậy nên mới cần tìm một người bạn trai đi cùng như vậy.
Nói trắng ra là vai người yêu hờ.
. . .
Milo không để ý lắm chuyện này, cũng lười nghĩ xem mình rốt cuộc nên xuất hiện với thân phận gì trong buổi tiệc của giới quý tộc.
Điều hắn quan tâm bây giờ là bản thảo Feiniqi.
Bà đồng nói rõ rằng, đọc các lý luận trong điển tịch tà ác có thể giúp khai phát Linh Thị, các cách khác có thể là tìm kiếm chữ viết cổ của Cựu Thần, chính là đồ đằng, hoặc tiếp xúc với sinh vật huyền bí.
Cùng cách cuối cùng thiếu thực tế nhất – giết người có Linh Thị để cướp đoạt.
Vài cách thứ hai đối với Milo bây giờ đều quá xa vời.
Chữ viết cổ? Không, Milo không thể nào đi làm những chuyện chỉ có Độ Nha mới làm được; sinh vật huyền bí? Nghe còn chưa từng nghe; người khác có Linh Thị? Milo trốn còn không kịp.
Tổng hợp lại, trước mắt chỉ còn lại một con đường duy nhất có manh mối – điển tịch tà ác.
Dù là vì những đồng nghiệp mất tích trong văn phòng, hay vì Linh Thị, Milo đều cần phải điều tra rõ ràng về bản thảo Feiniqi.
Phải biết rằng, bây giờ mối nguy tiềm ẩn không chỉ là người có Linh Thị ở nơi hẻo lánh khác trên thế giới này, mà còn có con chó săn không rõ tên kia, cùng với tai họa Huyết Liệu thuật có thể bùng nổ về sau, Độ Nha và bà đồng áo đỏ đều đã đề cập chuyện này, Milo đương nhiên không dám lơ là.
Trên đường trở về Sở Chấp Pháp, Milo không ngừng quan sát kỹ bốn phía xem có bóng dáng áo choàng đỏ ở góc khuất nào không.
Hắn còn rất nhiều chuyện muốn hỏi rõ bà đồng.
Đáng tiếc, vẫn không phát hiện bóng dáng đối phương.
Sau khi trở lại Sở Chấp Pháp, Milo ngồi một lúc trong văn phòng, bỗng dưng cảm thấy vị trí vết thương trên vai ngứa ngáy khó chịu, nên lại chạy đến phòng điều trị.
Bác sĩ khoa ngoại ở phòng điều trị sau khi cắt băng bó trên vai Milo, nâng mắt kính rồi đưa mặt đến gần quan sát vết thương rất lâu.
"Vết thương bị nhiễm trùng sao?" Milo hỏi.
Đối phương lộ vẻ mặt không thể tin nổi, nhíu mày suy tư rất lâu.
Cứ như thể hoàn toàn không nghe thấy câu hỏi của Milo.
Milo nhìn vẻ mặt như táo bón của đối phương, trong lòng cảm thấy bất an, sốt ruột truy hỏi:
"Rốt cuộc là chuyện gì?"
. .
Bác sĩ ngậm miệng hồi lâu mới nặn ra một câu:
"Không, vết thương đã hoàn toàn lành."
Bạn cần đăng nhập để bình luận