Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 680: Nước lũ (length: 8088)

Dạ ma đủ hình thái, lấp lánh thiên hình tám mặt.
“Bốn Kỵ Sĩ muốn thu hồi đồ vật.” Emma nửa quỳ trên mặt đất, nhẹ nhàng nâng lấy tinh thể.
Nàng từng trong thấp thỏm lo âu cảm xúc mà vứt bỏ nó, nhưng có lẽ đây là một phần của số mệnh, cuối cùng thì tinh thể này vẫn về lại tay nàng.
Vừa nói, nàng từ trên mặt đất nắm một nắm tro tàn của Yan, vung lên tinh thể:
“Dù sao đây cũng là người ngươi đã chấp nhận mang theo.” Nhưng tro tàn rơi xuống tinh thể đều bốc hơi ngay lập tức, không để lại bất cứ dấu vết gì trên bề mặt tinh thể.
“…” Emma trầm mặc.
...
Giờ phút này, bóng dáng Chư Thần lần lượt đáp xuống biên giới thế giới tỉnh thức.
Những bóng hình đó... Chỉ mới nhìn trực diện đã bị coi là báng bổ, không còn là hóa thân hay hình chiếu như trước đây.
Lần này, ý chí bản thể đến từ Kadas đích thân tới.
Thần muốn tự tay kết thúc trò hề vĩnh viễn này… ...
Emma nắm tinh thể đứng dậy, đối mặt hình dáng Chư Thần ở mặt biển phương xa.
Đối với Milo phía sau hỏi:
"Ngươi có lẽ đã hiểu được bảy tám phần rồi, đúng không?"
"Ta biết phải làm gì." Thanh âm Milo từ phía sau truyền đến.
Emma giơ tay về phía cuối mặt biển, cảm nhận được gió biển lạnh lẽo cùng địch ý không thể bỏ qua, dù là dưới ánh huyết nguyệt tàn, bóng hình nàng vẫn cô độc, khuôn mặt vẫn tiều tụy.
Rất lâu sau nàng mới quay người đi đến chỗ Milo.
Dùng ngón tay chọc chọc Rebecca, bình tĩnh nói:
“Ôm đủ chưa, đến lượt ta.” ...
Emma không lao vào ngực như Rebecca.
Mà là rất dịu dàng dùng hai tay nâng khuôn mặt không nguyên vẹn của Milo, thở dài cảm thán:
“Không ngờ sống sót lại gian nan đến vậy.” Emma thực ra không hoàn toàn biết mình đã từ thân phận một người bệnh sắp chết đi đến đối đầu với Chư Thần như thế nào.
Nhưng nàng chưa bao giờ từ chối cái chết, lại càng không để ý đến chuyện sống sót đứng bên cạnh Milo như bây giờ, dù điều đó phải trả giá rất lớn.
“Tại ta mà ra sao.” Milo gắng gượng nặn ra một nụ cười.
Nhưng nụ cười trên gương mặt đầy vết nứt, còn chưa có da thịt mới lại càng khó coi hơn cả khóc.
Emma khẽ vuốt vết rách trên mặt Milo, động tác có vài phần cưng chiều.
"Sợ hãi sao?"
"Nghiêm túc mà nói, ta đã chết rồi đúng không? Vậy nên cũng chẳng sao." Milo nhún vai.
“Ta có thể ở lại cùng ngươi, chỉ cần ngươi gật đầu.” Emma nhìn vào mắt Milo, nghiêm túc nói: “Như vậy quá mệt mỏi, ngươi không thể cứu hết mọi người.” “Đừng nghịch đừng nghịch.” Milo khẽ gõ lên trán Emma.
“Mau dẫn bọn họ đi đi, chẳng phải chúng ta sẽ sớm gặp lại sao?” ...
...
Thần từng người hàng lâm.
Vào giây phút trước khi phong bạo ập đến.
Hắc vụ từ tinh thể tám mặt tuôn ra, hai cánh Dạ Ma mới xòe ra dưới huyết nguyệt, mang theo ngọn lửa lam nhạt, ngăn chặn hoàn toàn đợt phong bạo đầu tiên từ Chư Thần.
Sau đó thân ảnh Baiyaki trong vòng bảo vệ của nó khởi động lĩnh vực KEIM, xoáy tất cả người sống sót bao gồm Kang, Rebecca và Wendigo, chớp mắt biến mất.
Trong khoảnh khắc, trên chiến trường chỉ còn lại Milo và đám người nổi giận xưa cũ làm bạn.
Dường như từ đầu đến cuối chỉ có đám người cai trị cũ nổi giận là một mực giữ nguyên ý định loạn đả, hoàn toàn dựa theo bản năng mà tiến hành săn bắn.
...
...
Milo và Emma tạm biệt có vẻ khá bình thản, nhưng so với những người đột ngột rời đi mà không kịp chuẩn bị, có thời gian tạm biệt đã được coi là hạnh phúc.
Lĩnh vực KEIM đã dừng chân chớp nhoáng tại một bên khác của thành Willow.
...
"Chờ ta chút nữa, đợi ta một lát."
Lão Theon râu ria xồm xoàm đứng trên đỉnh núi cầm thương.
Đó là một cây thương dài thon thả đẹp đẽ, báng súng gỗ hồ đào có khắc hoa văn mạch tuệ, nhưng toàn thân bao phủ một lớp dung nham vàng còn đáng sợ hơn lửa, đó là cây súng trường Whitworth yêu quý của hắn.
Lão Theon ngậm nửa điếu thuốc đang cháy.
Họng súng nhắm về phía phong bạo xa xăm.
Ở góc độ này bằng mắt thường căn bản không nhìn thấy gì, huyết nguyệt mờ ảo làm mờ hết mọi chi tiết vật thể, nhưng lão vẫn hết sức tập trung.
...
Ở sau lưng lão Theon, trên mặt đất cách đó không xa, một nửa tàn thể bị nghiền nát đang yên lặng nằm xuống, đó là một trong Bốn Kỵ Sĩ, kẻ tham lam.
… Bành —— Theon bóp cò.
Hắn bắn một phát súng về phía Chư Thần đang đến.
Sau đó đứng lên, không hề quan tâm đến việc vừa rồi phát súng đó có trúng hay không.
“OK, rút lui.” ...
Những chấp pháp quan còn sống nghe thấy tiếng của lão Thuốc quen thuộc kia cũng không kịp phản ứng, đến khi nhìn thấy bộ mặt lôi thôi tang thương đó thì ai nấy đều kinh ngạc vô cùng.
Mọi người đều cho rằng lão già mất tích trong đêm đi săn này đã sớm mục nát thành bùn ở một đường cống ngầm nào đó rồi, ngay cả khu mộ của chấp pháp quan cũng đã có bia mộ cho lão.
...
...
Milo rất bình thản ngồi trên đất trống yên lặng chờ đợi sự trừng phạt từ Chư Thần.
Lúc này không biết do nguyên lý kỳ lạ nào mà BGM vốn đã bị Yan đạp nát từ lúc bắt đầu lại vang lên.
Chính là ca khúc hòa âm 《Dies Irae》 chết tiệt mà Rick thích nhất.
Mà cũng rất hợp với hoàn cảnh hiện tại.
Những hình dáng xuất hiện trên mặt biển, chính là bản thể của Chư Thần Kadas đến từ ảo mộng cảnh.
...
Không biết vì sao, khi ý chí bản thể quái dị hàng lâm, mặt Milo đột nhiên lộ ra nụ cười thâm sâu.
Nhất là khi thấy một tên xui xẻo trong số đó bị viên đạn bay đến từ phía sau làm nổ một con mắt, Milo cười còn vui vẻ hơn.
Tất nhiên, nụ cười đó vẫn xấu hơn cả khóc.
...
Là một kẻ phạm thần, tội đồ, có thể khiến Chư Thần xuất động toàn bộ, thậm chí đích thân dùng bản thể đến trừng phạt, có thể xem như một loại thành tựu cao theo ý nghĩa khác thường nhỉ.
Sau đó, thân ảnh Milo đã bị lũ lụt do Chư Thần mang đến bao phủ.
...
Không ai nghĩ rằng Milo có thể đối đầu được với Chư Thần sao?
Chỉ có những cuồng tín có hành động điên rồ gấp trăm lần so với Lonnie William mới có thể có những ý nghĩ phi thực tế như vậy thôi.
Hội ngân mộ thánh quang có một chỗ dành cho ngươi.
...
Nhưng sự thật là Chư Thần trong cảnh mộng là hệ thống Cựu Thần sống sót từ chiến tranh cổ xưa, bọn họ là sự tồn tại còn cổ xưa hơn cả ảo mộng cảnh, tòa cao đài được xây dựng bằng năm tháng, không phải cứ thôn phệ sợ hãi hay nuôi một đám tín đồ là có thể chạm đến được độ cao đó.
Hành động của Milo trong mắt Chư Thần chỉ là tự tìm chết.
Hơn nữa lại là hành động dâng mạng lên bằng một cách ngu ngốc, tự phụ đến cực độ.
Tất cả các cuộc chiến trước đây cuối cùng đã kết thúc, dòng lũ nhấn chìm thân hình tàn tạ của Milo, phân giải, biến thành những nguyên tố mộc mạc nhất.
Từ nay về sau, thế giới tỉnh thức không còn kẻ tạo ra sự sợ hãi lớn…
Bạn cần đăng nhập để bình luận