Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 350: Đã tìm được (length: 11763)

Trận chiến săn bắn đêm đó đã khiến hơn một nửa trụ sở chấp pháp tan hoang.
Toàn bộ tầng mái cao nhất bị nổ thành từng mảnh vụn, tất nhiên, công lao phần lớn thuộc về ấn sét Munguilla, mấy lần sét đánh không phá được tường sương mù lại làm sập mấy tầng lầu, còn gây ra hỏa hoạn.
Milo và Sotos đối đầu trực diện, mọi chuyện đều xảy ra trong vùng sương mù, người ngoài không hề hay biết cụ thể đã có những gì, rồi còn cả bãi nước bọt của đám chó săn Tindalos, màn trình diễn đó gần như hủy hoại cả tầng lầu phía dưới.
Nhưng đội chấp pháp thành Willow cũng vì thế mà có thêm một khoản chi ngoài dự kiến, được cấp (tiền) để sửa sang lại trụ sở chấp pháp.
Dù sao thì sau khi được hội đồng quận bổ nhiệm, Thanh tra chấp pháp mới của thành Willow cũng sẽ có văn phòng ở tòa nhà này, vì mình, hắn cũng phải tranh thủ cho thành Willow khoản tiền đó.
Vì vậy, mọi việc diễn ra rất thuận lợi.
Khoản chi, cấp (tiền) đã được duyệt để thiết kế thi công, chỉ mấy tháng ngắn ngủi trôi qua, tòa cao ốc trụ sở chấp pháp mới tinh lại được dựng lên...lại từ đầu.
Tuy phong cách vẫn mang đậm nét thẩm mỹ lạnh lẽo và tàn khốc, nhưng lần này các tầng trên có thêm nhiều cửa sổ hơn, ánh sáng bên trong cũng cải thiện rõ rệt, sân trong cũng không còn âm u như trước nữa.
...
"Ta xin nhắc lại lần nữa, các vết thương của nghi phạm đều là do chấp pháp quan tuần tra gây ra trong quá trình khống chế nghi phạm, hợp pháp hợp quy, không có gì đáng bàn cãi cũng không chấp nhận bất kỳ nghi vấn nào. Nếu truyền thông tiếp tục đăng những thông tin có tính kích động tương tự..."
Milo dừng lại một chút, liếc nhìn Thanh tra chấp pháp mới nhậm chức đang ngồi ở vị trí chủ tọa.
Người thứ hai mặt không chút biểu cảm, chỉ khẽ gật đầu một cái rất nhỏ.
Vì vậy Milo tiếp tục: "Sẽ bị xem là cố tình vu khống và bôi nhọ đội chấp pháp, ta sẽ đích thân đến từng nhà ‘bái phỏng’ cho đến khi hiểu lầm được giải quyết."
"Tan họp."
Đó là buổi tổng kết ý kiến về vụ việc chấp pháp quan hành hung trẻ vị thành niên.
Trước sự chứng kiến của các đại diện giới xã hội và đông đảo nhân viên truyền thông từ địa phương thậm chí cả quận phủ, Milo khẳng khái truyền đạt ý chí của đội chấp pháp: Còn dám giở trò quấy rối thì sẽ đóng cửa các người.
Cách làm này mà đặt ở quận phủ hay các thành phố có lực lượng chấp pháp yếu hơn thì có lẽ là quá mạnh bạo rồi, nhưng với thành Willow thì vừa đủ.
Với những tên truyền thông thích leo lên đầu người khác, thi thoảng phải cho chúng vài cái bạt tai để chúng tỉnh táo lại.
Tóm lại, kết quả buổi thu thập ý kiến xem như tạm làm hài lòng tất cả mọi người, về phía đội chấp pháp, họ đã làm đúng quy định, hơn nữa cũng đã truyền đạt được lập trường và thái độ của mình, còn về phía nhân viên truyền thông, họ đã tranh thủ được sự chú ý từ cái lúc buổi thu thập ý kiến mới bắt đầu, còn kết quả thế nào với họ thì thực sự chẳng quan trọng gì.
Và đối với đại biểu các giới, đặc biệt là các nghị viên cấp thành phố, đây chỉ là một dịp để đánh bóng tên tuổi, chỉ cần ngày mai tên của mình được đăng trên trang nhất các báo là đã đủ hài lòng rồi.
Chỉ duy nhất không có ai quan tâm đến chuyện thằng nhóc bị Enid đánh bay mất mấy cái răng.
...
Sau khi buổi thu thập ý kiến kết thúc, Milo chào hỏi lãnh đạo các cấp rồi cùng Enid rời khỏi nơi thị phi này là trụ sở chấp pháp.
Trên bậc thang trước cổng chính, Enid bước những bước nhỏ theo Milo.
Hôm nay có thể xem là ngày mà cô gặp được tràng diện lớn nhất kể từ khi gia nhập đội chấp pháp, không phải do chột dạ hay sợ hãi gì, mà chủ yếu là vì cô rất tò mò, đám người mà Milo cầm đầu làm cách nào mà lại có thể mặt không đỏ tim không đập nói ra những lời hoàn toàn sai sự thật, hơn nữa còn công khai uy hiếp các tòa soạn báo truyền thông có mặt ở đó.
Milo rất hiểu Enid, thậm chí không cần cô mở miệng, chỉ cần nhìn cái vẻ mặt khó hiểu của cô cũng đoán được trong lòng cô đang nghĩ gì.
"Mỗi năm số nhân viên chấp pháp hy sinh vì nhiệm vụ, mất tích, về hưu cộng lại gấp đôi số người mới vào, đặc biệt là sau đợt của ngươi, tình hình còn tệ hơn."
Hắn vừa đi vừa lẩm bẩm, không dừng bước cũng không quay đầu lại: "Xét trên góc độ hệ thống chấp pháp, nếu vì đánh một tên lưu manh mà đuổi việc một chấp pháp quan thì sẽ chẳng còn ai làm việc nữa."
"Chắc là nó khác với đội chấp pháp mà ngươi tưởng tượng nhỉ, nhưng chúng ta làm việc là như vậy đó, thậm chí hệ thống này lúc ban đầu thành lập cũng không phải để giải quyết mấy vụ giết người, ẩu đả này, thật ra mỗi ngành đều có quy tắc của nó, trước tiên ngươi phải nhớ kỹ những quy tắc đó, sau đó học cách tận dụng những quy tắc đó để làm việc, trong quá trình đó phải đảm bảo mình không bị những quy tắc đó làm tổn thương..."
Milo nói xong liền dừng lại.
Enid trừng mắt: "Ta đang nghe mà."
Nhưng Milo lại không nói nữa.
Bởi vì hắn chợt nhận ra, lúc bản thân mình nói ra những lời này giọng điệu càng lúc càng giống Nero rồi, rất giống cái lần Nero nói chuyện với hắn ở nghĩa địa lúc đầu.
"Về thôi, vẫn còn việc phải làm."
Milo xoa xoa ót, rồi dẫn Enid quay lại Trụ sở Chấp Pháp.
...
Lúc này đã là chạng vạng tối.
Đúng như lời hắn nói, sau khi giải quyết xong chuyện của Enid, Milo vẫn còn chuyện khác phải làm.
Ở trụ sở chấp pháp, hắn chợt nhớ lại trải nghiệm lần đầu nói chuyện với Nero trong nghĩa địa, phải thừa nhận, dạo gần đây hắn luôn bị cuốn vào vòng xoáy công việc bận rộn, đến mức không còn thời gian nghĩ về những chuyện đã xảy ra trước đây, nhất là về Nero.
Milo từng vô cùng tin tưởng rằng Nero chính là người xứng đáng nhất với danh xưng ba chữ “chấp pháp quan” ở cả thành Willow, bởi vì hắn chính nghĩa, lão luyện, trầm ổn, cũng bởi vì hắn có sự sắt đá và trí tuệ, càng bởi vì 24 năm trước hắn “phạm trọng tội” ở Caelid, và cũng vì hắn đã chỉ ra con đường cho Milo khi hắn còn vô danh vô thế.
Nhưng khi đặt lên bàn cân xem xét lại thì những nhận định trong quá khứ lại bắt đầu trở nên mơ hồ.
Bởi vì không thể phủ nhận một điều, trong đầu của Nero mà Milo từng biết, từ trước đến nay vẫn luôn ẩn chứa một cái bóng tà ác từ một vị thần ngoại giới.
Mà giờ cả hai đều đã chết, Milo không cách nào chứng minh được, trong những chuyện Nero đã làm trước đây, có bao nhiêu là do bị Sotos ảnh hưởng mà ra quyết định.
Những lời Nero nói với Milo.
Việc hắn sai Milo đến Ikem làm nhiệm vụ.
Cũng như việc ra lệnh cho Milo đưa Kai từ Ikem về Willow.
Rốt cuộc thì những việc đó là do Sotos muốn hay do Nero muốn, Milo không dám kết luận, và điều khiến hắn bất an là, Milo gần như chưa từng nghi ngờ Nero về những quyết định đó, cho đến phút cuối mới nhận ra được sự bất thường.
Liệu có thể nói rằng, Milo cũng từng bị Sotos thao túng, mà trên thực tế hắn vốn dĩ không có đủ sự nhạy bén để phán đoán?
...
"Nghĩ lung tung cả lên."
Hoàn hồn lại, Milo vỗ mạnh vào đầu, đứng giữa hành lang lẩm bẩm: "Thần cổ thì thầm, nhất định là do thần cổ thì thầm, mẹ kiếp..."
Không phải là giá trị san khiến hắn rơi vào vòng nghi ngờ, mà là do chính hắn nghĩ quá nhiều.
"Hay là do ta vẫn chưa đủ bận rộn."
Milo lắc đầu.
Nhưng chợt, trong đầu hắn lóe lên một hình ảnh mơ hồ, hay cũng có thể gọi là một tia linh quang.
Hắn bỗng ngẩng đầu lên, lộ vẻ giật mình, rồi nhanh chân quay xuống dưới, tiến thẳng vào nhà xác dưới tầng hầm.
Sau khi đẩy cửa nhà xác, Milo vội vàng nói:
"Mẹ kiếp, rốt cuộc cũng nhớ ra, ta biết mà, cảm giác quen thuộc đó không phải là không có lý do, đã tìm được, đã tìm được rồi."
Lúc này, Rick đang đắm chìm trong bản nhạc cổ điển, tay vung vẩy chiếc ly rượu vang.
"Tắt ngay cái thứ âm thanh chết tiệt của ngươi đi." Milo ra lệnh, ép Rick thu hồi cái mâm than, rồi tùy tay vơ lấy một tờ giấy trắng trên bàn, nhanh chóng ghi lại một loạt câu nói lộn xộn.
—— Tất cả các vụ động vật phát cuồng giết người đều nhắm vào người thân cận nhất của chúng, chủ của chúng; một loại virus dịch bệnh lây lan trong động vật; có thể do giá trị san suy yếu khiến chúng phát cuồng; tai nạn; những hình ảnh thu thập được không phải là đầy đủ; ...
Cuối cùng, hắn viết thêm một câu: Vụ việc của Robben.
Milo viết xong những thứ đó, rồi nhìn chằm chằm vào câu cuối cùng trên trang giấy, trầm tư.
Vụ của Robben, cũng là vụ đầu tiên mà hắn bị cuốn vào những sự kiện bí ẩn, tên đàn ông sau khi bị Độ Nha đầu độc rồi phát điên, giết hại dân thường vô tội và đoạt đi đôi mắt của hắn để thực hiện nghi thức tà ác kia đã mất mạng từ lâu, mộ của hắn ở trên đỉnh núi ngoại ô.
Vụ án đó đã kết thúc hoàn toàn.
Cũng bởi vì trong vụ án đó mà bản thân vì một sai sót ngớ ngẩn khiến Daisy bị khoét mắt ngay bên kia bức tường, Milo chưa từng muốn nhớ lại vụ án này.
Nhưng ngay lúc vừa rồi, khi hắn hồi tưởng về Nero, một vài chi tiết trong vụ án Robben, tỉ mỉ cũng theo đó hiện lên trong đầu Milo.
Milo nhìn qua góc nhìn vong linh của Robben, hắn thấy Robben gặp phải tao ngộ bi thảm.
Nhìn tổng thể toàn bộ vụ án, tất cả chân tướng sớm đã rõ ràng.
Chỉ có duy nhất một vấn đề không có tìm được đáp án, đó chính là con gái của Robben rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Milo vẫn cho rằng đó là Độ Nha giở trò quỷ.
Nhưng hiện tại xem ra, dường như không phải.
...
"Chúng sẽ giết chết chính người thân cận nhất."
Ánh mắt Milo càng thêm trong trẻo.
Đây là một mực quanh quẩn trong đầu hắn loại cảm giác quen thuộc kia bắt nguồn từ đâu.
Hắn rốt cuộc đã tìm ra.
...
"Lão đại, nói thật, ngươi có chút đáng sợ." Rick ôm ly rượu đỏ đứng trong góc phòng, thật không dám đến gần Milo.
Bởi vì lúc này hai tay Milo, những vết rách trên cánh tay đang hiện lên ánh lửa nóng rực, ánh mắt của hắn, trạng thái mọi phương diện đều không ổn.
Rick bị dọa sợ.
Hoặc là nói, có một luồng cảm giác áp bách bắt nguồn từ sâu trong huyết mạch đang khống chế hắn.
Nhưng mà Milo cũng không để ý nhiều như vậy, hắn giật lấy ly rượu đỏ trong tay Rick uống một hơi cạn sạch, ném trả cái ly không cho Rick rồi nói:
"Ngươi chẳng phải hỏi thi thể trong trấn nhỏ Cách Luân rốt cuộc là dã thú biến thành người hay là người biến thành dã thú sao? Hiện tại ta có thể khẳng định nói cho ngươi biết, là người biến thành dã thú."
Bạn cần đăng nhập để bình luận