Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 404: Vô tình gặp được (length: 12365)

"Ngươi ở đây làm gì?"
"Ngươi lại đang ở đây làm gì? Còn đứng cao như vậy?"
"Vậy ngươi nhường một chút, ta xuống trước."
Bóng đen trên người sương mù trốn về sau, Yan có chút chật vật từ thang lầu trên lan can bò xuống.
Hắn xoay người ngồi xổm xuống, đưa tay đỡ lấy lan can, chuyển sang tư thế ngồi, ngồi vững vàng rồi mới từ trên lan can nhảy xuống, toàn bộ quá trình, có một loại chất phác tự nhiên mà lại bán thân bất toại khí chất.
Mà ngăn lại hành động nguy hiểm của hắn, là Enid.
Hai người này xem như đồng thời xuất hiện ở nơi mà cả hai lẽ ra không nên xuất hiện.
Hơn nữa tạo hình của mỗi người đều rất kỳ lạ.
Enid thì không cần nói, y phục dạ hành.
So ra thì tạo hình của Yan bình thường hơn nhiều, hắn ăn mặc rất thoải mái, vì mặt đường mưa lớn giọt nước nên ống quần còn bị ướt lên đến trên đầu gối...
Lúc này hắn vẫn còn nghi hoặc, vì sao trong yến hội sảnh kia có nhiều tiếng chửi rủa, oán hận, nguyền rủa như vậy mà không hề mang đến cho mình chút lực lượng tăng trưởng nào.
Còn Enid thần kinh không ổn định dường như cũng không nghĩ quá kỹ tại sao lại xuất hiện ở đây, thậm chí hoàn toàn không liên hệ những người bị trúng chú, mắng "Khai Thang Thủ" ở yến hội của quý tộc với Yan.
Nàng kéo Yan rồi đi ra ngoài, trong miệng còn cằn nhằn:
"Là Milo bảo ngươi đến đây điều tra sao? Hắn cũng thật yên tâm đó."
"Đợi một chút..." Yan vừa định nói gì đó, nhưng rất nhanh bị Enid cắt ngang.
"Đợi cái rắm... không nghe thấy bọn hắn đang hô cái gì sao? Khai Thang Thủ xuất hiện kìa! Ngươi nhớ cho ta, bây giờ lập tức về nhà ngủ đi, nơi này không phải nơi ngươi có thể đến, biết chưa?"
"Ôi chao không phải..."
"Không có gì phải hay không, vừa nãy Khai Thang Thủ níu giữ người trong trang viên, ta biết một chỗ cửa sau có thể rời đi. Trời đất ơi ngươi không biết những người nhà Durer tin vào mấy thứ quỷ quái gì đâu, nghe ta này, mặc kệ Milo bảo ngươi đến đây làm gì ngươi cũng đừng có tới nữa, quá nguy hiểm."
"Này..."
"Im lặng! Ngươi muốn bị lính canh trang viên Durer phát hiện sao?"
Cứ như vậy, Yan bị Enid ép buộc lôi kéo đến cửa sau trang viên.
...
Hai người này là quen biết, dù sao đều là người ở nhờ Valrocan, chỉ là mỗi người được giao nhiệm vụ hàng ngày không giống nhau lắm, trước khi chiều cao của Finn tăng vọt trong một đêm, Enid là phụ trách rửa chén đĩa, còn Yan là phụ trách đưa đón Finn đi học, thỉnh thoảng kiêm thêm huấn luyện viên quyền anh.
Ngoài ra, hai người cũng không thường xuất hiện cùng nhau, nhưng tóm lại coi như là nửa người của Valrocan.
Enid vừa rồi ở trong thư phòng bị dọa toát mồ hôi lạnh vẫn còn nhắc nhở nàng về sự tà ác của trang viên này, cho nên khi thấy Yan thì phản ứng đầu tiên là tranh thủ đưa vị đại gia này rời khỏi nơi thị phi này.
...
Sự hỗn loạn ở đại sảnh yến tiệc đã thành công thu hút sự chú ý của toàn bộ lính canh nhà Durer.
Enid và Yan thuận lợi lẻn vào hoa viên, mở cửa sau trang viên.
Đi ra từ cửa sau là đường cái ngoại ô, bốn phía được bao quanh bởi các vườn cây ăn quả được chăm chút tỉ mỉ, rất yên tĩnh.
"Ngươi đến tham gia yến hội sao? Mịa nó thiếu chút nữa thì gặp chuyện lớn."
Yan phục hồi tinh thần lại thì cảm thấy kinh hãi.
Dù sao nếu Enid mà gặp chuyện giống những kẻ xui xẻo trong yến hội đại sảnh thì Milo và Emma chắc chắn sẽ ăn tươi nuốt sống hắn.
"Nhanh về đi, bị phát hiện là có chuyện lớn đấy." Enid không muốn nghĩ thêm, vô thức thúc giục Yan nhanh chóng bỏ trốn.
Nàng trịnh trọng dặn dò Yan: "Tìm Milo, nói cho hắn biết nhà Durer có vấn đề lớn! Bảo hắn xin lệnh kiểm soát để điều tra trang viên này! Nhất định phải nói cho hắn biết đầy đủ thông tin!"
Nói xong lấy từ bên hông mình ra một xấp ảnh nhét vào tay Yan:
"Đưa cả những thứ này cho hắn!"
Yan ngơ ngác cả người.
Milo có bảo ta tới đây điều tra gì đâu? Ta chỉ là hàng ngày ra ngoài làm công việc vạch trần cái xấu mà thôi...
Nhưng hắn vẫn nhận lấy ảnh từ Enid đưa, hứng thú mở ra.
"Đi mau còn chờ gì nữa? Có phải ngươi uống say rồi không?" Enid thấy Yan phản ứng chậm một nhịp, sắp sốt ruột muốn chết.
...
Nhưng đúng lúc này, những khu rừng cây ăn quả hai bên đường bắt đầu phát ra những tiếng động kỳ lạ.
Là tiếng cỏ dại bị giẫm đạp, lẫn vào đó là những tiếng thở khò khè, mà những tiếng thở đó không giống như người phát ra, mà giống loài dã thú cỡ lớn nào đó hơn.
"Suỵt..."
Yan phát hiện trước.
Ánh mắt hắn lập tức thay đổi, ra hiệu cho Enid im lặng, tiện thể nhét lại xấp ảnh trong tay vào tay Enid.
Tiếng động sột soạt trong vườn cây vẫn tiếp diễn không ngừng.
Nhưng đèn trong trang viên Durer đã bị gió lớn thổi tắt từ trước đó, lúc này đường cái sau cửa rất mờ, khung cảnh vườn cây hai bên lại càng thêm mờ ảo, căn bản không thấy rõ có đồ vật gì đang hoạt động bên trong.
"Ngươi lùi lại phía sau một chút."
"Ngươi lùi lại phía sau một chút."
Hai người gần như cùng lúc nói ra những lời này, sau đó đều khó hiểu trừng mắt nhìn đối phương.
Lúc này Enid đã có phản ứng, nàng lấy súng ổ quay bên hông ra, bật thiết bị nhắm và lên cò, hướng nòng súng xuống mặt đường, im lặng chờ tiếng động hai bên tiến gần.
...
"Ừm... Ta đề nghị, chúng ta về trốn trong trang viên một chút, chỗ này không ổn."
Yan là người nhận thấy nguy hiểm đầu tiên.
Hắn cau mày nhìn chằm chằm vào một chỗ lộn xộn trong vườn cây một hồi lâu, cuối cùng túm lấy Enid vẻ mặt mờ mịt lui trở về sau cửa trang viên.
Vừa trở lại phạm vi trang viên, Enid mới nhỏ giọng hỏi:
"Bên ngoài rốt cuộc là cái gì vậy?"
Nhưng Yan không trả lời câu hỏi của nàng, mà là vừa bước vào cửa đã quay người ra ngoài, trước khi Enid kịp phản ứng đã đóng cửa rào lại, rồi trực tiếp xích lại.
"Con mẹ nó..."
Enid hoàn toàn không ngờ Yan lại làm vậy.
Nàng cố gắng giật vài cái dây xích rào, rõ ràng xích này không hề có ổ khóa nào, nhưng giống như bị hàn chặt vào nhau vậy, khi tay chạm vào xích còn có thể cảm giác được hơi nóng rát.
"Ngươi điên rồi!?"
Enid chất vấn Yan ở ngoài cửa, nhưng lại sợ tiếng mình lớn sẽ thu hút lính canh trong trang viên, không dám lớn tiếng ồn ào.
Mà Yan ngoài cửa căn bản không phản ứng lại Enid, hắn giữ im lặng đi lên phía trước, bóng dáng rất nhanh đã biến mất trong màn đêm đen kịt, Enid căn bản không thấy rõ bên ngoài cửa sắt rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
...
...
Yan không hề đi không lý trí khi nhốt Enid bằng chút mẹo vặt.
Hắn bình tĩnh bước đi trên đường cái, châm thuốc.
Khi làn khói xám trắng từ kẽ răng vàng khè của hắn nhả ra, sương mù đen cũng theo đó bốc lên trên người, khí chất của cả người lập tức lắng đọng xuống, như là biến thành người khác vậy.
Yan ngậm thuốc, vừa từ từ xắn tay áo lên vừa lẩm bẩm:
"Ta đã bảo chắc chắn có quỷ mà, đây là lần đầu tiên lực oán hận không thể chuyển hóa thành công, hoặc là do những người bên trong đó không ổn, hoặc là chính bản thân mình không bình thường... Chẳng lẽ lời gã thần côn của Giáo Hội là sự thật sao? Nếu không thì sao nơi này lại xuất hiện nhiều thứ kỳ quái... Sinh vật?"
Lúc này, những thứ tạo ra tiếng động kỳ lạ trong vườn cây ăn quả cuối cùng cũng lộ diện.
Đó là một đám động vật nửa người nửa chó.
Nói là chó, thực ra cũng không giống lắm, bởi vì trên người chúng không có nửa sợi lông của động vật bình thường, thậm chí da cũng đã thối rữa, bong tróc, mà lại từ trong huyết nhục nứt toác mọc ra rất nhiều gai xương nhọn hoắt dữ tợn.
Nhưng chúng có vài cá thể chỉ dùng hai chân sau đứng thẳng mà đi.
Ngoài ra, còn có răng nanh và móng vuốt quen thuộc...
Về phần tại sao nói là quen thuộc?
"Sách, ta còn tưởng mình lại vô tình nhớ về thị trấn nhỏ Cách Luân."
Sách Yan lắc đầu.
Đối diện với hơn chục cặp mắt dã thú đồng tử hiện ánh lục quang đang chặn đường phía trước, hắn cẩn thận đặt điếu thuốc lên tảng đá bên đường.
Xác nhận điếu thuốc được đặt an toàn, sương mù đen quấn quanh người Yan lập tức bùng nổ!
...
...
Đường cái trong vườn cây đen kịt.
Từng tiếng trầm đục tiếp tục vang lên.
Đi kèm tiếng gầm rú của dã thú.
Tiếng động đáng sợ, như là từng mảng thịt bị ném vào máy xay vậy, xương cốt và huyết nhục không ngừng bị ép, cho đến khi vỡ vụn.
...
Toàn bộ quá trình chỉ diễn ra trong vỏn vẹn chưa đến hai phút.
Sau đó, con đường này lại trở về yên tĩnh.
Chỉ khác với lúc trước là hơn chục mét mặt đường đã phủ đầy thịt nát thối rữa, tứ chi đứt lìa của dã thú.
Còn sót lại một con, vẫn đang kéo lê nửa thân dưới đã vỡ vụn của mình, rên rỉ hướng về phía Yan, đoạn xương sống và ruột sau của nó kéo trên mặt đất tạo thành một vệt máu dài ngoằn.
Mà Yan chỉ là bình tĩnh đi trở về đến vị trí ban nãy, nhặt điếu thuốc cháy dở trên ụ đá, thổi bay bụi cát dính ở đầu lọc, cũng tiện thể thổi tan làn sương mù đen đang lượn lờ trên người, sau đó mới ngậm lại điếu thuốc vào miệng tiếp tục hút.
Hắn quay đầu nhìn thoáng qua con dã thú nửa tàn kia, đối phương bỗng nổ tung, hóa thành một đống thịt nát trên mặt đất.
"Ai trước mặc kệ, đưa vị bà cô này đi trước đã."
Yan trở về tới cổng sau trang viên Durer.
Lúc này Enid vẫn còn đang cố sức với cái khóa sắt, nhìn thấy Yan quay lại, nàng càng thêm khó hiểu.
Yan không nói nhảm, rất nhẹ nhàng tháo chiếc khóa sắt đang khóa hàng rào lại, nói với Enid:
"Chúng ta đã nói rồi nhé, chuyện tối nay không được kể với hai chị em Milo, nếu không được thì ta mời ngươi ăn một bữa cơm cũng được, hoặc là ngươi muốn đi chơi ở khu giải trí một chút cũng được, tóm lại không được nói bậy về ta."
Sau khi kéo cổng ra, Yan vẫy tay ý bảo Enid đuổi theo bước chân mình:
"Ngoài ra, đường lớn bên kia đã bị thủ vệ phong tỏa rồi, ta đề nghị chúng ta nên xuyên qua khu vườn táo bên cạnh rời khỏi đây thì hơn, ngươi thấy thế nào?"
Đoán chừng là sợ Enid phát hiện đống thịt nát trên đường lớn phía trước, Yan còn dẫn đầu đi vào khu vườn.
Nhưng ngoài dự liệu của hắn, Enid lại không theo tới.
Mà ngay khi Yan vừa bước chân vào lớp đất bùn xốp trong vườn táo, hắn cảm thấy một nỗi sợ hãi chưa từng có!
Toàn thân tóc gáy lập tức dựng đứng lên!
Hắn thậm chí còn chưa kịp quay người nhìn về phía nơi luồng khí tức đáng sợ kia đánh tới, cả người đã như mũi tên rời cung bị đánh bay ra ngoài!
Ầm!
Cuốn theo làn khói dày đặc, thân hình Yan cày nát một đường rãnh trong vườn táo.
Hơn mười cây ăn quả bị hắn đâm gãy, đổ rạp một mảng lớn.
...
Đến khi hắn hồi phục tinh thần từ cơn đau đáng sợ và cảm giác mê man, thì phát hiện, đứng ở chỗ cổng lớn dựa vào hàng rào chính là Enid, đang mỉm cười nhìn chăm chú vào mình...
Nàng nheo mắt, cười chế nhạo nói:
"Hóa ra ngươi mới là người ta muốn tìm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận