Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Chương 431: Giết chết bất luận tội

Chương 431: G·iết c·hết không cần luận tội.
Thành Nam, Chấp Pháp Sở.
Dưới lòng đất, nhà x·á·c.
...
Nhân viên khám nghiệm t·ử t·h·i Rick tháo khẩu trang xuống, khoa chân múa tay hướng về phía Milo không ngừng oán trách:
"Ngươi nhất định phải nghe ta kể ở tòa ca kịch viện kia ta đã gặp phải những chuyện gì, quá ly kỳ rồi, tin ta đi, sau khi nghe xong ngươi nhất định sẽ cảm thấy k·h·i·ế·p sợ, hơn nữa đối với ta nảy sinh một loại ngưỡng mộ từ tận đáy lòng."
Nhưng Milo chỉ bình tĩnh lật xem danh sách n·gười c·hết trong sự kiện ở ca kịch viện đã được sửa sang lại, dùng ngón tay chỉ vào vải trắng treo trên đài giải phẫu, liếc nhìn vật thể bên dưới tấm vải trắng, lắc đầu nói:
"Không muốn nghe chuyện xưa của ngươi cho lắm."
"Ngươi chắc chắn chứ?" Rick xác nhận lại.
"Rất chắc chắn." Milo gật đầu.
"Vậy được rồi." Rick nhún vai, hắn cũng không thiếu thính giả là Milo, sự kiện ở ca kịch viện khiến cho tầng hầm nhà x·á·c "kín người hết chỗ", cho nên hắn cũng không bắt buộc Milo phải nghe hắn kể chuyện, dù sao cũng có rất nhiều người nguyện ý nghe.
Chỉ là Milo vô tình biểu đạt ra quan điểm, ít nhiều có chút làm tổn thương trái tim Rick: "Một người xem 《 Mộng Du Nữ 》 cũng có thể khóc thành tiếng, ta rất khó nảy sinh hứng thú với cái được gọi là ly kỳ cố sự trong miệng ngươi, hiểu cho."
"Hiểu, hiểu." Rick thở dài, nhưng hắn rất nhanh thu lại vẻ ảm đạm đó, nghiêm túc nói với Milo: "Nhưng có một việc ta cảm thấy ngươi cần phải nghe, không liên quan đến chuyện của ta, mà là về Carter · Garnier."
"Hắn làm sao?" Milo xoa xoa hai tay hỏi.
"Ca kịch viện xây dựng lại, tất nhiên cần mời các bên thiết kế thi công và bố trí đến thương nghị, nhưng chúng ta lại không tìm thấy Carter · Garnier. Có người nói đêm xảy ra sự cố đã thấy hắn ở ca kịch viện, thế nhưng mà các đồng nghiệp không tìm được d·i t·hể của hắn ở h·iện t·rường vụ án. Nhưng trước mắt đã cơ bản xác nhận người này đang trong trạng thái m·ất t·ích, hơn nữa là đã m·ất t·ích một thời gian ngắn rồi, bởi vì chúng ta đã tiến hành điều tra trụ sở của hắn, nơi đó không hề tồn tại dấu vết có người ở sinh sống." Rick nói nhanh.
"Ừ, rất bình thường." Milo gật đầu, hắn liếc về phía cầu thang, xác nhận không có người tiến vào tầng hầm, mới bổ sung: "Toàn bộ sự kiện là do hắn làm ra, người đã bị ta xử lý rồi, các ngươi tự nhiên không thể tìm được hắn."
Rick vỗ tay cái đét: "Ta biết ngay là có liên quan đến ngươi mà, loại án không đầu không đuôi kỳ quặc này, nhất định là ngươi OK. Cho nên nói thế nào? Tên kia cụ thể là cái gì?"
"Nói ra thì rất phức tạp, cho nên ta không có ý định nói tỉ mỉ." Milo giải thích, coi như là không giải thích.
Bởi vì hắn biết, Rick cũng không thực sự quan tâm hung thủ trong vụ án là loại sinh vật gì, hắn chỉ là đối với protein của những sinh mệnh đặc thù vượt qua phạm trù nhân loại, mang theo một loại khát khao mãnh liệt mà thôi.
Theo cách nói của Rick, sinh vật càng đặc thù, thì trứng của nó hương vị càng ngon.
"Ta tới chỉ là muốn nói với ngươi một tiếng, hiện tại t·h·i t·h·ể rất nhiều, nhưng đừng làm quá đáng, đến lúc bị người khác phát hiện, bọn hắn đưa ngươi đến b·ệ·n·h viện tâm thần, ta chắc chắn sẽ không ngăn cản."
"Ta biết rồi, ta biết rồi, ta có chừng mực." Rick không ngừng gật đầu, rồi sau đó nói tiếp: "Ngươi nghe ta nói hết đã, các đồng nghiệp phát hiện ở trong nhà Carter · Garnier một lá thư giới thiệu, là khi ca kịch viện bắt đầu quy hoạch đã tiến cử hắn đảm nhiệm vị trí nhà thiết kế thủ tịch. Ngươi không muốn biết người giới thiệu là ai sao?"
"Ta khuyên ngươi một hơi nói cho xong." Milo nhẫn nại nói.
"Là người của Giáo Hội kiến trúc học." Rick vội vàng bổ sung.
"Giáo Hội?" Milo nghi hoặc.
Không phải nói nhà thiết kế kiến trúc phương diện Giáo Hội và Carter · Garnier là quan hệ cạnh tranh sao?
Sao lại trở thành người giới thiệu?
Nhưng nghĩ lại, liền hiểu rõ.
"Người viết thư giới thiệu này, có lẽ cũng m·ất t·ích rồi?" Milo hỏi.
"Hả? Sao ngươi biết?" Rick ngẩn người.
Milo không muốn giải thích, chỉ khoát tay rời khỏi nhà x·á·c.
Còn có thể làm sao mà biết được, chỉ có thể có một loại tình huống, bất luận là Carter · Garnier, hay là vị nhà thiết kế kiến trúc Giáo Hội kia, bọn hắn đều đã bị Imnar thay thế. Đây là lá thư mà nó tự giới thiệu cho mình.
Hiện tại Imnar đã bị trục xuất triệt để.
Milo cho rằng không cần thiết phải truy cứu những chi tiết này, dù sao, ai cũng không biết Carter · Garnier thực sự c·hết vào lúc nào, hay là c·hết ở xó xỉnh nào đó.
Nếu thực sự liệt kê một danh sách những người mà Imnar đã từng thay thế, phỏng chừng có thể quấn quanh địa cầu vài vòng mất.
...
Sau khi đảo qua Chấp Pháp Sở, Milo lại chạy ra ngoài.
Hắn đã tìm được Grasso.
Cũng đã bố trí cho nàng một nhiệm vụ nhỏ vô cùng đơn giản.
Nhiệm vụ chính là lẻn vào gia tộc Durer, đem những chứng cứ phạm tội mà Enid ngày nhớ đêm mong kia lấy ra.
Đối với một gã phi tặc có thể ẩn thân, loại chuyện này bất quá là tiện tay mà thôi.
Grasso rất thẳng thắn đồng ý, bởi vì Milo nói rõ, nơi cất giấu những chứng cứ phạm tội kia, chính là tiểu kim khố của gia chủ Durer, nàng có thể đem tất cả tài vật khác, ngoại trừ chứng cứ phạm tội, làm của riêng. Đây là sự "cho phép phạm tội" đến từ chấp pháp quan, nàng không có lý do gì để không đồng ý.
. . .
Vội vàng tạm biệt Grasso.
Bóng dáng của 7 người tổ rất nhanh nhao nhao hiện lên trên vách tường và sàn nhà bên cạnh Milo.
Eric khoa tay múa tay, dùng ngôn ngữ ký hiệu hỏi thăm Milo.
Đại khái ý là: Có phải ngươi đã quên bên cạnh mình còn có 7 cái bóng lưu đày đến không tăm, đi không dấu vết?
Dù sao, bất luận là trộm lấy chứng cứ phạm tội của gia tộc Durer, hay là tìm tòi hồ sơ tư liệu của nhân viên tên là Tutis · Claude, những việc này giao cho 7 người tổ đi xử lý hiển nhiên là hiệu quả hơn.
...
Đối với việc này, Milo chỉ nhàn nhạt lắc đầu nói:
"Đừng nóng vội... Ta đây không phải đang an bài từng việc một sao, thủ đoạn bản lĩnh của các ngươi, không nên lãng phí vào mấy chuyện nhỏ nhặt như tìm người hay t·r·ộ·m ảnh này."
Nói xong, hắn dừng lại một chút, dùng ngón tay xoa xoa mũi rồi nói tiếp:
"Mùi tanh tưởi trong nội thành này càng ngày càng nặng rồi, còn nhớ Imnar trước khi đi đã nói gì không? Nó đã nguyền rủa ta, chẳng khác gì là tuyên chiến, nó nói trong tương lai những người theo đuổi ta và tín đồ của nó sẽ triển khai chiến tranh chém g·iết không chừng mực."
Henry khoa tay múa tay —— "Đây chẳng phải là chuyện rất lâu sau này sao?"
"Ai nói?" Milo trừng mắt nhìn bóng dáng Henry, lắc đầu nói: "Bản thể của nó đã bị lưu đày rồi, nhưng trong thành thị này lại khắp nơi đều có vị đạo của nó, thậm chí còn nồng đậm hơn so với trong thế giới của những kẻ bắt chước, tín đồ hoặc là Quyến Tộc của nó có lẽ đã đến thành Willow rồi. Các tiên sinh, đây mới là việc các ngươi nên làm."
Milo hai tay buông ra: "Những việc này, ta cuối cùng không thể trông cậy vào Enid đi xử lý đúng không?"
Eric khoa tay múa tay —— "Cho nên chỉ là đơn thuần điều nàng ấy rời đi mà thôi, thì ra là thế."
Ở bên cạnh, trên vách tường, bóng dáng của Jones, Garcia và những người khác đã xắn tay áo lên, thoạt nhìn những linh hồn bị lưu đày này, một khắc cũng không rảnh rỗi được.
Theo lời của bọn hắn, việc này không liên quan đến chuyên nghiệp, mà đơn thuần chỉ là đang tìm kiếm một loại "cảm giác còn sống" mà thôi.
Eric trịnh trọng hướng Milo khoa tay múa tay, dùng ngôn ngữ của người câm điếc hỏi thăm —— "Nếu như chúng ta đã tìm được những kẻ được gọi là tín đồ hoặc Quyến Tộc kia?"
Milo t·r·ả lời vô cùng ngắn gọn rõ ràng: "G·iết c·hết không cần luận tội."
Bảy chiếc bóng vờn quanh hắn gật gật đầu, rồi sau đó chậm rãi nhạt dần, biến mất khỏi tầm mắt.
...
. . .
Thời gian lãng phí trôi qua rất nhanh.
Cả ngày này, Milo đều đâu vào đấy mà đem mọi việc an bài xong xuôi.
Đồng thời, hắn cũng đang đợi phù thủy đỏ xuất hiện lại, đáng tiếc cho đến khi trời tối đen, hắn đều không thấy được vòng trường bào tinh hồng sắc kia xuất hiện ở đầu đường xó chợ.
Bất quá Milo cũng không nóng lòng.
Kỳ thật về chuyện vực sâu, hắn cũng không chắc chắn chính mình có nên thông báo cho phù thủy đỏ hay không, vừa vặn gã này hiện tại đang chơi trò mất tích, hắn cũng có thể mượn khoảng thời gian này, suy nghĩ thật kỹ lại một chút.
...
Khi đêm xuống.
Henry "bốn mắt" trong 7 người tổ, trở lại bên người Milo.
Hắn mang cho Milo một tin tức mới.
Không phải về tín đồ hay Quyến Tộc của Imnar.
Henry cho biết, chính mình đã gặp thợ săn.
Đúng vậy, tổ chức thợ săn đã biến mất đến một năm, những người có hành vi điên rồ đều được trang bị quỷ binh khí, lại trở về.
Milo đối với điều này cũng không cảm thấy bất ngờ.
Hắn biết đại khái chức trách của đám thợ săn là gì, trong tình huống thành Willow suýt nữa bị Imnar thay thế, Milo ngược lại đối với việc đám thợ săn đến muộn cảm thấy có vài phần ngoài ý muốn.
Theo lý thuyết, những thứ này đáng lẽ đã phải đến từ sớm rồi.
...
Mà khi Milo hỏi làm thế nào xác định đối phương là thợ săn.
Henry cho biết, hắn vĩnh viễn có thể nhận ra được tên gia hỏa đã từng nã súng vào hắn —— Munguilla.
Bất quá, hắn cũng cho biết, tên kia rất rõ ràng đã chú ý tới sự tồn tại của bọn hắn những chiếc bóng, nhưng lần này Munguilla cũng không làm khó dễ bọn họ, mà lựa chọn bỏ qua một cách rất bình tĩnh.
"Ta đề nghị là không nên đi lại quá gần với loại người đ·i·ê·n này, tốt nhất là tìm cơ hội bắt bọn họ lại, nhốt vào trong b·ệ·n·h viện tâm thần, bọn hắn tất cả đều thần thần kinh kinh."
Đây là đề nghị mang chút thù hằn và bụng dạ đen tối của Henry.
Milo đối với việc này, cũng lựa chọn bỏ qua.
"An tâm xử lý chuyện của các ngươi, những thợ săn kia là đến giúp các ngươi chia sẻ lượng công việc, nhã nhặn một chút nha."
Sự thật đúng là như thế.
Đám thợ săn tiến vào khu vực thành Willow rất nhanh đã triển khai săn g·iết đối với các tín đồ của Imnar, những kẻ cũng vừa mới đến đây không lâu.
Không chỉ là tín đồ và Quyến Tộc của Imnar, dưới lưỡi đao thiết huyết của bọn hắn, bất luận sinh vật nào có liên quan đến thế giới âm u, đều không có lý do gì để trốn thoát.
So sánh ra, Milo, người được xưng là Đao Phủ cùng Người Thủ Hộ ở địa phương, thái độ đối với những kẻ du tẩu ở ranh giới bóng mờ này, lại ôn hòa hơn rất nhiều.
Hoặc là nói hắn trước kia căn bản là không muốn quản.
Bởi vì hắn biết Giáo Hội cũng đồng dạng đang làm công tác giống như vậy, chỉ có điều Dilasha bên kia không tàn bạo như thợ săn, hắn sẽ đem những người gần như mất phương hướng mang về Giáo Hội, về phần dùng yêu để cảm hóa hay là dùng phương thức nào khác để bọn hắn trở lại vòng tay ôm ấp của Hoàng Kim Thụ, đây cũng không phải là việc Milo có thể hiểu rõ.
"Nói đến, Dilasha bên kia sao không có chút động tĩnh nào vậy."
Milo lẩm bẩm một tiếng.
Theo lý thuyết, lúc này hẳn là thời điểm bận rộn nhất của vị thần bộc này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận