Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 431: Giết chết bất luận tội (length: 11615)

Phía nam thành, Sở Chấp Pháp.
Dưới lòng đất, nhà xác.
...
Nhân viên khám nghiệm tử thi Rick tháo khẩu trang, khoa tay múa chân cằn nhằn với Milo:
"Ngươi nhất định phải nghe chuyện ta gặp ở nhà hát kịch, ly kỳ lắm đấy, tin ta đi, nghe xong ngươi sẽ khiếp sợ và sinh lòng ngưỡng mộ ta."
Nhưng Milo chỉ bình tĩnh lật xem danh sách người chết trong vụ nhà hát, ngón tay chỉ tấm vải trắng trên bàn mổ, liếc nhìn thứ bên dưới vải rồi lắc đầu:
"Không muốn nghe chuyện của ngươi."
"Ngươi chắc chứ?" Rick hỏi lại.
"Rất chắc." Milo gật đầu.
"Vậy thôi." Rick nhún vai, hắn không thiếu người nghe, vụ nhà hát khiến nhà xác chật kín nên hắn không ép Milo nghe chuyện, dù sao có nhiều người muốn nghe.
Chỉ là ý kiến Milo vô tình nói ra khiến Rick tổn thương: "Một người xem 'Mộng Du Nữ' mà khóc nức nở, ta khó lòng hứng thú với cái gọi là chuyện ly kỳ của ngươi."
"Hiểu, hiểu." Rick thở dài, nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ mặt, nghiêm túc nói với Milo: "Nhưng có một chuyện ta nghĩ ngươi nên nghe, không liên quan đến chuyện của ta, mà là về Carter Garnier."
"Hắn sao?" Milo xoa tay hỏi.
"Nhà hát kịch trùng tu cần bên xây dựng và thiết kế, nhưng chúng ta không tìm thấy Carter Garnier. Có người nói đã thấy hắn ở nhà hát đêm đó, nhưng các đồng nghiệp không tìm thấy xác hắn. Giờ xác định người này mất tích, hơn nữa mất tích đã lâu. Chúng ta vào nhà hắn điều tra, không có dấu vết người sống." Rick nói nhanh.
"Ừ, bình thường." Milo gật đầu, liếc cầu thang đảm bảo không ai xuống rồi nói thêm: "Toàn bộ vụ này do hắn gây ra, ta đã xử hắn rồi, các ngươi tìm sao thấy."
Rick vỗ tay: "Ta biết ngay là liên quan tới ngươi. Mấy vụ kỳ quặc thế này chỉ có ngươi giải quyết được. Vậy, tên kia rốt cuộc là gì?"
"Nói ra dài lắm, nên ta không định nói." Milo giải thích như không giải thích.
Vì hắn biết, Rick không quan tâm hung thủ là sinh vật gì, hắn chỉ thèm thuồng protein của sinh vật đặc biệt.
Theo lời Rick, sinh vật càng đặc biệt, trứng càng ngon.
"Ta tới chỉ để nhắc ngươi, giờ nhiều xác chết, đừng làm quá trớn, đến khi bị phát hiện đưa vào bệnh viện tâm thần thì ta không can ngăn đâu."
"Biết rồi, biết rồi, ta biết chừng mực." Rick gật đầu rồi tiếp: "Ngươi cứ nghe hết đi đã. Đồng nghiệp tìm thấy thư giới thiệu ở nhà Carter Garnier, đề cử hắn làm trưởng nhóm thiết kế nhà hát kịch, ngươi có muốn biết ai giới thiệu không?"
"Ngươi nói luôn đi." Milo nhẫn nại nói.
"Là người của Giáo Hội kiến trúc." Rick vội vàng nói thêm.
"Giáo Hội?" Milo ngạc nhiên.
Chẳng phải người thiết kế của Giáo Hội cạnh tranh với Carter Garnier sao?
Sao lại giới thiệu hắn?
Nhưng nghĩ kỹ thì hiểu.
"Người viết thư đó chắc cũng mất tích rồi nhỉ?" Milo hỏi.
"Ừ? Sao ngươi biết?" Rick ngớ người.
Milo không buồn giải thích, chỉ khoát tay rời khỏi nhà xác.
Còn có thể thế nào, chỉ có một khả năng thôi. Cả Carter Garnier lẫn người của Giáo Hội kia đều đã bị Imnar thay thế, thư này do nó tự viết.
Giờ Imnar bị trục xuất rồi.
Milo thấy không cần tìm hiểu thêm, ai biết Carter Garnier thật đã chết lúc nào, ở đâu chứ.
Nếu liệt kê danh sách người Imnar từng thay thế, chắc dài vài vòng trái đất.
...
Rời khỏi Sở Chấp Pháp, Milo lại ra ngoài.
Hắn đã tìm được Grasso.
Và giao cho nàng một nhiệm vụ đơn giản.
Đột nhập gia tộc Durer, lấy cho ra chứng cứ phạm tội mà Enid hằng mong ước.
Với một kẻ ẩn thân như phi tặc thì chuyện này dễ như trở bàn tay.
Grasso rất vui vẻ nhận lời, vì Milo nói rõ, nơi cất giữ chứng cứ đó là kho báu nhỏ của Durer gia chủ. Nàng có thể lấy mọi thứ ở đó, trừ chứng cứ phạm tội. Đây là "giấy phép phạm tội" của chấp pháp quan, không có lý do gì để từ chối.
...
Vội vã chia tay Grasso.
Bảy cái bóng nhanh chóng hiện lên quanh Milo, trên tường, trên sàn.
Eric ra dấu hỏi Milo.
Ý là: Ngươi quên là bên cạnh còn 7 cái bóng đi không dấu về không vết này à?
Dù là trộm chứng cứ của nhà Durer, hay tìm thông tin về nhân viên Tutis Claude, thì để 7 người này làm hiển nhiên là hiệu quả hơn.
...
Milo chỉ lắc đầu:
"Đừng vội... Ta đang sắp xếp từng việc. Tài năng của các ngươi không thể lãng phí vào chuyện vặt tìm người, trộm ảnh được."
Nói xong, hắn dừng lại, xoa mũi rồi nói tiếp:
"Thành phố này càng ngày càng tanh tưởi, còn nhớ trước khi đi Imnar nói gì không? Nó nguyền rủa và tuyên chiến với ta, nói rằng người theo đuổi và tín đồ của nó sẽ mở cuộc chiến chém giết không giới hạn."
Henry ra hiệu — "Chuyện đó chẳng phải đã lâu lắm rồi sao?"
"Ai nói?" Milo trừng bóng Henry rồi lắc đầu: "Nó bị trục xuất rồi, nhưng nơi này toàn mùi của nó, thậm chí đậm hơn cả kẻ bắt chước. Tín đồ và Quyến Tộc của nó chắc đã tới Willow rồi, các vị tiên sinh, đây mới là chuyện các ngươi cần làm."
Milo dang tay: "Những việc này không thể trông chờ vào Enid đúng không?"
Eric ra hiệu — "Thì ra là thế, chỉ là để phái cô ta đi mà thôi."
Jones và Garcia trên tường đã xắn tay áo, mấy linh hồn bị trục xuất này một khắc cũng không được nghỉ ngơi.
Theo họ, việc này không phải là chuyên môn mà chỉ là đi tìm "cảm giác được sống".
Eric trịnh trọng hỏi bằng ngôn ngữ của người câm — "Nếu ta tìm được những kẻ gọi là tín đồ hay Quyến Tộc đó thì sao?"
Milo đáp gọn: "Giết không cần hỏi tội."
Bảy cái bóng quanh hắn gật đầu rồi từ từ mờ đi, biến mất.
...
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Cả ngày hôm đó, Milo đều bận rộn sắp xếp công việc.
Đồng thời, hắn đợi phù thủy đỏ xuất hiện, tiếc là cho đến khi trời tối vẫn không thấy chiếc áo bào đỏ kia.
Nhưng Milo cũng không sốt ruột.
Về chuyện vực sâu, hắn không chắc có nên báo cho phù thủy đỏ không, vừa hay gã kia đang "mất tích", hắn có thời gian để nghĩ lại.
...
Đêm xuống.
Henry "bốn mắt" trong số 7 người đã trở lại.
Mang đến tin mới cho Milo.
Không phải về tín đồ và Quyến Tộc của Imnar.
Henry nói mình đã gặp Thợ Săn.
Đúng vậy, tổ chức thợ săn đã biến mất một năm, những người mang vũ khí quỷ điên cuồng đó đã quay lại.
Milo cũng không quá bất ngờ.
Hắn biết nhiệm vụ của Thợ Săn, với việc Willow suýt bị Imnar thay thế thì việc họ chậm chân đến mới là bất ngờ.
Đáng lý bọn họ phải đến sớm rồi mới đúng.
...
Khi Milo hỏi sao xác định đối phương là Thợ Săn.
Henry nói rằng, hắn luôn nhận ra cái gã nổ súng vào hắn — Munguilla.
Nhưng Henry cũng nói rõ rằng tên kia nhận thấy được sự tồn tại của những cái bóng này, lần này Munguilla không làm khó bọn họ mà chọn cách bỏ qua.
"Ta khuyên ngươi đừng dây vào lũ điên này, tốt nhất nên bắt chúng nhốt vào bệnh viện tâm thần, bọn chúng cứ lảm nhảm."
Đã có chút thù hằn và bụng dạ đen tối, Henry đưa ra đề nghị.
Milo cũng lựa chọn bỏ qua chuyện này.
"Cứ yên tâm xử lý chuyện của các ngươi, những thợ săn đó đến để giúp các ngươi chia sẻ bớt công việc, cư xử nhã nhặn một chút nha."
Sự thật đúng là như vậy.
Khi vừa vào khu vực thành Willow, đám thợ săn rất nhanh đã bắt đầu săn giết những tín đồ của Imnar mới đến nơi này không lâu.
Không chỉ có tín đồ của Imnar và Quyến Tộc, dưới lưỡi liềm thép máu của bọn hắn, bất cứ sinh vật nào có liên quan đến thế giới tăm tối đều không có lý do để trốn thoát.
So sánh mà nói, người địa phương được gọi là đao phủ và Thủ Hộ Giả là Milo, lại có thái độ rất ôn hòa đối với những người lảng vảng bên rìa bóng tối này.
Hoặc có thể nói, trước kia hắn vốn dĩ là không muốn quản.
Bởi vì hắn biết Giáo Hội cũng đang làm công việc tương tự, chỉ có điều Dilasha không tàn bạo như thợ săn, hắn sẽ đưa những người gần như mất phương hướng trở về Giáo Hội, còn việc chỉ dùng tình yêu cảm hóa hay dùng phương thức nào khác để bọn họ trở lại vòng tay Hoàng Kim Thụ, đây không phải là chuyện Milo có thể hiểu được.
"Nói mới nhớ, sao Dilasha bên kia không có chút động tĩnh nào vậy."
Milo thì thầm một tiếng.
Theo lý thuyết, lúc này đáng lẽ là thời điểm vị thần bộc này bận rộn nhất chứ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận