Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 10: Tiểu hộp thuốc lá (length: 12183)

Mang theo một ba lô đầy tài liệu thi cử đi đến quán rượu để say xỉn, ý tưởng kỳ lạ như vậy chỉ có Yan mới nghĩ ra được. Trong tửu quán.
Mấy em gái ở học viện nghệ thuật quả thật là thanh xuân xinh đẹp, nhất là các sinh viên khoa múa, từ tướng mạo đến khí chất đến vóc dáng đều là hoàn hảo không thể chê.
Nhưng Milo đối với loại con gái này không mấy hứng thú, bởi vì những cô nàng còn đi học mà nửa đêm đã chạy ra khỏi học viện, cùng mấy tay ngoài xã hội nhậu nhẹt thì không chừng hai năm sau sẽ lại gặp ở mấy cái chốn ăn chơi trác táng nào đó, hơn nữa…
...Yan trái ôm phải ấp, ở đó ba hoa về những chuyện “phiêu lưu” của hắn.
Cái gọi là phiêu lưu, thực chất chỉ là đi hẹn hò trong nhà người tình, kết quả chồng người ta đột nhiên về nhà, theo mô típ kinh điển, Yan chỉ còn nước chui vào tủ quần áo.
Thậm chí nửa đêm, khi cái gã đầu đầy sừng ấy ngủ say rồi, Yan còn lén chui ra tiếp tục “cẩu thả” với tình nhân.
Đến tận hôm sau mới rời khỏi hiện trường vụ án.
...Mấy chuyện ăn mặn này của Yan Milo đã nghe không biết bao nhiêu lần, một mình hắn bưng ly đi ra quầy bar ngồi.
“Sao không chơi với mấy em gái kia, cậu cảm thấy mấy em trẻ không biết hầu hạ người à?”
Một phụ nữ trưởng thành vắt chân ngồi ở quầy bar cười tủm tỉm nhìn Milo đang tách ra khỏi đám Yan đang nhậu nhẹt.
Người phụ nữ khoảng 30 tuổi, trang điểm và ăn mặc rất tùy ý, chiếc sơ mi nam rộng thùng thình cũng không che hết được dáng người lồi lõm của cô, mấy cúc áo trên cùng thì bung ra hoàn toàn, cổ áo thì đã tuột xuống bên vai trái, chực chờ rơi xuống, chiếc xương quai xanh như cố tình níu kéo, đường dây mảnh của nội y lẩn khuất trong mái tóc xoăn, ẩn hiện mờ ảo.
Milo ngồi ở mé ngoài quầy bar, thoải mái lắc lư ly rượu whisky trong tay:
“Cũng là một trong những lý do đó.”
Người phụ nữ đang hút thuốc lá với tư thái vô cùng ưu nhã này chính là chủ nhân của quán “Thợ săn” – Evelyn.
Lười biếng, tài trí, trưởng thành, ừm...quyến rũ, ngoài những từ đó Milo không nghĩ ra được từ nào thích hợp hơn.
Người phụ nữ này là người thứ hai Milo quen sau khi đến thành Willow, người đầu tiên hắn gặp là Yan, còn chuyện hai người đó gặp nhau trước sau cũng chỉ cách nhau vài phút.
Lần đầu tiên gặp mặt là lúc sắp hết đại ôn dịch, ngày Evelyn khai trương quán rượu, Yan và Milo đã ở trong quán túm tóc đánh nhau.
Hai gã say rượu không hiểu sao nhìn nhau ngứa mắt rồi xông vào đánh nhau.
Lúc đó Milo vừa mới đến thành phố lạ lẫm này, nói đúng hơn là thế giới xa lạ này, trong đầu hắn hỗn loạn, cảm xúc cực kỳ bất ổn, hắn đã dùng rượu cồn để tê liệt bản thân.
Theo như lời Yan kể sau đó, hắn không nhớ mình đã ăn hết bao nhiêu lần đòn quật vai của Milo ngày hôm đó.
Ừ, chính là kiểu như cái thằng Dick to xác hôm nay bị ăn đấy.
Và cuối cùng kết cục là hai thằng say Milo và Yan bị Evelyn đánh thành đầu heo.
Từ đó người phụ nữ này đã khắc sâu vào trong đầu bọn họ, không thể xóa nhòa.
...
“Quả nhiên, đám nhóc thối tha tới tuổi này lúc nào cũng bị mấy bà cô mê hoặc, đợi tới lúc ba bốn mươi tuổi thì lại quay đầu đi tìm mấy em gái 18 tuổi chơi, đàn ông mà… ~”
Evelyn thổi khói thuốc về phía Milo.
Milo liếc mắt nhìn những khách ngồi lẻ tẻ trong quán rượu, bĩu môi nói:
“Cũng không hẳn đúng, vẫn có mấy ông già thích gu của cô đấy thôi.”
“Cậu đang nói tôi là bà cô à?” Evelyn nhướng mày.
“Đó là cô nói chứ.” Milo nhếch mép cười.
“Hừ.” Evelyn liếc hắn, cô thuần thục mở nắp chai rượu, rót đầy ly của Milo, rồi quan sát gương mặt của hắn, bỗng nói:
“Tôi cứ thấy mặt cậu thiếu thiếu cái gì đó, hóa ra là thiếu điếu thuốc.”
“Bỏ rồi.” Milo nhấp một ngụm rượu.
“Vớ vẩn, cái thứ đó mà nói bỏ là bỏ được à... Á, là do cô nhóc nào yêu cầu à?”
Evelyn nở một nụ cười đầy ẩn ý, dưới ánh đèn mờ ảo của quán rượu, nụ cười càng thêm chút men say, vô cùng quyến rũ.
Trong đầu Milo hiện ra khuôn mặt lạnh tanh không chút biểu cảm của cô chị zombie ở nhà.
“Sao, không thể là do gái lỡ thì yêu cầu à?”
“Vậy thì… gái lỡ thì như ta cũng yêu cầu cậu chút nhé.” Evelyn cười tủm tỉm, luồn ngón tay vào cổ áo sơ mi mình, từ chỗ hở ấy lấy ra một điếu thuốc kẹp vào môi Milo.
“Cậu hút, cậu hút hay không?”

Milo cảm thấy hơi ấm từ điếu thuốc truyền đến môi, nhất thời có chút bối rối.
Mẹ kiếp, mụ đàn bà này đúng là yêu tinh, cái gì cũng dám làm.
Trong lòng tuy gào thét như vậy, nhưng tay thì vẫn rất thành thật:
“Hút chứ, cô đã nói vậy thì tôi phải nể mặt thôi.”
Lời còn chưa hết câu, hắn cắn thuốc rồi nói thêm:
“Tôi tò mò không biết trong hộp thuốc nhỏ của cô có thể đựng được bao nhiêu điếu.”
“Nhỏ?” Evelyn ưỡn ngực, nhìn Milo với ánh mắt cảnh cáo.
Milo vội sửa lời: “Hộp lớn, hộp lớn.”

Ngay lúc Evelyn đang lấy bật lửa dầu định châm thuốc cho Milo thì một bóng dáng cao gầy xinh đẹp xuất hiện bên quầy bar.
Nàng dùng ngón tay gõ lên mặt quầy gỗ, lạnh băng bỏ lại một câu:
“Hết tán tỉnh rồi thì ra gặp ta.”
Nói xong, nàng xoay người đi ra khỏi quán.
Bóng dáng đó đến nhanh như gió, chiếc áo khoác đen dài trên người bị cơn gió nhẹ lay động khiến cả ngọn lửa của bật lửa cũng bị tắt ngúm.
Milo nghe thấy giọng đã nhận ra đối phương, hơi bực bội, nhưng vẫn đứng dậy đi theo, đi được hai bước lại quay đầu lại nói với Evelyn:
“Lần sau mình lại nói chuyện tiếp về cái hộp thuốc nhỏ của tôi nhé.”
“Hừ, bị bắt bài rồi hả thằng nhóc thối tha.”
Evelyn liếc mắt.
...
Sương mù dày đặc giăng mắc ven đường.
Milo mặt mày kỳ quái hiếm thấy nhìn người phụ nữ trước mặt:
“Ôi chao, đổi tạo hình rồi à.”
Hắn nhớ rất rõ, trước đó Rebecca toàn để một mái tóc dài đỏ rực.
Ấn tượng của hắn về Rebecca còn dừng lại ở hình ảnh toàn thân dính máu, tóc tai bù xù, cùng với vết sẹo dài mảnh trên gương mặt tuấn tú ấy.
Ở khu tạm lánh trong hẻm núi, hình ảnh Rebecca độc hành chống lại đám quái vật thực sự gây sốc thị giác, gần như có thể nói đã dùng thân phận một người con gái để thể hiện chữ “ngầu” một cách hoàn mỹ.
Còn hôm nay Rebecca trước mắt đã cắt đi mái tóc dài lả lơi đó, thay vào đó là một mái tóc ngắn gọn gàng, góc cạnh.
Tạo hình này càng làm suy yếu khí chất vốn dĩ không nhiều lắm, kết hợp với gương mặt vốn đã lạnh lùng mà lại xinh đẹp, kèm theo một khí chất cương nghị, Milo dám chắc nếu cô bước vào chốn hưởng lạc Hắc Mân Côi, chắc chắn sẽ có rất nhiều em gái chủ động dán lên người, đây là loại lực hút vượt qua cả giới tính.
...
“Tóc dài không có lợi cho chiến đấu.”
Rebecca hờ hững giải thích.
Thật vậy, tuần trước ở khu tạm lánh trong hẻm núi, trong trận chiến đấu với đám quái vật, mái tóc đỏ rực của cô đã khiến cô không ít lần gặp nguy hiểm.
Nhưng là một người phụ nữ, một mái tóc dài xinh đẹp như vậy nói cắt là cắt, có thể thấy người này “tàn nhẫn” đến mức nào.
“Vết thương của cô đỡ rồi à?” Milo thấy chỗ xương chân mày của Rebecca vẫn dán băng gạc, nhưng ngoài ra, cả người cô có vẻ đã cử động bình thường, không hề giống như vừa bị thương nặng.
Nên biết, lúc trước từ hẻm núi trở về, cô đã bị thương toàn thân hôn mê bất tỉnh, dính đầy máu, Milo vốn tưởng cô ít nhất cũng phải nằm một hai tháng mới có thể hoạt động lại, không ngờ chỉ mới qua một tuần đã khỏe như thường rồi.
Nhưng Rebecca dường như không có ý định đáp lại lời quan tâm của Milo, chỉ nhàn nhạt liếc qua Evelyn đang bận rộn trong quán:
“Tối nay anh có kế hoạch gì không?”
Câu hỏi này khiến Milo ngẩn người: “Kế hoạch gì?”
“Tôi thấy anh vừa rồi sắp chui vào ngực người ta rồi đấy, chẳng lẽ không định tìm phòng làm việc ngay à?” Giọng Rebecca bình thản.
Cô nhìn thấy hết cả rồi mà sao còn cố ý phá đám mình chứ.
Milo lẩm bẩm trong lòng.
Nhưng bên ngoài thì vẫn tỏ ra chính trực mà lắc đầu: “Cô nghĩ nhiều rồi, tôi không phải loại người đó.”
Rebecca cứ thế nhìn chằm chằm Milo, ánh mắt giống như lần cô thẩm vấn Milo trong tù hôm đó, không hề sai lệch:
“Trong quy tắc của hệ thống chấp pháp có quy định rõ ràng về tác phong sinh hoạt của chấp pháp quan, mong anh chú ý đến đời sống cá nhân, đừng để Thanh Tra thất vọng.”
Milo lộ ra biểu cảm muốn cười mà không dám cười.
Hóa ra chấp pháp quan còn có yêu cầu tác phong sinh hoạt à, vậy thì mấy người đang ân ái với mấy em gái trong phòng ăn chơi là ai vậy…
Đương nhiên, loại lời này chỉ là trong lòng nghĩ thầm.
Nếu Milo dám nói ra những lời này trước mặt Rebecca, đoán chừng sẽ bị quật vai không trượt phát nào.
“Tôi không có kế hoạch gì, chỉ là cùng bạn bè uống vài ly thôi, cô tìm tôi có chuyện gì?”
Rebecca nói:
“Tôi tới là muốn nói cho anh biết, vụ án kia đã kết thúc, thi thể của gã xa phu đã được phát hiện ở ngoại ô hôm qua, hắn sợ tội tự sát.”
“Chỉ có vậy?” Lúc này thì Milo đã hoàn toàn cười ra tiếng.
Kịch bản kết án kiểu gì mà chắp vá buồn cười vậy chứ.
Dù là hắn không có ở trong sơn cốc gặp quái nhân kia, Milo cũng sẽ không cho là hung phạm chính là tên phu xe bị mất tích.
Có thể cuối cùng, bản án kết quả như thế nào là các nhân vật lớn quyết định, bọn họ nói kết thúc thì chính là kết thúc.
Trước đây đã nói rồi, cấp trên đối với loạt án mạng liên hoàn này vô cùng chú ý, hơn nữa đã ra lệnh phải hoàn thành vụ án trong thời gian ngắn.
Như vậy đối với lãnh đạo cấp trung mà nói, bất kể là có bắt được hung phạm hay không, trong thời gian ngắn lập tức kết thúc vụ án là sự lựa chọn tốt nhất.
...
"Ngươi tìm đến ta có lẽ không chỉ vì nói cái này chứ?"
Milo hé mắt.
"Đương nhiên không phải."
Rebecca lấy ra một tập tài liệu đập vào ngực Milo:
"Ta muốn tiếp tục truy tra, nhưng bất kể là Chấp Pháp Sở hay là Giáo Hội cũng sẽ không cho phép ta làm như vậy, theo lập trường của Chấp Pháp Sở, vụ án đã kết thúc không cần tiếp tục tốn công sức mà Giáo Hội thì, ngươi và ta có cùng chung suy nghĩ, bọn họ vốn dĩ đang trăm phương ngàn kế che giấu chân tướng."
"Nhưng ngươi vẫn muốn điều tra."
Milo cười hắc hắc.
Rebecca ánh mắt kiên định nhìn Milo:
"Ngươi là người duy nhất ngoài ta từng giao đấu với con quái vật kia, chỉ có hai chúng ta biết nó nguy hiểm đến mức nào, ta mặc kệ các nhân vật lớn kia trong lòng nghĩ gì, chỉ theo góc độ của một chấp pháp quan, ta không thể cho phép một sinh vật như vậy lởn vởn bên ngoài."
"Đã hiểu, vậy là ngươi muốn kéo ta lên con thuyền chính nghĩa của ngươi đúng không." Milo giả vẻ giật mình: "Chấp Pháp Sở các ngươi nhiều người như vậy, không ai chịu chơi với ngươi sao?"
"Đừng quên ngươi cũng muốn đội nón ba góc, ta hy vọng ngươi có thể đưa ra chút tinh thần chính nghĩa tối thiểu."
Ánh mắt Rebecca sáng quắc, vô cùng trịnh trọng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận