Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 113: Cựu thần vườn gieo trồng (length: 8798)

Hai người thâm nhập dưới đất hang động.
Milo dẫn Rebecca trải qua không biết bao nhiêu ngã rẽ, đường ngang ngõ tắt, cuối cùng cũng gặp được những bậc đá men theo vách đá kéo dài xuống dưới.
Khi "lần đầu tiên" hắn tới đây, phía dưới bậc đá là một mảng đen kịt, trong điều kiện không có ánh đuốc thì chẳng thể thấy gì, nhưng hôm nay sâu trong hang động lại lờ mờ có vài ánh nến quỷ dị.
Những ánh sáng yếu ớt rải rác khắp ngóc ngách, không tạo ra được hiệu ứng chiếu sáng hữu hiệu nào, mà ngược lại khiến khung cảnh càng thêm u ám.
"Ta nghe thấy tiếng khóc."
Rebecca nhìn xuống bên dưới hang sâu.
Cô nghe rõ tiếng khóc của một cô bé, giọng đứt quãng, nhưng vẫn nhận ra là tiếng của Kai.
"Đừng lên tiếng."
Milo chỉ nói một câu như vậy.
Sau đó không nói thêm lời nào, nhanh chóng men theo bậc đá xuống dưới.
...
Đến cuối hang đá, Milo và Rebecca nghe rõ hơn những tiếng vo vo dày đặc, âm thanh của cánh ruồi đập.
Milo không ngạc nhiên, bởi vì nơi này là nơi ruồi nhặng sinh sôi.
Nấm thối rữa khiến ruồi sinh sôi tràn lan, hang động dưới lòng đất này là nơi ruồi nhặng dày đặc nhất ở thành Caelid.
Nhưng đây không phải là điểm chính, Milo vốn tưởng rằng sau khi tiến vào hang động dưới đất sẽ gặp phải sự vây công điên cuồng của những kẻ sùng bái, nhưng tình hình thực tế không phải như vậy.
Tiếng giày hắn giẫm lên nền đá vang lên rõ mồn một, nhưng trong bóng tối phía trước không có bất cứ kẻ sùng bái nào lao tới.
Qua góc nhìn của Carl, Milo từng thấy hình ảnh những kẻ sùng bái kia kéo lê rồi xé xác điều dưỡng viên để ăn.
Nhưng có vẻ như dục vọng ăn uống của đám người sùng bái nhắm vào các chất dinh dưỡng từ nấm mọc trên cơ thể, còn với người bình thường thì dường như chúng chẳng hứng thú.
Những kẻ sùng bái này đều là người dân bản địa thị trấn Ikem.
Trong các vụ mất tích từ trước đến nay, nạn nhân thật ra được chia thành hai loại, một loại là người dân bản địa, họ cũng giống Kai, bị một thế lực nào đó dưới lòng đất triệu hồi, tới đây trở thành tín đồ cựu thần, chúng thay đổi thói quen của người thường, dùng nấm mọc trên cơ thể người làm thức ăn.
Một nhóm nạn nhân khác thì bị bắt về làm chất dinh dưỡng.
Và nhóm người dân bản địa cuối cùng của thị trấn Ikem đã rời đi từ mười năm trước, nói cách khác, nhóm người sùng bái ẩn náu trong hang động này đã sống ở đây mười năm.
Không ai biết trong khoảng thời gian đó chúng đã nuốt chửng bao nhiêu chất dinh dưỡng...
...
Tiếng khóc của cô bé, tiếng vo vo của ruồi nhặng quyện vào nhau.
Vang lên phía xa hơn là tiếng rên rỉ trầm thấp phát ra từ cổ họng khàn khàn, giống như rất nhiều người cùng lúc cầu xin một điều gì đó không thống nhất, âm thanh luẩn quẩn trong hang sâu, còn rợn người hơn cả tiếng vo ve của ruồi nhặng.
Mỗi bước chân Milo tiến lên, thì có một bộ phận trong tiếng cầu xin im bặt, nhưng rất nhanh lại tiếp tục vang lên.
Rõ ràng, đám người sùng bái trong hang sâu đã cảm nhận được sự xuất hiện của những người từ bên ngoài như Milo và Rebecca.
Nhưng chúng không có bất kỳ động thái tấn công nào, mà vẫn tiếp tục cúi mình quỳ lạy dưới lòng đất, vây quanh vị thần trong tâm tưởng.
Đây thực sự là lần đầu Milo tự mình đặt chân tới cái hang động dưới lòng đất này.
Những hiểu biết của hắn về nơi đây, đều đến từ Carl.
Nhưng giờ phút này Carl đã là chất dinh dưỡng cho nấm chân khuẩn, hắn không còn là một người bình thường...
...
Hai người tiếp tục chậm rãi tiến lên.
Cuối cùng thì họ cũng nhìn thấy được một góc của tảng băng chìm bên trong hang động.
Dù chỉ là thoáng thấy thôi, thì ngay cả người có thần kinh thép như Rebecca cũng phải rùng mình.
Một bệ thờ bằng đá sừng sững, phía trước quỳ rạp vô số những bóng người gầy gò như củi khô, giống như thây ma, y phục chúng rách rưới, nhưng thân thể vẫn còn cử động nhấp nhổ theo nhịp thở.
Hai bên là những loài nấm tươi tốt cùng hoa Thủy Tinh Lan, dường như kéo dài bất tận.
Mà bên dưới nấm không phải đất hay gỗ mục, mà là vô số những xác người chồng chất...
Hay nói đúng hơn là chất dinh dưỡng...
Không giống với những gì Milo đã biết về chất dinh dưỡng.
Những thân thể chồng chất kia dường như vẫn còn sống.
Những thân thể người bị nấm bao phủ chằng chịt, đặt xếp theo các tư thế quái dị, bọn họ chưa hoàn toàn tắt thở, sợi nấm đã xâm chiếm hoàn toàn cơ thể họ, phía trên nở ra vô số tai nấm.
Khi chất dinh dưỡng này thở, cả biển nấm dưới chân rung chuyển như mặt hồ gợn sóng.
...
Milo chợt nhớ tới câu chuyện Mogot kể về kế hoạch của gia tộc Delamaine, bởi vì việc tiêu thụ chất dinh dưỡng không đủ đáp ứng "cơn thèm ăn" của cả gia tộc, nên họ bắt đầu thử "trồng" người để làm chất dinh dưỡng.
Ban đầu, Milo chỉ coi đây là một ý tưởng điên rồ bất khả thi trong đầu đám người sùng bái bị đầu độc, nhưng hắn không ngờ rằng nhiều năm sau, hôm nay, thật sự có người xem con người là một loại cây trồng để lấy nấm, tạo ra khu "trồng trọt" khiến người ta kinh hãi.
Phần lớn những xác người xếp chồng lên nhau đều là công nhân khai thác mỏ, bộ đồ công nhân rách rưới vẫn có thể nhận ra rõ.
Trong lịch sử dài đằng đẵng của thị trấn Ikem, các thế hệ người sùng bái đều xem những người nhiễm nấm như đồ ăn một lần, chúng nuốt chửng cả thịt máu và nấm non, cuối cùng chỉ còn lại những bộ xương khô không còn thịt máu vứt ở chốn rừng hoang, ví dụ như cái đầu bị lột da mà Mogot tìm thấy.
Nhưng đến năm thứ ba sau khi Carl chết, cũng tức là hiện tại, những kẻ sùng bái cựu thần này đã tìm ra một phương thức tồn tại bền vững hơn.
Chúng bắt và khống chế công nhân mỏ, rồi dần dần xếp chồng họ lên nhau, tạo ra cả một khu "trồng trọt".
Đây đã tạo thành một hình thái sinh tồn có phân công xã hội.
Hơn nữa, còn có "người" quản lý chuyện này, chứ không phải chỉ là những con thú thuần túy như lời Độ Nha.
Vậy, ai đang lãnh đạo đám người sùng bái mất phương hướng này?
Ai có đủ năng lực và tư cách để kiểm soát chúng?
...
Milo quay lại nhìn Rebecca, mặt cô tái mét.
Cô đã quá kinh hãi.
Hình ảnh vườn nấm đối với Rebecca chẳng khác nào địa ngục, những con người sống sờ sờ biến thành lớp đất màu mỡ, khiến dạ dày cô cuộn trào lên điên cuồng.
Đây là thứ không thuộc về thế giới mà Rebecca biết, hơi thở cô gấp gáp, trên mặt ngoài kinh hãi ra còn có sự sợ hãi và bất lực.
Nhưng Milo không rảnh dỗ dành cô, vì khi quay lại nhìn Rebecca, hắn cũng thấy một bóng trắng đang di chuyển rất nhanh trên vách đá phía sau.
Hắn biết ai đã tạo ra khu "trồng trọt" này.
...
Đứa con mới sinh của những kẻ sùng bái, Độ Nha sau khi giao hợp với người thường và dòng máu dân bản địa Ikem, đã sinh ra những sinh vật tà ác.
Một sinh vật mới hoàn toàn, có trí tuệ.
Nó bám vào vách đá, cơ thể to lớn vặn vẹo trong gió lốc, điên cuồng lao đến vị trí Milo ở sâu trong hang động.
...
"Kai đang ở dưới bệ thờ, tìm cô bé, mang ra ngoài!"
Milo đẩy Rebecca đang đứng chắn phía trước, khẩu súng lục quay ổ hướng về vách đá, bắn liền sáu phát đạn.
"Nhớ kỹ! Tuyệt đối đừng chạm vào những cây nấm đó!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận