Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 184: Yêu cắt ngón tay tiểu Crocodile (length: 7558)

"Hắn nói cái vị phu nhân Castor kia, là nữ thủ lĩnh của gia tộc Sherman sao?"
Yan hỏi lại để chắc chắn.
"Ồ, ngươi nói mới nhớ."
Milo sực nhớ ra, mình vẫn chưa từng kể với Yan về chuyện gia tộc Sherman.
Hắn có một vật định giao cho Yan, nhưng dạo gần đây chuyện kỳ quái xảy ra liên tục, nên trì hoãn.
Milo lấy từ trong túi áo ra tấm thẻ khách VIP mạ vàng mà Grace đã đưa cho.
Lúc trước hắn đã hứa với Yan, khi mọi chuyện ổn thỏa sẽ dẫn hắn đến phòng hưởng lạc giải sầu.
Dù sao, chuyện của gia tộc Sherman, Yan đã giúp rất lớn.
Milo hiện đang có trong tay giấy đăng ký kết hôn có thể chứng minh thân phận người thừa kế hợp pháp của Grace, chính là do Yan cất công lặn lội đến tận thị trấn nhỏ Melvin xa xôi mang về, nếu không có thứ này thì lúc này có lẽ Milo cùng Emma đã mồ yên cỏ úa rồi.
"Tặng cho ngươi món quà này." Milo ném thẻ cho Yan: "Tiết chế một chút thôi nhé, sau này còn vinh hoa phú quý để hưởng thụ, đừng để mất mạng đấy."
Yan cầm lấy tấm thẻ xem xét hồi lâu.
Đọc rõ những chữ trên tấm thẻ, lập tức mở to hai mắt:
"Ta nói mẹ ơi! Ngươi đặc biệt thật sự bán mình cho vị phu nhân Castor kia rồi hả? ! Sao mà có được thứ này vậy?"
"Ai, đúng đúng đúng." Milo đặc biệt chẳng muốn giải thích.
Yan vỗ vai Milo: "Huynh đệ tốt đừng nản lòng, sự hy sinh của ngươi là đáng giá, về sau nhiệm vụ của ngươi cứ để tiểu đệ lo liệu, vợ ngươi là vợ ta, không thể chối từ trách nhiệm, không thể chối từ trách nhiệm nha."
"Cút xéo đi."
...
Crocodile làm việc rất hiệu quả, chưa đầy 10 phút đã dẫn một người tới.
Đúng vậy, là dẫn đến.
Thường thì, với chiều cao chưa đến 1m6 của Crocodile, ít người trưởng thành nào để hắn xách nổi, trừ khi người đó đã bị đánh đến tơi tả.
Ví dụ như tên xui xẻo đầu trọc đang ở trước mắt đây.
Bị Crocodile xách vào là một người đàn ông đầu trọc, trên cổ áo dính đầy máu, trên người thâm tím, ngay cả đứng cũng không vững, Crocodile thả tay ra, hắn như một đống bùn nhão oặt xuống đất.
"Đầu trọc Bell, hắn là người chuyên giúp người đốt đèn tiêu thụ tang vật, tức là ông chủ cũ của Aya Ferguson mà ngươi nói."
Crocodile nhấc chiếc khăn trải bàn trắng tinh lên, nhã nhặn lau những vết máu dính trên tay và mặt, vừa nói với Milo vừa giới thiệu đống bùn nhão dưới đất.
"Ngươi đánh thành ra thế này sao ta hỏi được?"
Milo dùng tay xoa xoa lông mày.
"Tin tôi đi, đánh ra như này mới dễ hỏi, nếu không người như hắn chẳng chịu nói nửa lời thật đâu." Crocodile cười hì hì tìm kiếm gì đó trên bàn, một lúc sau lấy ra một cái kìm xì gà, nói với Milo: "Coi đây."
Hắn túm lấy ngón trỏ của Bell, dùng kìm xì gà kẹp vào, sau đó hung dữ quát:
"Tiếp theo sau đây, vị chấp pháp quan bạn ta sẽ hỏi ngươi vài câu, ta muốn miệng ngươi trả lời vanh vách tất cả vấn đề, chỉ cần ta thấy ngươi do dự một cái thì ta sẽ cắt đứt một ngón tay, hiểu chưa, lão Bell?"
Nhìn cảnh tượng trước mắt, Milo suýt chút nữa bật cười:
"Ngươi là học lóm đấy à?"
"Sống đến già học đến già thôi." Crocodile quay đầu, nặn ra một nụ cười nịnh nọt hết sức xấu xí với Milo.
...
"Aya Ferguson, ngươi hôm qua có gặp cô ta?"
"Có có có gặp!" Bell đầu bị đánh bầm dập cuống cuồng gật đầu, ánh mắt hết nhìn ngón tay mình rồi lại nhìn Milo, không dám chậm trễ: "Tầm 8 giờ tối hôm qua cô ta tự tìm tới cửa!"
"Sau đó?" Milo nheo mắt, vừa ăn trái cây trên đĩa vừa hỏi.
"Cái... cô ta nói với tôi là mình có đường dây bí mật để chuyển hàng tốt vào nội thành, hỏi tôi có muốn hợp tác không, còn nói là... nói là đi đường của lính canh ngục." Nói xong, Bell nhổ ra một chiếc răng dính máu, nhưng vẫn không dám dừng lại:
"Tôi từ chối, tôi dứt khoát từ chối, thưa chấp pháp quan, đồ vật có hại đến thân thể và tinh thần của công dân thế này tôi tuyệt đối không đụng vào, sau này cũng không bao giờ đụng vào nữa, xin hãy tin tôi! Tôi... tôi có thể nói cho anh biết người bán hàng thật sự là ai, là mấy lão điên ở tổ chức Tháp Tháp mới đến, bọn chúng vừa dùng thuyền nhập cư trái phép từ thuộc địa chở một lô hàng về."
"Dừng, dừng, ta không có đến điều tra nguồn hàng." Milo nhíu mày: "Nói cho ta biết Aya ở đâu."
"Tôi không biết ạ." Bell ngây ra.
Rắc!
"Á!!!!"
Tiếng kìm xì gà đóng lại một cách giòn giã, căn phòng lập tức vang lên tiếng thét thảm thiết của Bell.
"Lạy hồn!"
Yan cũng không ngờ Crocodile lại dám làm thật.
Hắn thật sự dùng kìm xì gà cắn đứt nửa ngón tay của Bell.
Crocodile lắc chiếc kìm xì gà trong tay, dùng chân giẫm lên tay Bell, kẹp chiếc kìm vào một ngón tay lành lặn khác, bực bội cằn nhằn:
"Đã bảo đừng có nói dối mà cứ không nghe, thật là."
"Tôi không có! Thật đấy! Tôi thật sự không có nói dối!" Bell sắp khóc rồi, nước mắt, nước mũi cùng bọt máu chảy dài trên mặt, run rẩy nói:
"Cô ta đi khoảng 10 giờ tối qua, tôi không cản, giữa người tiêu thụ tang vật với người đốt đèn là có mối quan hệ hợp tác, nếu tôi động đến người đốt đèn thì sau này bọn họ sẽ không tìm đến tôi nữa, đây là quy tắc... Tôi nói toàn lời thật, lão đại Crocodile, tôi van xin anh tha cho tôi, tôi thật sự không có nói dối."
"Rời đi sau 10 giờ..." Milo lẩm bẩm, hắn quay sang nhìn Yan một cái, rồi tiếp tục hỏi Bell: "Ngươi có biết cô ta đi đâu không?"
"Cái này tôi thật sự không biết, chắc là về nội thành rồi, tôi thật sự không biết ạ, cô ta... Cô ta bảo tôi suy nghĩ kỹ một chút, nói đây là cơ hội làm giàu tốt, nửa đêm về sau tôi cứ uống rượu ở chỗ Gain, thật đó! Nếu không tin anh cứ đi mà kiểm tra, tìm Gain đối chất!" Bell thật sự hết cách, giọng hắn run lẩy bẩy, sợ Crocodile không vừa ý lại cắt thêm ngón tay.
Crocodile nhìn sang Milo: "Tôi có thể đi tìm Gain tới, nhưng có lẽ chúng ta cần chuẩn bị thêm một cái kìm xì gà nữa."
"Thôi bỏ đi."
Milo khoát tay.
Hắn cho nốt miếng táo cuối cùng vào miệng, ném đĩa ăn trống lên bàn, vươn vai, hơi phiền não gãi đầu:
"Chúng ta cần nghĩ cách khác thôi."
Giờ thì cơ bản có thể khẳng định, Aya không bị Bell khống chế.
Hắn không đời nào vì một người phụ nữ mà làm khó dễ mình.
Nhưng từ thôn Arden đến khu Willow này cũng không quá xa, Aya rời đi từ 10 giờ tối qua, đến giờ vẫn chưa xuất hiện, vậy cô ta có thể đi đâu?..
Bạn cần đăng nhập để bình luận