Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 25: Quái dị lực lượng (length: 7794)

Khi chạm vào ánh mắt Emma trong khoảnh khắc đó, sắc mặt Milo lập tức trở nên âm trầm.
Nàng lúc này không thốt nên lời, nhưng Milo đọc được tin tức từ ánh mắt nàng, nàng đang bảo Milo mau chạy đi... nhưng khóe mắt nàng đọng nước, đã cho thấy sự tuyệt vọng và sợ hãi trong lòng Emma lúc này.
...
Milo đứng im tại chỗ không hề động đậy.
Sáu gã đàn ông mặc trang phục màu đen đang vây quanh hắn.
Còn kẻ khống chế Emma vẫn trêu tức la hét:
"Milo, đừng trách ta không chiếu cố ngươi, thế này đi, ta cho ngươi quyền lựa chọn, ngươi có thể chọn một tư thế, sau đó ta sẽ dùng tư thế đó xử lý chị gái ngươi, thế nào? À không đúng không chỉ mình ta, là cả bảy anh em chúng ta sẽ biểu diễn cho ngươi xem, ha ha ha!"
Milo hiện tại rất chắc chắn một điều, đó là cả đời này hắn sẽ không tha thứ cho tên tóc vàng râu ria mép —— Cillian · Sherman.
Mấy tháng trước hắn đã định giở trò với Emma trong nhà, nhưng bị Milo cản lại.
Giờ đây, Milo hối hận vì lúc đó đã không giết chết và thủ tiêu hắn, giá mà lúc đó mình đạp hắn vào lò luyện đang hoạt động thì tốt biết mấy.
Nếu không nhầm thì lúc đó thằng nhóc này đã bị gãy hai chân, suốt mấy tháng qua cũng không có tin tức gì về gia tộc Sherman.
Hôm nay vừa mới nghe nói xưởng của Kang bị công ty Sherman mua lại, ngay sau đó Cillian đã nhảy ra gây sự, xem ra là vừa dưỡng thương xong đã nóng lòng muốn trả thù Milo.
...
"Này! Đang nói chuyện với ngươi đấy! Nhóc con, ngươi sợ đến ngu rồi sao? Để ngươi chọn tư thế đấy, nếu ngươi không chọn thì ta không đợi được đâu!"
Cillian vừa nhe răng trợn mắt vừa la hét.
Con dao găm trong tay hắn cọ vào da thịt cổ của Emma, máu tươi bắt đầu rỉ ra từ vết xước.
"Các người nói xem, có khi nào nàng vẫn còn là một con chim non không? Có khả năng đấy chứ? Vậy thì thật là sướng chết được, nhưng mà thể trạng nàng thế này, bảy anh em chúng ta có giết chết nàng mất không nhỉ... À đúng rồi, đây là nghĩa trang, chơi chết thì chôn luôn tại chỗ luôn được, vừa hay cạnh mộ mẹ ngươi, đoàn tụ luôn ha ha ha..."
"Ta không nhịn được rồi, người nàng thơm quá, nếu nó không chọn tư thế thì ta sẽ tự mình tùy hứng vậy, các người giữ chặt thằng nhóc này cho ta! Kéo căng da mắt nó ra, ta muốn nó phải xem cho hết cả quá trình!!"
Cillian ném con dao găm trong tay xuống đất, tiện tay đẩy ngã Emma, một chân giẫm lên lưng nàng không cho nàng đứng dậy, sau đó bắt đầu cởi thắt lưng quần.
...
Còn Milo, từ đầu đến cuối vẫn im lặng, không hề nhúc nhích, vào khoảnh khắc này đã quyết định ra tay!
Hắn chờ đợi chính là thời khắc này, chờ cho con dao găm rời khỏi cổ Emma.
...
Rút chân lại.
Trực tiếp hung hãn đạp vào đầu gối của một tên đứng gần hắn nhất phía bên phải.
Rầm!
Rắc!
"A!!"
Cùng với tiếng xương vỡ giòn tan.
Cả ống chân của tên đó gập ngược ra 90 độ, quỵ xuống 5 giây sau mới bắt đầu rống thảm thiết.
...
Bản thân Milo cũng giật mình.
Khi nãy Cillian nói những lời khó nghe đó, Milo không ngừng quan sát vị trí của 6 người xung quanh và vũ khí chúng có thể mang theo, hắn đã vạch ra sẵn thứ tự hành động trong đầu.
Ý nghĩ của hắn là phải thoát khỏi sự khống chế của những người này một cách nhanh nhất, để tiếp cận Cillian.
Sự an toàn của Emma tuyệt đối là ưu tiên hàng đầu.
Dù thế nào, hắn cũng phải giải cứu Emma trước đã.
Mà bây giờ điều khiến Milo kinh hãi là, hắn không ngờ một cước của mình lại có thể trực tiếp đạp gãy xương chày và xương mác của đối phương.
Trong khoảnh khắc đó, hắn thậm chí còn không cảm thấy lực cản lớn, giống như dẫm phải một cành cây khô vậy.
Những tên này sao lại dễ vỡ vậy?
Milo nảy lên một câu hỏi như vậy trong đầu.
Nhưng động tác của hắn không hề dừng lại.
Đánh nhau hắn hiểu, dù chưa từng qua huấn luyện chuyên nghiệp nào, nhưng dù sao hắn cũng là dân yêu thích quyền Anh bán chuyên nghiệp.
Sau khi đạp phế một tên, hắn lập tức xoay người tung một cú đấm thẳng vào mặt tên sau lưng, quyền phong đập vào cằm, Milo thậm chí có thể nghe thấy tiếng xương vỡ do chính cánh tay mình truyền đến.
Rắc.
Bịch!
Một quyền quét ngang, theo đà đó hắn cúi người tránh, tránh được một nhát dao chém tới từ bên trái, sau đó hắn tung ngay một cú đấm lén vào bụng, lại phế tiếp một tên nữa.
Trong chớp mắt ba tên ngã gục.
Tất cả diễn ra trong vòng một hơi thở.
...
Emma bị giẫm dưới đất, cảm xúc hỗn loạn khiến bệnh của nàng tái phát, nàng ho không ngừng, muốn giãy dụa đứng lên nhưng giày của Cillian đang giẫm trên gáy khiến nàng không thể thở được, hoàn toàn không thể xoay người.
"Mặc kệ ta, ngươi mau đi đi..."
Nàng biết Milo sẽ không bỏ đi, cũng biết một mình Milo chắc chắn không thể đối phó với bảy người này, chính vì vậy mà nàng càng khó chịu.
Ngay khi bị đánh thức giữa cơn mơ và phát hiện mình bị một đám người khống chế, Emma đã rất sợ hãi, nàng biết Cillian là người như thế nào, và cũng biết mình sắp phải đối mặt với kết cục ra sao.
Nàng rất sợ, nàng hy vọng cha hoặc Milo có thể trở về lều một chuyến, nàng không muốn bị giày vò đến chết.
Nhưng khi Milo thực sự trở lại, khi Milo bị những người có vũ khí sắc bén đó vây quanh, nàng còn sợ hãi hơn.
Emma liên tục giãy dụa, nhưng nàng hoàn toàn không còn sức lực, hai tay bị trói ngược ra sau lưng, cố hết sức chỉ có thể hơi nhấc nửa khuôn mặt lên, bảo Milo chạy mau.
Và khi nhìn rõ tình hình trước mắt, sự hoảng sợ và tuyệt vọng trong đôi mắt xanh dần chuyển thành kinh ngạc.
...
Bịch! !
Emma chỉ thấy một bóng dáng quen thuộc xông ra từ vòng vây, lao thẳng đến chỗ Cillian.
Một giây sau, tên tóc vàng cùng chòm râu của hắn bay tứ tung, hắn rên lên một tiếng, dao găm trong tay rơi ra, bị Milo chụp được.
"Ngươi..."
Emma ngơ ngác nằm dưới đất ngẩng đầu nhìn Milo có chút thở dốc, không nói nên lời.
Lúc này, ba tên thủ hạ còn lại của Cillian mới kịp phản ứng.
Số người của chúng vừa giảm hơn một nửa, lại còn thấy lão đại bị đánh bay xa 10 mét.
Sau khi mỗi tên sửng sốt hai giây, chúng lại huơ dao găm, hét ầm ĩ rồi lao vào.
Milo dùng dao găm cắt đứt dây thừng trói tay Emma, sau đó đưa con dao cho Emma, xoa đầu nàng: "Ai dám lại gần thì cứ đâm chết hắn."
Nói xong, hắn nghênh chiến với ba tên xui xẻo còn lại.
...
Emma ngơ ngác ngồi tại chỗ, hai tay nắm chặt con dao găm.
Trong ánh mắt đờ đẫn của nàng, ba tên vừa hùng hổ xông tới lần lượt bắt đầu rên rỉ, cùng với tiếng xương vỡ vụn.
Không đến mấy giây, cả bọn đã như sâu bọ ngoe nguẩy trên mặt đất, không còn tên nào đứng dậy nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận