Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 55: Ah lỗ tai của ta! (length: 11561)

"Ngươi chờ một lát!"
Ngay khi cảnh "súng cướp cò" sắp diễn ra, Milo đột nhiên thấy một bóng dáng quen thuộc lướt qua trước mặt mình.
Lúc này, đối phương cũng nhận ra Milo.
Hai bên đồng thanh thốt lên câu kia:
"Ngươi sao lại ở đây?"
. . .
"Ách. . . Ta tới tìm mũ của ta."
Người đàn ông cùng Milo có bộ dạng giống nhau, đều mặc áo khoác đen, đầu đinh, chính là lão Theon, hắn chắc cũng không nghĩ tới sẽ gặp Milo ở phòng hưởng lạc, đánh giá Milo và Eileen trong lòng ngực một lượt, vẻ mặt kỳ quái hỏi:
"Vậy ngươi đến đây làm gì?"
"Tới giúp ngươi tìm mũ."
Milo thản nhiên đẩy Eileen đang dựa vào người mình ra, nói với nàng: "Ngươi cũng đừng nhìn chằm chằm ta nữa, ta không phải đến làm nhiệm vụ, sau này rảnh lại hẹn ha."
Eileen mở nắp chai rượu rồi tu ừng ực hai ngụm lớn, dựa lưng vào tường, trên mặt có vài phần men say, giọng điệu trêu chọc hỏi Milo: "Đây là gặp lãnh đạo đến sao? Haha ~~ không sao ~ ngại gì chứ, chơi chung cả rồi, ta không ngại."
Đối với những lời như hổ lang này của Eileen, Milo hoàn toàn không biết nên trả lời thế nào, hắn đưa tay đặt lên thắt lưng. Xác nhận súng của mình vẫn còn nguyên, lập tức nói:
"Ta vẫn là chuồn trước."
Lúc này lão Theon cũng đã liếc thấy súng lục bên hông Milo, sắc mặt lập tức biến đổi:
"Con mẹ nó tiểu tử ngươi sao lại mang súng đi chỗ P, quên hôm qua lão tử đã nói gì với ngươi rồi hả!"
"Trước khi tan sở phải nộp lại vũ khí, ta bây giờ đi công tác nước ngoài, mang súng không có gì sai cả..." Milo phản bác một câu, chính hắn nghe cũng thấy mềm yếu vô lực.
" . ." Lão Theon hít sâu hai ba hơi liên tục:
"Cút ngay cho tao."
. . .
10 phút sau.
Cách xa quảng trường trung tâm, trên con đường ven sông.
Milo và lão Theon mỗi người dắt một con ngựa.
Hắn hỏi lão Theon: "Nói đi, ngươi đi tìm khoái lạc hay là tìm đau khổ..."
"Ngươi hiểu ý câu này không?" Lão Theon vẻ mặt cạn lời.
"Cũng hiểu sơ sơ, dù sao bọn họ rất vui vẻ, nhưng người ngoài nhìn thì lại thấy rất thống khổ." Milo đã tận mắt thấy khung cảnh đồ sộ bên trong tòa tháp hưởng lạc, đương nhiên trong lòng có tính toán.
"Ngươi không nói một tiếng tại sao mình lại đi hưởng lạc phòng hả?" Lão Theon giơ hai tay lên.
"Còn cần nhắn nhủ gì nữa, ngươi không thấy cả rồi à?" Milo tỏ vẻ bất cần, chẳng buồn giải thích: "Hơn nữa chính ngươi cũng chả ra gì, hai ta cũng tám lạng nửa cân thôi."
Lão Theon dừng bước, chân thành nói với Milo:
"Không ai biết ông chủ thật sự của hưởng lạc phòng là ai, nhưng ta không khuyên ngươi vừa mới nhận chức đã lộ mặt trong tầm mắt của mấy thế lực cao tầng, điều đó chẳng có lợi gì cho ngươi cả, tuy hưởng lạc phòng có thái độ mập mờ với chấp pháp quan, nhưng ai mà biết bọn họ có chủ ý gì. . . Nếu thật sự không nhịn được thì kiếm bạn gái đi, phí tiền vô ích ở đó làm gì."
"Biết rồi."
Tuy câu này nghe không hợp với cuộc trò chuyện giữa hai P khách, nhưng Milo hiểu ý lão Theon, hắn không hề đùa giỡn.
. . .
Dưới sự thúc giục của lão Theon, Milo quay về Chấp Pháp Sở nộp súng lục, chấm dứt nghiệp làm chấp pháp viên ngay ngày hôm sau.
Nhưng Milo vẫn không hề nhàn rỗi, có một việc hắn rất sốt sắng muốn làm rõ.
Sau khi chào tạm biệt lão Theon ở Chấp Pháp Sở, hắn lập tức đến bệnh viện tư nhân ở chợ trung tâm.
Milo đưa giấy tờ tùy thân cho bệnh viện, xin danh sách bệnh nhân nhập viện, sau đó đi thẳng vào khu nội trú.
Nhưng khi vào khu nội trú, hắn tìm một góc khuất ở cuối hành lang, cởi bỏ hết áo khoác, vũ khí lạnh và những thứ khác giấu đi, còn chiếc mũ chấp pháp viên dễ nhận thấy nhất thì đã được hắn nhét vào Chấp Pháp Sở từ trước.
Khi cởi hết những trang bị quá dễ thấy trên người, hình dạng của Milo không khác gì người bình thường.
Hắn căn cứ danh sách nhập viện đã đánh dấu, nhanh chóng tìm đến phòng bệnh của "Cillian · Sherman".
Đúng vậy, cậu nhóc đó vẫn còn nằm viện.
Nghe nói sau Vong Linh Tiết, bệnh viện đã tiến hành ba lần phẫu thuật cho bạn tốt của cậu, còn quá trình cụ thể ra sao thì không rõ, chỉ có thể chắc chắn một điều là kết quả chẳng khả quan hơn.
Gia tộc Sherman thậm chí còn bỏ ra rất nhiều tiền mời giáo sư từ các viện y học lớn về điều trị, nhưng tình hình vẫn không mấy lạc quan, cậu diễn viên đó coi như hỏng rồi.
Sau đó Cillian suy sụp, giờ thì ba ngày hai bữa đòi tự tử, trạng thái tinh thần cực kỳ bất ổn, vì vậy bệnh viện mới phải thường xuyên tiêm thuốc an thần cho cậu ta để không ảnh hưởng đến điều trị.
Đối với kết quả này, Milo chỉ có thể may mắn Emma là chị gái mình, còn những thứ khác thì không nói được gì.
. . .
Dù sao thì gia tộc Sherman cũng là gia tộc quý tộc hàng đầu ở Willow, trong bệnh viện tư nhân V.I.P nhất lại có thể bỏ trống cả một tầng, dùng để an trí người hầu, vệ sĩ.
Tầng 5 bỏ trống đó ngày thường trừ bác sĩ y tá ra thì không ai được phép vào.
Milo gặp các vệ sĩ ăn mặc chỉnh tề canh cửa ở hành lang.
Nhưng điều này hoàn toàn không làm khó được Milo.
Hắn liếc mắt xác định vị trí chính xác phòng bệnh của Cillian, rồi thong thả đi lên tầng 6 của khu nội trú.
. . .
. . .
Lúc này, trong phòng bệnh của Cillian, sau khi tiêm thuốc an thần ngày hôm nay, Cillian nằm như chết trên giường bệnh.
So với đêm Vong Linh Tiết, sau nhiều ngày nằm viện, trên mặt Cillian đã lún phún râu, sắc mặt cũng rất nhợt nhạt, thoắt một cái đã già đi cả chục tuổi.
Đây là phòng bệnh khách quý xa hoa nhất ở toàn Willow, cách trang trí xa hoa khiến nó giống như phòng khách sạn hơn là phòng bệnh, không chỉ thế, bệnh viện này còn có thiết bị tiên tiến nhất và đội ngũ y bác sĩ V.I.P nhất, tất nhiên, chi phí điều trị cũng thuộc hàng top.
Nhưng có những thứ một khi đã đứt thì là đã đứt, tồi tệ thì là tồi tệ, có nhiều tiền hơn nữa cũng không cứu vãn được, hắc hắc.
Ngoài ra, ai có thể ngờ được, lúc con trai đang hôn mê trên giường bệnh, thì người cha lại đang ở trong rừng rượu thịt ở hưởng lạc phòng quậy tưng bừng.
. . .
Dylan không có ở đây.
Nhưng vợ Dylan thì có.
Một quý bà ăn mặc đoan trang, vẻ mặt u sầu đang ngồi lau nước mắt trong phòng khách của căn phòng nhỏ.
Tuy đã hơn 40 tuổi, nhưng nhờ điều kiện sống tốt cộng với chăm sóc thường xuyên nên dáng người và làn da của phu nhân trông trẻ hơn so với người cùng tuổi đến cả chục tuổi, sắc mặt còn tốt hơn so với Milo mắt thâm quầng và lòng trắng mắt đỏ ngày thường.
Vốn là một người mẫu, nhìn con trai mình ngày hôm nay sống không bằng chết, lòng đương nhiên như dao cắt, nhưng lớn lên trong một gia đình quý tộc truyền thống, ngoài việc lấy nước mắt rửa mặt mỗi ngày, nàng chẳng làm được gì cả, bởi vì nàng không biết gì cả.
"Yên tâm đi, cậu ấy sẽ khỏe hơn thôi."
Một giọng nói trầm thấp của đàn ông vang lên trong phòng khách.
Người nói có vẻ mặt u ám, mũi tẹt, nhiều nếp nhăn, đeo kính gọng vàng, chính là chú của Cillian, Harrison, đội trưởng đội giám sát đã bị Dilasha ép phải rút lui trong ngày Vong Linh Tiết tại Chấp Pháp Sở.
"Sao có thể khỏe lên được. . . Hôm nay khi tỉnh lại cậu ấy đã nói với ta rằng cậu ấy không muốn sống nữa, cậu ấy muốn cùng người nhà kia đồng quy vu tận. . ." Phu nhân che mặt nức nở, cả người có chút run rẩy.
"Anna, tin ta đi, ta sẽ không bỏ qua cho bọn chúng, ta sẽ khiến bọn chúng phải trả giá thật nhiều cho những gì bọn chúng đã làm!! Không một ai có thể thoát được!!"
Harrison không hề che giấu sát ý trong giọng nói.
Giọng điệu này quá quen thuộc với Milo, lúc ở cửa phòng giam trong Chấp Pháp Sở, Harrison cũng đã dùng giọng điệu đó để nói những lời tàn nhẫn với Milo.
. . .
Tiếp theo. . .
Một cảnh kỳ lạ đã xuất hiện.
Phu nhân chủ động nép vào lòng chồng đệ rồi oà khóc.
Khi thời gian trôi qua, dưới sự trấn an của Harrison, phu nhân dần dần ngừng khóc.
Sau đó, cuộc trò chuyện của cả hai bắt đầu đi chệch hướng.
"Bác sĩ đã tiêm thuốc an thần cho tiểu An rồi." Phu nhân dịu dàng nói bên tai Harrison.
Ngay sau đó, hai người đã quấn lấy nhau trên ghế sofa ở phòng khách...
. . .
. . .
Cái này? ? ? ?
Giờ phút này, Milo đang ngồi trên bệ cửa sổ bên ngoài phòng khách.
Trong cửa sổ truyền đến những tiếng thở dốc kịch liệt và nhiều tiếng nói chuyện khó nghe, khiến Milo cảm thấy cả người không ổn.
Mới trước đó thôi, ở trên tháp của tòa nhà hưởng lạc, suýt nữa thì bị mù mắt chó, bây giờ Milo chỉ muốn móc lỗ tai của mình ra. . .
Khi đôi bên trong phòng khách xưng hô với nhau bằng những danh xưng thân thuộc, mà lại liên tục nói những lời hổ lang như "Không được sẽ đẻ thêm một đứa nữa", biểu cảm của Milo không biết có bao nhiêu là đặc sắc.
. . .
Cho đến khi Milo mang theo đồ đạc của mình rời khỏi bệnh viện để về nhà, trong đầu vẫn không ngừng hiện lại cảnh tượng trên tòa tháp của hưởng lạc phòng, đồng thời văng vẳng những tiếng động trong phòng bệnh của bệnh viện.
Thật đặc biệt, đúng là không phải người một nhà thì không vào một cửa.
Cả nhà người cao kẻ thấp đều không ai bình thường, quá mức vô lý.
Rebecca trước khi nói với Milo, hắn chỉ biết thế lực quý tộc chỉ là một góc của tảng băng trôi, nhưng Milo tuyệt đối không ngờ mặt khác của tảng băng lại có hình dáng thế này.
...
Milo về đến nhà chuyện đầu tiên làm là ghi lại những thông tin thu thập được hôm nay vào sổ tay.
Hắn đem sơ đồ cây gia phả cũ đã vẽ thêm mối quan hệ giữa Dylan và Cillian, rồi lại vẽ thêm một đường nối giữa Cillian và Harrison, sau đó nối thêm chị dâu của Harrison, vợ của Dylan lại với nhau.
"Ừ... Cillian là con trai của Harrison."
Milo nhớ lại câu nói của Crocodile trước đây——ngươi có nghĩ đến không, vì sao con trai ruột của Dylan là Cillian lại bị ngươi đâm, mà kẻ vội xông tới Sở Chấp Pháp cắn người lại là thúc thúc Harrison của nó?
"Như vậy mới hoàn toàn hợp lý."
Milo nhìn sơ đồ quan hệ gia tộc Sherman đã được "chỉnh sửa".
Nếu như trước kia hắn còn mông lung trong việc đối phó Harrison thế nào thì bây giờ mạch suy nghĩ trong đầu hắn đã cơ bản rõ ràng.
...
"Vừa về đấy à?"
Giọng của Emma bỗng nhiên từ phía sau truyền đến...
Bạn cần đăng nhập để bình luận