Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Chương 200: Trọng đại phát hiện

Chương 200: Phát hiện trọng đại
Rạng sáng 3 giờ, Rebecca theo chấp pháp tổng bộ trở về.
Nàng đem tất cả manh mối, tư liệu về vụ án trước mắt tiến hành báo cáo đơn giản, đồng thời từ kho hồ sơ của chấp pháp tổng bộ, điều tra tất cả hồ sơ các vụ án tương tự.
Tuy rằng cách thức xử lý sự tình của lão Theon và Milo có đôi phần không đáng tin cậy, nhưng Rebecca tin tưởng vào phán đoán của hai người họ về vụ án.
Nero lão sư luôn nói với Rebecca, nàng đã chuẩn bị đầy đủ điều kiện để trở thành một chấp pháp quan ưu tú, nhưng duy chỉ thiếu một thứ mấu chốt nhất, đó chính là khứu giác.
"Ta không ủng hộ tác phong của Theon, nhưng phải thừa nhận, hắn có được khứu giác chấp pháp nhạy bén nhất, đây cũng là nguyên nhân ta để hắn ở lại dưới trướng của ngươi, ta hy vọng ngươi có thể kế thừa điểm tốt duy nhất này trên người hắn."
Đây là nguyên văn lời nói của Nero.
Từ khi bắt đầu cuộc đời đệ tử, Rebecca vẫn luôn cố gắng, theo đuổi hình tượng chấp pháp hoàn mỹ trong suy nghĩ.
Nàng biết rõ kỳ vọng của Nero đối với mình, cũng biết, phần kỳ vọng này từ sau khi Carl c·hết mới chuyển dời sang cho mình.
Chính bởi vì như vậy, Rebecca đối với yêu cầu của bản thân càng trở nên nghiêm khắc, hà khắc hơn.
...
Hiện tại đã nhận định vụ án huyền thi là một nghi thức tôn giáo nào đó, như vậy trong quá khứ tuyệt đối có tồn tại các vụ án tương tự.
Kinh nghiệm từ sự kiện Ikem đã khai thác tầm mắt và tư duy của Rebecca, một số thứ mà trước kia nàng tuyệt đối không thể tin tưởng, thì hiện tại nàng đã có thể tiếp nhận.
...
Vác theo tập hồ sơ nặng trịch trở về Chấp pháp sở, Rebecca tự rót cho mình một ly cà phê đậm đặc, dốc cạn thứ chất lỏng đen như mực ấy chỉ trong vài ngụm. Sau đó, nàng bắt đầu loại bỏ, so sánh từng tập hồ sơ mà mình thu thập được.
Không biết đây là lần thứ mấy nàng qua đêm ở Chấp pháp sở.
Đôi khi, dù cho không có vụ án khẩn cấp nào, nàng vẫn sẽ lựa chọn chấp nhận nghỉ qua đêm trên ghế sofa trong văn phòng.
Nguyên nhân không rõ.
Đại khái là do thói quen với không khí lạnh lẽo của Chấp pháp sở.
Ở đây, nàng có thể ngủ ngon hơn một chút.
...
Khi trở lại Chấp pháp sở, Rebecca có hỏi thăm bảo vệ ở cổng, biết được Milo và lão Theon từ sáng sớm sau khi rời đi vẫn chưa trở về, cho nên nàng không đến phòng tổ trinh thám tìm người, mà ở trong phòng làm việc yên lặng chờ tin tức.
Rebecca đặt đèn dầu hỏa lên góc bàn, đồng thời đem cái chuông nhỏ luôn đặt trên bàn xê dịch tới dưới ánh đèn.
Sau đó, nàng bắt đầu xem xét hồ sơ.
Có thể khi nàng vừa mở tập hồ sơ đầu tiên ra, thì đột nhiên nghe thấy từ hành lang truyền đến một ít tiếng động lạ.
Những âm thanh kỳ lạ mà ngày thường ở Chấp pháp sở chưa từng nghe qua.
...
Đêm đã khuya.
Rebecca lúc trở lại Chấp pháp sở có phân phó những chấp pháp quan còn ở trong đại sảnh về nghỉ ngơi.
Dù sao không phải tất cả chấp pháp quan đều là người cô đơn, không có gia đình. Từ khi phát hiện huyền thi ở bến tàu đến nay đã qua hơn 20 tiếng, con người luôn cần phải nghỉ ngơi.
Phòng làm việc của Rebecca nằm ở sâu trong tầng một của cao ốc chấp pháp.
Mà cửa vào cầu thang thông xuống tầng hầm lại nằm ở cuối hành lang đối diện hướng khác, ngay góc văn phòng.
Lúc này, trong đại sảnh không có chấp pháp quan nào trực ban, bên trong Chấp pháp sở chỉ có một số phòng ở tầng trệt phía trên là còn sáng đèn.
Cho nên, bất kỳ động tĩnh nào ở lầu một đều khiến cho Rebecca cảnh giác.
...
Nàng chậm rãi đặt tập hồ sơ trong tay xuống, một tay đặt lên chuôi khẩu súng hỏa mai bên hông, đẩy cửa phòng ra, nhìn vào hành lang một cái.
Trong hành lang trống không, vắng lặng.
Ngọn nến yếu ớt trên vách tường hai bên phản chiếu vào vũng nước đọng trên mặt đất. Nhân viên bảo vệ có lẽ vừa mới lau rửa hành lang, nhưng ở trong kiểu thời tiết ẩm ướt, lạnh lẽo quỷ quái này, vệt nước trên mặt đất sẽ không giảm bớt, mà chỉ càng ngày càng nhiều thêm.
Rebecca không phát hiện bất kỳ dị thường nào trong hành lang.
Nhưng nàng tin chắc rằng mình vừa mới nghe được một ít động tĩnh, vì vậy, không nói một lời, vịn súng lục, hướng về phía cầu thang ở cuối hành lang đi tới.
Khi đi ngang qua đại sảnh, nàng cẩn thận đảo qua những khu vực làm việc có bàn chân, xác nhận phía dưới bóng tối không có giấu bất kỳ vật gì, sau đó mới nhanh chóng vượt qua khu làm việc, thẳng tiến về phía cửa vào thông xuống tầng hầm.
Toàn bộ tầng một Chấp pháp sở, hôm nay chỉ còn lại một mình Rebecca.
Tiếng giày cao gót của nàng giẫm trên sàn nhà thô ráp vang vọng trong hành lang tối đen.
...
Tòa kiến trúc của Chấp pháp sở này vốn đã có niên đại lâu đời, kết cấu bên trong của nó kế thừa kiểu kiến trúc trống trải, lãng phí không gian từ thời đại trước, điều này khiến ánh sáng yếu ớt của đèn dầu và nến căn bản không đủ để chiếu sáng hoàn toàn tầm mắt, phía cuối tầm nhìn và khu vực trần nhà phía trên đều là một mảnh đen kịt.
Ngay cả bức họa cây liêm đao và cán cân, biểu tượng cho quyền uy chấp pháp trên trần đại sảnh, cũng rất khó nhìn rõ được.
...
Sau khi trải qua sự việc của Daisy, Rebecca bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu, đều duy trì sự cảnh giác cao độ, cho dù đang ở trong Chấp pháp sở cũng vậy.
Khi tới gần cầu thang thông xuống tầng hầm, tay phải của nàng đã rút khẩu súng hỏa mai ra, ngón cái khấu trừ vào bộ phận cò súng có khảm đá lửa.
Ánh đèn từ tầng hầm lúc ẩn lúc hiện ở đầu hành lang.
Rebecca không cố ý che giấu tiếng bước chân, thẳng tiến vào khu vực dưới lòng đất.
Khi đi ngang qua nhà xác thứ nhất, Rebecca xác nhận lại một lần nữa, xem xét tất cả các góc khuất và t·h·i t·hể trên bàn, sau đó mới chuyển hướng sang nhà xác thứ hai.
Nhưng khi đến chỗ rẽ, nàng đụng phải chấp pháp quan Rick.
Đối phương đang đeo một đôi găng tay mới tinh lên tay.
Nhìn thấy Rebecca, hắn có chút kinh ngạc:
"Ôi chao! Sao ngài lại..."
Rebecca xem xét gia hỏa có quầng thâm mắt trước mặt: "Không có gì, xuống xem một chút."
Trong khi nói chuyện, nàng đã lặng lẽ nhét khẩu súng hỏa mai trở lại túi đựng vũ khí bên hông.
Sau đó, nàng liếc nhìn vào bên trong nhà xác một cái.
T·h·i t·hể của Aya · Ferguson nằm yên lặng trên bàn, hết thảy đều rất bình thường, vì vậy, quay đầu lại hỏi Rick:
"Vừa nãy, ngươi có nghe thấy âm thanh gì không?"
"Có, âm thanh rất lớn đúng không? Ta nghi ngờ là mấy cái giá kim loại này bị lỏng kết cấu, cụ thể là vị trí nào ta cũng không rõ lắm, quay đầu lại ta sẽ đề nghị thay đổi, thay thế một loạt, vừa vặn trong đó có rất nhiều cái đã bị gỉ sét."
Rick gật gật đầu.
So với sự cẩn thận của Rebecca, Rick tỏ ra thoải mái hơn nhiều.
Thậm chí có một chút hưng phấn.
Hắn dẫn Rebecca vào trong phòng làm việc, vừa đi vừa nói:
"Phát hiện trọng đại, thưa quan chức, phát hiện trọng đại."
Rick dùng kìm gắp cây kim nhọn hoắt rút ra từ gót chân t·h·i t·hể của Aya lên, giới thiệu với Rebecca:
"Hung thủ để lại trên người t·h·i t·hể, ta đã kiểm tra rồi, bề mặt không lưu lại bất kỳ dấu vân tay nào, chất liệu cụ thể còn cần tiến hành nghiên cứu thêm để xác nhận, cảm nhận có chút tương tự hợp kim, bề mặt đã hình thành ô-xy hóa, bên trong nó lại sáng bóng, nói cách khác đây là một vật tương tự như kim tiêm."
"Vật được sản xuất hàng loạt?" Rebecca khẽ nhíu mày.
"Có khả năng, nhưng còn cần xác nhận thêm một bước nữa, ta sẽ cố gắng đưa cho ngài một bản báo cáo xác thực vào ngày mai."
Rick rất tự tin nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận