Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 300: Bị loài người gọt thấp san giá trị (length: 8127)

Thật ra Milo vẫn đang tự hỏi một vấn đề khác, đó là Giáo Hội mà người sứ đồ cổ xưa kia nhắc đến, cội nguồn của tai ương, loại người này rốt cuộc được định nghĩa như thế nào?
Hỏi thẳng Dilasha chắc chắn không có kết quả.
Thằng cha này thoạt nhìn như ở trên tháp chuông ngôi sao, chẳng biết ai là ai.
Đầu tiên, có thể biết danh sách săn giết có Milo, còn có Grasso.
Đương nhiên, còn phải tính cả David Debby.
Ba người bọn hắn có điểm chung gì?
Nói một cách đơn giản thì tất cả đều là loại đặc biệt, chẳng ai phải người bình thường.
Một kẻ sống không biết bao nhiêu năm, nhập vào người con rể, một con quái vật già; một kẻ trộm ẩn mình, không rõ mình thuộc tộc loại nào; còn một người đến từ thế giới khác, là Linh Thị.
Mà Dilasha cũng đã nói, chỉ cần chú tâm điều tra lịch sử tín ngưỡng và gia phả của những người bị hại, không khó nhận thấy tổ tiên họ mang bóng dáng của các giáo phái dị đoan, một số còn có thể xác định là Quyến Tộc.
Vậy có thể hiểu rằng thợ săn chỉ đơn giản là mù quáng đưa tất cả những kẻ không phải người bình thường vào danh sách săn giết hay không?
Ít nhất theo chủ quan của Milo thì đám thợ săn tin rằng mình đang làm việc đúng đắn, đây cũng là lý do ban đầu Milo loại bỏ khả năng vụ này là mua người giết.
Nhất là câu nói "Đây là chính đạo" trước khi chết của thợ săn.
. . .
"Chính đạo, cái gì mới tính là chính đạo? Loại lời này vốn dĩ đã rất điên rồ rồi, thời buổi này chính đạo như hưởng lạc trong phòng gái gọi vậy."
Milo một mình lang thang trên đường phố.
Miệng lẩm bẩm những lời lẽ thô tục, đại nghịch bất đạo.
Lão La và Kane đi theo phía sau vẫn chưa biết ngôn ngữ của người câm điếc, có lẽ hai người bọn họ học theo Eric, nên suốt đường đi không nói gì, chỉ gật hoặc lắc đầu.
Mà phần lớn thời gian là lắc đầu.
Xem ra bọn họ không thực sự đồng tình với những lời Milo vừa nói.
Cũng có thể đơn giản là họ phát chán vì hắn lảm nhảm.
"Mà đây là đến nơi nào vậy?"
Trên đường đi Milo chỉ thông qua mộng dẫn để định vị vị trí của Grasso, rồi đuổi theo sau nàng với khoảng cách chừng mấy trăm mét.
Giờ đây, bọn hắn gần như đã ra khỏi quảng trường náo nhiệt phía nam thành phố, bắt đầu tiến vào một số khu không dân cư, đường phố hai bên từ nhà cao tầng trở thành những căn nhà trệt thấp bé, trong nhà cũng không thắp đèn dầu, trên phố thì hoàn toàn không có ánh sáng.
Không thể trách người không đốt đèn, chủ yếu là công trình xây dựng ở đây thấp hơn tiêu chuẩn trong thành, vốn dĩ không có cái loại đèn đường này.
Nhưng chỉ những nơi vắng vẻ thế này mới có thể hấp dẫn thợ săn ra tay.
. . .
Tuy cùng một chiêu, khả năng thành công lần hai rất thấp, nhưng Milo không nghĩ nhiều.
Hiển nhiên, những người khác trong tổ chức thợ săn cũng vậy.
. . .
Grasso đơn độc đi trên con đường tối đen.
Nàng cảm nhận rõ sự mát lạnh, nhưng bây giờ không còn sức phân biệt cái mát lạnh này là do gió đêm hay do Milo, hay một thợ săn nào đó ẩn mình trong bóng tối.
Nói tóm lại, nàng rất rối bời. Nàng nghe thấy vài âm thanh, nhưng không biết chúng đến từ hướng nào, Milo đã ảnh hưởng lớn đến não bộ của nàng, khả năng suy nghĩ và phán đoán giác quan của nàng đều bị xáo trộn.
Trong đầu Grasso lúc thì hiện lên hình ảnh Milo từng nói chuyện với mình, lúc lại thấy cảnh mình bị thợ săn truy sát kinh hoàng, các cảm xúc lẫn lộn khiến cơ thể nàng theo bản năng run rẩy.
Nếu có một điều tra viên đại học Miskatonic ở đây, có lẽ có thể nhận ra ngay chứng suy nhược giá trị khác thường—— một dạng bệnh lý.
Khác biệt duy nhất là, trong tình huống bình thường, mọi người chỉ bị suy giảm giá trị do gặp phải quái vật không thể tả hoặc sự cố dị thường, còn Grasso là vì Milo, một con người. . .
. . .
"Rắc..."
Bên trái đường bỗng có một tiếng động lạ sắc nhọn, vang lên.
Grasso giật mình run lên.
Nàng không phân biệt được âm thanh đó là gì, vô thức bước nhanh hơn.
Trước khi gặp thợ săn, Milo là người tạo áp lực lớn nhất nàng từng gặp, nhưng thợ săn khác, thợ săn mang trong lòng sát ý thuần túy, đó là điều duy nhất Grasso khẳng định được.
Và lúc này, sát ý đáng sợ ấy đang bao quanh lấy nàng.
. . .
Tiếng lộp cộp rời rạc vang lên liên tục từ những căn nhà trệt xung quanh.
Grasso không dám dừng bước, nàng thậm chí đã bắt đầu chạy chậm vô thức. Nếu đường không trơn sau cơn mưa, có lẽ nàng đã sớm ba chân bốn cẳng chạy trối chết.
Lý trí còn sót lại tự nhủ, nếu không may ngã trên đường này, hậu quả còn đáng sợ hơn, nên nàng cố gắng kìm nén.
Cùng lúc đó, một giọng nói khác vang lên trong đầu nàng — Milo ở ngay sau lưng, hắn sẽ giải quyết lũ thợ săn trong bóng tối.
Grasso không hiểu tín nhiệm cảm giác không đâu đó đến từ đâu, nàng chỉ biết giọng nói đó thực ra thuộc về chính mình.
Sợ hãi, căng thẳng...
Vô vàn cảm xúc tiêu cực đè nặng lên Grasso, tựa như muốn giam cầm lý trí ít ỏi còn sót lại vào một không gian tuyệt vọng vô tận.
Không biết do bước đi quá nhanh khiến hơi thở hỗn loạn, hay vì nguyên nhân khác, lồng ngực Grasso bắt đầu cảm thấy khó chịu, như muốn nghẹt thở.
Nhưng nàng không thể và không dám dừng lại.
Bởi tiếng động càng lúc càng lớn đã gần kề, chúng như tiếng gầm của thú dữ trong không gian kín, hay như tiếng nổ do máy móc vận hành tốc độ cao phát ra.
Grasso không tài nào phân biệt âm thanh nào phát ra từ phía sau, âm thanh nào do chính mình phán đoán.
Nàng chỉ biết rằng, nếu bây giờ dừng lại, lưỡi dao sẽ rơi xuống người nàng.
Dần dà, thính giác và thị giác của nàng cũng trở nên mơ hồ.
Những âm thanh xung quanh bị thay thế bởi tiếng thở dốc hỗn loạn, nặng nề của chính mình.
Ý thức của nàng cho rằng mình vẫn đang chạy, nhưng thực tế nàng đã nằm bệt trên nền gạch đá lạnh lẽo.
Nước mưa bẩn thấm ướt quần áo và tóc dài của nàng, cơ thể vẫn đang trong trạng thái căng thẳng, thỉnh thoảng run rẩy.
. . .
Mà ở khu vực cách nơi Grasso ngã chừng mười mấy mét, Milo kéo lê xác một Hắc y nhân từ đống đổ nát của một căn nhà trệt đi ra.
Hắn bình thản đứng giữa đường phố, nhìn quanh hai bên trái phải, máu trên mũi dao phay chảy nhỏ theo rãnh dao xuống đất.
Trong tầm mắt xuất hiện bóng dáng của lão La và Kane, bọn họ gật đầu với Milo, xác nhận không còn thợ săn nào ở gần.
"Cuối cùng cũng câu được một con cá, phải nhanh chóng báo cho Dilasha lo liệu nghi thức chôn cất, nếu không thì toi công. . . Ê, sao nàng nằm bẹp rồi?"
Milo kéo xác Hắc y nhân đến chỗ Grasso.
Phát hiện nàng đang run rẩy dữ dội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận