Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 195: Tự tin chân nghệ nhân (length: 8271)

"Đừng quên, tìm người chuyên làm dịch vụ tang lễ hợp tác, xem xem năng lực của họ có tác dụng với người chết không, dù cho có giết Linh Thị thì cũng phải lo xong tang lễ cho hắn mới được đi vào xem xét và cướp đoạt, coi như ta nhắc nhở ngươi một câu, biết đâu ngày nào đó sẽ dùng đến đấy, thậm chí là để dành cho chính mình."
Đó là lời dặn dò cuối cùng của phù thủy đỏ với Milo.
Milo tạm thời bỏ qua lời khuyên này.
Người đàng hoàng ai lại đi đặc biệt quan hệ với người làm tang lễ chứ, quá xui xẻo.
. . .
Điều đáng nói là, bệnh viện St. George không hề tỏ ra thái độ chống đối nào với việc Milo điều tra.
Đương nhiên đây là một tình huống tương đối hợp lý, chỉ là Milo không quen với nhịp điệu điều tra suôn sẻ thế này, trong thâm tâm hắn luôn cảm thấy đáng lẽ phải có một hai tên đáng ghét đến gây rối mới đúng.
"Đây là dữ liệu hiện tại bệnh viện chúng tôi đang lưu trữ, cứ hai năm dữ liệu sẽ được cập nhật một lần, thông thường chúng tôi chỉ chỉnh hợp quản lý những ca bệnh đặc biệt, những tình huống khác sẽ không xem lại những dữ liệu kiểm tra sức khỏe này."
Người tiếp đón Milo là một nhân viên quản lý hậu cần của bệnh viện, nàng cẩn thận trình bày tình hình kho dữ liệu của bệnh viện St. George với Milo, dẫn hắn đến nhà kho lưu trữ dữ liệu tại tòa nhà phức hợp.
Tuy nói là hai năm thay mới một lần, nhưng số lượng dữ liệu ở đây lại khổng lồ đến mức kinh ngạc, 4 phòng chứa, tổng cộng rộng hơn 500 mét vuông, dày đặc những khay chứa đồ chồng chất lên nhau.
Nàng giới thiệu: "Sau đại dịch, chính phủ Willow đã phổ biến việc thành lập một hệ thống quản lý dữ liệu sức khỏe toàn dân, vì vậy mới có mấy cái nhà kho này."
Vị trí phòng chứa của kho nằm ở tầng trệt, nửa hầm ngầm có tường kép.
Tuy trên danh nghĩa nghe thì đường hoàng, nhưng trên thực tế công việc của chúng là chỉ chất một đống giấy ghi dữ liệu trong phòng ẩm thấp, tối tăm, chờ đến 2 năm thì sẽ bỏ hết chỗ này, rồi lại đổi sang một đống giấy khác.
Nhân viên lễ tân không hề giấu giếm điều gì với Milo, ngược lại, trong lời nói của nàng còn thể hiện sự bất lực với hiện tượng này.
Trong hành lang nửa hầm ngầm, những ngọn đèn dầu được thắp sáng từng cái một.
Ở đây không một bóng người, trên mặt đất toàn bụi, chắc hẳn bình thường rất ít ai đến nơi không khí không lưu thông thế này.
Nhân viên lễ tân đi trước Milo, trong hành lang vọng lại tiếng giày của nàng cùng tiếng va vào sàn nhà.
Ánh đèn dầu chiếu xuống, đường cong cơ thể nàng được làm nổi bật rất rõ.
Không biết đây có phải là một trong những tính toán nhỏ nhặt của bệnh viện hay không, họ không hề cử bất kỳ một vị lãnh đạo bụng phệ đầu trọc nào ra đón tiếp Milo, mà lại để một cô nàng nóng bỏng và tao nhã đến thế này...
"Có bao nhiêu người trong bệnh viện St. George có thể tiếp cận được những dữ liệu này, ý ta là, có chìa khóa vào đây." Milo dừng chân, tay nhẹ kéo thử cửa kho.
Nhân viên lễ tân lấy chìa khóa ra, mở khóa hai lớp khóa tập trung trên cửa kho cho Milo.
Rồi trả lời:
"Chìa khóa kho do bộ phận thông tin quản lý, nhưng nếu cần thì bất kỳ khoa khám chữa bệnh nào cũng có thể xin trích xuất tài liệu, nhân viên bộ phận thông tin sẽ chịu trách nhiệm cung cấp."
Răng rắc, cửa kho vừa mở, Milo đã ngửi thấy mùi giấy tờ ẩm mốc.
"Có ghi chép về việc chuyển giao không?"
Milo nhận đèn dầu từ tay nhân viên lễ tân, trực tiếp đi vào kho.
Ở đây quả thực đúng như đối phương nói, dù số lượng dữ liệu khổng lồ, lại được sắp xếp cẩn thận tỉ mỉ, nhưng chẳng có tác dụng căn bản nào cả, chỉ làm bình phong cho cấp lãnh đạo trong thành phố thôi.
"Ngươi là người của bộ phận thông tin à?"
Milo cầm đèn dầu đi giữa các khay chứa đồ.
Nhân viên lễ tân theo sau Milo đáp lời: "Ngài có thông tin nào cần trích xuất không? Tôi có thể làm thay."
"Aya · Ferguson, ta muốn biết dữ liệu của người này, và cả ghi chép về việc chuyển giao dữ liệu, nếu có thể, ta còn muốn danh sách những người khác có dữ liệu kiểm tra sức khỏe gần giống với nàng." Milo đưa ra yêu cầu không hề khách khí chút nào.
"Đây quả thực là...một khối lượng công việc lớn."
Nhân viên lễ tân từ đầu đến cuối vẫn giữ được thái độ nhã nhặn, lịch sự quả thật không dễ, giọng nàng thoáng chút lưỡng lự.
"Vất vả ngươi rồi, Chấp Pháp Sở sẽ ghi nhớ sự trả giá của ngươi." Milo không có ý định mặc cả với đối phương, lạnh nhạt đáp một tiếng.
"Nếu tôi có hành vi nào mạo phạm ngài, xin nhận lời xin lỗi của tôi." Cách suy nghĩ của nhân viên lễ tân thật khác thường, ít nhất thì Milo thấy thế.
"Ta đưa ra những yêu cầu này không phải để làm khó dễ ngươi, mà là vì nhu cầu phá án." Milo nghiêng người, nhìn nhân viên lễ tân một cái.
"Việc này sẽ tốn rất nhiều thời gian." Nhân viên lễ tân hơi nhíu mày, nhưng không phải kiểu nhăn nhó khó chịu, mà giống như là đang làm nũng hơn.
"Chẳng phải những lãnh đạo bệnh viện phái ngươi tới là để lãng phí thời gian của ta sao?" Milo dựa lưng vào khay chứa đồ, nâng đèn dầu lên, nhìn người phụ nữ cao gầy phía sau.
"Nhưng đó là một kiểu lãng phí thời gian dễ chịu, không phải là bầu bạn cùng một đống tài liệu mốc meo." Đối phương lắc đầu, hỏi Milo: "Hay là nói, ngài không thích mẫu người như tôi?"
"Ừm ——" Milo dùng móng tay cái gãi đầu, hơi lúng túng nói: "Cho ta biết..."
Nói được ba chữ thì hắn mới nhớ ra, mình còn chưa biết tên của đối phương là gì.
"Sansa." Nhân viên lễ tân không hổ là người chuyên nghiệp, lập tức đón lời của Milo.
"Ừ, cho ta biết, Sansa, ba vòng của ngươi khoảng bao nhiêu." Milo cầm đèn dầu soi xét thân hình của nữ nhân viên trẻ tuổi tên Sansa này.
Đối phương hào phóng đọc lên số đo của mình.
Trong giọng còn có chút tự hào mơ hồ.
Nghe xong, Milo như có điều suy nghĩ, sau đó nói thêm:
"Có để ý cởi giày cao gót ra không?"
Lời vừa nói ra, trên khuôn mặt trắng nõn của đối phương cuối cùng cũng xuất hiện một vệt ửng hồng nhạt.
Nhưng nàng vẫn làm theo.
Sau khi bỏ giày, chân trần giẫm lên nền nhà ẩm ướt lạnh lẽo, nàng cẩn thận hỏi dò:
"Không nên ở loại địa phương này sao?"
. .
Milo liếc mắt, hắn biết rõ người phụ nữ trước mắt đang nghĩ gì, khá lắm, đầu óc đoán chừng đã lệch sang không gian khác rồi.
Nhưng Milo chỉ đại khái nhìn ra chiều cao của Sansa sau khi bỏ giày cao gót.
Hắn tính toán đại khái tất cả dữ liệu, lại đối chiếu một chút với dữ liệu của Aya · Ferguson, phát hiện dáng người hai người này quả thật giống nhau đến kinh ngạc.
Vì vậy nói với Sansa:
"Mặc dù nói vậy có thể ngươi sẽ không hiểu, nhưng dữ liệu của ngươi cho thấy, ngươi đang ở dưới một mối đe dọa tiềm ẩn nào đó, cho nên ta khuyên ngươi sau khi tan ca về nhà tốt nhất là đi cùng người khác, đương nhiên rồi, là sau khi hoàn thành nhiệm vụ ta giao cho ngươi."
Milo còn chưa dứt lời, vệt ửng hồng trên mặt người ta đã nhanh chóng biến mất, giọng Sansa không còn vẻ ngượng ngùng hay cau có nữa:
"Cảm ơn sự quan tâm của ngài, chấp pháp quan tiên sinh."
"Nên vậy mà."
Milo gật đầu:
"Sáng mai ta sẽ qua lấy tài liệu, nhớ uống nhiều cà phê nhé."
Nói xong liền chuồn đi.
. . .
Nhưng sau khi Milo rời kho, thính giác nhạy bén vẫn giúp hắn bắt được tiếng chửi rủa đầy tức giận vọng lại của Sansa.
Đại khái là —— sợ không phải là cái thằng con trai đấy chứ.
Cùng với —— hắn rõ ràng còn không thèm nhìn chân của ta một cái.
. . .
Milo không ngừng lắc đầu:
"Rõ ràng vẫn là một nghệ sĩ chân tự tin, xem ông đây là Quentin chắc."
Bạn cần đăng nhập để bình luận