Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 492: Nguyền rủa (length: 8319)

Ánh sáng lờ mờ.
Trong không khí thoang thoảng hơi ẩm ướt cùng một chút mùi mốc khó chịu.
Lưng dựa vào gối ôm, trên người đắp chiếc chăn lông ấm áp.
Đủ thứ tình huống cho thấy, Milo lúc này đang ở trong phòng.
Hắn không giống như rời khỏi cảnh mộng ảo bằng cách "Trở lại" thế giới thực tại theo góc độ vật lý, mà giống như lần trước, chỉ cần đơn giản mở mắt ra là được, không cần phải xuyên qua khu rừng mê hoặc, vương quốc người khổng lồ và hẻm núi phan tư để trở về một quãng đường dài buồn chán.
. . .
Sau khi tỉnh lại, Milo không cảm thấy bất kỳ đau nhức nào ở tứ chi, chứng tỏ trong lúc hôn mê hắn không bị ai tháo mất tay hay chân, đây xem như một tin tốt.
Nhưng cảm giác mệt mỏi thì có, hơn nữa rất nặng nề.
Nghĩ lại có hơi khó tin, kẻ thống trị cũ của Ảm Ảnh vậy mà cũng biết cảm thấy mệt mỏi...
Nhưng sự thật đúng là như vậy, Milo cảm thấy đầu óc mình đã trải qua một đợt làm việc quá tải, trước khi mở mắt, hắn thậm chí còn nảy ra ý nghĩ "Hay là ngủ thêm một lát nữa", đây xem như một tín hiệu cơ thể phản hồi cho hắn, nói rằng lúc này nghỉ ngơi có lẽ tốt hơn.
Nhưng sau khi tỉnh táo lại, hắn bắt đầu nghe thấy bên tai có những tiếng thảo luận nhỏ nhặt.
Mơ màng mở mắt, điều đầu tiên hắn thấy là chiếc chăn lông trùm kín mặt như xác ướp, kéo chăn ra sau mới thấy gáy của Enid không xa.
Nàng đang quay lưng về phía Milo, thao thao bất tuyệt nói chuyện gì đó với Rebecca.
Nhìn xung quanh một chút, đây là phòng làm việc của Rebecca ở Sở Chấp Pháp, cũng khó trách Milo lại muốn ngủ thêm một lát, môi trường và mùi hương quen thuộc khiến tinh thần của hắn thả lỏng hơn.
. . .
Nhưng về phần mình đã từ ngoại ô trở về Sở Chấp Pháp bằng cách nào, Milo hoàn toàn không biết.
Là Tutis · Claude kéo hắn vào vực sâu.
Điều này không thể nghi ngờ.
Milo vốn tưởng rằng sau khi mình rời đi, chiến trường kia sẽ hoàn toàn mất kiểm soát, nhưng thấy Rebecca và Enid vẫn lành lặn, chứng tỏ tình hình cuối cùng có lẽ không tệ như Milo nghĩ.
...
"Ngươi chắc chắn không tin ta mơ thấy gì đâu, đáng sợ lắm, những thứ đó... những con quái vật khổng lồ mà ta chưa bao giờ thấy, chân chúng to như cột nhà, chính là loại cột ở đại sảnh dưới lầu ấy, còn có cái miệng há ra dọc..."
"Còn có một con quạ đen mọc cánh siêu to ách - à hay gì đó, hơi giống người nữa, đúng, là người quạ, cánh của nó to bằng nửa cái đại sảnh dưới lầu của mình, ta dám cá là nó gần giống y hệt con ác quỷ trong tiểu thuyết quái đàm, gần như không khác gì, à, ngoại trừ việc người quạ đó cứ lải nhải mấy món tráng miệng và đồ ăn lạ hoắc ra thì..."
"Còn nữa còn nữa, ta còn gặp một tỷ tỷ mặc lụa mỏng màu đỏ nữa, trời đất ơi ta chưa từng thấy ai đẹp như thế..."
"Còn có Milo! Hắn đem cái tỷ tỷ kia cho... thôi chắc chắn ngươi thấy ta điên rồi, có phải nghe nhàm chán lắm không, lúc ở trong mơ rõ ràng rất thật rất kích động lòng người, sao ta kể ra lại không có vị gì cả vậy."
. .
...
Enid huyên thuyên kể cho Rebecca nghe những gì mình trải qua "trong mơ".
Bộ dạng cô trông như mới tỉnh ngủ, vì ngoài mái tóc rối bù thì trên mặt còn hằn cả vết gối.
Còn Rebecca thì lại là người tỉnh táo và tràn đầy sức sống nhất trong phòng.
Nàng ngồi trên ghế làm việc, tay chống cằm chăm chú nghe Enid kể những chuyện "trong mơ" bằng giọng điệu vô cùng đặc sắc.
Có lẽ không muốn làm mất hứng của cô, Rebecca đáp:
"Không đâu, cậu kể cũng hay mà, kể tiếp đi."
. .
Milo ngồi dậy trên ghế sofa, vẻ mặt kỳ lạ nhìn gáy của Enid đang thao thao bất tuyệt.
Hắn rất chắc chắn rằng mình đã không thành công dẫn dụ giấc mơ của Enid, sau khi bầy thú con của Hắc Sơn Dương chà đạp thành phố, Milo đã gần như dẫn dụ được giấc mơ của một nửa dân Willow, kể cả tất cả các thành viên còn lại của đội chấp pháp.
Nhưng cuối cùng Enid vẫn đi theo.
Nàng không bị sự dẫn dụ của giấc mơ chi phối.
Thậm chí, sau khi tận mắt chứng kiến những tín đồ, Quyến Tộc, thợ săn, nô lệ, Ảm Ảnh cùng với hóa thân của ngoại thần giao chiến, tinh thần và thể chất của nàng vẫn vô cùng khỏe mạnh.
Đúng vậy, vô cùng khỏe mạnh, Milo có thể nhìn thấy rõ tình trạng hài lòng của nàng qua thị giác Linh Thị.
Nhưng đây lại là phần không... hợp lý nhất trong toàn bộ sự việc.
Tại sao giá trị San của nàng lại không hề dao động?
Việc Dạ Ma cùng đàn con Hắc Sơn Dương thú giao chiến, Tutis · Claude tự thiêu và tái sinh, thợ săn và Quyến Tộc giằng co, thậm chí còn có cuộc đánh cờ của tình bạn tri kỷ và ý chí ngoại thần, bao gồm tất cả những cuộc đối thoại của họ, bất cứ cảnh nào trong số này cũng đủ để đè bẹp linh hồn một người phàm yếu đuối.
Nhưng đối với Enid mà nói, đây chỉ là một trải nghiệm giấc mơ khá phong phú.
Cũng giống như chính cô đã nói, nhiều chuyện kích thích không thể diễn tả bằng lời.
Cô cảm thấy mình chỉ là ngủ một giấc dài trong lúc làm nhiệm vụ ở Sở Chấp Pháp, không hơn không kém.
. . .
"Thật là một phương pháp ngăn ngừa suy giảm giá trị San tuyệt vời."
Milo không khỏi cảm thán.
Thứ cô này thường mơ là toàn những thứ gì đâu không.
Bởi vì theo giọng điệu của Enid, có vẻ như cô thường xuyên gặp phải những giấc mơ như vậy.
Trước đây, cô cũng từng đề cập với Milo về những giấc mơ của mình, nhưng chưa bao giờ chia sẻ trải nghiệm trong giấc mơ đó.
. . .
Milo quay đầu nhìn Rebecca đang ngồi đối diện Enid.
Vùng da trên gò má, thái dương của nàng bị trầy xước nhẹ, ngoài ra không có dấu vết bị thương nào khác.
Thấy Milo tỉnh lại, Rebecca khẽ gật đầu một cái, rồi đưa mắt nhìn xuống sàn nhà cạnh ghế sofa, như muốn hướng sự chú ý của Milo về phía đó.
Yan nằm sấp trên sàn nhà lạnh lẽo bên cạnh ghế sofa, bất động như một con heo chết.
Thật sự là bất động, nếu giác quan của Milo không nhạy bén, có lẽ hắn còn không nhận ra được hơi thở và nhịp tim yếu ớt của Yan.
Rõ ràng là di chứng do thằng này lạm dụng sức mạnh Dạ Ma.
Hay còn được chính bản thân hắn gọi là "thời gian hiền triết".
Thứ này sẽ không giết chết Yan, nhưng mức độ khó chịu trong suốt quá trình chắc chắn là muốn chết, Milo có thể cảm nhận rõ ràng mức độ đau khổ tột độ mà hắn đang phải chịu đựng.
Xem ra vài ngày tới hắn và cậu em trai của mình sẽ không được vui vẻ với mấy cô em trong phòng nữa rồi.
...
"Ôi cậu tỉnh rồi à?"
Trong lúc Milo và Rebecca trao đổi ánh mắt lần thứ ba hay thứ tư gì đó, Enid mới nhận ra Milo đã tỉnh.
"Biết không, trong giấc mơ của tớ, cậu có vẻ như bị dính một lời nguyền gì đó, đứa bé bị nguyền rủa cậu có khỏe không ~"
Rõ ràng Enid đang nói đùa bằng giọng điệu bông đùa.
Nàng không biết những gì mình nói trong "giấc mơ" lại là thật.
Khi cô quay lại trêu Milo, Rebecca phía sau làm động tác bất lực buông tay với Milo.
Milo nhún vai:
"Cô đang nói đến chuyện khoang miệng bị lở loét sao?"
Hắn nhớ lại cái lúc mình sử dụng chiêu trò khi nói chuyện với hóa thân của mẫu thần...
Bạn cần đăng nhập để bình luận