Tổng tài tại thượng (full truyện chữ) - Thời Tiểu Niệm

Tổng tài tại thượng (full truyện chữ) - Thời Tiểu Niệm - Chương 377: Cô ấy là nữ thần linh cảm của tôi (length: 9963)

Cô nghiêng đầu, biểu cảm trên gương mặt chết lặng. Giống như những ngày cô ở Anh quốc. Trong phòng không bật đèn, ánh trăng chiếu vào mắt cô, đôi mắt ảm đạm của cô đỏ hoe, còn có vài tia máu. Thật xin lỗi, Cung Âu. Bọn họ thật sự không thể quay lại. Cô có thể vì một phần tình cảm mà không sợ chết, nhưng bây giờ cô có nhiều gánh nặng, cô trở lại bên cạnh hắn, hắn sẽ bị thương, người mẹ coi cô như mạng sẽ bị thương, Tịch gia sẽ bị thương, cặp song sinh sẽ có một đoạn máu mủ tan tành. Không thể như vậy, cô không thể để chuyện đó xảy ra. Hắn cố chấp, nhưng cô còn có lý trí.
Hơn nửa năm qua, bọn họ không ở cùng nhau. Điều này chứng minh, bọn họ cũng có thể không ở chung một chỗ, thậm chí đối với hắn mà nói là lựa chọn tốt hơn. Nếu hắn đã từng quyết định tách ra, vậy bây giờ, liền do cô thay hắn tiếp tục. Cô đưa tay lên từ từ sờ vai mình, chạm vào cái dấu răng đó, trong đôi mắt trong suốt, nước mắt bỗng nhiên rơi xuống. Điện thoại di động bỗng nhiên vang lên.
Thời Tiểu Niệm nhìn sang, là Hạ Vũ gọi điện thoại đến. Cô nhận điện thoại, giọng kích động của Hạ Vũ lập tức nổ bên tai cô, "Tiểu Niệm! Mau mở ti vi lên, xem kênh tin tức S thị! Nhanh lên một chút, nhanh lên một chút!" Thời Tiểu Niệm lấy tay lau nước mắt trên mặt, sau đó hắng giọng một cái, nói, "Hạ Vũ, chị mang thai thì hạn chế xem ti vi, máy tính được không?" Hạ Vũ hoàn toàn không kiêng kỵ chút nào, thật lớn gan. "Ôi, chị biết rồi, em mau mở ti vi được không! Nhanh lên một chút!" Hạ Vũ lo lắng phấn khởi. Thời Tiểu Niệm không còn cách nào khác ngoài việc đi lấy điều khiển TV, ấn xuống. Trong phòng ngủ tối om, ti vi vang lên tiếng nhạc, Thời Tiểu Niệm bật kênh tin tức, liền thấy tiêu đề tin tức —— {Người máy tăng giá, tổng giám đốc N.E hé lộ màn bí mật} Thời Tiểu Niệm sững sờ, tin tức dẫn lời một phóng viên Anh có uy tín, trên truyền hình, các phóng viên thuộc lĩnh vực khoa học kỹ thuật ngồi đầy phòng, Cung Âu và người chủ trì ngồi trước ống kính. Cung Âu cả người mặc tây trang được may đo thủ công, đẹp trai bức người, đeo cà vạt màu xanh đậm, nhìn một cái là biết giá trị không hề rẻ, cà vạt thắt theo kiểu đơn giản nhất. Thời Tiểu Niệm ngồi trước cửa sổ, ngực hung hăng nhảy dựng, giống như bị người khác cào cấu. "Tiểu Niệm, trạng thái của Cung Âu có vẻ không tốt lắm đúng không, chị thấy trên trán hắn như bị thương vậy?" giọng Hạ Vũ truyền vào tai cô. Thời Tiểu Niệm đeo kính lên, cẩn thận nhìn về ti vi, chỉ thấy trên ti vi, Cung Âu ngồi trên ghế salon, ưu nhã, gương mặt anh tuấn, đường nét sâu sắc, ngũ quan đẹp không tì vết, chỉ có trên trán có chút khác thường. Hình như đã được trang điểm qua. "Đây là cuộc phỏng vấn gần đây sao?" Thời Tiểu Niệm hỏi. "Là cuộc phỏng vấn chiều nay, đài tin tức mới vừa phát sóng, chị mới xem một lần bản gốc, nội dung thật là khiến người ta kinh ngạc đến ngây người, em xem kỹ đi!" giọng Hạ Vũ kích động. Phỏng vấn chiều nay? Thời Tiểu Niệm khiếp sợ, Cung Âu đây là muốn làm gì, hắn còn đang dưỡng bệnh, lại nhận lời phỏng vấn. Vết thương trên trán làm sao che giấu được? Trang điểm sao? Bị thương sao có thể trang điểm? Trên màn hình lớn, người chủ trì ngồi ở đó nói, "N.E quyên tặng cho Anh quốc, Trung Quốc một số người máy chữa bệnh, để phối hợp điều trị, tôi vừa mới xem chức năng chữa bệnh của người máy, có thể nói là rất tuyệt vời, không chỉ là khoa học kỹ thuật, mà còn là một bước tiến của y học, Cung tiên sinh tuổi trẻ mà đạt được thành tựu lớn như vậy thật đáng ngưỡng mộ." Cung Âu lười biếng ngồi, một tay đặt trên đầu gối, ngón tay gõ nhẹ, khóe môi hơi cong lên, nụ cười hời hợt. "Tôi vừa phát hiện ra một chuyện, không biết Cung tiên sinh có thể giải đáp giúp tôi một chút được không?" Người chủ trì nói. Màn hình phía sau xuất hiện hình đầu của một người máy, được phóng to, chỉ thấy cằm trái của người máy được khắc mấy chữ: N.N tặng. Người chủ trì là người ngoại quốc, nói bằng tiếng Trung, "Cái này trong tiếng Trung là N.N tặng, nếu như là N.E thì tôi có thể hiểu được, nhưng không biết N.N có ý nghĩa đặc biệt gì? Ok, tôi là người hay tò mò, hy vọng không khiến ngài không hài lòng." Cung Âu quay đầu nhìn một màn hình sau lưng, sau đó ngồi thẳng, đôi mắt đen nhìn về phía người chủ trì, ung dung nói, "Là có ý nghĩa đặc biệt, nhưng tôi không định công khai bây giờ." Không định công khai. "ok." Người chủ trì cười một tiếng, không hỏi thêm, tiếp tục nói, "Cung tiên sinh im hơi lặng tiếng nửa năm, hành động mới nhất chính là tung ra mẫu người máy bình dân, người máy được phân loại theo chức năng, tập trung nghiên cứu một loại người máy duy nhất, người máy tiện lợi nhất thậm chí chỉ bán năm ngàn bảng Anh, người có mức lương trung bình cũng có thể mua được. Không biết vì sao Cung tiên sinh lại có ý tưởng này?" Im hơi lặng tiếng nửa năm. Thời Tiểu Niệm dựa vào tường, hóa ra tất cả mọi người đều biết hắn im hơi lặng tiếng nửa năm, nửa năm đó đều là tìm cô, có thể ban đầu cô hiểu lầm. Một mình chịu đựng chân tướng, một mình chịu đựng cảm giác hiểu lầm nhất định không dễ chịu. Trên TV, Cung Âu nghe người chủ trì nói, đôi mắt sâu thẳm, hắn im lặng hai giây rồi nói, "Lúc đầu định giá, có người nói với tôi, người máy quá mắc, cho nên, tôi bán giá rẻ." Hắn nói rất đơn giản. "..." Thời Tiểu Niệm nghe xong, ngực chấn động, trí nhớ cuộn trào trở lại. Hóa ra, hắn vẫn còn nhớ. Cung Âu vừa dứt lời, bỗng nhiên ngước mắt nhìn ống kính một cái, ánh mắt sâu thẳm như xuyên qua màn hình nhìn thẳng vào mắt cô. Người chủ trì làm sao bỏ qua cơ hội tốt như vậy, lập tức hỏi, "Cung tiên sinh ban đầu nghiên cứu người máy, là bởi vì một câu nói của Thời tiểu thư, không biết bây giờ người mà Cung tiên sinh nói có phải cô ấy không?" Lại nhắc tới chuyện định giá. Hô hấp của Thời Tiểu Niệm có chút ngưng trệ. "Chính là cô ấy." Cung Âu không hề có ý muốn phủ nhận, thản nhiên thừa nhận, "Từ khi bắt đầu nghiên cứu người máy, chính là cô ấy không ngừng cho tôi linh cảm, bây giờ, vì cô ấy mà tung ra một nhóm người máy bình dân, là quà tặng tôi dành cho cô ấy." Hắn trực tiếp thừa nhận, ngay cả người chủ trì cũng sững sờ xấp xỉ hai giây, tiếp tục hỏi một vài câu hỏi chuyên nghiệp, không có buông tha cho câu hỏi vừa rồi. "..." Thời Tiểu Niệm ngồi đó, một tay bụm miệng, trong mắt ửng đỏ có sự kinh hãi. Cô không nghĩ Cung Âu sẽ nói với mọi người như vậy, bọn họ đã chia tay, tại sao hắn còn nói chuyện này trước giới truyền thông? Không sợ khiến Cung gia tức giận sao? "Tiểu Niệm, em cũng thấy sửng sốt chứ? Cung tiên sinh lại còn trước mặt truyền thông nhắc tới em, hắn không sợ vị hôn thê ghen sao?" giọng Hạ Vũ vang lên trong điện thoại, ngay sau đó lại nói, "Nhưng bây giờ hắn hào phóng như vậy, có thể chính là muốn nói với bên ngoài dù hai người đã chia tay nhưng vẫn là bạn." "..." Thời Tiểu Niệm ngồi đó, hai mắt ửng đỏ. Hắn vì cô tung ra mẫu người máy bình dân. "Tiểu Niệm, em còn ở đó không?" giọng Hạ Vũ truyền đến. "Ừ, em ở đây, có lẽ là như chị nói, hắn muốn tỏ vẻ hào phóng." Thời Tiểu Niệm cuối cùng cũng lên tiếng, đôi mắt đỏ đến lợi hại. "Nhưng ý nghĩa này thật là tốt, cho dù bây giờ hắn đã có hôn thê, thì người máy Mr Series vẫn mãi là vì em mà tồn tại, em không phải không có một chút dấu vết nào trong cuộc đời của hắn." Hạ Vũ cảm khái rồi cúp điện thoại. Em không phải không có một chút dấu vết trong cuộc đời của hắn. Cũng bởi vì điều này, Cung Âu mới không quản bản thân bị thương mà vẫn nhận lời phỏng vấn sao? Nhưng như vậy thì có thể nói được gì, bọn họ thật không nên dây dưa thêm nữa. N.N tặng. N.N. Niệm, nian. Thời Thời Niệm Niệm, nhớ không quên. Cung Âu, ban đầu chia tay là do anh nói, tại sao bây giờ em quyết định buông xuống, anh lại không buông được? Thời Tiểu Niệm tắt ti vi, lẳng lặng ngồi trước cửa sổ, nước mắt âm thầm chảy xuống gò má.
...
Một đoạn phỏng vấn ngắn gọn của Cung Âu giống như hòn đá ném xuống mặt hồ, làm mặt hồ dậy sóng, khuấy động mọi thứ, khuấy động cuộc sống của Thời Tiểu Niệm. "Cung Âu đây là ý gì? Đã có vị hôn thê rồi mà còn ràng buộc con làm gì! Ba nói cho con biết, Tiểu Niệm, không được phép con qua lại với Cung Âu, Tịch gia chúng ta từ trước đến giờ khiêm tốn, không thích xuất hiện trước truyền thông, loại quý tộc này Tịch gia chúng ta không với tới! Mau chóng kết hôn với Thiến Sơ!" Tịch Kế Thao tức giận nói xong liền cúp máy. Thời Tiểu Niệm đứng trong phòng làm việc, nghe tiếng điện thoại bị ngắt, lặng lẽ đặt điện thoại xuống. Cuộc phỏng vấn của Cung Âu vừa phát xong, cha, mẹ, Mộ Thiến Sơ thay phiên nhau "hỏi han sức khỏe" cô, cho rằng cô lại dây dưa với Cung Âu. Cha tức giận; mẹ khuyên nhủ; trong lời nói của Mộ Thiến Sơ có ý nhắc nhở khiến cô nhức đầu không thôi. Cô không dám tưởng tượng nếu như cô không kiềm chế được, thật sự quay lại với Cung Âu, sẽ tạo ra sóng gió lớn thế nào. Thời Tiểu Niệm vừa cùng Hạ Vũ ra khỏi công ty, một đám phóng viên liền nhao nhao vây các cô lại—— "Thời tiểu thư, Cung Âu nói cô là nữ thần linh cảm của ngài ấy, cô có ý kiến gì về chuyện này không?" "Nếu là nữ thần linh cảm, tại sao còn chia tay, thật chỉ là vì tính cách không hợp nhau thôi sao?" "Chia tay gần một năm, Cung Âu lại đột nhiên nhắc tới cô, cô cảm thấy ngài ấy có ý gì, hai người có thể quay lại không? Mà không phải hắn ta đã có hôn thê rồi sao, bối cảnh đối phương còn cao hơn cô." "..." Các phóng viên rối rít xông tới, giơ mic và máy quay về phía trước, như muốn nuốt chửng cô. Thời Tiểu Niệm không để ý, một tay chắn trước mặt Hạ Vũ, một tay đẩy đám phóng viên, lo lắng nói, "Các người cẩn thận một chút, ở đây có phụ nữ có thai, xin các người, tôi không muốn nói gì cả, mời các người rời đi." Hạ Vũ cũng không ngờ sẽ gặp phải tình cảnh này, một tay giữ eo Thời Tiểu Niệm, có chút sợ hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận