Tổng tài tại thượng (full truyện chữ) - Thời Tiểu Niệm

Tổng tài tại thượng (full truyện chữ) - Thời Tiểu Niệm - Chương 218: Công khai phản kháng gia tộc (length: 10298)

"..." Thời Tiểu Niệm kinh ngạc nhìn chiếc nhẫn trên tay. Chiếc nhẫn đã vứt đi lại quay về, là do Cung Âu mang về. Cô đứng dưới ánh mặt trời, ngây người rất lâu mới bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, "Cung Âu, anh đột nhiên công khai quan hệ của chúng ta như vậy, chẳng khác nào đối đầu với Cung gia?" Đây là công khai phản kháng lại gia tộc của mình. Vì cô, hắn thật sự bỏ lại trách nhiệm trên vai mình. Nghe vậy, ánh mắt Cung Âu hơi u ám, nhìn chằm chằm cô nói, "Đây là chuyện của anh, em không cần lo, em chỉ cần biết, bắt đầu từ hôm nay, chúng ta có thể sớm kết thúc ước hẹn một tháng rồi." Hắn đã làm được điều cô muốn. Hắn hướng về toàn bộ thế giới công khai tình yêu, buông bỏ hôn ước. Sớm kết thúc một tháng ước hẹn. Môi Thời Tiểu Niệm giật giật, đang muốn nói gì đó, Phong Đức từ trong cửa chính vội vã chạy đến, trên tay cầm điện thoại di động, thở hồng hộc chạy đến trước mặt bọn họ, nói, "Thiếu gia, là điện thoại của lão gia." "..." Ánh mắt Cung Âu trở nên lạnh lẽo, đến thật nhanh. Thời Tiểu Niệm lập tức khẩn trương hơn, đưa tay nắm lấy ống tay áo của hắn, Cung Âu liếc nhìn cô một chút, tiếng nói trầm thấp bá đạo, "Đây là chuyện của anh, em không cần để ý, cứ đứng ở chỗ này, không được nhúc nhích, Phong Đức đưa điện thoại cho tôi." Nói xong, Cung Âu cầm điện thoại di động lên nghe. Thời Tiểu Niệm lo lắng muốn đến gần, Phong Đức ngăn cô lại, "Thời tiểu thư, thiếu gia không cho cô nghe." Thời Tiểu Niệm chỉ có thể đứng tại chỗ, nhìn Phong Đức lo lắng hỏi, "Phong quản gia, có thể cho tôi biết, chuyện ngày hôm nay sẽ gây ra hậu quả thế nào?" Nghe câu hỏi của cô, Phong Đức cau mày, không nói một lời. Thời Tiểu Niệm nhìn ra càng thêm lo lắng, "Phong quản gia, chuyện này rốt cuộc sẽ ảnh hưởng thế nào đối với Cung Âu?" Phong Đức nhìn cô, sau đó thở dài một hơi, "Ảnh hưởng từ phía dư luận thì tôi không biết, nhưng chắc chắn rằng, sau chuyện này thiếu gia cùng lão gia thái thái tất nhiên sẽ xảy ra tranh chấp." Tranh chấp. Sắc mặt Phong Đức làm cô biết, tranh chấp này tuyệt đối không đơn giản như cô nghĩ. "Cung gia hiện tại chỉ còn một mình thiếu gia, lão gia thái thái đem tất cả hy vọng đều đặt vào trên người thiếu gia, hy vọng sau này hắn cũng sẽ cưới một người môn đăng hộ đối, đem danh dự cùng vinh quang của Cung gia tiếp tục truyền thừa và phát huy." Phong Đức nói, "E rằng, lão gia sẽ không từ bỏ ý định." "..." Thời Tiểu Niệm đứng ở đó, kinh ngạc mà nghe. Từ lần trước lúc Cung Âu nói, cô đã hiểu một phần con người cha Cung Âu, đó là người coi trọng năng lực, giữ gìn danh vọng vượt trên tất cả mọi thứ. Nhưng bây giờ, Cung Âu làm ra chuyện như vậy. Vốn cô cũng không ôm nhiều kỳ vọng, chỉ là muốn biết Cung Âu có thể vì cô mà nói chuyện của hai người với Cung gia hay không, chỉ cần hắn thử một lần, là cô đã hài lòng rồi. Kết quả, Cung Âu đã làm được. Tình cảm của hắn đối với cô, còn mãnh liệt hơn so với tưởng tượng của cô, còn điên cuồng hơn. Cô nghĩ lại chính mình, có khi tình cảm cô dành cho hắn còn không bằng. "Thiếu gia." Phong Đức bỗng nhiên cúi đầu. Thời Tiểu Niệm ngước mắt nhìn tới, Cung Âu từ cửa lớn đi ra, sắc mặt lạnh lẽo, không nhìn ra tâm tình dư thừa, hắn đem điện thoại di động trên tay ném cho Phong Đức, "Xuống." "Vâng, thiếu gia." Phong Đức gật đầu, lập tức rời đi. Thời Tiểu Niệm đến bên cạnh Cung Âu, "Xảy ra chuyện gì, cha anh có mắng anh không hay bắt anh về Anh quốc giải thích?" "Giải thích cái gì, anh cùng Mộ Thiên Sơ cái người chỉ biết dựa vào gia tộc sao có thể giống nhau được." Cung Âu cao ngạo hếch cằm lên, đầy vẻ ngông cuồng tự đại, "Anh có thể có ngày hôm nay tất cả đều là dựa vào chính mình và hệ thống N.E của anh trai anh, không có bất cứ quan hệ gì với gia tộc, cuộc sống của anh cũng không cần dựa vào họ." "Nhưng mà..." "Ngày hôm nay anh công khai, cha mẹ bọn họ đồng ý muốn tiếp thu thì tiếp thu, không muốn thì cứ để cái danh quý tộc của họ xuống dốc đi, bảo vệ cái danh vọng rách nát đó, anh không quan tâm!" Cung Âu bất mãn nói. Thời Tiểu Niệm cắn môi, "Thế nhưng đó là cha mẹ anh mà." Cô không tin, hắn đối với cha mẹ hắn một chút cảm tình cũng đều không có, hành động này của hắn là muốn cùng cả gia tộc Cung gia cắt đứt. "Hừ." Cung Âu liếc nhìn cô, "Thời Tiểu Niệm, thấy không, vì em, đến cả cha mẹ anh cũng đã phản kháng, có khả năng cả đời này anh cũng không thể đặt chân đến Anh quốc nữa." "..." Thời Tiểu Niệm ngơ ngác nhìn hắn, đột nhiên cảm giác vai mình như nặng trĩu. Hiện tại cô mới hiểu được, cô đã cho Cung Âu một cái vấn đề khó đến thế nào. Hắn đã làm quá nhiều vì cô rồi. "Sao vậy?" Cung Âu trừng mắt nhìn cô, "Thời Tiểu Niệm, sao mặt em lại đờ ra vậy?" Không chờ hắn nói xong, Thời Tiểu Niệm đột nhiên nhào vào trong ngực hắn, nhón chân lên, hai tay ôm chặt lấy cổ của hắn, tựa trên vai hắn. Cung Âu được cô tựa vào. Hành động đột ngột đó của cô khiến khuôn mặt anh tuấn của Cung Âu như dại ra. Cô lại có thể hành động như vậy. "Xin lỗi, Cung Âu." Thời Tiểu Niệm vững vàng ôm cổ của hắn, giọng nói có chút khàn, vô cùng áy náy. Cung Âu nghe ra tâm ý áy náy của cô, không vui nói, "Thời Tiểu Niệm, chuyện này không có chút quan hệ gì với em, em nghe đây, là do anh yêu em, nên những chuyện anh làm vì em đều đáng!" Là do anh yêu em, nên những chuyện anh làm vì em đều đáng. Ngông cuồng đến cực điểm. Trong lòng Thời Tiểu Niệm bị chấn động, cô càng nắm chặt tay, chăm chú ôm lấy cổ của hắn. "Đừng lảng sang chuyện khác." Cung Âu cúi đầu tùy ý để cô ôm, hỏi, "Trả lời anh, ước hẹn một tháng của chúng ta có phải đã kết thúc?" Thời Tiểu Niệm buông tay ra, đứng trước mặt hắn, đôi mắt đen trắng rõ ràng nhìn kỹ hắn, "Anh đã công khai rồi, em còn có thể làm sao?" Khi nói những lời này, khóe môi Thời Tiểu Niệm mang theo ý cười. Cung Âu trừng cô, "Nghe có vẻ như em không tình nguyện thì phải! Thời Tiểu Niệm, những điều anh có thể làm cho em anh đều đã làm, nếu sau này em dám phản bội anh, anh sẽ giết chết em!" "..." Cô nào dám chứ. Thời Tiểu Niệm nhìn hắn, Cung Âu đưa tay sờ gương mặt mềm mại của cô, càng nhìn càng thích, càng nhìn khuôn mặt này của cô càng thỏa mãn, hắn đột nhiên kéo cô vào trong lòng, lại là một trận gặm nhấm mãnh liệt. Nước ở đài phun nước trong suốt đến cực điểm. Sau trận hôn nồng nhiệt, Cung Âu đưa cô sang bên cạnh đài phun nước ngồi xuống, đưa tay mình nâng tay cô lên, nhìn kỹ chiếc nhẫn kim cương trên ngón áp út, đột nhiên hỏi, "Thời Tiểu Niệm, ngày hôm nay lúc anh công khai tình yêu, em có phải rất kinh hỉ?" "Kinh hỉ?" Thời Tiểu Niệm sửng sốt một chút, sau đó nửa đùa nửa thật, "Kinh thì có, nhưng hỉ thì đến bây giờ còn chưa có dư vị gì." Đến bây giờ cô vẫn còn trong trạng thái chưa hoàn hồn, thật sự chưa thấy hỉ gì, nhưng vì hắn mà tim cô nhảy lên đến kịch liệt. "Sao em lại phản ứng chậm như vậy, phản ứng nhanh lên một chút để thể hiện kinh hỉ cho anh xem!" Cung Âu rất bất mãn, bá đạo ra lệnh cho cô. "..." Bây giờ Thời Tiểu Niệm thật không có tâm tư nói chuyện yêu đương, trong lòng tràn đầy sự lo lắng, cô nhìn gương mặt tuấn bàng của Cung Âu, "Trước tiên chuyện Cung gia không nói, anh biết rõ dư luận đã ném em vào đống bùn, anh còn công khai em, anh không sợ danh dự một đời của anh bị mất sao?" Không nói tới điều này. Bên trong giới giải trí, kể cả những ngôi sao màn bạc được vạn người mê mà lại ở cùng với một người bê bối đầy mình, thì ngôi sao màn bạc đó cũng sẽ bị tẩy chay theo. "Thời Tiểu Niệm, em quá xem thường anh rồi." Cung Âu bá đạo nói, "Hai chúng ta ở cùng nhau, em chắc chắn là anh bị thanh danh của em dìm xuống sao?" "Nhưng em bị gọi là kẻ thứ ba độc ác, kẻ cướp chồng của em gái mình." Thời Tiểu Niệm nghiêm túc nói. Ngay cả ra khỏi cửa gặp người cô cũng không dám, thanh danh của cô thối tới mức nào rồi hắn phải biết rõ mới đúng. Cung Âu nhìn chằm chằm gương mặt nghiêm túc của cô, không khỏi cong môi, ôm lấy vai cô kéo vào lòng mình, "Thời Tiểu Niệm, anh lại muốn hỏi em, rốt cuộc em có biết người đàn ông của mình là người như thế nào không?" "..." Thời Tiểu Niệm nhìn hắn, hắn lại muốn bắt đầu tự đại rồi sao. "Cho em xem bình luận trên internet." Cung Âu nói, cầm lấy điện thoại di động của cô đang đặt bên cạnh, mở tin tức giải trí ra, bên trong tất cả các tin tức đều liên quan đến chuyện hắn công khai tình yêu. "Em không muốn xem." Thời Tiểu Niệm quay đầu, theo bản năng trốn tránh những bình luận kia trên internet. Mấy anh hùng bàn phím đó chắc cũng chẳng có lời tốt đẹp gì, cô không cần làm mình khó chịu. "Xem cho anh." Cung Âu đè gáy cô lại, bức bách cô nhìn vào màn hình điện thoại di động trên tay hắn. Thời Tiểu Niệm còn muốn quay đầu, bất đắc dĩ bị Cung Âu đè đau, không thể làm gì khác hơn là nhìn về phía điện thoại di động, chỉ thấy trên màn hình điện thoại đầy các bình luận, từng cái từng cái bình luận nhảy lên. "..." Thời Tiểu Niệm có chút kinh ngạc mà nhìn những bình luận này, lấy điện thoại di động từ trong tay Cung Âu, nhìn những bình luận. Trong đó phần lớn đều là những bình luận của các cô gái say mê vẻ ngoài của Cung Âu, một phe thì nghi ngờ những tin tức đào góc tường lần trước là sai lệch, một phe đang nghi vấn quan hệ của Cung Âu với cô có thể lâu dài hay không. Không có bình luận nào nói xấu việc Cung Âu lựa chọn cô. Không ai mắng Cung Âu. Thậm chí không ai mắng cô. Như Cung Âu từng nói, bọn họ ở cùng nhau, không phải hắn bị thanh danh của cô dìm xuống, mà là cô được thanh danh của hắn nâng lên. "Trong đó có thủy quân phải không?" Thời Tiểu Niệm nhìn Cung Âu, khẳng định còn một số kẻ ngu si tin cô là kẻ thứ ba độc ác. "Đương nhiên phải sắp xếp một chút, nếu không làm sao có thể dẫn dắt dư luận" Cung Âu cười lạnh một tiếng, đưa tay cầm lấy điện thoại di động, "Có điều, dư luận đích thực đã bị kiểm soát, không ai mắng em, sau này em có thể đường đường chính chính đi trên đường." Ở trên internet, chỉ cần khống chế được hướng đi của dư luận, chính là khống chế được tất cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận