Tổng tài tại thượng (full truyện chữ) - Thời Tiểu Niệm

Tổng tài tại thượng (full truyện chữ) - Thời Tiểu Niệm - Chương 660: Cô ta lại dám trừng con gái của anh (length: 11575)

"Tiên tử mom." Cung Quỳ đi theo sau cô dâu, nhìn thấy Thời Tiểu Niệm liền vui vẻ cười một tiếng, cười đặc biệt tươi, "Mom thật là đẹp nha."
Nói xong, Cung Quỳ còn gửi cho Thời Tiểu Niệm một nụ hôn gió. Thời Tiểu Niệm vui vẻ cười đáp lại, đang dặn con gái đi cẩn thận thì York Lena nghe được tiếng động, quay đầu lại hung hăng trừng Cung Quỳ một cái. Ánh mắt bất mãn kia lộ ra vẻ hung ác, nhưng chỉ chưa đến một giây York Lena lại khôi phục nụ cười, khiến Cung Quỳ bị giật mình, ngoan ngoãn đi theo về phía trước.
"..."
Thời Tiểu Niệm mím môi, chỉ nghe thấy âm thanh không vui của Cung Âu trầm thấp vang lên bên tai cô, "Người phụ nữ xấu xí này nghĩ mình là ai, dám trừng con gái của anh?"
"Trước tiên đừng quan tâm đến mấy chuyện này, đại lễ đính hôn này giờ làm sao đây, sau này từ hôn sẽ rất phiền phức, anh có giải quyết được không?" Thời Tiểu Niệm hỏi.
Cung gia cũng coi như là nhiều tai họa rồi. Phiền phức cứ ùn ùn kéo đến.
"Ừ."
Cung Âu trầm thấp đáp một tiếng, tay nắm lấy tay cô, đôi mắt đen nhìn hai người đang đi trên thảm đỏ kia, trong mắt lóe lên một tia ác liệt.
Thời Tiểu Niệm cho rằng hắn đang suy nghĩ cách giải quyết, không thể làm gì khác hơn là im lặng, kiên nhẫn chờ đợi. Đợi một hồi lâu, Thời Tiểu Niệm tiến đến bên tai hắn hỏi, "Sao rồi, nghĩ ra được gì chưa?"
"Ừ."
"Nghĩ ra cái gì rồi?" Thời Tiểu Niệm sốt sắng hỏi.
Cung Âu trừng mắt nhìn hai người phía trước, trong mắt lộ rõ sự tức giận, giọng điệu hung tàn, "Cô ta lại dám trừng con gái của anh, đôi mắt cô ta y hệt như mắt bò vậy, dựa vào cái gì mà dám trừng con gái của anh?"
"..."
Thời Tiểu Niệm nghẹn lời, không muốn hỏi lại nữa, ngước mắt nhìn về phía Cung Úc và York Lena.
Việc đã đến nước này rồi, làm gì cũng không thay đổi được, cũng không thể trực tiếp mang Cung Úc rời khỏi lễ đính hôn, nếu làm vậy thì lễ đính hôn này sẽ càng thêm náo loạn, chỉ có thể chờ đại lễ đính hôn kết thúc rồi tính tiếp. Cũng may là La Kỳ đã hồi tâm chuyển ý, phiền phức nhiều đến mấy cũng không quan trọng bằng hạnh phúc tương lai của Cung Úc.
Nghĩ như vậy, Thời Tiểu Niệm hơi tiêu tan chút lo lắng, đành ngồi đó nhìn bọn họ tiến hành nghi thức. Trải qua một quãng đường dài đi trên thảm đỏ, cuối cùng Cung Úc và York Lena cũng đi được đến trước bục của mục sư, Mục Sư ở phía trên nói một tràng dài những lời ca ngợi, dàn đồng ca của nhà thờ nhẹ nhàng hát thánh ca, bầu không khí trang trọng mà lãng mạn, các nghi thức đều được tiến hành đâu ra đấy.
Cung Âu liên tục nhìn chằm chằm vào Thời Tiểu Niệm, không ngừng chỉnh sửa vòng hoa trên đầu cô. Thời Tiểu Niệm đẩy tay hắn ra, tay Cung Âu lại quấn lấy, tiếp tục chỉnh sửa vòng hoa trên đầu cô, Thời Tiểu Niệm lại gạt ra, Cung Âu lại quấn lấy. Mấy lần như vậy, Thời Tiểu Niệm mặc kệ hắn, để tùy ý hắn chỉnh sửa vòng hoa trên đầu cô.
"Tôi là hoa thủy tiên trên cánh đồng vàng, là hoa bách hợp trong thung lũng."
York Lena đứng trước mặt Mục Sư, nâng một quyển sách màu đỏ lên, những dòng chữ cứng ngắc trong sách, dưới giọng đọc truyền cảm lại khiến người nghe cảm thấy vô cùng lãng mạn. Cung Úc đứng ở một bên, cụp mắt nhìn quyển sách cứng ngắc trong tay, nhìn những dòng chữ phía trên, môi mím chặt không hề phát ra tiếng động. Trong giáo đường im lặng gần một phút. Các tân khách đều nhìn về phía họ.
York Lena bất mãn lấy khuỷu tay thúc hắn một cái, lúc này Cung Úc mới lên tiếng, "Người tôi yêu là một thiếu nữ, giống như một đóa bách hợp giữa bụi gai."
Chuyện gì đến cũng sẽ đến, không thể tránh được. Hắn hạ mắt xuống, trong con ngươi nâu xám ảm đạm giống như người chết, không hề có chút ánh sáng nào.
York Lena tiếp tục thì thầm, "Người yêu của tôi là một thiếu niên, giống như một gốc cây táo giữa rừng rậm; tôi thích ngồi dưới bóng của anh ấy, trái cây của anh ấy làm trong miệng tôi đầy vị ngọt ngào. Anh ấy đưa..."
"Ầm."
Tiếng đẩy cửa đột ngột vang lên, làm gián đoạn lời York Lena. Tất cả mọi người quay đầu nhìn về phía sau, ánh mặt trời chói lóa chiếu vào mắt, Thời Tiểu Niệm khẽ nhíu mày lại, sau khi đại lễ bắt đầu, khách mời đều phải đi vào bằng cửa hông, để không ảnh hưởng đến nghi thức. Ai còn đi bằng cửa lớn nữa?
"Chờ một chút, vẫn nên đội như vậy."
Cung Âu hoàn toàn không quan tâm đến chuyện gì đang xảy ra trong giáo đường, còn đang nghiên cứu vòng hoa trên đầu Thời Tiểu Niệm. Thời Tiểu Niệm mặc kệ hắn, ngước mắt nhìn người đang đứng trước bục của mục sư, chỉ thấy York Lena mở to đôi mắt xanh, vẻ mặt thất kinh. Nhưng rất nhanh, York Lena liền thu lại ánh mắt, chuyển tầm mắt nhìn về phía cha mẹ mình, ánh mắt như đang ra hiệu gì đó.
Trong lòng Thời Tiểu Niệm cảm thấy nghi ngờ, quay đầu nhìn về phía cửa lớn, chỉ thấy một người đàn ông tóc nâu mắt xanh bị bảo tiêu chặn lại ở đó, khoảng 35 tuổi, hai bên đang xảy ra tranh chấp. Người đàn ông muốn tiến vào, bảo tiêu kéo hắn ra ngoài, người đàn ông lại muốn xông vào, khiến cánh cửa ồn ào cả lên. Các tân khách bắt đầu xì xào bàn tán.
"York Lena, em có muốn đi theo anh không?" Người đàn ông hướng về phía cô dâu mới hét lớn, "Nếu em không đi, thì ngày hôm nay đừng mong đính hôn được!"
Xảy ra chuyện gì vậy? Mấy tình tiết cướp cô dâu máu chó cũng xảy ra ở trong giới quý tộc sao?
Thời Tiểu Niệm nhìn phía trước, chỉ thấy cha của York Lena đứng lên đi về phía người đàn ông kia, bỗng nhiên Cung Âu cũng đi theo, chuyển ánh mắt nhìn về phía Phong Đức, "Phong Đức, chúng ta là nhà trai, không thể để cho nhà gái ra mặt giải quyết vấn đề, ông qua đó đi."
"Không sao đâu, tôi cũng có thể xử lý."
Cha của York Lena có chút lúng túng cười, đi tới cửa, thật là, đám hộ vệ này cứ ném thẳng người đàn ông kia đi có phải tốt hơn không, đến chuyện này cũng không làm được.
Sau khi Phong Đức nghe lệnh liền đi về phía trước, theo sát sau lưng cha của York. Thời Tiểu Niệm khó hiểu nhìn về phía Cung Âu, thấy trên mặt hắn không còn vẻ nặng nề như trước, khóe môi vẫn hơi cong lên, giống như cười mà không phải cười. Thời Tiểu Niệm dần như hiểu ra, "Cung Âu, chẳng phải là anh đã động tay động chân vào chuyện này đó chứ?"
Cung Âu liếc nhìn cô một cái, đưa tay ôm lấy thân thể của cô từ phía sau, cằm tựa lên vai cô, giọng nói từ tính, "Nào, chúng ta xem kịch vui."
"Xem kịch vui?"
"Trò vui." Cung Âu nói.
Thời Tiểu Niệm quay mặt nhìn về phía cửa, bên kia đang rất hỗn loạn, không biết họ đang nói gì, cha York và người đàn ông tóc nâu mắt xanh kia cãi vã, càng làm chỗ đó thêm rối loạn. Người đàn ông đẩy đám cận vệ ra, hắn muốn xông vào.
"Các người mau ngăn hắn lại, thiệp mời trong tay hắn là giả, mau ném hắn đi!"
Cha York chỉ vào đám vệ sĩ kích động hô lớn, gân xanh trên cổ cũng nổi cả lên. Nghe vậy, đám vệ sĩ theo bản năng liếc mắt nhìn Phong Đức, Phong Đức thấy vậy lập tức nói, "Đúng vậy đó, mau ngăn lại, hôm nay là đại lễ đính hôn của đại thiếu gia nhà chúng ta, sao có thể để người khác đến quấy rối, nếu chuyện này bị lan truyền thì Cung gia chúng ta còn mặt mũi nào."
Nói xong, Phong Đức tự mình nhào tới, kết quả không tóm được người đàn ông kia, mà lại nhào trúng một tên bảo tiêu, ôm lấy bảo tiêu song song ngã xuống, thấy thế, người đàn ông kia nhanh chóng chạy về phía trước. Trong lúc nhất thời, các tân khách cũng chưa kịp phản ứng, tất cả đều kinh ngạc nhìn bọn họ. Trong nháy mắt, vẻ kiêu ngạo hung hăng trên người York Lena đã không còn, lập tức nấp sau lưng Cung Úc, Cung Úc ngạc nhiên nhìn cô ta, thấy người đàn ông kia đi đến vẫn lịch thiệp bước lên phía trước một bước, che chở cho vị hôn thê của mình, "Xin hỏi anh là ai?"
"Tôi không tìm anh!" người đàn ông vô cùng ngông cuồng, chỉ về phía người phụ nữ đứng sau lưng Cung Úc nói, "Tôi tìm cô ta."
Đến lúc này, đại lễ đính hôn đang phát triển theo chiều hướng trở thành trò hề.
Lúc này Thời Tiểu Niệm mới phát hiện, trên cổ, trên cổ tay của người đàn ông kia đều có những vết thương, rất đáng sợ, đôi mắt của hắn tàn bạo trừng về phía York Lena.
"Anh tìm vị hôn thê của tôi có chuyện gì sao?"
Cung Úc trầm ổn hỏi, trên mặt không vui không giận, thậm chí còn vì người đàn ông từ trên trời rơi xuống này mà thở phào nhẹ nhõm.
"Vị hôn thê?" người đàn ông nhìn Cung Úc bằng ánh mắt chế giễu, cười gằn, "Vị hôn thê của anh vì tôi mà đã bỏ đi vài đứa con đấy!"
"Andy!" York Lena từ phía sau lưng Cung Úc ló đầu ra, giận dữ nhìn về phía người đàn ông kia, mở miệng nói, "Tôi và anh là chuyện đã qua rồi, anh đến đây làm gì, bảo tiêu đâu?"
Bởi vì Phong Đức ngã bẹp nên bên phía bảo tiêu không có ai tới cả.
"Đã qua?" Người đàn ông tên Andy cười lạnh một tiếng, đôi mắt lạnh lùng trừng về phía cô, "York Lena, tôi yêu em đến vậy, em nghĩ nói đã qua là xong sao, cuối cùng tôi hỏi lại em một lần nữa, hôm nay em có theo anh hay không, hay nhất định phải tổ chức lễ đính hôn này?"
Người đàn ông này nói như là tâm tình, nhưng từng chữ đều nghiến răng nghiến lợi, như hận không thể giết người, đầy rẫy sự thù hận. Thời Tiểu Niệm quay đầu nhìn về phía Cung Âu, Cung Âu nhìn chỗ đó, cười như đã đoán trước. Không cần phải nói, đây chắc chắn là do hắn sắp xếp.
Thời Tiểu Niệm nhìn phía trước, trong giáo đường đã rối thành một mảnh, lúc này đám vệ sĩ mới ung dung thong thả đi về phía trước, York Lena trốn sau lưng Cung Úc, biểu cảm trên mặt cực kỳ phong phú.
"Không đi, đúng không?" người đàn ông được gọi là Andy kia nói, tay liền móc ra một chiếc USB trong túi, "York Lena thân yêu, nếu em không muốn đi cùng anh..."
"Ba, hai..." Cung Âu ôm Thời Tiểu Niệm đếm ngược, đôi mắt đen nhìn mặt York Lena nói, "Một."
"Em đi với anh!"
York Lena đột nhiên nói.
"..." Thời Tiểu Niệm kinh hãi, Cung Úc kinh ngạc, toàn bộ hội trường đều ngây dại, ngoại trừ Cung Âu, hắn vẫn ôm Thời Tiểu Niệm rất thoải mái.
"..." Cung Úc quay mặt nhìn về phía York Lena, khắp khuôn mặt đều là sự ngỡ ngàng.
York Lena vứt cuốn sách màu đỏ cứng ngắc trong tay, tiến lên nắm lấy tay Andy, giữ chặt tay hắn, muốn đoạt lấy chiếc USB, nhưng người đàn ông này không cho cô ta cướp. Cô ta không còn cách nào khác, đành phải nhìn về phía Cung Úc, vẻ mặt đau khổ nói, "Xin lỗi Cung Úc, thực ra em đã có một tình yêu khắc cốt ghi tâm, đầy rẫy vết thương, em cứ tưởng rằng mình có thể quên đi, nhưng em phát hiện, em vẫn không thể quên được, không thể cùng anh đính hôn."
"..." Cung Úc đứng ở đó vẻ mặt ngơ ngác, nhìn hai người bọn họ, ánh mắt ngưng trệ lại, sau đó nói, "Nếu như vậy, anh đồng ý chúc phúc, chúc phúc cho hai người."
"Cám ơn anh."
York Lena nhón chân lên hôn lên má hắn một cái, sau đó kéo tay Andy rời đi, hai người vừa chạy vừa giành giật cái USB. Không hề giống một đôi tình nhân vừa cướp dâu chút nào.
Hội trường nhất thời trở nên hỗn loạn.
"Uncle, cô dâu của ngài chạy rồi kìa." Cung Quỳ đứng bên cạnh Cung Úc la lên, khiến cho người nhà York bên kia đặc biệt xấu hổ.
"Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?" Thời Tiểu Niệm ngồi đó hỏi Cung Âu, vẻ mặt mờ mịt không hiểu, "Rốt cuộc là anh đã làm gì?"
"Anh đây rất giỏi đúng không?" Cung Âu nhìn cô bằng vẻ mặt chờ được khen thưởng.
"..." Thời Tiểu Niệm cạn lời.
"Trước đó anh đã phái người điều tra về người phụ nữ xấu xí này, phái người trà trộn vào bên cạnh cô ta, thì ra cô ta là một con nghiện tình dục, Andy kia là bạn tình cô ta thích nhất, trong tay hắn còn có một vài video hoang đường về cảnh York Lena quan hệ tình dục với người khác." Cung Âu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận