Tổng tài tại thượng (full truyện chữ) - Thời Tiểu Niệm

Tổng tài tại thượng (full truyện chữ) - Thời Tiểu Niệm - Chương 222: Được em yêu, cảm giác cũng không tệ lắm (length: 12028)

Editor: Yuhina Chỉ riêng một điểm này, trong mắt hắn cô chính là mười phân vẹn mười. "Thật sao?" Thời Tiểu Niệm vui vẻ nói, đặt cốc xuống, dùng tay lau sạch nước ở môi, đôi mắt cong cong thành hình trăng lưỡi liềm, "Tốt quá rồi, em còn tưởng em căng thẳng quá nên làm không tốt." Lần đầu tiên cô lấy thân phận bạn gái của hắn đi làm những việc này, tham gia một số hoạt động, lại không cho cô bao nhiêu thời gian chuẩn bị, cô còn tưởng mình làm rất thảm. "Không có, em làm rất tốt." Cung Âu nhìn sâu vào mắt cô, đôi mắt càng lúc càng sâu thẳm, bất chợt ôm cô vào lòng, ôm chặt. Thời Tiểu Niệm đột nhiên được ôm vào ngực của hắn, không hiểu hỏi, "Anh sao vậy?" Sao lại đột nhiên ôm cô. "Thời Tiểu Niệm." Cung Âu khẽ gọi tên cô. "Ừ." "Được em yêu, cảm giác cũng không tệ lắm." Cung Âu trầm giọng nói, giọng nói từ tính, vòng tay ôm chặt lấy cô. "..." Thời Tiểu Niệm ngẩn người một chút, nghe lời hắn nói trong lòng dâng lên một trận ngọt ngào, đưa tay đặt lên lưng hắn. Sự cố gắng của cô được hắn thích. Như vậy là tốt rồi. Thời Tiểu Niệm tựa vào ngực hắn, chợt nghĩ đến một chuyện, lại có chút khẩn trương, "Phong quản gia nói lát nữa có buổi phỏng vấn, là tờ tạp chí nổi tiếng nhất của Anh quốc, vấn đề là không có câu hỏi để chuẩn bị, anh xem họ sẽ hỏi cái gì, ngữ điệu tiếng Anh của em không tốt lắm thì sao bây giờ?" Nếu chuẩn bị trước cho cô mấy câu hỏi, cô còn có thể miễn cưỡng chuẩn bị mấy đáp án. Bây giờ là vấn đề tức thời, phát âm của cô kém như vậy sao có thể qua. Cung Âu buông cô ra, hai tay đặt trên eo thon của cô, con ngươi đen nhìn cô chằm chằm, "Em ngồi ở đó nghe anh trả lời là được, không cần em làm gì." "Được rồi." Thời Tiểu Niệm gật đầu. Cung Âu đưa cô vào đây tranh thủ nghỉ ngơi một lúc, Phong Đức liền đến giục, thời gian phỏng vấn đã đến. Thời Tiểu Niệm lập tức hít sâu một hơi, Cung Âu khinh thường nhìn cô, "Khẩn trương như vậy sao tham gia được phỏng vấn?" "Mỗi lần lên bục trả bài em đều căng thẳng." Thời Tiểu Niệm hít sâu, một lần so với một lần càng sâu, cố gắng giảm bớt căng thẳng của mình. "Ha." Cung Âu cười nhạo. Thời Tiểu Niệm nghe tiếng cười này khiến tâm trạng không được thoải mái, quay sang nhìn hắn, "Anh không căng thẳng sao, trước buổi họp báo giới thiệu anh cũng hít sâu mà, em thấy rồi." Nghe vậy, ánh mắt Cung Âu lộ ra một thoáng lúng túng, sau đó tàn nhẫn trừng cô một chút, "Em thì biết gì, anh không căng thẳng vì buổi họp báo giới thiệu Mr Who." "Vậy là vì cái gì?" Đại sự ngày hôm qua chỉ có tuyên bố giới thiệu Mr Who mà thôi, còn có chuyện gì để hắn căng thẳng nữa, hắn xem cô là trẻ con mà lừa gạt à. "Anh công khai tình yêu, đến lúc đó em không lên sàn thì sao bây giờ, anh làm sao biết được em có trốn sống trốn chết không, em cũng sẽ không chạy lên sân khấu?" Cung Âu nói. "..." Thời Tiểu Niệm ngạc nhiên, hóa ra vì cái này mà hắn sốt sắng. Cô chạy qua cửa mấy lần cũng để lại bóng ma trong lòng cho hắn à. "Nói cho em biết, sau này em đừng có mà tiếp tục chạy." Cung Âu nhìn cô chằm chằm nói, bá đạo ra lệnh cho cô. "Vâng, không chạy. Cung tiên sinh, đi thôi, đi phỏng vấn." Thời Tiểu Niệm khoác tay hắn, kéo hắn rời đi. Cung Âu nhìn bộ dạng ngoan ngoãn này của cô, trong mắt không khỏi lướt qua một chút đắc ý, ngoài miệng vẫn lạnh lùng nói, "Nhớ kỹ, không được phép chạy, chạy một lần nữa anh sẽ bắt em đeo vòng cổ của chó đó." "..." Lại nữa rồi. Không nhắc đến vòng cổ của chó hắn sẽ chết sao, có thể tôn trọng cô một chút không? Thời Tiểu Niệm không nói với hắn nữa, kéo hắn rời đi. Bên trong hội quán hoa học kỹ thuật bố trí tạm thời một khu vực phỏng vấn, Thời Tiểu Niệm cùng Cung Âu đi vào, chỉ thấy bên trong toàn người nước ngoài, những đôi mắt xanh sâu thẳm nhìn về phía họ, ánh đèn xung quanh đều tập trung vào hai người, sáng đến chói mắt. Nhìn thấy họ, người nước ngoài đang lật xem bản thảo phỏng vấn liền đứng lên, mỉm cười nhìn họ, trong mắt mang theo vài phần cung kính, "Cung tiên sinh, Thời tiểu thư, mời ngồi, tôi là Henry, phóng viên hôm nay sẽ phụ trách phỏng vấn hai vị." Henry. Thời Tiểu Niệm nhìn hắn, chợt nhớ tới hắn chính là người được ca ngợi là MC có tài ăn nói nhất ở Anh quốc trên internet đã nói. Người có tài ăn nói nhất, không phải là quá khủng bố sao. "Ừ." Cung Âu hờ hững đáp một tiếng, thái độ vẫn cao ngạo, không hề che giấu. Chuẩn bị cho họ là hai chiếc ghế sofa màu xám, Thời Tiểu Niệm ngồi xuống, hai chân khép lại, cố gắng làm ra tư thế danh viện, đây là tư thế sáng sớm nay Phong Đức đã dạy cô. Người tham gia cũng phải có quy tắc. Đến bây giờ cô mới biết, làm bạn gái của Cung Âu không phải là chuyện dễ dàng. Sau khi hai người ngồi xuống, mấy máy quay phim đồng thời được bật, có người dùng tay đếm ngược 3, 2, 1. "Cung tiên sinh, Thời tiểu thư, cảm ơn hai vị hôm nay đã đến tham gia buổi phỏng vấn của chúng tôi." Henry ngồi một bên bắt đầu vào trạng thái phỏng vấn, dùng từ ngữ thành thục, "Hôm qua hai vị công khai tình yêu, tạo ra nhiều phản ứng trái chiều trên toàn thế giới, Cung tiên sinh, tại sao ngài đột nhiên công khai tình yêu, có phải là muốn tạo tiếng vang cho sản phẩm người máy mới ra mắt?" "..." Thời Tiểu Niệm ngồi đó, cố không tỏ ra ngạc nhiên, nhưng trong lòng lại dâng lên từng cơn sóng lớn. Quả không hổ là phóng viên nổi tiếng, vừa mở miệng đã hỏi những vấn đề hóc búa. Lại nghi ngờ Cung Âu lẫn lộn chuyện tư với chuyện công. Cô quay mặt sang nhìn Cung Âu, Cung Âu mặt không đổi sắc, đôi mắt đen sâu thẳm, môi mỏng khẽ nhếch lên một đường cong, khinh thường nói, "Cung Âu tôi cần tạo tiếng vang như vậy sao?" Thái độ khinh thường đó, trên người hắn cũng không hề quá mức tự đại. Henry cười cười, bỏ qua vấn đề khác, "Cung tiên sinh, về việc sử dụng người máy làm việc, thế giới vẫn chia làm hai phe, một phe sử dụng người máy làm công cụ phục vụ cho con người, một phe khác lại e sợ người máy quá thông minh, sợ một ngày nào đó người máy sẽ chiếm lãnh địa cầu, thay thế nhân loại. Bây giờ cũng có một số bộ phim chứng minh sự nguy hại của người máy thông minh, không biết ngài thấy sao về ý kiến này?" "..." Thời Tiểu Niệm trầm mặc nhìn phóng viên, vấn đề mà người nước ngoài này hỏi không phải vấn đề ngoài lề, câu hỏi quá sắc bén. Lần thứ hai cô quay sang nhìn Cung Âu, có chút lo lắng cho hắn. Cung Âu ngồi cạnh cô, con ngươi đen quét qua cô một chút, sau đó nói, "Những người cho rằng người máy thông minh sẽ thay thế được nhân loại, là vì họ e ngại sự phát triển nhanh chóng của khoa học kỹ thuật, đó là đám người nhát gan suốt ngày rảnh rỗi chỉ biết lo chuyện vớ vẩn. Máy móc trước sau vẫn là máy móc, trong mắt tôi nó chỉ là một đống chương trình, tôi có thể nghiên cứu phát minh ra nó, thì có thể khống chế được nó, nói về sự nguy hiểm chỉ là những lời vô căn cứ." Cung Âu trả lời lưu loát, giọng nói từ tính, từng chữ từng câu như không cần suy nghĩ liền lập tức nói ra. Hắn ngồi đó, tao nhã tự nhiên, khuôn mặt anh tuấn hoàn mỹ, đôi mắt đen thể hiện tầm nhìn. Thời Tiểu Niệm nhìn hắn, Cung Âu lúc này và lúc ở nhà là hai con người khác nhau, hắn chậm rãi nói, có lý có lẽ, mang theo ý nghĩ tự cho mình là siêu phàm, cũng không làm người khác phản cảm. Henry lần lượt đưa ra những vấn đề gây khó dễ, Cung Âu đều rất ung dung ứng phó, trong mắt cô hắn không có một chút sai sót nào. Hắn thật sự lợi hại. Thời Tiểu Niệm nhìn Cung Âu, trong mắt thể hiện sự sùng bái. "Thời tiểu thư, Thời tiểu thư." Henry bất ngờ gọi cô. "Vâng." Lúc này Thời Tiểu Niệm mới hồi phục tinh thần, quay sang nhìn phóng viên, dùng tiếng Anh đơn giản nhất đáp lại. Henry mỉm cười, trêu chọc cô, "Có thể thấy, Thời tiểu thư rất ái mộ Cung tiên sinh, Thời tiểu thư đều không nhìn vào ống kính." Trong toàn bộ thời gian phỏng vấn, cô đều tập trung vào người Cung Âu. Thời Tiểu Niệm nghe vậy cười có chút lúng túng, tay đặt trên tay vịn ghế sofa đột nhiên được một bàn tay ấm áp nắm chặt, cô quay lại nhìn, thấy Cung Âu đang nắm tay cô, con ngươi đen nhìn cô rất sâu. Thời Tiểu Niệm lấy hết can đảm, nhớ hết vốn tiếng Anh trong đầu, sau đó cười nói, "Vâng, chỉ có thể dùng vài từ để hình dung hắn vô cùng phi thường." Dứt lời, cô cảm thấy bàn tay mình bị siết chặt hơn. Cung Âu nắm tay cô dùng chút lực, cô nhìn Cung Âu, Cung Âu cũng đang nhìn cô chằm chằm, ánh mắt ấy liền thể hiện ý tứ, không ngờ em lại ca ngợi anh. "Có thể thấy, hai vị rất ân ái." Henry mỉm cười nói, lại hướng về phía Thời Tiểu Niệm hỏi, "Thời tiểu thư, chúng tôi tìm được một số tin tức, biết thời gian trước cô đã trải qua một vài chuyện không vui, trong khoảng thời gian đó Cung tiên sinh vẫn ở bên cạnh cô sao?" Ở chỗ Cung Âu hắn không chiếm được một chút tiện nghi nào, Cung Âu là người cao ngạo, lại kín kẽ không một lỗ hổng, không có vẻ gì bị làm khó dễ, hắn không thể làm gì khác hơn là chĩa mũi nhọn về phía Thời Tiểu Niệm. Thời Tiểu Niệm ngồi đó, có chút run. Câu hỏi của Henry nghe có vẻ nhã nhặn lịch sự, thực ra là muốn cô cùng Cung Âu cùng nhau nhớ lại chuyện lúc trước, là muốn cô đứng trước báo giới thừa nhận mình không xứng với Cung Âu. Cô đang muốn nói, Cung Âu nắm chặt tay cô, đầu ngón tay cào nhẹ vào lòng bàn tay mềm mại của cô một cái, trầm giọng mở miệng, "Ai cũng sẽ có những chuyện vui và không vui, đương nhiên khi cô ấy gặp tôi, những chuyện vui sẽ xóa dần những chuyện không vui." Ngông cuồng như vậy. Thời Tiểu Niệm nhìn Cung Âu, Cung Âu nhíu mày trừng cô, cô không khỏi mỉm cười, nói bằng tiếng Anh đơn giản nhất, "Vâng, anh ấy nói đúng." "Ha ha." Một câu hỏi nữa của Henry lại bị phá giải, hắn cười có chút miễn cưỡng, không thể làm gì khác hơn là hỏi tiếp, "Trên internet có người tìm ra được, Thời tiểu thư là tác giả của bộ truyện tranh “Tổng giám đốc là người hoang tưởng”, mọi người tựa hồ cũng cho rằng nhân vật nam chính lấy hình tượng của Cung tiên sinh, nhưng nhìn nhân vật nam chính hơi xấu, là người ngông cuồng, bị hoang tưởng, dạ dày không đáy..." Cái này cũng tra ra được! Henry nói đến đây, không nói hết, nhưng vấn đề chính là sắc bén, nhắm thẳng vào tình cảm của họ không tốt như vẻ bề ngoài. Thời Tiểu Niệm nghe vấn đề này ngẩn người ra, đang nghĩ trong đầu, Cung Âu bên kia đã thay cô trả lời, "Đúng, nhân đây tôi cũng có ý kiến, cô ấy nghĩ ra cốt truyện nhưng chưa phác thảo được hình tượng nam chính, liền lấy luôn hình tượng của tôi, rõ ràng là ở ngoài thèm nhỏ dãi tôi, còn ở trong thì... anh có thể để tôi kiện cô ấy vì vi phạm bản quyền hình tượng không?" Trả lời nửa đùa nửa thật. Thời Tiểu Niệm biết Cung Âu đang giúp cô giải vây, liền cũng mỉm cười đáp lại, "Vậy em có nên đi mời luật sư không?" Hai người nhìn nhau cười. Hai người ân ái, không nói nhiều, nhưng lại hành động rất ăn ý. Henry có chút đau đầu, hai người kia ở trước mặt hắn quá thông minh. Đến khi buổi phỏng vấn kết thúc, Henry lễ phép bắt tay Cung Âu, trong mắt mang theo sự bội phục, "Hôm nay cuối cùng tôi cũng thấy được phong thái của tổng giám đốc N.E, đủ để tôi học tập lâu dài, cảm ơn Cung tiên sinh." Nói xong, Henry lại muốn bắt tay Thời Tiểu Niệm, Thời Tiểu Niệm đang muốn đưa tay ra, Cung Âu đã kéo Thời Tiểu Niệm ra phía sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận