Thánh Khư

Chương 3423: Thiên Đình bắt rể (2)

Chỉ là Cửu Đạo Nhất cũng chần chờ một hồi, cuối cùng nói: “Đã bao nhiêu năm, xưng hô Thiên Đình này giống như bị nguyền rủa, người bình thường và đế triều căn bản không thừa nhận nổi, quá khứ đã xảy ra quá nhiều chuyện thảm thiết, ta cảm thấy, ngươi có thể không trấn áp được, tên này không cần cũng được.”
Cổ Thanh nói: “Nếu không thích hợp, ta lập tức tước bỏ cái tên này, nhưng lúc đầu, ta cảm thấy thần triều sơ lập, cần cái tên như vậy cần thu nạp nguyện lực Chư Thiên, cùng với đạo vận không lường được kia, trên người ta có đế khí hiển chiếu đường hoa văn đại đạo, theo lý có thể ngăn chặn.”
Trên người ông có quang đoàn do ba binh khí hiển chiếu, thời khắc mấu chốt quả thật có thể giúp đỡ ông.
“Được rồi, bản thân ngươi cẩn thận!” Cửu Đạo Nhất vô cùng nghiêm túc, trong lòng có chút trầm trọng.
Lúc này, Thiên Đình tụ tập Tiên Vương các tộc, lão tộc trưởng, có thể nói là cao thủ nhiều như mây, mấy ngày gần đây vô số anh kiệt đồng cỏ, người tiến hóa các đường không ngừng đến gia nhập.
Đám cường giả của Đọa Lạc Tiên Vương, xác chết, Tứ Kiếp Tước, đại âm gian, Tiên Vương khắp nơi lần lượt tới, thật sự không tính là ít.
Đám người đứng đầu Tiên Vương phía sau Thái Nhất, Nam Đà cũng đều lộ diện.
Võ Phong Tử và sư phụ ông ta cũng ở đây, làm cho Cẩu Hoàng bị quấy rầy vượt quá sức chịu đựng, bởi vì Võ Phong Tử cũng là bất cứ giá nào, không ngừng hỏi nó đạo cốt của sư phụ.
“Ở đại chiến Hồn Hà, không phải ta trả lại cho ngươi rồi sao?!” Cẩu Hoàng trừng mắt.
“Còn thiếu một cây đạo cốt mấu chốt nhất cứng rắn bất hủ nhất!” Võ Phong Tử nhấn mạnh, đạo cốt kia rất quan trọng.
Cuối cùng, ngay cả đám người đứng đầu khác của Cửu Đạo Nhất cũng đều bị kinh động, thậm chí Cổ Thanh cũng ra mặt, con chó này mới không tình nguyện lấy ra một cây xương đùi, cho sư phụ của Võ Phong Tử.
“Thật nhỏ mọn, để lại một cái mà thôi, dùng để xỉa răng cũng không được!” Cẩu Hoàng căm giận bất mãn.
Tất cả mọi người cạn lời, con chó này quá lợi hại, không hổ là thần thú đi theo Thiên Đế chân chính, dùng đạo cốt mạnh nhất của Tiên Vương làm cây tăm?!
Sở Phong đã trở lại, bị một đám người bao vây, bay về phía phủ đệ của hắn, ở trên một đảo nhỏ lơ lửng, cách trung tâm Thiên cung không phải rất xa.
Trên đảo nhỏ, thánh thụ thành mảng, cỏ cây lay động trên đất, thần hoa nở rộ, quỳnh lâu điện ngọc thành vùng, tiên vụ bốc hơi, vân hà lượn lờ.
“Nơi này không tồi!” Lão Cổ đánh giá.
Chính là Chu Hi cũng cảm giác phủ đệ này xa hoa, cảnh sắc di nhân.
“Ồ?!” Sở Phong kinh hãi, hắn nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, ở trong phủ chờ đã lâu.
“Thánh Sư?!”
Hắn tin rằng không nhìn lầm, nhanh chóng xông về phía trước, chính là cố nhân của tiểu âm gian, người thủ hộ trước kia của địa cầu, Thánh Sư Diệc Trần.
Nhiều năm trôi qua, hắn đã thành thiên sư tràng vực, thân sắp chết hoàn toàn sống lại hoàn dương, hơn nữa ngay cả tu vi của hắn cũng tới cấp bậc thiên tôn.
Sở Phong cũng không bất ngờ, Thánh Sư chính là người thượng cổ, nội tình bản thân thâm hậu, ở tiểu âm phủ không thể đột phá tất cả đều là bởi vì sự áp chế của đại đạo quy tắc.
Tới dương gian, trần nhà trực tiếp biến mất, hắn có thể bình thường tiến hóa.
“Con trai, là ta!” Thánh Sư đi tới, hắn cũng rất kích động.
Sau khi chiến trường hai giới bùng nổ đại quyết đấu kinh thiên, Sở Phong danh chấn thiên hạ, thanh truyền bát hoang, phàm là cố nhân đều biết hắn hiện giờ ra sao, ở chỗ nào.
Cho nên, khoảnh khắc đầu tiên Thánh Sư tìm tới cửa.
“Còn có bọn ta!”
Trong phủ đệ, mười hai tiểu thú thần thánh chạy ra, đều vô cùng hoạt bát, gào khóc.
“Hửm?” Sở Phong cảm thấy quen thuộc, bỗng nhiên vang lên, đây là mười hai tiểu thú thu phục ở trong tiểu âm gian hỗn độn, từng tiễn chúng nó tiến vào dương gian.
Hôm nay, vậy mà chúng nó cũng đều tìm tới đây.
“Không thể ngờ được, một thiếu niên tiểu âm gian ngày xưa, phát triển tới bước này, ta cũng đến.” Một người đàn ông mặc quần áo màu lam đi tới.
“Bỉ Ngạn Hoa?!” Cảm xúc Sở Phong phập phồng, khoảnh khắc đầu tiên hắn nhận ra người này.
Năm đó, địa cầu xảy ra dị biến, lúc một chuyện dị thường đầu tiên hắn nhìn thấy chính là Bỉ Ngạn Hoa của thành phiên liên miên vô tận, xanh giống như ảo mộng, dài như sa mạc.
Cuối cùng Bỉ Ngạn Hoa giết vào và chạy trốn ở dương gian, cứ như vậy mất đi tin tức.
“Sở Phong, ngươi trở về rồi, nào, nào, nào!” Giữa không trung, một kim quang đại đạo hiện lên, trực tiếp tiếp dẫn Sở Phong đi, hắn còn không kịp tâm tình với cố nhân đó.
“Chuyện gì?” Sở Phong hỏi, lại là một vị Tiên Vương, người đến từ tộc Đọa Lạc Tiên Vương mời hắn.
“Lão phu nhìn ngươi dáng vẻ bất phàm, một thân chính khí, thiết cốt boong boong, rất khá, muốn chiêu tế vì hậu đại, ngươi xem thế nào?” Lão Tiên Vương... không chân thật, lại khen Sở Phong như vậy.
Tối thiểu, sau khi Cẩu Hoàng ở phía xa nghe được, vểnh lỗ tai, nhếch miệng: “Thằng nhóc này người gọi là Sở ma, trước kia đã được gọi là người buôn lậu, ta nói, thằng nhóc của Đọa Lạc gia tộc kia lúc ngươi nói chuyện có đuối lý không?”
Sắc mặt lão già của Đọa Lạc Tiên Vương tộc nhất thời đen lại.
“Gào!” Một tiếng bò rống, trong trời đất nháy mắt tối đen, một quái vật lớn từ trên trời giáng xuống, đỉnh thiên lập địa, còn cao hơn núi, đầy người đều là lông bò to như cái thùng nước, cái sừng khổng lồ giống như trụ chống trời, ánh mắt giống như huyết nguyệt chiếu trên không.
“Không tệ, vốn chính là giống như ma vương, bổn vương thích, ta bằng lòng gả mỹ nhân hàng đầu của tộc Mãng Ngưu cho ngươi, thằng nhóc ngươi xem coi thế nào?” Mãng Ngưu vương cũng đến rồi.
Sở Phong nhất thời một trận nhức đầu, quay đầu nhìn về phía một đám bạn cũ.
Sau khi Đại Hắc Ngưu nhìn thấy đáp lại: “Đúng vậy, mỹ nữ hàng đầu của tộc ta phong hoa tuyệt đại, nghiêng nước nghiêng thành!”
“Ha ha...” Mãng Ngưu vương cười to, tiếp theo, hắn tiếp dẫn đến một cô gái, thân cao một trượng, cao lớn vạm vỡ, trong mái tóc dày đặc mọc ra chiếc sừng thô to.
Lúc này Sở Phong há hốc mồm, đây là mỹ nhân đứng đầu tộc Mãng Ngưu? Đứng ở góc độ của đám người Đại Hắc Ngưu, hình như... cũng không sai, là mỹ nữ đứng đầu tộc Cái.
“Ha hả, ta cảm thấy Lục Nhĩ Mi Hầu tộc ta càng có duyên với tiểu hữu, dù sao ngươi và hậu bối Di Thiên tộc ta giao hảo, chi bằng lão phu làm chủ, tuyển cho ngươi một đạo lữ phù hợp tâm ý nhé.”
Sở Phong cho rằng muốn để muội muội của Di Thiên Di Thanh cũng chính là cô gái xinh đẹp thanh xuân hoạt bát sinh ra được nhân thân kia kết làm đạo lữ với hắn, còn đang chuẩn bị nói thế nào mới tốt.
Kết quả, phía xa hư không nổ tung, có một con thần vượn lộn Cân Đẩu vân, ầm một tiếng xông qua đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

2 tháng trước

emo cháy quá