Thánh Khư

Chương 3202: Thăm bạn cũ

Sở Phong rất khách sáo và rất khiêm tốn nhờ ông lão đưa tin, bảo hắn ghé thăm bạn cũ.
"Gặp ai?"
"Chu Hi, xin tiền bối chuyển lời, cố nhân đến bái phỏng thiếu nữ như thần.” Sở Phong mở miệng, đây cũng là câu ám hiệu.
Năm xưa khi còn ở Tiểu âm Gian, Chu Hi khá hoạt bát hiếu động, những lúc đốc xúc Sở Phong tu luyện thường bảo rằng thiếu nữ như thần đang ở trên trời theo dõi ngươi đấy.
“Ồ, ngươi quen nàng ư?”
“Vâng!” Sở Phong gật đầu.
Chu Hi từng nói, tổ phụ của nàng là tộc trưởng trên mặt nổi của Chu tộc. Không phải vì ông ấy có thực lực khủng khiếp, mà bởi vì tổ tiên của chi bọn họ quá mạnh, các lão quái vật không muốn quản lý gia tộc, chỉ lo tu hành, cho nên tổ phụ Chu Hi đành bị động nhận lấy chức này, quản lý lực lượng trên mặt nổi của Chu gia.
Vì vậy, Sở Phong đứng đây nhắc tới Chu Hi, chắc chắn toàn Chu gia đều biết. Dù sao nàng cũng là đích nữ dòng chính.
“Đợi chút!” Ông lão gật đầu, bờ môi mấp máy, hồn quang lấp lóe, hiển nhiên đang truyền âm vào sâu trong tiên sơn tịnh thổ.
Không lâu sau, thần quang chiếu rọi khắp nơi, khí tức thánh khiết lượn lờ, Đại Đạo Kim Liên nối thành chuỗi dài trong hư không. Có hai bà lão đi tới, họ đều rất mạnh, khí tức khiếp người.
Thiếu nữ Hi còn chưa xuất hiện, hai vị Đại Thiên Tôn đã ra rồi!
Sở Phong giật mình, đây chính là nội tình của Chu tộc. Ở bên ngoài muốn gặp một Đại Thiên Tôn là việc rất khó, bây giờ lại xuất hiện những hai người.
Đến tận bây giờ, số Đại Thiên Tôn mà Sở Phong từng tiếp xúc thật sự không nhiều, chỉ mới nghe nói đến một người, đó chính là Hắc Ám Sư Tử thuộc một tổ chức sát thủ nào đó trong thế giới hắc ám dưới mặt đất; còn một người nữa thì là Đại Thiên Tôn Nguyên tộc bị hắn đánh chết cách đây không lâu.
“Tộc thứ sáu Dương Gian quả nhiên kinh người, sâu không lường được." Sở Phong nghĩ thầm. Nhưng hắn tin chắc rằng ngay cả Chu tộc cũng không thể nào có quá nhiều Đại Thiên Tôn.
Hắn thấy, ba, bốn vị là đã hết cỡ rồi!
Thậm chí hắn hơi nghi ngờ, có lẽ cũng chỉ có hai vị Đại Thiên Tôn này mà thôi.
Mặc dù không được gặp thiếu nữ Hi ngay lần đầu, nhưng Chu tộc lại cử hai vị Đại Thiên Tôn ra, như vậy đã rất coi trọng hắn rồi. Chẳng qua, không biết sự coi trọng này là tốt hay xấu.
Một trong hai bà lão mặc y giáp xanh nhạt, tinh thần quắc thước, tư thế hiên ngang, có vẻ không phải loại người nham hiểm xảo trá.
Bà đang gật đầu, môi cười mỉm, có vẻ rất hài lòng. Bà nói: “Không sai, tuổi tác không lớn nhưng không ngờ thành tích không tệ, ngay cả lão thân cũng không nhìn thấu.”
Giọng bà mang đầy thiện ý, mỉm cười với Sở Phong.
Bà lão bên cạnh thì lại không giống, giữa búi tóc cài cây trâm vàng, váy dài đỏ thẫm, cách ăn mặc hoàn toàn không nghĩ mình đã già mà vô cùng tươi tắn, ánh mắt cũng hơi hung hăng hơn.
"Ngươi là Sở Phong. Ồ, còn trẻ mà rất kiêu ngạo, nghe nói ngươi từng giết mấy vị Thiên Tôn, sát tâm cũng không nhỏ. Nhưng phải nhớ kỹ, đây là Dương Gian, tuy ngươi là Hằng Vương, nhưng gặp gỡ Đại Thiên Tôn thì vẫn sẽ xảy ra chuyện!"
Giọng nói của bà ta bất thiện, nhìn Sở Phong rất nghiêm nghị.
Sở Phong không hiểu gì cả, sao Chu tộc lại cử ra hai người có thái độ khác hẳn nhau thế này.
Xưa nay hắn vẫn ăn mềm không ăn cứng, ở Dương Gian hắn không cần nhìn sắc mặt người khác, con đường tiến hóa dù sao vẫn phải dựa vào chính mình, cho nên cũng không cần phải chịu đựng cho người ta dè bỉu.
Chỉ có điều, dù gì họ vẫn là trưởng bối của thiếu nữ Hi, vả lại một trong hai bà đối xử với hắn cũng rất hòa thuận, hắn không thể nào mới gặp đã cãi lại người ta.
Nhưng trong lúc hắn đang khiêm tốn an tĩnh suy nghĩ thì bà lão hung hăng kia vẫn cứ nói hắn xối xả.
Dù bà lão còn lại đã ra hiệu ý bảo bà ta dừng lại, nhưng bà ta vẫn không hề để ý.
"Dương Gian rất lớn, cường giả vô số, ngươi làm việc như thế sẽ gặp nhiều thua thiệt, làm không cẩn thận sẽ bị người đánh giết, chết bất đắc kỳ tử nơi hoang vu. Đừng cảm thấy mình rất mạnh, thật ra chỉ tùy tiện cử một Đại Thiên Tôn ra là ngươi sẽ khó thoát khỏi cái chết."
Sở Phong thực sự không muốn nghe bà ta dạy dỗ, cảm thấy mình thật là tai bay vạ gió. Lần đầu gặp mặt, hắn đâu có thù oán gì với bà ta, việc gì phải dạy bảo hắn như thế?
Đương nhiên hắn cũng không thể trực tiếp cãi lại, bèn nói: “Không đến nỗi vậy, ta từng gặp Đại Thiên Tôn rồi, để tự vệ thì không có vấn đề gì lớn.”
"Gặp được Đại Thiên Tôn mà có thể tự vệ?!" Ánh mắt của bà lão hung hăng kia càng ác liệt hơn, cảm giác hắn quá tùy tiện, lòng hư vinh quá mạnh, ấn tượng lại càng không tốt.
“Ngươi tự vệ thế nào?!” Giọng bà ta cao hơn, tản mát ra sóng năng lượng nồng đậm.
“À, mới đây không lâu, ta không cẩn thận đã từng làm thịt một Đại Thiên Tôn." Sở Phong vẫn giữ vẻ khiêm tốn nhã nhặn vô cùng, nhưng chiến tích trong lời nói thì hoàn toàn ngược lại.
Ánh mắt bà lão lóe lên tia nhọn, càng sắc bén hơn!
Nhưng bà ta chưa kịp mở miệng thì từ trong sương trắng phía xa đã có người lên tiếng trước.
“Phải không thế, ngay cả Đại Thiên Tôn mà cũng giết được, chắc ngươi không định nói với ta rằng ngay cả Đại Năng ngươi cũng có thể tranh tài một trận đấy chứ? Lớn giọng thật đấy!” Lời nói này hơi nặng, đang chất vấn Sở Phong.
“Chắc cũng không vấn đề gì." Sở Phong gật đầu nói, tuyệt không sợ hãi.
“Chiến đấu với Đại Năng một trận… mà không có vấn đề gì?!” Giọng nói bất thiện truyền ra từ trong sương trắng. Người nọ cảm thấy Sở Phong thật không biết chừng mực, khoe khoang khoác lác thì cũng phải phù hợp với hiện thực chứ, hắn thực sự quá lỗ mãng tự cao.
"Ha ha..." Bà lão mặc váy đỏ cười to, tiếng cười chói tai và rét lạnh.
“Ừ, đúng là không có vấn đề gì." Sở Phong đáp rất thật thà và ngắn gọn. Ít nhất hắn cảm thấy mình như vậy là đã rất khiêm tốn rồi. Hắn nói: “Ngay trước khi mặt trời hôm nay ló dạng, khoảng qua nửa đêm, ta vừa giết một vị Đại Năng, chỉ có vậy thôi.”
Cả vùng bỗng trở nên tĩnh lặng, chỉ còn những con sóng vàng dập dềnh.
"Trước khi trời sáng, vừa giết một vị Đại Năng, chỉ có vậy thôi."
Nơi xa có người đang xì xào bàn tán, lặp lại lời Sở Phong đã nói, đây giống như một tiên chú, không ngừng vang vọng bên tai mọi người.
Nhất là mấy chữ “chỉ có vậy thôi” này thực sự có ma tính, giống như là không dừng được, như trận trận lôi âm.
Rốt cục, có người không thể nhịn được nữa, chẳng hạn như bà lão Đại Thiên Tôn hung hăng mặc váy dài đỏ kia, bà ta hừ lạnh một tiếng thật mạnh, hai mắt lạnh lùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tháng trước

emo cháy quá