Thánh Khư

Chương 3196: Liên minh hùng mạnh (2)

"Đáng tiếc, dị thổ cấp Hỗn Nguyên mà ta góp nhặt được đã đưa cho đệ tử của ta. Kết quả hắn tiến hóa thất bại, chết mất rồi.” Kỳ Phong thở dài.
Dù là Thiên Tôn mạnh đến đâu thì muốn thành tựu Hỗn Nguyên quả vị cũng vô cùng gian nan, đệ tử của hắn ta cũng rất có tài, nhưng vẫn chết vào thời Cận Cổ.
Song, Kỳ Phong cũng nói rõ là mình còn hơn nửa phần dị thổ cấp Hỗn Nguyên.
"Tốt!" Lão Cổ gật đầu, mặc dù không đủ một phần, nhưng cũng không tệ.
Còn hai vị Đại Năng kia quả thật không khiến người ta thất vọng chút nào, mỗi người đều có một phần dị thổ cấp Hỗn Nguyên.
Chỉ trong giây lát, ba vị Đại Năng đã đưa cho Sở Phong hai phần nữa, số lượng thu được thật sự rất đáng kinh ngạc.
“Tiểu Vũ, ngươi xem kìa, chúng ta cũng đừng luận bối phận, ta sẽ không gọi ngươi là chắt tôn tử đâu, hai ta vẫn là huynh đệ." Sở Phong buông Long Đại Vũ ra, tỏ vẻ vô cùng thân mật và gần gũi, vỗ lên bờ vai gã.
Bởi vì Sở Phong biết, tài sản của Long Đại Vũ dồi dào hơn nhiều so với mấy lão huynh đệ kia. Vì kiếp này mà Quái Long đã tự chuẩn bị không biết bao nhiêu kho báu.
Về phần ba vị Đại Năng kia, con đường trước mặt họ đã đứt nên không còn ý nghĩ tăng cấp gì nữa, ai nấy đều chờ đợi điểm kết thúc suốt những tháng năm già cỗi của mình, không còn lòng tiến thủ gì cả, cho nên họ cũng không tích lũy đồ tốt.
Long Đại Vũ nghiến răng, không câu nệ bối phận mà ngươi còn gọi ta Tiểu Vũ? Ta thật muốn đánh chết ngươi mà!
Lúc này, Sở Phong đột nhiên quay đầu lại, nói với ba vị Đại Năng: “Con người ta ân oán rõ ràng, người khác đối tốt với ta một, ta đối tốt với người khác mười. Ba vị tiền bối, ở chỗ ta có khá nhiều thứ có tác dụng lớn đối với các ngươi.”
Hắn lấy ra ba cái hộp ngọc, vừa mở ra lập tức tỏa ánh vàng chói lọi, giống như ba vầng mặt trời ló dạng. Lực sinh mệnh nồng đậm đột ngột ùa ra, khiến người ta giật mình không thôi.
Đây là Hồn Hoa, có thể giúp linh hồn mục nát kiên cố lại, biến tướng kéo dài thọ nguyên.
Ba người hít một hơi khí lạnh, đều lộ vẻ kinh sợ. Đối với họ, món quà này quý giá không gì sánh được, là loại thuốc mà họ cần nhất để kéo dài mạng sống.
Long Đại Vũ lộ sắc mặt khác thường, tên Cơ Đại Đức mà cũng có thứ như này ư? Hơn nữa còn đành lòng cho đi như vậy?
Đương nhiên gã không đỏ mắt thèm thuồng gì mấy thứ đó. Năm xưa, ngay cả Tam Thập Tam Trọng Thiên Thảo hoàn chỉnh mà gã còn từng nếm rồi. Bây giờ sức sống của gã rất dồi dào, thọ nguyên dài vô cùng, không cần đến những thứ này.
"Tiểu Vũ, ngươi có dị thổ cấp Hỗn Nguyên không?” Sở Phong mỉm cười hỏi.
"Không có!" Long Đại Vũ lập tức từ chối.
Ba vị lão huynh đệ của gã đều lập tức lộ vẻ khác thường. Họ biết trong tay Đại Long chắc chắc có dư thừa dị thổ, gã chuẩn bị rất đầy đủ.
“Phải không nhỉ, ta còn muốn nửa mua nửa tặng cho ngươi một món quà lớn này. Ôi!” Sở Phong thở dài.
Trong tay hắn xuất hiện mấy hộp ngọc, sau khi mở ra mới thấy toàn bộ đều là trái cây sáng chói. Có trái tràn ngập khí hỗn độn, không có thuộc tính gì, có trái thì thấp thoáng bóng hình Thiên Long trong đó!
"Đây là... Huyết Mạch Quả?!" Hai mắt Long Đại Vũ lập tức sáng lên, trừng to đến mức muốn rách khóe mắt, rốt cuộc khó dời đi được nữa. Những thứ này khiến gã kinh ngạc và hơn hết, rất khát vọng có chúng.
Kỳ Phong thất thố kêu lên: “Đây là quả mà năm xưa Lê Đà - Lê Tổ lấy được từ cây cổ thụ kia?”
“Nói đúng hơn là sau này chúng đã rơi vào trong tay Võ Phong Tử. Bọn ta cũng được xem là đoạt thức ăn trước miệng cọp, chặn cướp giữa đường.” Lão Cổ nói.
Mấy người đều hãi hùng khiếp vía, Huyết Mạch Quả có thể tinh luyện huyết mạch của một sinh linh, tối ưu hóa đồng thời hoàn nguyên loại huyết thống mạnh nhất trong thân thể người đó, tác dụng lớn vô cùng.
Rất rất nhiều năm qua, biết bao nhiêu tộc đàn kết thông gia với nhau, có nghĩa là trong cơ thể của các sinh linh thực ra đều ẩn giấu đủ loại huyết thống, mỗi thứ một ít. Nếu chọn đúng Huyết Mạch Quả thì sẽ giúp tăng mạnh một loại huyết thống đến mức tối đa, thậm chí còn hơn cả máu huyết của tổ tiên, được xưng là Thiên uy khó lường.
Long Đại Vũ không còn bi thương hay ủy khuất gì nữa mà lập tức thay đổi thái độ. Gã vỗ lên ngực, nói với Sở Phong rằng mình có hai phần dị thổ cấp Hỗn Nguyên, có thể tặng cho hắn!
Trên thế giới này, dị thổ cấp Đại Năng chính là báu vật, là vật vô giá của trời đất, không có bất cứ đại thống nào mang nó ra để trao đổi, bởi vì đây là vật tư mang tính chiến lược nhất.
Nhưng mấy người ở đây, người thì đã trở thành Đại Năng, kẻ thì “quân lương” quá đầy đủ. Đối với bọn họ, loại thổ chất cấp Hỗn Nguyên này còn thua cả Hồn Hoa và Huyết Mạch Quả.
Một lát sau, Long Đại Vũ chộp ngay lấy một Huyết Mạch Quả không thuộc tính. Năng lượng hỗn độn ngập tràn khiến gã vô cùng kích động cùng mê say.
“Thơm quá!” Gã vừa gặm quả vừa vui vẻ mở pháp khí không gian ra, lấy hai phần dị thổ cấp Hỗn Nguyên đưa cho Sở Phong.
Ba lão huynh đệ của gã thấy vậy đều cạn lời. Không phải ban nãy ngươi còn mạnh miệng lắm à? Sao thỏa hiệp nhanh thế? Lại còn khen… thơm!
"Tiểu Vũ à, chúng ta vẫn là huynh đệ. Hồi trước, lúc hái mấy Huyết Mạch Quả này thực sự ta vẫn nghĩ đến ngươi đấy, nên mới đặc biệt giữ lại cho ngươi. Khi đó ta còn muốn làm thành tổ hợp Tứ Đại Mỹ Nhân mà.” Sở Phong nói.
"Gọi ta Đại Vũ, chuyện cõng nồi cũng không cần nhắc lại nữa. Sau này chúng ta vẫn là huynh đệ!” Long Đại Vũ hết sức rộng lượng.
Thế là mấy vị Đại Năng hợp lại cùng nhau, tuyệt đối là chiến lực hùng mạnh không gì sánh được!
Đêm đó bọn họ đã xuất phát, không chậm trễ lấy một giây, lao thẳng đến đạo tràng của ba Đại Năng Nguyên tộc lẻ loi bên ngoài, định tiêu diệt toàn bộ.
Chuyện này quả thực dễ như trở bàn tay, không có bất kỳ vấn đề gì phải lo lắng!
Đêm trăng nhu hòa, ánh sáng mềm dịu như nước chiếu rọi khắp sơn lâm, cả nhóm người lao thẳng tới đạo tràng đầu tiên.
Ầm!
Một giây sau, không đợi Sở Phong ra tay, lão Cổ thân là cường giả Đại Hỗn Nguyên đã dùng một quyền đánh xuyên sơn môn, xông pha đánh vào trong.
Ba vị Đại Năng còn lại thì phong tỏa hư không, cắt đứt mọi đường trốn chạy.
Bụp!
Đại Năng Nguyên tộc không thể phát tín hiệu cầu cứu, chỉ trong nháy mắt đã bị đánh chết, máu nhuộm đạo tràng.
“Chẳng có tính khiêu chiến gì cả. Ta cảm thấy, sau khi xử hết đám Đại Năng Nguyên tộc cư trú ở ngoài thì có thể lựa chọn nơi có độ khó cao hơn, ví như Ma tộc, Á Tiên tộc, Linh tộc gì đó.” Lão Cổ mở miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tháng trước

emo cháy quá