Thánh Khư

Chương 3418: Cố nhân gặp lại cố nhân (3)

Đại Tà Linh xưa kia – bây giờ là tiên tử Lưu Quang cùng đám người Sở Phong lên đường.
“Mau nhìn, đó là ai?”
“Sở Ma!”
“Gọi ma cái gì, ngươi chán sống rồi hả, đó là thúc của ta, sát thủ Đạo Tử trời xanh, hạt giống chí cao chân chính!”
Trên đường, có người nhìn thấy đoàn người Sở Phong, vô cùng sợ hãi.
“Sở thúc, là ta đây, trên hồn quang của ta khắc tên của ngươi, ta muốn nương nhờ ngươi!”
Có người đuổi theo, trực tiếp nhận thân.
“Sở thúc, ngươi mở phủ ở đâu, đến lúc đó bọn ta sẽ đi nương nhờ ngươi, hiện tại đã có ngàn vạn đồng đạo chuẩn bị lên đường rồi.”
Sở Phong quáng mắt, đám người này thật đúng là cùng nhau đến? Hành động chơi đùa trên con đường Luân Hồi năm đó lại kết ra “quả” như này.
“Phía trước chính là Mạc gia của Nhân Vương!” u Dương Đại Long nghiến răng nghiến lợi, năm đó hắn và Sở Phong bị tộc này truy sát thảm.
Nói chính xác là bản thân Quái Long bị truy sát thảm, dù sao cũng chịu oan ức vì Sở Phong trong thời gian dài.
Ầm ầm!
Một tay Sở Phong đánh qua, trực tiếp đánh nát cửa lớn phủ đệ nguy nga, san bằng sơn môn.
Bọn họ sở dĩ phi hành đi đường, không sử dụng trận vực vượt không gian là vì muốn đi qua nơi này, nhả một ngụm ác khí.
Vút vút vút!
Rất nhiều bóng dáng từ trong phủ đệ Nhân Vương Mạc gia vọt lên, sau khi thấy là Sở Phong sắc mặt tức khắc thay đổi.
“Thì ra là Sở Vương!” Một lão giả mở miệng, cũng rất nhanh lộ ra nụ cười, nói: “Bọn ta tuân theo pháp chỉ của Thiên Đế, thời khắc chuẩn bị vì Nhân tộc mà chiến!”
“Sở Vương, ngày trước có chút hiểu lầm, thật có lỗi, bọn ta nguyện chịu đòn nhận tội, mong rằng ngươi đừng so đo, giơ cao đánh khẽ.” Lại một người danh túc Mạc gia lên tiếng.
Sở Phong không nói gì, vốn dĩ còn muốn tìm cái cớ, trừng trị Mạc gia một trận, không nghĩ tới tư thái của bọn họ lại hạ thấp như vậy.
Bây giờ phải nhất trí đối ngoại, nếu hắn lại trả thù, kiếm chuyện với Mạc gia, hình như có phần trở ngại
“Các ngươi tự giải quyết cho tốt, tuyệt đối đừng để ta phát hiện các ngươi thông đồng với quỷ dị, có dính dáng gì tới bất tường!” Sở Phong nói xong, mang theo đám người rời đi.
u Dương Quái Long rất không vui, trước đây hắn đã lưu vong rất lâu, hôm nay thật sự muốn tính toán rành mạch tại đây.
...
Biển xanh không bờ, sóng lớn vỗ trời, đã đến đảo Thiên Tiên hải ngoại.
Sự tình rất thuận lợi, dù là ở nơi hải ngoại, Thiên Tiên tộc từ lâu ngay đầu tiên biết chiến trường hai giới đã xảy ra chuyện gì.
Huống hồ còn có người đồng tộc Lưu Quang tiên tử từ cấm khu đến, đưa tới tin tức chính xác hơn cho bọn họ, do đó, người đảo Thiên Tiên hải ngoại biểu thị quy thuận Thiên Đế, nguyện nhất trí đối ngoại.
Người tiếp đãi đám Sở Phong là Thịnh Ngọc Tiên, một nữ tử thanh lý tuyệt trần, trò chuyện vui vẻ với Sở Phong còn có Chu Hi.
Ngoài ra còn có cố nhân của Sở Phong, Khương Lạc Thần và Hạ Thiên Ngữ, hai người bọn họ vậy mà phiêu bạt đến đảo Thiên Tiên hải ngoại.
Đây là cố nhân ở tiểu âm gian, Sở Phong và bọn họ có quan hệ phức tạp.
Ngày trước, đối tượng hẹn hò lần đầu của hắn là Hạ Thiên Ngữ, mà khi đó Khương Lạc Thần đi cùng bạn tốt của mình, từng khơi ra một loạt chuyện khiến người ta không biết nên khóc hay cười.
Bây giờ nghĩ lại giống như mới ngày hôm qua.
Có thể nhìn thấy hai cố nhân tiểu âm gian ở dương gian, Sở Phong cũng có cảm khái vô tận.
Thực ra đây không phải lần đầu hắn nhìn thấy Khương Lạc Thần, lần trước ở trong cấm địa Lò Thái Thượng Bát Quái nung luyện kim thân, Sở Phong từng nhìn thấy nàng, khi đó Khương Lạc Thần và Thịnh Ngọc Tiên đứng cùng nhau.
Lúc này, Khương Lạc Thần và Hạ Thiên Ngữ đều vẻ mặt phức tạp, nghĩ tới những gì đã và những gì gặp phải bây giờ, tâm trạng khó yên ổn.
Ngoài ra, hai người bọn họ cũng vô cùng giật mình, sớm đã biết được Sở Phong tại dương gian kinh lịch, nội tâm cực kỳ chấn động.
Bọn họ cảm thấy có chút không cách nào tưởng tượng, người cố nhân tiểu âm gian này vậy mà có thể khuấy lên phong vân vô biên ở dương gian, ngay cả Đạo Tử trời xanh đều có thể quét ngang, cùng nhau trấn áp.
Đồng thời lại nghĩ tới bọn họ vốn sống trong đô thị hiện đại, tuy nhiên lại ngoài ý muốn gặp phải thiên địa dị biến, đi đến con đường tiến hóa, càng thêm cảm thán vận mệnh vô thường.
“Sở Phong!” Hạ Thiên Ngữ tương đối yếu đuối, trực tiếp lao đến, ôm một tay Sở Phong, nỉ non nói: “Ta muốn về nhà, ngươi có thể đưa ta về không?!”
Cánh tay Sở Phong đều bị nước mắt làm ướt, hắn cũng trăm cảm xúc lẫn lộn, quá khứ đã từng, cuộc sống ngày xưa, giống như rất xa xôi, lại như gần ngay trước mắt.
Tất cả đều giống như một giấc mộng, quá không chân thật, hắn vốn chỉ là một sinh viên tốt nghiệp sống ở Trái Đất, làm sao lại đi lên con đường như hiện giờ?
Khi đó, chuyện hắn nghĩ là chuyện việc làm sau khi tốt nghiệp, hiện tại hắn đối mặt với máu và loạn, quỷ dị và bất tường, càng có kẻ địch cường đại chưa biết mà không thể tưởng tượng.
Đã từng, bản thân hắn rất ít có cơ hội xử lý nguyên liệu nấu ăn còn sống trong phòng bếp, nhưng bây giờ, hắn lại hở tí là lại phải giết sinh linh... Giết người!
Hắn vươn hai tay nhìn, lại đưa mắt, mặt hướng trời xanh, tất cả hệt như ảo mộng, cuộc sống đô thị hiện đại trôi đi, luật rừng, máu và loạn tàn khốc bao phủ thiên địa.
Thực ra đó không phải cuộc sống hắn muốn, hắn cũng muốn trở về quá khứ.
“Nếu có thể trở về, ta sẽ lựa chọn thế nào, có lẽ sẽ không bước lên con đường như vậy.”
Sở Phong nghĩ đến quá khứ, than nhẹ một tiếng, con đường nhân sinh, ai không có tiếc nuối, giọng nói dáng điệu, vẻ mặt vui cười của phụ mẫu, sum họp tình thân sâu nặng của người một nhà, vân vân dường như đều như thường ngày, nhưng bây giờ cũng không được nữa.
“Nếu như sinh mệnh có thể lặp lại, nếu như thời gian có lối rẽ, ta muốn thay đổi!”
Lúc hắn nói xong những lời này, giống như đã chạm đến gì đó, trong mơ hồ hắn nghe thấy lời nói của một thanh niên sát ngay bên cạnh: Ngày xưa tái hiện, lối rẽ thời gian, ta muốn tìm được các ngươi... Những gì mất đi, những gì mất đi, toàn bộ trở về!
Sở Phong sởn gai ốc, đây là ai, giống như ngay bên tai, ngay bên người, ngay trong lòng, thế nhưng hắn lại không cảm ứng trước được đối phương.
Lại nhìn xung quanh, đám người thiếu nữ Hi, lão Cổ, Hoàng Ngưu, Khương Lạc Thần đều không phát hiện, không có cảm ứng gì.
Ngay cả Hạ Thiên Ngữ nắm một cánh tay hắn cũng chỉ đang khóc, giống như căn bản không nghe được gì.
Ánh mắt Sở Phong chợt ngưng, cuối cùng hắn đã có cảm giác, là bắt nguồn từ bình đá trong cơ thể ư? Nhưng đang ở đảo Thiên Tiên hải ngoại, hắn không thể tuỳ tiện lấy ra tìm tòi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tháng trước

emo cháy quá