Thánh Khư

Chương 3125: Hồn Hà kết thúc (4)

Vùng đất Chủ tế đã hiện ra một phần hình dáng!
Nó hiển hóa tại khu vực bên ngoài vĩnh hằng và chiếu rọi tới đây!
Tế phù mà sinh linh Vô Thượng hợp lực tế ra có bị quan tài đồng áp chế hay không cũng không ảnh hưởng gì đến đại cục, nó chỉ đang chiếu ra tế văn mà thôi, còn tin tức đã truyền đi, mục đích đã đạt được từ sớm.
Vì vậy, vùng đất Chủ tế hiện lên!
Lúc này, thời không vỡ ra, một khe hở đáng sợ hiển hiện khiến thời gian đảo ngược, không gian co vào, trông như thể có thứ gì đó muốn chui ra.
Ầm!
Chư thiên gào thét, sinh linh vạn giới run lẩy bẩy, nằm phục trên mặt đất, giống như đã mất đi ý thức của mình. Đầu óc của vô số sinh vật đều trống rỗng, tựa như lúc nào cũng có thể sẽ chết đi, trở thành bụi bặm, hóa thành tro tàn.
Dù là Cửu Đạo Nhất, hay là Cẩu Hoàng, xác thối… Mạnh như họ mà lúc này hồn quang cũng lập lòe muốn tắt, căn bản không thể nhìn thẳng về phía Hồn Hà.
Sở Phong đứng chắn đằng trước, hoa văn màu vàng dưới chân càng lúc càng nhiều và mạnh hơn. Hắn chống lại khí tức khủng bố không gì sánh nổi ấy, che chở cho những người đứng phía sau.
Lúc này, đừng bảo là những người khác, ngay cả sinh vật Vô Thượng trong vực sâu cũng phải run sợ, hồn quang lay động.
“Thành công rồi! Đã triệu hoán được rồi!” Có sinh vật Vô Thượng gào lên.
Chúng cùng nhìn sang nam tử trong sương mù hỗn độn cùng với quan tài đồng của hắn.
“Mọi chuyện đã đến hồi kết thúc!” Quái vật mới tới từ hố chôn hưng phấn, giọng nói hơi run.
Khí tức kinh khủng tràn ngập bên trong thời không bị vỡ nát ấy, dòng sông thời gian chảy loạn tựa như bị ai đó làm thay đổi hướng chảy, mà đáng sợ nhất chính là, ở nơi đó có một bàn tay xương xẩu đang vươn ra!
Toàn bộ khí tức đều tỏa ra từ nó, trấn áp vạn giới, muốn hủy diệt chư thiên, xem mọi vật từ xưa đến nay đều là tế phẩm. Bàn tay xương ấy quá khủng khiếp, thật không biết mạnh đến cỡ nào.
Trên phần xương khô cằn của nó mọc ra một ít lông, cực kỳ thưa thớt nhưng chính vì vậy mà trông lại càng khiếp người hơn!
Ầm!
Bàn tay xương trực tiếp chộp lấy nam tử trong sương mù hỗn độn, định một phát bắt lấy hắn và tiêu diệt!
Thiên Đế trong sương mù hỗn độn nghênh đón kẻ địch!
Chỉ có điều, khí tức tỏa ra từ bàn tay xương quá kinh khủng, khiến ngay cả quan tài đồng cũng rung lên từng hồi, âm vang điếc tai, vang vọng vạn giới.
Ai nấy đều phải rùng mình, loại khí tức kia tựa như không thể đối kháng, khiến vô số Tiến hóa giả lạnh từ đầu đến chân, năng lượng cấp độ ấy quá mạnh.
Ngay cả mấy vị Vô Thượng trong vực sâu cũng đang run rẩy, không nhịn được dập đầu bái lạy và nhanh chóng rút lui, đồng thời trong bụng chúng cũng hò reo vui mừng.
Đột nhiên, lại có một chuyện kinh hoàng khác xảy ra!
Tại vùng đất không biết tên xuất hiện một đôi chân, để lại một dãy dấu chân vàng nhạt giữa hư không. Mặc dù dấu chân không quá rõ ràng, nhưng lại tồn tại hết sức chân thực.
Đôi chân ấy đi thật chậm, lội qua dòng sông thời gian, cứ thế tiến tới và đến gần. Nhịp chân thoạt nhìn rất thong thả, nhưng lại khiến người ta không thể né tránh hay trốn đi, cứ thế đạp lên bàn tay xương.
Dưới ánh mắt khó tin của mọi người, nơi đó lại vang lên tiếng… Răng rắc, răng rắc. Bàn tay to lớn kia cứ vậy nứt ra và vỡ tan.
“Sao lại thế được?!” Có sinh vật Vô Thượng kêu to.
"Chủ tế đại nhân còn chưa tới nữa mà? Dải đất kia không ai chủ trì, chúng ta… lui!” Ngay đến sinh vật Vô Thượng cũng thấy sợ hãi.
Đây là cảnh tượng đáng sợ nhường nào, bàn tay xương vươn ra từ vùng đất Chủ tế lại bị giẫm nát, vụn vỡ giữa hư không!
Phải biết rằng, lúc nó mới xuất hiện đã khiến chư thiên rơi rụng, sinh vật Vô Thượng cũng lạnh run sợ hãi, nhịn không được phải quỳ xuống bái lạy, uy thế vô song!
Bây giờ, một đôi chân bước tới, lội qua dòng sông thời gian, cứ thế đạp nát nó, bảo sao không khiếp sợ cho được? Tình cảnh này làm rung chuyển khắp trên trời dưới đất, toàn bộ cường giả đều rung động.
Sinh linh Vô Thượng vội lủi đi, định trốn chạy khỏi chỗ này!
Bảo chúng còn đánh thế nào được nữa? Chúng phải trả cái giá thật lớn, rút hầu hết tế văn trong cơ thể ra, dùng máu ngưng tụ thành bùa để triệu hoán vùng đất Chủ tế. Kết quả, trong vùng đất Chủ tế mới có bàn tay xương vươn ra phát uy một chút thôi đã bị người ta giẫm cho nát bấy!
“Grao!”
Một tiếng gầm trầm trầm vang lên, sinh vật xương khô trong vùng đất Chủ tế nổi giận, ai đang khiêu khích nó đấy?
Ai đã phá hỏng xương tay của nó? Làm vậy khác nào đang nhục nhã nó?!
Nó ngủ say nhiều năm, canh giữ ở vùng đất Chủ tế, trông chừng tại cánh cửa này, hôm nay nó bị những sinh linh bên phe mình gọi tỉnh, kết quả lại bị người ta khinh thường giẫm nát?
Một bàn tay khác của nó vươn ra, đồng thời còn có cánh chim thối rữa, một cái đầu dữ tợn cùng những cái gai xương nhọn hoắt hiển hiện ra từ hư vô. Nó muốn bước ra khỏi lối đi.
Sinh vật xương khô mạnh đến mức không thể nào tưởng tượng nổi, khí tức của nó vừa toát ra là đã có đại giới bị ảnh hưởng, bị hủy diệt, ví như thế giới ở Hồn Hà đang tan rã.
Vực sâu rạn nứt, ngay cả quy tắc cũng đang bị bào mòn!
Cảnh tượng này quá kinh khủng, cấp bậc chiến lực của sinh vật xương khô khiến người ta kinh hoảng không thôi, thực sự mạnh đến khủng khiếp, căn bản là không đo lường được.
Nếu chân thân của nó chui ra, đi tới trên thế gian thì hơn phân nửa chư thiên sẽ bị tổn hại cực nặng, vạn vật bị tiêu diệt gần hết, Tiến hóa giả có thể sẽ phải trải qua một trận đại kiếp sinh tử.
Đôi chân kia cử động lần nữa, bước về phía vùng đất Chủ tế, để lại một dãy dấu chân màu vàng nhạt trong hư không. Nó đang đi về hướng sinh vật xương khô.
Đồng thời, ở đằng sau đôi chân ấy, những dấu chân màu vàng nhạt đang ngưng luyện hư không, giúp thiên địa vững chắc, tất cả thế giới đều được củng cố, không rung chuyển nữa mà an tĩnh lại.
Đôi chân ấy muốn tiến vào vùng đất Chủ tế, đối phó sinh vật xương khô.
Giờ phút này, nam tử trong sương mù hỗn độn cũng cử động, tư thế oai hùng, mắt như tia chớp, quyền ấn như lò lửa, tựa như trời xanh, không thể địch nổi. Trên thực tế, từ xưa đến nay hắn vẫn luôn không sợ hãi gì, can đảm đối mặt với sinh vật xương khô.
“Ong” một tiếng, chiếc vạc lớn lại xuất hiện trên đầu hắn. Hắn bước ra một bước dài, dòng sông thời gian lập tức đảo ngược, ép tới đằng trước.
Trên đầu hắn, từ trong chiếc vạc chảy ra từng tia mẫu khí, tia nào tia nấy đều rất khiếp người, ẩn chứa vô tận áo nghĩa. Mỗi một tia đều là một sợi xích đại đạo, vượt xa đẳng cấp trong các giới chư thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

5 tháng trước

emo cháy quá