Thánh Khư

Chương 3187: Quét sạch bụi bặm, con đường thật lộ ra (2)

Ngay cả Sở Phong, hiện giờ thân thể hắn cũng đang run lên bần bật, lỗ chân lông khắp người đều rỉ máu, chỉ sơ sẩy chút thôi là sẽ vạn kiếp bất phục, rất có thể phải chết thảm ở chỗ này.
"Cũng tốt, tất cả tai hoạ ngầm đều bộc phát ra, ta sẽ giải quyết hết trong một lần. Kiểu rèn luyện này chính là tốt nhất, nếu vượt qua thì ta sẽ trở thành người mạnh nhất!”
Nhưng chuyện không tốt khác cũng theo đó xuất hiện!
Cây khô cao sáu mươi mét trước người Sở Phong càng lúc càng xỉn màu, lá tím có vẻ dần khô héo, đang rì rào lay động. Nhất là đóa hoa, trông như sắp tàn, không còn hoa phấn rơi xuống nữa.
Sở Phong bước chân ra, không ngừng bố trí, kích hoạt trận vực trong danh sơn, hấp thu năng lượng từ tổ mạch dưới mặt đất, nuôi dưỡng đại thụ với những mảng vỏ cây đang nứt ra.
Song, chừng ấy vẫn chưa đủ để nụ hoa nở rộ lần nữa, thứ duy nhất khiến hắn cảm thấy an ủi là nó đã tạm ngừng việc khô héo.
Một giây sau, toàn bộ thân cây thu nhỏ lại, không ngừng co rút thành một cái cây cao ba mét, trên chạc cây là nụ hoa khép hờ, toàn bộ đều chìm vào trong lọ đá.
Nó như đang ngủ đông, đang ẩn núp, yên tĩnh bất động.
Chuyện này rất tệ, Sở Phong còn đang trong quá trình tiến hóa, hắn vẫn cần phải tiếp tục đột phá, thậm chí còn đang đối mặt với mối nguy sinh tử, trong cơ thể tồn tại đủ loại tai họa ngầm và vấn đề nghiêm trọng.
Vậy mà không còn phấn hoa, không còn gì cung cấp trợ lực cho hắn nữa!
Lão Cổ ngậm ngùi nhìn Sở Phong, gương mặt trắng bệch. Chuyện này là sao? Trời cao đố kỵ anh tài à?
Ông ta thật sự rất tiếc cho Sở Phong, vào thời điểm quan trọng nhất trong quá trình tiến hóa thì dược thụ xảy ra vấn đề, đây là đòn trí mạng nhất, không có loại tổn thương nào lớn hơn việc này.
Không có chất xúc tác, không có ngòi dẫn tiến hóa thì sẽ rất khó gắn kết với nhân tố thần bí trong trời đất và giúp tế bào trong cơ thể hoạt động mạnh mẽ, khó mà tiến hóa được.
Thậm chí, sinh vật trải qua biến cố thảm thiết này, thân thể vốn có rất có thể sẽ bị thoái hóa, bị suy kiệt đến mức khôn lường!
Sở Phong nhắm mắt lại để bản thân mình tĩnh tâm, đồng thời vận chuyển Hô Hấp Pháp. Không chỉ có lỗ chân lông trên cơ thể đang hít thở mà ngay cả linh hồn hắn cũng vậy, cả hai cùng cộng hưởng với nhau.
Đến cuối cùng, hắn quên đi mọi thứ, diễn dịch pháp của mình từng lần một, bước trên đạo của chính mình.
Coong!
Một chiếc chuông nhỏ reo vang trong cơ thể, lan rộng ra ngoài từ một điểm ở trung tâm, đánh tan không ít tia sáng đen tối.
Tiếp theo, vô số tiểu kiếm, phải có đến chừng mấy ngàn mấy vạn, đều do phù văn màu vàng biến thành, nhỏ bé đến mức gần như không thể nhìn thấy, chảy dọc theo máu huyết của hắn, gột rửa toàn thân hắn.
Âm thanh “xoẹt xoẹt” cùng tiếng kêu thê lương khiến da đầu người ta tê dại vang lên, nghe như thể có từng con lệ quỷ đang bị tiêu diệt lần lượt, bị chém rơi đầu.
Trong cơ thể Sở Phong, vật chất ác biến bị chém ra rất nhiều, sau đó bị bào mòn hết, bị hắn trục xuất ra khỏi cơ thể.
Một giây sau, trong máu thịt của hắn, năm luồng thần quang vọt lên, rực rỡ không gì sánh được. Đây là Thất Bảo Diệu Thuật, hiện giờ hắn chỉ mới tìm được năm loại vật chất quý hiếm, thế nên chỉ có áng mây năm màu xuất hiện, tỏa ánh hào quang chói lọi.
Loại ánh sáng này không gì không diệt được, lan dần ra ngoài từ trong cơ thể của hắn. tiêu diệt vô vàn sương máu và cả vật chất ác biến, đuổi chúng ra ngoài, lọc sạch cơ thể.
Không bao lâu sau, Sở Phong thi triển đủ loại pháp, chẳng hạn như Niết Bàn Pháp của Bất Tử Điểu tộc mà hắn sao chép lại được từ trong kho bảo vật của Võ Phong Tử.
Ngoài ra còn có Thiểm Điện Quyền, Đại Nhật Như Lai Quyền… Loại phương pháp nào hắn cũng dùng đến, dung hợp vào nhau, tất cả đều ẩn chứa phù văn màu vàng mạnh nhất, thanh lọc cơ thể của hắn.
Sau đó, toàn bộ vật chất ác biến đều bị thanh trừ, hắn lại dựa vào chính sức mình để giải quyết triệt để tai hoạ ngầm!
Nhưng thân thể Sở Phong cũng thủng trăm ngàn lỗ, gặp phải vấn đề hết sức nghiêm trọng. Hắn nhắm mắt lại không nhúc nhích, cố gắng quan chiếu con đường đứt gãy ở phía trước.
Hắn nhẩm đọc kinh văn, vận chuyển Hô Hấp Pháp, dẫn ra hạt ánh sáng vốn dĩ tồn tại trong trời đất. Đó là vật chất linh tính mà hắn từng được thấy, là vô số hạt phấn hoa đặc thù từng bị che giấu trong năm tháng và chôn vùi bởi bụi bặm, lúc này bắt đầu hiện ra.
Ầm ầm!
Giờ khắc này, thiên địa quay ngược về quá khứ, luân hồi đảo ngược, mọi thứ giống như lật sang một trang mới khác hẳn. Con đường trước mặt Sở Phong càng rõ nét hơn, tựa như chạm tay vào là có thể sờ được.
Lão Cổ kinh ngạc không thôi, không tự chủ được vươn tay ra chạm thử một con đường kéo dài đến tận khu vực gần ông ta. Không ngờ… nó thật sự tồn tại!
Bỗng chốc Sở Phong đứng dậy và bước lên, nơi xa là bóng tối vô tận, nhưng trên đường có vô vàn hạt ánh sáng hệt như những con đom đóm đang bay múa trong đêm tối, tụ về phía hắn.
"Ta muốn trở nên mạnh hơn, nếu có một ngày mất đi hạt giống, không có lọ đá, ta cũng vẫn có thể tiến hóa!”
Hắn nói nhỏ, rất bình tĩnh, cũng rất lạnh nhạt. Lúc này hắn hoàn toàn chìm đắm trong một loại Đạo cảnh đặc biệt, hiển chiếu con đường cổ và minh tưởng những hạt ánh sáng kia, hấp thu vật chất phát sáng thần bí.
Những vật chất này vốn dĩ đã tồn tại giữa đất trời, không phải do ai sáng tạo ra, cũng không vì ai mà lưu lại, có thể đoạt được bao nhiêu hoàn toàn là do bản thân mình.
Ù!
Hư không đang cộng hưởng, vô số hạt ánh sáng bay múa trong bóng tối, đồng loạt dâng lên trên con đường cụt, bao phủ lấy Sở Phong, khiến hắn trông như một chùm sáng hình người.
Cơ thể đầy rẫy thương tật của hắn được chữa trị, đồng thời hắn đang dung hợp pháp của mình, càng thể ngộ được nhiều hơn, toàn thân đều thăng hoa.
Giờ khắc này, hắn giống như đã trải qua trăm ngàn năm cuộc đời, cái này giống như đạt tới vĩnh hằng trong khoảnh khắc, tinh thần của một người thoáng chốc xuất khiếu đi luân hồi.
Cuối cùng, Sở Phong tự tin và kiên định bước ra một bước dài trên con đường cụt!
Rầm!
Khi bàn chân hắn vừa đạp xuống, cả con đường đều kêu lên khe khẽ và chấn động, vô số hạt bụi tung bay lên, khiến con đường cổ này càng rõ ràng hơn.
Hắn như đang lau sạch một món đồ trân quý, để con đường này lại thấy ánh mặt trời.
Thân thể Sở Phong hồi phục, đồng thời thực lực lại tăng vọt lên thêm một quãng dài. Hắn đã đột phá, không cần nhờ đến phấn hoa, vậy mà song đạo quả của hắn đều tiến hóa lần nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

5 tháng trước

emo cháy quá