Thánh Khư

Chương 3198: Thiên Hạ Đại Nhất Thống đến (2)

­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­
Xương khô chất đống dưới đáy hồ, ít nhất phải đến hàng vạn.
Điểm mấu chốt nhất là trong đó không có người phàm, mà toàn bộ đều là sinh linh đạt cấp độ tiến hóa không thấp.
Bởi vì, thực lực càng mạnh thì cấp độ sinh mệnh càng cao, ẩn chứa càng nhiều tinh hoa. Còn nếu chỉ là người phàm thì e rằng có ném xuống hàng triệu hay hàng tỉ sinh mạng cũng chưa chắc đạt được hiệu quả như hiện giờ.
“Thật sự là nên giết!" Ngay cả Quái Long cũng lạnh giọng tuyên bố, tinh thần trọng nghĩa bùng lên. Trong mớ xương khô, gã thấy được vài thi cốt của Man Long đã chết từ cách đây nhiều năm.
"Ai?!" Một lão già bỗng xuất hiện hệt như ma quỷ, giật mình và cảnh giác nhìn mấy người bọn họ.
Không ngờ trận vực lão ta bày bố không hề có hiệu quả với đám người này, họ như đi vào chỗ không người, cứ thế lặng lẽ tiến vào bí cảnh đã được ngăn cách với ngoại giới của lão ta.
Loại hoa sen dùng sinh mạng để nuôi dưỡng này vốn không thể để lộ ra ngoài ánh sáng, dù Nguyên tộc rất mạnh cũng khó có thể một tay che trời.
"Các tộc có ước định, bất kỳ cường giả già yếu sắp chết nào cũng đều không thể bởi vì thọ nguyên sắp hết mà tước đi tinh túy sinh mệnh của những sinh linh khác, vậy mà ngươi lại dám làm vậy, gây họa cho thiên hạ!”
Lão Cổ cất to giọng nói. Đây là nhận thức chung đã thành lập ngay từ thời đại tiền sử, không thì thiên hạ này đã loạn từ lâu!
Nếu không nghiêm chỉnh tuân thủ, mặc cho lão quái vật hoành hành trên thế gian, cướp đi tinh túy của chúng sinh, vậy thì Dương Gian sẽ hóa thành vùng đất chết, thành nghĩa địa hoang vu.
Lão già Nguyên tộc có thân hình khô đét, quanh người đều là khí tức thối nát, mệnh nguyên đã khô cạn, hồn quang ảm đạm, xem ra không thể sống được bao lâu nữa.
Thảo nào lão ta đi theo hướng cực đoan, tàn sát Tiến Hóa Giả để bồi dưỡng Sinh Mệnh Liên Hoa bằng bất cứ giá nào.
"Các ngươi là ai, dám can đảm xông vào bí cảnh Nguyên tộc!" Lão quát lên, rõ ràng ngoài mạnh trong yếu. Lão thân là cường giả đạt đến cấp Hỗn Nguyên thì sao lại không nhìn ra thực lực đáng sợ của nhóm người trước mặt mình.
“Hay cho một tên Nguyên tộc. Ngươi đã tạo bao nhiêu nghiệt, giết bao nhiêu người? Nguyên tộc được xưng là đạo thống bất diệt, là gia tộc đã trải qua không chỉ một kỷ nguyên, vậy mà nhìn xem ngươi đã làm gì? Có muốn đối mặt với thiên hạ, để tất cả mọi người nhìn tình cảnh nơi này không?” Một vị Đại Năng quát.
Ầm!
Lão Cổ phát ra sóng năng lượng, định ra tay ngay. Thân là cường giả cấp Đại Hỗn Nguyên, nhân vật tuyệt đỉnh trong số các Đại Năng, ông đối đầu với lão già này chắc chắn sẽ thắng áp đảo.
“Khoan đã!” Sở Phong ngăn lại. Lần này hắn muốn đích thân ra tay để kiểm nghiệm thực lực của mình.
"Các ngươi muốn chết!" Lão già Nguyên tộc gầm lên, toàn thân phát sáng, đầy trời đều là phù văn chiếu sáng hư không. Lão đang cố gắng truyền tin ra ngoài.
“Không được đâu, ta phong tỏa chỗ này rồi.” Sở Phong nhàn nhã thông báo.
Trận chiến này là không tránh được. Lão già Nguyên tộc liều mạng, huyết khí khô cạn toàn thân bị cưỡng ép kích hoạt, phù văn như được đúc từ kim loại, in dấu giữa trời đất.
Lão đang hấp thu đạo văn của đại thế giới kết hợp với của mình, định đánh giết Sở Phong.
Dù có chết lão cũng muốn kéo theo một tên, nhất là lão biết thân phận của Sở Phong nên càng muốn giết chết hắn.
Ầm!
Trận đại chiến nổ ra khá dữ dội, Sở Phong thi triển Thất Bảo diệu thuật, sau lưng hắn xuất hiện năm chùm sáng, phát ra tiếng coong coong như năm thanh Tiên Kiếm sắc bén vô địch.
Nếu là bảy loại vật chất quý hiếm của thiên địa tập hợp lại thì sẽ thành bảy luồng tiên quang ngút trời.
Mà trong dự đoán diễn dịch của Sở Phong, tương lai thậm chí có chùm sáng chín màu xuyên qua Chư Thiên!
Lúc này, hắn đối cứng với Đại Năng, đánh cho cả khu vực này chấn động ầm ầm. Đạo văn của đại thế giới bị hắn đánh gãy, vô số ký hiệu nở rộ giữa hai người, năng lượng sôi trào.
Trận đánh này kịch liệt đến mức khiến mặt trăng mặt trời mất hết ánh sáng, kinh người vô cùng. Sở Phong dùng Song Tôn đạo quả đánh cường giả Nguyên tộc cấp Hỗn Nguyên đến miệng mũi chảy máu, thân thể thủng lỗ chỗ.
Người xung quanh nhìn mà trợn mắt, cực kỳ chấn động.
Nhất là Long Đại Vũ, gã nuốt nước miếng ực một cái, thầm chấn kinh. Tên chó chết này, kẻ tên Đức khốn kiếp này quá lợi hại, khiến gã hoảng sợ không thôi.
Gã thở dài trong lòng, sau này thật sự không có khả năng đối nghịch với Sở Phong nữa. Phải lấy Tứ Đại Mỹ Nhân làm vinh chứ không thể phản Sở Phong.
Ầm ầm!
Chùm sáng năm màu sau lưng Sở Phong hóa thành năm thanh Tiên Kiếm, mỗi thanh phóng ra phù văn khác biệt, sáng chói không gì sánh được, tạo thành một vòng tròn kiếm bay ngang ra.
Phập!
Một vị Đại Năng cứ thế bị giết đi, ngay cả hồn quang cũng trốn không thoát, bị tiêu diệt sạch sẽ!
Có điều Sở Phong vẫn thấy hơi bất mãn. Hắn vẫn phải chiến đấu rất ác liệt, không như lão Cổ.
Lão Cổ là ai, đã sống ngần ấy năm rồi, lập tức biết được hắn đang suy nghĩ gì. Sắc mặt ông ta khó coi, tức giận nói: “Ta là cường giả cấp Đại Hỗn Nguyên đó, có biết không hả? Từ xưa đến nay có được mấy người! Ngươi chỉ là song quả vị Đại Thiên Tôn, mặc dù tiếp cận Hằng Tôn nhưng dù sao vẫn chưa phải, hai ta cách nhau một đại cảnh giới đấy!”
Lão Cổ oán thầm, mặc dù ngươi đã tiếp cận nhưng dù sao vẫn là Song Hằng Tôn, nếu ngay bây giờ mà đã có thể đứng ngang hàng với ta thì ta đập đầu chết luôn cho rồi, quá mất mặt!
Tuy nhiên, trong lòng ông ta vẫn thấy rất nguy cơ. Sở Phong tiến hóa quá nhanh, đã sắp đạt đến Song Hằng Tôn, thậm chí là Hỗn Nguyên, đến lúc đó ông ta tuyệt đối không phải là đối thủ.
"Chỉ có nửa phần thổ chất cấp Hỗn Nguyên?!"
Sở Phong thất vọng vô cùng. Nói thế nào thì lão già này cũng là Đại Năng Nguyên tộc, góp nhặt cả một đời, đời này của lão cũng sắp kết thúc luôn rồi, vậy mà chỉ có chút ít thổ chất như thế?
Mấy người lại muốn phỉ nhổ hắn. Có phải đêm nay ngươi thu được quá nhiều thổ chất cấp Đại Năng nên mới không xem loại dị thổ mang tính chiến lược này ra gì phải không?
Mặc dù Sở Phong thất vọng nhưng ba vị Đại Năng nhóm Kỳ Phong lại rất kích động và hưng phấn.
Dù quá trình nuôi dưỡng Sinh Mệnh Liên Hoa rất tàn khốc, khiến nhiều Tiến Hóa Giả phải chết, song công hiệu của nó quả thực rất kinh người.
Vả lại, Sinh Mệnh Liên Hoa này không phải do họ dưỡng, nghiệt không phải do họ gây, cho nên lúc ngắt hoa và ăn hạt sen, ba vị Đại Năng cũng không cảm thấy khó chịu gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

4 tháng trước

emo cháy quá