Thánh Khư

Chương 3164: Đại Vũ và Cứu Cực (1)

Không biết làm sao, ba Đại Thiên Tôn liên tục tung quyền, nhưng lại không thể đánh được Sở Phong, bị lĩnh vực Nhân Vương ở bên ngoài cơ thể hắn ngăn chặn, phá không được, chỗ đó chính là không thể xâm phạm.
Tối thiểu nhất, lĩnh vực Nhân Vương đối với Thiên Tôn mà nói là khó có thể rung chuyển được!
"Ồn ào!"
Sở Phong lạnh lùng quát lên, tấn công bọn họ.
Ầm ầm!
Cuối cùng, chỉ với bốn quyền mà thôi, hai trong số ba Đại Thiên Tôn bị đánh bại, máu tràn ngập, cuối cùng là đến thân xác và tinh thần cũng không còn.
Điều này làm cho những đệ tử kia vô cùng khiếp sợ, dù trốn ở rất xa nhưng cơ thể vẫn run lên cầm cập.
"Đại Thiên Tôn cũng chỉ như vậy thôi sao!" Cùng với câu nói lạnh lùng này, Sở Phong đánh quyền như cầu vồng, chiếu sáng Thiên Địa, giống như nâng quyền đốt cháy thế giới, đốt cháy càn khôn, sáng chói vô cùng.
Ầm!
Một quyền này đánh xuyên qua Đại Thiên Tôn, khiến than thể hắn ta tan rã. “Bụp” một tiếng, Đại Thiên Tôn của Nguyên tộc kiên trì chưa đủ trăm chiêu đã nổ tung, chết hoàn toàn.
"Thiên Đế cũng dám bắt nạt? Hậu duệ của Thiên Đế cũng dám tàn sát? Các ngươi vậy mà cũng làm được! Tương lai bị diệt tộc đã là kết cục tốt nhất của các ngươi! Đợi ngày đó đến đi, tộc của ngươi chắc chắn sẽ vô cùng thê lương và thê thảm!" Sở Phong lạnh lùng nói ra.
Sau đó, hắn nhìn về phía những kẻ khác thuộc Nguyên tộc với ánh mắt âm u và nói: "Nguyên tộc, sẽ bắt đầu truy sát các ngươi! Ta nghĩ, ta đã tìm được một con đường, tộc của các ngươi rất mạnh, nội tình sâu không lường được, tất nhiên phải có dự trữ thổ chất cấp Đại Năng, thậm chí là thổ nhưỡng cấp Đại Vũ, có thể giúp những hạt giống của ta nảy mầm sinh trưởng, để ta mạnh lên nhanh hơn!"
Thảo nguyên rộng lớn, mênh mông bát ngát, bụi cỏ cao cỡ nửa thân người. Nơi này vốn rất hoang vu, cũng rất yên tĩnh, nhưng bây giờ lại tràn ngập sát khí lạnh thấu xương.
Sở Phong nhìn chằm chằm những tên còn lại của Nguyên tộc, còn có một vị Thiên Tôn và tám vị thiếu niên trẻ tuổi.
Lúc này, tên Thiên Tôn lâu năm của Nguyên tộc đang rất căng thẳng, thân thể cong lên, giống như là một con báo ma ở trong Hỗn Độn bất kỳ lúc nào cũng có thể vùng dậy vọt lên.
“Ở trước mặt ta, Thiên Tôn cũng đừng nghĩ tới việc giương oai, càng không nên nghĩ đến việc chạy trốn!” Sở Phong bình tĩnh mở miệng nói tiếp: “Nói cho ta biết một ít tình huống của Nguyên tộc đi.”
Một tiếng rống to vang lên, trên bầu trời thảo nguyên thình lình đánh xuống mấy chục tia lôi điện khổng lồ, tất cả đều có kích cỡ lớn như núi cao. Thiên Tôn lâu năm của Nguyên tộc đã quyết tâm dùng thân thể làm vật dẫn, dẫn dắt lôi điện hư không. Lão không tiếc phế bỏ vốn liếng của bản thân, dẫn dắt lôi đình cấp độ Đại Năng, muốn đánh chết Sở Phong.
“Nực cười, Sở Chung Cực ta vừa độ Thiên kiếp mạnh nhất xong, một tên Thiên Tôn như ngươi mà cũng muốn bổ ta à?” Mặt mày Sở Phong lạnh lẽo. Sau đó hắn ngẩng đầu nhìn lên trời, quát: “Tan cho ta!”
Tiếng quát của hắn tựa như sấm nổ, một chùm sáng giống như ánh sáng Tiên từ trong miệng hắn bay ra, ẩn chứa phù văn, nghênh đón mấy chục tia lôi điện khổng lồ khiến cho người ta trông mà giật mình.
Ầm!
Cuối cùng, giữa không trung vang lên tiếng lôi đình đinh tai nhức óc, hư không nổ tung. Cả khung trời sáng rực chói mắt, chùm sáng mạnh vô cùng hung hãn, quét sạch trời cao.
Sở Phong quát lui lôi đình, khiến cho lôi điện khổng lồ kinh khủng kia giải tán toàn bộ.
Nói chính xác thì chùm sáng bay ra khỏi miệng của hắn đã đánh tan tia chớp, chỉ vì thứ mà hắn thi triển ra chính là Song Hằng Vương Đạo Quả, cường độ năng lượng vô cùng đáng sợ khủng khiếp.
Ngay cả Thiên Tôn lâu năm cực mạnh ở trong lĩnh vực này mà còn không thể đặt chân vào lĩnh vực Đại Năng, sao có thể bì được với Song Hằng Vương Đạo Quả của Sở Phong được chứ?
“Ngươi đã muốn chết thì tiễn ngươi lên đường thôi!”
Sở Phong ra tay tàn độc. Vũ Thượng không lên tiếng, hơn nữa nơi này còn có Thần Vương Nguyên tộc nên hắn không hề nể tình đánh giết tới.
Thiên Tôn lâu năm điên cuồng liều mạng, đồng thời vội vàng lớn tiếng quát lên:
“Sở Phong, tên ma đầu này, bây giờ ngươi ra tay tùy tiện, sớm muộn gì cũng sẽ bị xử lý mà thôi. Thời đại này đã thay đổi rồi, người thức thời mới có thể sống sót!”
Sở Phong không cho gã cơ hội mà đánh ra hai quyền. Ầm một tiếng, lão nổ tung, máu đỏ thẫm rơi trên thảo nguyên, nhìn mà giật mình.
Sau đó, Sở Phong nhìn chằm chằm tám tên đệ tử còn lại. Cái gọi là đệ tử trẻ tuổi cũng chỉ là nói một cách tương đối mà thôi, chứ trên thực tế bọn họ đều lớn hơn Sở Phong rất nhiều.
Trong đó có người tuổi tác đã vượt qua 2000 năm nhưng chỉ mới thành tựu quả vị Thần Vương. Dù sao thế gian quả thật không có được mấy quái vật giống như Sở Phong này.
Không thể không nói, xương cốt của đám người Nguyên tộc này rất cứng rắn. Kế đó, Sở Phong thử dò xét bí mật ở sâu trong hồn quang, kết quả đụng phải cấm chế, tất cả những tên này đều hóa thành tro bụi.
Đối với chuyện này, Sở Phong cũng không cảm thấy thông cảm hay thương hại gì. Nguyên tộc đã đầu nhập vào sinh vật bên ngoài chư thiên, làm bè lũ dẫn đường, không có gì đáng thương tiếc cả.
“Nguyên tộc điên thật rồi!” Vũ Thượng khẽ than thở.
Ông biết được chuyện của Nguyên tộc nên lúc này thong thả nói cho Sở Phong biết.
“Đâu chỉ điên, mà là mất trí rồi!” Sở Phong lên tiếng.
Nguyên tộc từ rất sớm đã đầu nhập ra ngoài, tìm xong đường lùi rồi. Nếu không thì bọn họ chắc chắn sẽ không gan to bằng trời như thế.
Trước đây không lâu, quan tài đồng từ ngoại vực rơi xuống, Thiên Đế hiển hiện soi chiếu Hồn Hà, đại chiến tại Ách Thổ. Bất kể chân thân đã chết thật hay chưa thì cuối cùng hắn vẫn lộ diện.
Cho dù chỉ là hình ảnh của Đế cũng được, cũng đã đủ để chấn nhiếp thế gian rồi. Vậy mà Nguyên tộc vẫn dám giết tới hậu duệ, có thể thấy được bọn chúng không hề sợ hãi, liên tục đi trên con đường tội ác!
Lần này Sở Phong giết chết bọn chúng mà không hề có bất kỳ áp lực tâm lý gì.
Hắn trò chuyện với Vũ Thượng, biết rõ rất nhiều bí mật liên quan tới Nguyên tộc, cũng biết sơn môn của bọn chúng nằm ở đâu, còn biết được một ít nhân vật lợi hại của tộc này.
“Nguyên tộc quả nhiên có cường giả cấp Đại Vũ!” Sở Phong nhíu mày. Đó là một quái vật kinh khủng sức mạnh không giới hạn với đủ loại hình thái khác nhau, quả thật vô cùng đáng sợ, đã chạm tới bất tường.
Dù hắn thường xuyên chứng kiến cảnh tượng hoành tráng, nhưng nhìn thấy quái vật Đại Vũ còn phải lập tức bỏ chạy, nếu không thì ngay cả hắn cũng đều phải chết không thể nghi ngờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

5 tháng trước

emo cháy quá