Thánh Khư

Chương 3004: Đối xử tử tế với... Tổ trống của cứu cực (2)

Chương 3004: Đối xử tử tế với... Tổ trống của cứu cực (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Rõ ràng tia sáng làm người ta hốt hoảng kia đang nhắm thẳng vào những cái tổ trống đó!

Điều này cũng có nghĩa là viện nghiên cứu Hắc Huyết có khả năng thật sự là một trong những ngọn nguồn hắc ám của thế giới ngầm, mà không phải là cơ cấu nghiên cứu quang huy vạn trượng trong mắt thế nhân!

Tuy nó có cống hiến thật lớn, nhưng thật sự cũng là một trong những thế lực ngầm, nhiễm máu của sinh linh vô tội.

Tổng bộ nơi này không có vấn đề gì, tất cả như thường.

Tia sáng kia cũng không nghỉ chân ở tổng bộ viện nghiên cứu, mà lại lao đến sau núi, rất nhanh đã tiến vào nơi sâu nhất trong dãy núi.

Mặc dù Sở Phong có hoả nhãn kim tinh cũng không dám chủ động bắt giữ quỹ đạo của nó, sợ bị cảm nhận được, nhưng không lâu sau đó, hắn vẫn phát hiện biến hóa kinh người nào đó.

Tổng bộ của viện nghiên cứu Hắc Huyết tiếp giáp với Thập Vạn Đại Sơn, ở chỗ sâu nhất kia đang xảy ra một số chuyện.

Có vài ngọn núi lại đột nhiên biến mất, rất đột ngột, cứ như bốc hơi khỏi nhân gian!

Mà khu vực kia cách tổng bộ viện nghiên cứu Hắc Huyết cực kỳ xa xôi, chừng mấy ngàn dặm.

Sở Phong lập tức liên tưởng đến đó có thể là hang ổ chân chính của viện nghiên cứu Hắc Huyết, bị ô quang kia theo dõi, hiện tại đang khuân vác các loại đồ vật có giá trị đi.

Sâu trong đáy mắt hắn có phù văn thoáng hiện, tránh đi ô quang kia, thấy được một phần chân tướng.

Phía dưới những ngọn núi biến mất kia có từng mảng địa cung, có số lượng lớn phòng thí nghiệm, còn có vô số những tư liệu nghiên cứu, lúc này bị quật khai, bị ô quang đảo qua đã dọn đi sạch sẽ.

Sở Phong thầm mắng mẹ nó trong lòng, hắc quang này quá tà tính, nó lại hiểu biết nơi đây như thế, không phải kẻ tái phạm thì chính là quá hiểu biết những cơ cấu hắc ám này.

Đồng thời, hắn cũng cảm thấy hãi hùng khiếp vía, địa cung nơi này cũng lộ ra một số phòng thí nghiệm, đều là Tràng Vực dày đặc kinh người, thâm ảo làm sống lưng hắn phát lạnh.

Có thể nói mỗi bước đều có sát khí, đây là một mảnh hung địa!

Nhưng tia sáng kia chợt lóe mà qua, phá vỡ tất cả mọi thứ, rất gọn gàng mà chọn lựa cái mình cần.

Trong địa cung có tiến hóa giả, nhưng hiện tại đều đang nằm trên mặt đất không nhúc nhích, không biết sống chết thế nào, im lặng không phát ra tiếng, cả mặt đất là một mảnh tĩnh mịch.

Không chỉ như thế, sau đó ô quang cò phác họa ra một tổ văn lạc kỳ dị, cải biến Tràng Vực, chứa đựng sát khí vô biên

Sở Phong nghiêm nghị, đánh mất ý nghĩ chờ nó rời đi rồi đi qua tìm tòi, hắn không muốn giẫm vào mìn.

Đương nhiên, hắn càng không muốn đi đổ vỏ dùm người ta.

Lần này hắn càng trực tiếp, không đợi tia sáng kia rời đi thì hắn đã trốn chạy trước, cái nồi vỏ ốc này thật sự quá lớn, hắn sợ bị trực tiếp đè chết.

Sở Phong biết, đại chiến hôm nay xảy ra trên dương gian chỉ là đồ khai vị, hơn phân nửa Âm Châu cũng sắp bùng nổ đại sự kiện, rất khả năng những cái tổ trống bị trộm sạch kia sẽ dẫn phát động đất cấp mười tám ở dương gian.

“Đạo tràng Thái Nhất sắp biến thành ao cá, viện nghiên cứu Hắc Huyết địa cung cũng bị đào rỗng, sinh vật cứu cực không ở tổ sắp xui xẻo tiếp theo sẽ là ai?!”

Nghĩ đến đây, Sở Phong điên cuồng nuốt nước miếng, chuyện này thật sự quá điên cuồng!

Hôm nay có mấy sinh vật cứu cực không có ở tổ, phỏng chừng đều gặp xúi quẩy.

Lúc này, Sở Phong thật sự có xúc động tìm đường chết, nếu cứu người xong mà còn chưa trễ thì có nên đi đến nơi cực bắc dạo một vòng, ngồi xem hang ổ của Võ Hoàng bị người đào rỗng hay không?!

Thanh Châu, Sở Phong lao qua hư không đến đó.

Thái Dương Hà ẩn chứa hỏa tinh nồng đậm, điều này cũng khiến hai bờ sông khó sinh cỏ cây, cát vàng lấp lánh, chỉ có những hòn đá to lớn còn đứng đó, hình thành một cảnh quan kỳ dị.

Sở Phong đứng ở bên bờ, chịu đựng cái nóng cùng cực.

Sông lớn bao la hùng vĩ, dài đến mấy trăm vạn dặm, chất nước màu kim hoàng, mặt sông thực rộng.

Khi đứng gần, cảm giác nó không giống như sông, càng giống một mảnh đại dương mênh mông màu vàng hơn.

Nó thật sự rất giống thái dương nóng chảy, hóa thành sóng gió, vô cùng nóng cháy, gào thét đi lao xa, cách rất xa cũng có thể nhìn thấy kim quang xông thẳng lên trời cao.

“Phượng Vương, ta băm cái đầu gà của ngươi!” Sở Phong nhìn chằm chằm phương xa.

Mặc kệ ngươi là phượng hay là người, hôm nay cũng phải đòi lại công đạo.

Sở Phong tin tưởng mình chưa từng trêu chọc người này, nhưng đối phương lại tràn ngập ác ý với hắn, bắt giữ Tử Loan, im lặng chờ chính hắn chủ động chui đầu vào rọ.

Hắn súc địa thành thốn, dọc theo bờ sông đi về phía trước, hạt cát kim sắc dưới chân trong suốt, dẫm lên thực thoải mái, nhưng nhiệt độ thực sự cao đến kinh người.

Bên bờ Thái Dương Hà cũng không phải hoàn toàn là đất chết, cũng có động thiên phúc địa, tiên sương màu trắng bốc hơi, linh khí nồng đậm kinh người.

Mục tiêu của Sở Phong nằm ở bên bờ thượng du, động phủ của Phượng Vương ở nơi đó.

“Bên ngoài nói Phượng Vương là sinh linh đứng top trăm trên Thần Vương bảng dương gian, thật ra có khả năng đã thành tựu quả vị Thiên Tôn, hiện giờ còn chưa đến trăm tuổi, được coi là có thiên phú kinh người, là một tiến hóa giả khó lường.”

Đây là tin tức Sở Phong biết được trước kia, hắn cũng không dám lơ là trước kẻ địch.

Lần trước hắn đã sắp động thủ, ngặt nổi trong động phủ của Phượng Vương không chỉ có một đại năng mai phục, hắn sợ ném chuột vỡ đồ nên lúc ấy đã xoay người rời đi.

“Bình định Hắc Đô, đánh gục sư tỷ của Thái Võ, lăn lộn ra động tĩnh như vậy ở bên ngoài, nếu có ý định gì với ta, muốn bắt giết ta thì đáng lẽ những đại năng mai phục trong động phủ Phượng Vương nên cùng xuất động mới đúng.” Sở Phong suy đoán.

Hơn nữa lần này Lê Đạt trở về, đại chiến với bọn Võ Hoàng ở thiên ngoại, những đại năng kia càng ngồi không được mới đúng.

Nhất hệ này xuất thân từ Hồn Quang Động, hôm nay phát sinh đại sự như vậy, phỏng chừng đại năng mai phục tại nơi này phải chạy trở về, thỉnh giáo thuỷ tổ trong Hồn Quang Động.

Nói tóm lại, cơ hội cực kỳ khó được, Sở Phong cho rằng có thể hạ độc thủ với Phượng Vương.

Khi đến gần đích đến, bờ sông trụi lủi bắt đầu xuất hiện sinh cơ.

Trong những hạt cát kim sắc có một loại thực vật ngoan cường, sinh trưởng như cây ngải hỗn độn, nhưng toàn thân nó đỏ đậm, trong không khí tràn ngập ra mùi hương thoang thoảng nhè nhẹ.

“Tới rồi!” Sở Phong nhìn chằm chằm phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

2 tháng trước

emo cháy quá